Rung động lực của sáu thánh vực cường giả quả thật quá lớn, bọn nguời Ốc Đốn qua một thời gian thật lâu, mới có thể làm cho cái đầu nóng lên dần dần bình tĩnh trở lại. Nhưng dù đã tỉnh táo lại thì trong lòng bọn họ vẫn có vô tận hưng phấn.
Gần đây việc làm bọn họ buồn rầu nhất chính là hôn nhân của Ốc Đốn cùng Ni Na.
Với thân phận vũ thần thân truyện đệ tử ,Áo lợi duy á quả thật mang đến áp lực quá lớn. Mà bây giờ trong lòng bọn họ cũng có mười phần tự tin.
Trên khuôn mặt Ốc Đốn xuất hiện một nụ cười sáng lạn vì không ngờ ca ca của mình lại mang theo nhiều cường giả đến đây như vậy . Ốc Đốn dường như đã thấy được tràng cảnh chính mình cùng với ni na kết hôn.
"Ca, cám ơn, cạn chén." Ốc Đốn giơ chén rượu lên .
Lâm Lôi cũng cười cười nâng chén.
Ốc Đốn từ nhỏ đã rất sùng bái Lâm Lôi, trong ô sơn trấn xuất hiện một đệ tử của Ân tư đặc ma pháp học viện thì không muốn tự hào cũng không được. Mà mười bảy năm qua đi, Lâm Lôi không những sở hữu hai thánh vưc ma thú mà còn có ba thánh vực cường giả tự nguyện đi theo.
"Ca, vài ngày nữa là đến ngọc lan tiết, ngươi cũng đã 27 tuổi rồi. Lúc nào mới chịu kết hôn a." Ốc Đốn ở bên tai Lâm Lôi thấp giọng cười dò hỏi.
"Ngươi ….tiểu tử này thật là….." Lâm lôi cười, "việc này tạm thời không nhắc đến nữa."
"Vâng." Ốc Đốn gật gật đầu.
Dù hôm nay Ốc Đốn đã cao hai thước hai,cũng đã là bá tước của một đế quốc nhưng trước mặt Lâm Lôi vẫn có vẻ trẻ con như trước.
" Thật ra… Lệ Na các nàng cũng rất đẹp mà đại ca." Ốc Đốn vẻ len lén,trộm nói.
Lâm Lôi vỗ nhẹ vào đầu Ốc Đốn .
"Không nói nữa. Không nói nữa. Uống rượu, uống rượu." Ốc Đốn vội vàng nói.
Quản gia Hi Lý cùng Hi Nhĩ Mạn ở bên cạnh, nhìn thấy Lâm Lôi, Ốc Đốn hai huynh đệ như vậy, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy khoan khoái. Nhìn nhau, đều nở nụ cười.
Tới bá tước phủ vài ngày, Lâm Lôi cùng đệ đệ của mình cũng phi thường vui vẻ.Lâm Lôi cũng đã từng nhắc nhở qua Ốc Đốn, chính mình cùng hắc lỗ là thánh vực tiết lộ ra ngoài cũng không có việc gì, nhưng thực lực của Ba Khắc năm huynh đệ cùng với bối bối, tạm thời vẫn phải giữ bí mật.
Ba Khắc năm huynh đệ cùng bối bối, đều là chiêu bài trọng yếu của Lâm Lôi.
Hơn nữa, cả Áo bố lai ân đế quốc, cơ hồ không ai biết Ba Khắc năm huynh đệ là bất tử chiến sĩ. Cho nên việc giữ bí mật cũng đơn giản.
Lâm Lôi cùng Hắc lỗ thánh vực ma thú, việc cả hai đều là thánh vực cường giả cũng đã đủ để uy hiếp ngoại nhân.
Ngọc lan lịch ngày 30 tháng 12năm 10008, một ngày trước ngọc lan tiết. Trời ngày càng nhiều tuyết, cả áo bố lai ân đế quốc đều bị bông tuyết bao trùm, cả trời đất như bị bao trùm trong một màu trắng huyền ảo .
Trong sân luyện võ của phủ đệ ốc đốn bá tước. Mặc dù bông tuyết bay tán loạn,nhưng Lâm Lôi vẫn như trước đang khoanh chân ngồi trên mặt đất tĩnh tu . Ốc Đốn vốn đã cường hãn như vậy , tự nhiên cũng không để ý đến những bông tuyết này.
"Hô." Ốc đốn để trần nửa thân trên, hắn đặt chiến đao đồ lục trong tay sang một bên, trong khi đang chuẩn bị nghỉ ngơi,hắn nhìn qua Lâm Lôi đang tĩnh tu thì thấy -
"Ân?"
Lúc này ốc đốn kinh ngạc phát hiện, mặc dù bông tuyết bay tán loạn, nhưng tất cả bông tuyết khi đến gần thân thể Lâm Lôi thì tất cả đều xoay vòng quanh bên cạnh giống như bên người Lâm Lôi đang có một cơn gió lốc nhỏ,trên quần áo hắn dĩ nhiên cũng không có một tí bông tuyết nào.
"Đây là?" Ốc đốn có chút giật mình .
Lâm Lôi vốn đang tĩnh tu, con mắt đột nhiên mở ra: "Ốc đốn. Nhìn cái gì đấy?" .Cho dù vừa rồi đang chìm đắm trong tu luyện nhưng nếu có người nhìn chằm chằm vào mình, Lâm Lôi vẫn có thể cảm nhận được.
"Đại ca. những bông tuyết đó vì sao lại như vậy? Chẳng lẻ là “thế” cảnh giới được ghi lại trong bộ sách của gia tộc sao??" Ốc đốn kinh ngạc nói.
Lâm Lôi mỉm cười nói: "Ốc đốn, sau khi đã đạt đến “thế” chi cảnh có thể là cho bông tuyết cùng nước mưa không thể dính vào thân thể,nhưng việc đo phải toàn tâm khống chế thế xung quanh trong thiên. Tuyệt đối không có khả năng trong khi tu luyện rơi vào cảnh giới vô tâm mà có thể thực hiện được những điều này."
Lâm Lôi vừa rồi cũng không cố gắng để làm những việc đó, chỉ là một ý niệm trong đầu những bông tuyết đó liền dễ dàng không thể nào dính lên người lâm lôi.
"Siêu việt thế, đó là cái gì?"từ sâu trong đáy lòng Ốc đốn thật sự bội phục đại ca của mình.
Hắn khổ tu nhiều năm như vậy,lại còn ở trong sự giáo dục tốt nhất của áo bố lai ân học trong viện , nhưng cho tới bây giờ cũng chỉ là vừa mới đạt đến “cử trọng nhược khinh” được ghi lại trong bộ sách của gia tộc mà thôi.
Thật ra Ốc Đốn cũng không cần phải như vậy, Lâm Lôi có thể đột phá với tốc độ kinh người như thế thì ngoại trừ vì hắn là thiên tài,còn có siêu đẳng nguyên tố thân hòa lực cũng giúp hắn rất lớn.
Đối với người bình thường mà nói, nguyên tố thân hòa lực cũng chinh là đại biểu cho thời gian tu luyện ma pháp lực dài hay ngắn, nhưng đối với cường giả mà nói lại đại diện cho sự dung hợp dễ dàng với tự nhiên,do đó càng dễ dàng lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc.
"Đây là “phong chi áo nghĩa “ do ta lĩnh ngộ ." Lâm Lôi lạnh nhạt cười, "những việc này bất quá, chỉ là những vận dụng đơn giản nhất thôi."
"Phong chi áo nghĩa?" Ốc đốn con mắt tỏa sáng.
"Ngươi tiếp tục tu luyện đi." Lâm Lôi nói một tiếng, liền lại nhắm mắt lại tĩnh tu .
Thật ra thời gian điêu khắc thạch điêu hôm nay của Lâm Lôi là tương đối ít, trừ khi có một sự xúc động nào đó hoặc là tâm tình bỗng trở nên rất tốt thì mới tiến vào trạng thái của điêu khắc,như vậy hiệu quả mới cao hơn.
Mà đối với thạch điêu điêu khắc bình thường, hiệu quả so với việc Lâm Lôi tĩnh tu cũng không sai biệt lắm.
Hôm nay với giải thích của Lâm Lôi về phong nguyên tố pháp tắc cùng địa nguyên tố pháp tắc thì trình độ dung hợp tự nhiên đã vượt qua hiệu quả của thạch điêu điêu khắc bình thường rồi.
Loại tĩnh tu có thể cảm ngộ được pháp tắc này cũng khiến cho tinh thần lực của Lâm Lôi không ngừng tiến bộ.
Trong khi đang tĩnh tu,trên vẻ mặt vốn bình tĩnh của Lâm Lôi lại có vẻ tươi cười, rồi sau đó môi Lâm Lôi khẻ nhúc nhích,bất quá không được bao lâu -
"Xoát!"
Lâm Lôi vốn đang ngồi, cả người chợt di động với một loại tốc độ đáng sợ. trong nháy mắt,bụi đất trong sân luyện võ bay tán loạn,tại những vị trí bất đồng nhưng lại đồng thời xuất hiện chín Lâm Lôi,sau đó chín tàn ảnh biến mất, Lâm Lôi lại xuất hiện ở nơi đã ngồi lúc trước.
Lâm Lôi lúc này mới mở mắt: "Được xưng cực mạnh trong ma pháp phụ trợ về tốc độ,phong hệ cửu cấp ma pháp “phong ảnh thuật” quả nhiên danh bất hư truyền, có thể làm cho ta dưới hình thái loài người lại có thể vượt qua tốc độ nhanh nhất sau khi đã biến thân thành thánh vực."
Đúng vậy!
Cửu cấp ma pháp!
Năm đó Lâm Lôi đạp nhập ma thú sơn mạch một năm rưỡi liền đạt tới tám cấp ma pháp sư, nhưng từ tám cấp ma pháp sư đến chín cấp ma pháp sư, phải có tinh thần lực rất kinh người. Cho dù là thiên tài ma pháp sư, thì bình thường cũng phải mất vài chục năm thời gian.
Nhưng Lâm Lôi khi chìm đắm trong tĩnh tu trường kì, tinh thần lực tiến bộ cực nhanh.
Hao tổn bảy năm rưỡi ,rốt cục cũng đột phá, cuối cùng hôm nay đạt tới chín cấp đại ma đạo.
"Ngày mai chính là ngọc lan tiết, trước ngọc lan tiết một ngày lại đạt tới chín cấp đại ma đạo cảnh giới. Thật sự là ……" Lâm Lôi trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ.
Lực công kích của ma pháp sư rất đáng sợ, chỉ cần cho ma pháp sư thời gian,nếu cùng một cấp bậc,ma pháp sư tuyệt đối có thể dùng ma pháp đánh bại chiến sĩ. Đặc biệt ma pháp sư khi dùng ma pháp đại phạm vi thì tuyệt đối làm cho người khác phải sợ hãi.
"Đến ngày mai, ta cũng được tính là 27 tuổi , 27 tuổi là chín cấp song hệ đại ma đạo. trên lịch sử vẫn chưa nghe có người như vậy." trên mặt Lâm lôi có một sự tự tin.
Rất đáng sợ!
27 tuổi là chín cấp song hệ đại ma đạo, quả thực trong lịch sử của ngọc lan đại lục vẫn chưa từng có ghi chép nào đáng sợ như vậy. Trong quá khứ,người bài danh đệ nhất khi đạt tới chín cấp đại ma đạo thì tuổi cũng đã qua ba mươi.
"Trong Phong hệ ma pháp ,tỉ như bạo long quyển, muốn đối phó mười vạn đại quân cũng không có gì khó. Mà trong địa hệ ma pháp như ‘Thổ chi thành bang’ cũng là ma pháp phòng ngự đại phạm vi ……" Lâm lôi không thể không thừa nhận,tác dụng của ma pháp sư cường đại trên chiến trường thật sự là gia tăng đến mức đáng sợ.Hơn nữa ma pháp sư tại đan thể công kích cũng rất mạnh.
"Phong hệ cửu cấp ma pháp “chân không tuyệt sát thuật”, được truyền tụng là đơn thể công kích mà nếu có ma pháp lực đầy đủ thì ngay cả thánh vực đều có thể giết chết. Quả thật là biến thái." Lâm lôi không thể không than thở phong hệ ma pháp thật sự là rất mạnh mẽ, “chân không tuyệt sát thuật” là công kích mạnh nhất trong tất cả chín cấp ma pháp cực mạnh công kích, mà ‘thứ nguyên chi nhận’ lại là một cái cấm chú cực mạnh trong số các cấm chú.
Phòng ngự của địa hệ ma pháp cũng rất nổi danh , vô luận là đơn thể hay quần thể phòng ngự .
Trọng lực thuật của cửu cấp ma pháp sư là rất lớn. Có thể làm cho trái tim cùng mạch máu của một số cường giả vỡ ra,tại chỗ tử vong.Mặc dù những người này có cơ thể bên ngoài rất khỏe mạnh nhưng trái tim cùng mạch máu cũng không thể mạnh như vậy được."Bất quá, đối với ta mà nói, hữu dụng nhất chính là phong ảnh thuật. Cực mạnh trong ma pháp phụ gia về tốc độ!"
Dưới hình thái loái người,tốc độ của Lâm Lôi chỉ bằng một nửa sau khi biến thân.nhưng khi dựa vào phong ảnh thuật thì tốc độ của hình thái loài người lại vượt qua tốc độ sau khi đã biến thân. Thật đáng sợ!
Mặt trời đã lên cao chiếu rọi ánh nắng xuyên qua những chòm cây, những bông tuyết trên nóc nhà cũng bị ánh nắng chiếu vào mà phản xạ ra những tia sáng chói mắt, cả đế đô dường như trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều,hôm nay,đế đo cũng sẽ tổ chức đại yến tiệc để ăn mừng.
Sau khi đi dạo xem một vòng,Lâm Lôi cùng Ốc Đốn ngồi trên một chiếc xe ngựa trở về,Ốc Đốn đang cùng Lâm Lôi nói về cách giải quyết chuyện của ni na,cuối cùng phải xử lí thế nào cho tốt.
"Ốc đốn, hai ngày sau đệ hãy dẫn ta đi gặp vị hoàng đế bệ hạ kia." Lâm Lôi trực tiếp nói.
"Gặp bệ hạ?" Ốc Đốn giật mình nhìn về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười nói: "Ta cùng áo bố lai ân đế quốc cũng không có cừu oán , nếu hoàng đế bệ hạ có thể gả ni na cho ngươi ta cũng không ngại định cư ở áo bố lai ân đế quốc."
Ốc Đốn nhìn ca ca của mình, trong lòng cũng hiểu được ý tứ của Lâm Lôi.
"Nếu hoàng đế không chấp nhận,đem Ni Na gả cho Bố Lỗ Mặc thì cũng chỉ có thể sử dụng một chiêu cuối cùng,trực tiếp cướp ni na đi, sau đó hai người các ngươi hãy tự cưới nhau." Lâm lôi nhìn về phía ốc đốn, "Ốc đốn, ngươi nguyện ý tiếp nhận kết quả này không?"
Ốc Đốn trầm mặc trong chốc lát, nói: "Ta đương nhiên không quan tâm, đối với áo bố lai ân đế quốc, ta cũng không có bao nhiêu tình cảm. Chỉ là ni na nàng ……"
"Thất công chúa phản đối sao?" Lâm lôi dò hỏi.
Điểm ấy rất trọng yếu. Ốc đốn lắc đầu nói: "Ta biết ni na, lúc đầu khi ta cùng Khải Lan tranh đoạt , Ni Na đã nói quá, nếu bệ hạ thật sự muốn bức bách nàng, nàng sẽ theo ta bôn tẩu. Chỉ là Ni Na lo lắng chạy không thoát."
"Điểm ấy ngươi không cần quan tâm, trừ phi vũ thần tự thân xuất mã,nếu không…." Lâm lôi lạnh nhạt nói.
Lâm Lôi cũng biết, với thân phận của vũ thần sẽ không quản những chuyện nhỏ như vậy. Trừ phi đế quốc gặp phải nguy nan kinh thiên địa vũ thần mới có thể hiện thân.
Với những chuyện bình thường, hay ngay cả khi hoàng đế bị ám sát, Vũ thần cũng sẽ không quản.
Tử tôn vũ thần rất nhiều, chết một hoàng đế thì sẽ có người kế thừa. Nếu không liên quan đến căn cơ đại sự của đế quốc, thì người đã có thể xem là thần linh như vũ thần cũng sẽ không quản.
Bên ngoài cửa cung xuất hiện một chiếc xe ngựa,một thanh niên cao lớn mặt trang phục chiến sĩ cùng một gã thanh niên mặt trường bào màu đen rời khỏi xe .
"Ốc đốn bá tước, vị…này là ……" thủ vệ cửa cung dò hỏi, bằng vào nhãn lực bọn họ cũng có thể dễ dàng nhận ra được bên cạnh Ốc Đốn bá tước không phải là người bình thường.
Ốc Đốn cười nói: "Vị này là ta đại ca, ta muốn dẫn người đi gặp bệ hạ."
Thủ vệ cửa cung không có làm khó dễ, trực tiếp để bọn họ đi qua. Kỳ thật,bên ngoài cùng của hoàng cung muốn đi vào cũng không khó,chỉ cần hơi có thân phận là có thể dẫn người. Bởi vì hoàng cung rất lớn, mà bên trong hoàng cung ,ở những nơi trọng yếu đều có thủ vệ truy hỏi chặt chẽ.
"Đứng lại." Hai gã thủ vệ quát lớn, "Ốc đốn bá tước, người bên cạnh ngài là ai?"
"Phiền thông báo một chút, vị này là đại ca Lâm Lôi của, ta dẫn đại ca ta tới gặp bệ hạ." Ốc đốn lập tức nói.
"Các người chờ một chút." một gã thủ vệ trong đó quát, sau đó chạy vào trong viện môn .Bên trong viện này cao thủ rất nhiều, không có đáp ứng của hoàng đế bệ hạ thì những quý tộc căn bản không được cho phép đi vào. Một lát sau , vị thủ vệ đi tới: "Bệ hạ cho các ngươi đi vào."
"Cao thủ cũng có không ít." Lâm lôi đi vào trong viện, cảm thụ ba động của phong hệ nguyên tố liền dễ dàng phát hiện nơi ở của đám cao thủ .
Đi một hồi lâu cuối cùng cũng đến bên ngoài một tòa thư phòng điển nhã .
"Bệ hạ." Ốc đốn lớn tiếng hô.
"Ha ha, ốc đốn, nghe nói đại ca lâm lôi ngươi tới phải không? Nhanh tiến đến đây." thanh âm sang sảng của đế quốc hoàng đế - Kiều An từ trong thư phòng truyền ra.
Lâm Lôi mỉm cười, bước vào thư phòng.