Bàn Long

Chương 491 - Phong Đích Đột Phá

“Bác Y gia tộc? ”Bối Bối vừa động, không khỏi liếc nhìn Tác Lạc Mông bên cạnh một cái.

Cá tính Bối Bối mặc dù tương đối hoạt bát nhưng cũng rất thông tuệ. Lúc đầu Lâm Lôi cứu Ny Ti, Tác Lạc Mông không biết vì sao, lúc hướng đến Lâm Lôi cảm kích lại nói ra tên thật là Tác Lạc Mông – Bác Y!

Lúc ấy Bối Bối không để ý.

Nhưng lúc này Bối Bối đã bắt đầu nghi hoặc.

“Ny Ti ở cùng ta lâu như vậy, nhưng cho đến giờ vẫn chưa chủ động nói cho ta biết họ của nàng là gì!” Bối Bối bắt đầu hoài nghi : “Nếu như vậy, họ này dám chắc rất trọng yếu. Tác Lạc Mông cũng là không lâu trước đây mới nói cho lão đại ta biết, không ngờ cũng là họ Bác Y…”

“Bác Y này có đúng là Bác Y mà thanh bào lão giả kia nói không? ”

Đáy lòng Bối Bối thầm nghĩ, đồng thời hắn nhìn về Lâm Lôi bên cạnh, nghe lời nói của Tác Lạc Mông lúc ấy cũng chỉ có ba người Lâm Lôi, Bối Bối cùng Ny Ti.

“Lão đại nhắm mắt tu luyện rồi sao? ” Bối Bối không khỏi dở khóc dở cười, sau đó Bối Bối nhìn về Lý Nhĩ Mông Tư, thanh bào lão giả cùng bạch giác lão giả ở xa xa “ Tựa hồ thế cục càng ngày càng nghiêm trọng rồi, Lý Nhĩ Mông Tư sẽ tham tài mà động thủ sao? ” Bối Bối thầm nghĩ.

Đích xác, thế cục lúc này đối với thanh bào lão giả mà nói là rất không xong.

Hắn không nghĩ đến thanh bào lão giả cuối cùng lại chủ động nói chuyện này, bạch giác lão giả cũng hiểu được thực lực chính mình kém xa Lý Nhĩ Mông Tư, nếu Lý Nhĩ Mông Tư muốn động thủ thì …

“Cho dù thiếu gia có hỗ trợ thì cũng không thể đối phó Lý Nhĩ Mông Tư này. !” bạch giác lão giả cũng hiểu được. Biết bí mật này, đỏ mắt sợ rằng không chỉ có một mình Lý Nhĩ Mông Tư mà còn có ba huynh đệ Ai Đức Tư Hoa .

Ba huynh đệ Ai Đức Tư Hoa một đường hộ tống đến đây vẫn chưa có biểu hiện kinh người nào.

Nhưng trong ba huynh đệ vẫn chưa có ai chết cũng đủ nói rõ thực lực bọn họ.

“Mặc kệ thế nào, cho dù ta chết cũng không thể làm bại lộ thiếu gia. ” bạch giác lão giả thầm quyết định.

“A, ngươi nói Bác Y gia tộc sao? ” Lý Nhĩ Mông Tư nhướng mày một cái : “Bác Y gia tộc ở Kinh An phủ, Bích Phù đại lục thực sự là một gia tộc cổ lão. Ta dù ở Tử kinh đại lục nhưng cũng có nghe qua đại danh của Bác Y gia tộc. ”

Thanh bào lão giả nói : “Đương nhiên, tài phú của Bác Y gia tộc, Lý Nhĩ Mông Tư ngươi hoàn toàn có thể tưởng tượng. ”

Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư nhìn nhau đều âm thầm thần thức truyền âm.

“Ô ô, rất loạn a. ” Bối Bối liếc nhìn ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư xa xa, lại nhìn xem Lý Nhĩ Mông Tư cuối cùng sẽ đối phó với bạch giác lão giả thế nào. “Lão già này sợ rằng mười có tám chín là phải chết, người thèm muốn tài phú này nhiều lắm. ”

Bạch giác lão giả liền tức giận nói : “Lý Nhĩ Mông Tư tiên sinh, ta chính là người thuê ngươi, ngươi …. ”

“Câm miệng” Lý Nhĩ Mông Tư thản nhiên liếc nhìn hắn một cái.

Thanh bào lão giả không khỏi nở nụ cười, đồng thời mở miệng nói : “Lý Nhĩ Mông Tư, ta đi trước. ” nói xong thanh bào lão giả liền muốn rời đi.

"Hưu!"

Một đạo kiếm khí màu đen đột ngột xuyên qua đầu thanh bào lão giả, trong mắt thanh bào lão giả tràn đầy kinh hãi, sau đó ngã xuống. Trung vị thần phân thân của thanh bào lão giả cũng đã vẫn lạc.

“Đây…? ” bạch giác lão giả, Ai Đức Hoa Tư cùng một đám người đều không khỏi kinh ngạc.

Lý Nhĩ Mông Tư liếc mắt nhìn thanh bào lão giả : “Ta chỉ bảo ngươi nói bí mật cho ta biết, nhưng không đáp ứng tha mạng cho ngươi. Sát hại một cố chủ của ta, ta sao có thể không giết ngươi? ” Lý Nhĩ Mông Tư sau đó nhìn về bạch giác lão giả.

Sắc mặt bạch giác lão giả nhất thời tái nhợt.

“Được rồi, ngươi muốn giết cứ giết. ” chứng kiến thực lực Lý Nhĩ Mông Tư, bạch giác lão giả căn bản không phản kháng, lạnh lùng nói : “Ngươi có thể giết tên đó ta cũng đã hài lòng. ” bạch giác lão giả đã có chuẩn bị cho tử vong, đáy lòng hắn yên lặng nghĩ : “Thiếu gia, bây giờ người chỉ có thể dựa vào chính mình. ”

“Giết người thì ai đưa tiền thuê cho ta? Lý Nhĩ Mông Tư hỏi lại.

Bạch giác lão giả ngạc nhiên.

Sau đó Lý Nhĩ Mông Tư bỏ đi, đồng thời đạm mạc nói : “Nhanh chuẩn bị kim chúc sinh mệnh đi, chúng ta xuất phát. ”

“Không giết ta? ” bạch giác lão giả không thể tin.

Mười vị ác ma còn sống đều giật mình nhìn Lý Nhĩ Mông Tư. Phải biết rằng đó là tài phú khổng lồ của một gia tộc cổ lão, chỉ cần là người thoáng coi trọng kim tiền một chút đều sẽ không nhịn được tham lam, hơn nữa giết chết bạch giác lão giả cũng là chuyện rất nhẹ nhàng.

“Lý Nhĩ Mông Tư hắn bị sao vậy? ” ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư nhìn nhau.

Phản ứng của Lý Nhĩ Mông Tư khiến kế hoạch ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư không sao thực hiện được.

“Đại ca, lúc này chúng ta chỉ có thể nhẫn. ”

Lý Nhĩ Mông Tư có thể không tham lam nhưng ái đức hoa tư ba huynh đệ lại không nhịn được, dù gì đó cũng chính là tài phú của một gia tộc cổ lão khổng lồ. Đại danh Bác Y như sấm đánh bên tai.

“Chờ một chút!” Tác Lạc Mông đột nhiên cất cao giọng nói : “Vị huynh đệ này của ta hình như đang tu luyện. ”

Lý Nhĩ Mông Tư, ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư, bạch giác lão giả cùng đám ác ma còn sống khác đều nhìn qua. Lâm Lôi đang đứng ở sa mạc, bên ngoài thân mơ hồ đang có gió quây quanh, đích thực là đang ở trạng thái tu luyện, một màn này cũng làm người khác giật mình không thôi.

" Như vậy cũng có thể tu luyện sao ? " một ít ác ma còn sống không khỏi sợ hãi, vừa mới dãy dụa giữa sinh tử bây giờ lại tu luyện, như vậy cũng thật khoa trương.

“Phải chờ một mình hắn sao? Gọi tỉnh hắn đi!” lão nhị trong ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư cau mày nói. Để cho một năm tinh ác ma như hắn ở một bên chờ một trung vị thần tu luyện? Hắn không có kiên nhẫn này.

Bối Bối nghe xong không khỏi nhíu mày.

“Có ý tứ, có ý tứ. ” Lý Nhĩ Mông Tư nhìn Lâm Lôi, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, ”Chúng ta cũng không vội, chờ một chút đi. ”

Lý Nhĩ Mông Tư lên tiếng, ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư cũng không nói thêm gì nữa.

Lúc này, đám ác ma còn sống đều ở trong sa mạc, qua đại chiến, thượng vị thần ác ma chỉ còn lại Lý Nhĩ Mông Tư, ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư, Tác Lạc Mông năm người. Về phần trung vị thần ác ma, tính cả Lâm Lôi là mười ba người.

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt đã ba ngày trôi qua. Đám ác ma đều rất kiên nhẫn, căn bản không ai quan tâm ba ngày này.

“Lão đại hắn muốn tu luyện đến khi nào đây? ”Bối Bối nhìn Lâm Lôi đang tu luyện lo lắng : “Bây giờ đám ác ma này không vội, nhưng nếu thời gian quá dài, dám chắc sẽ cắt đứt tu luyện của lão đại, như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn. ”

Bối Bối hiểu được Lâm Lôi đột nhiên tu luyện dám chắc là đột nhiên lĩnh ngộ cái gì.

Loại tình huống này rất trân quí, khi đã bị cắt đứt thì tiến vào lại là rất khó.

"Ông "

Một trận pháp tắc ba động kì lạ từ trên trời giáng xuống, bao trùm Lâm Lôi.

“Hắn đột phá!” tất cả mọi người đều mở mắt nhìn về Lâm Lôi, bọn họ đều hiểu được, thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống chính là biểu hiện của việc độc lập thành thần.

Lâm Lôi huyền phù lên, đồng thời trong cơ thể hắn bay ra phong hệ thần phân thân – một Lâm Lôi với trường bào xanh nhạt.

"Ông "

Một viên thần cách tản ra thanh sắc quan mang từ trong đầu Lâm Lôi bay ra, huyền phù phía trên. Rất nhiều nguyên tố pháp tắc đang tụ tập lại, dưới sự bao dung của thiên địa pháp tắc trực tiếp hướng thần cách hội tụ. Thần cách dưới sự bao dung của thiên địa pháp tắc dần dần phát sinh thuế biến.

Chỉ chốc lát …

Một viên hạ vị thần phong hệ thần cách đã thuế biến thành trung vị thần phong hệ thần cách.

Thiên địa pháp tắc ba động tiêu tán, Lâm Lôi cũng mở mắt.

“Ách –“ Lâm Lôi đột ngột phát hiện chung quanh đang có một đám người đang nhìn hắn.

“Chúc mừng Lâm Lôi, ngươi đã có thêm một trung vị thần phân thân. ” Tác Lạc Mông cười nói.

Lý Nhĩ Mông Tư cũng có chút giật mình nhìn về phía Lâm Lôi, trong mắt có một tia thưởng thức : “Rất khá, cũng có thể đột phá từ sinh tử nguy cơ. ”

Lý Nhĩ Mông Tư rất quý loại người có thể đột phá trong sinh tử như vậy.

Bản thân hắn là người thích chiến đấu, thích khiêu chiến, còn kim tiền? Trong mắt Lý Nhĩ Mông Tư, tài phú đủ dùng là được, do đó, tài phú của Bác Y gia tộc, Lý Nhĩ Mông Tư căn bản không quan tâm, mục tiêu trong lòng Lý Nhĩ Mông Tư…

Trở thành thất tinh ác ma, sau đó khiêu chiến Tu la!

Trở thành một Tu la trên địa ngục.

Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư liếc nhìn Lâm Lôi, chỉ cười xuy một tiếng, trung vị thần thôi, có gì đáng tự hào chứ. Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư căn bản không quá quan tâm, liền nhìn về phía bạch giác lão giả nói : “Được rồi, tiểu tử đó cũng đã đột phá, chúng ta cũng nên xuất phát đi. ”

“Được, xuất phát. ” bạch giác lão giả cất cao giọng nói.

“Xuất phát? ” Lâm Lôi lúc này cũng có chút kinh ngạc, chính mình lĩnh ngộ tu luyện không ngờ lại để đám ác ma đều ở đây chờ mình.

“Bối Bối, ta tu luyện bao lâu rồi? ” Lâm Lôi linh hồn trao đổi nói.

“Ba ngày, lão đại ngươi thật lợi hại, phong hệ thần phân thân cũng đã đạt đến trung vị thần cảnh giới. ” Bối Bối vì Lâm Lôi cũng cảm thây vui sướng không thôi.

Lâm Lôi trong lòng thở dài một hơi : “Hoàn hảo, chỉ mới ba ngày. ” nếu chính mình tu luyện một năm hay hơn nữa mà lại để mọi người ở đây chờ Lâm Lôi cũng cảm thấy xấu hổ.

Tử kinh đại lục, trong một sơn mạch hoang sơ.

Y Ni Qua đang đứng ở đó, phía sau hắn là hai gã thượng vị thần.

“Không ngờ Bác Y gia tộc còn có một hậu đại. ” đáy lòng Y Ni Qua thầm nghĩ : “Mặc dù người này năm đó chỉ đến Bác Y gia tộc một lần, lại còn bị gia môn đuổi đi, bất quá…ta cũng có chú ý đến lúc đó. ”

Thân phận Tác Lạc Mông, cho dù là trong Bác Y gia tộc cũng là cực kì bí ẩn.

Chỉ có tiến đến một lần đã bị gia môn đuổi ra, người biết Tác Lạc Mông cực ít, biết quan hệ của Tác Lạc Mông cùng Bác Y gia tộc lại càng ít.

Mà Y Ni Qua năm đó cũng là cơ duyên xảo hợp mới ngẫu nhiên biết được.

Nên lúc này, Y Ni Qua vừa thấy Tác Lạc Mông thì liền hiểu được.

“Khó trách hai lão già này muốn chạy trốn đến Tử kinh đại lục, nhưng bây giờ lại chạy về. ” Y Ni Qua thầm nghĩ : “Bất quá, nếu đã bị ta biết …”

“Thiếu gia, chúng ta bây giờ thế nào? ” hai kẻ dưới tay phía sau nhìn Y Ni Qua.

Y Ni Qua lạnh lùng nói :“Bây giờ chúng ta xuất phát. " nói, Y Ni Qua trực tiếp hướng phương đông bay đi, hai gã thượng vị thần cũng vội đuổi theo.

Kim chúc sinh mệnh không ngừng đi tới, hôm nay thể tích kim chúc sinh mệnh càng nhỏ, dù sao người bên trong cũng đã ít hơn.

Trong kim chúc sinh mệnh, phòng của Địch Lỵ Á cùng Lâm Lôi.

“Tốc độ áo nghĩa Khoái, Mạn dung hợp đại thành, một kiếm cương nhu hợp nhất mới là một kiếm cực mạnh sắc bén nhất!” trong lòng Lâm Lôi cũng hiểu được, phong nguyên tố pháp tắc cường giả sử dụng nhuyễn kiếm là phi thường thích hợp, nhuyễn kiếm có thể đem huyền ảo biểu hiện càng tốt hơn.

Kiến thức quá kiếm ý của thanh bào lão giả cùng Lý Nhĩ Mông Tư, Lâm Lôi đối với một kiếm của mình cũng có chút lĩnh ngộ.

“Quỷ dị, sắc bén!Đây là một kiếm cực mạnh đại biểu cho tốc độ áo nghĩa. ” trong đầu Lâm Lôi không ngừng diễn kì. Lâm Lôi cố gắng ứng dụng của tốc độ áo nghĩa phát huy đến tối cường.

Một kiếm này lấy tốc độ áo nghĩa là chính.

Như vậy nó tự nhiên là vật chất công kích.

“Vật chất công kích nếu phối hợp với long hóa thân thể của ta…”đáy lòng Lâm Lôi vui vẻ “Long hóa thân thể mạnh mẽ vô cùng. Hơn nữa lực lượng, tốc độ các phương diện đều đạt đến một mức cực cao, ta ta đem lực lượng của long hóa thân thể phối hợp với tốc độ áo nghĩa, thông qua Tử huyết nhuyễn kiếm phát ra, uy lực dám chắc sẽ càng mạnh. ”

Đồng dạng pháp tắc huyền ảo, thượng vị thần thi triển ra so với trung vị thần cường hơn nhiều, bởi vì trụ cột thần lực của thượng vị thần cao hơn.

Mà long hóa thân thể của Lâm Lôi…lực lượng, tốc độ so với thượng vị thần bình thường đều biến thái hơn, dù gì đó cũng là thân thể có thể ngạnh kháng với thượng vị thần khí!

Lâm Lôi hôm nay đối với một kiếm cực mạnh của mình càng lúc càng có nhận thức rõ ràng.

Đảo mắt đã qua ba tháng.

“Đáng tiếc, trong kim chúc sinh mệnh không thể trực tiếp thí nghiệm. ” Đáy lòng Lâm Lôi thầm nghĩ, một kiếm của mình có thể dễ dàng phá vỡ kim chúc sinh mệnh này, nếu thật sự phá vỡ … phỏng chừng bạch giác lão giả cùng đám ác ma khác đều phẫn nộ.

“Lâm Lôi. ” đột nhiên một âm thanh vang lên.

“Sao? Tác Lạc Mông, là ngươi sao. ” Lâm Lôi nhìn thấy Tác Lạc Mông đang đứng ngoài cửa.

Nhớ đến Tác Lạc Mông, Lâm Lôi lại nhớ đến Bối Bối nói cho mình về hoàn cảnh lúc mình đang tu luyện. Sau đó tuy không nghe bạch giác lão giả nói gì thêm nhưng khi trở lại kim chúc sinh mệnh, Bối Bối đã nói lại với mình.

“Chẳng lẽ Tác Lạc Mông thật sự là người của Bác Y gia tộc kia sao? ” Lâm Lôi thầm nghĩ.

Tác Lạc Mông cười nói : “Lâm Lôi, ta có chuyện muốn nói với ngươi. ”

Bình Luận (0)
Comment