"Hy vọng là không ai đi tới, các thống lĩnh đều rất điên cuồng, chắc là sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu." Lâm Lôi tự nói trong đáy lòng, đồng thời bên ngoài thân xuất long lân màu xanh, trực tiếp long hóa! Trong tay Lâm Lôi xuất hiện thần kiếm Lưu Ảnh. Bối Bối ở bên cạnh Lâm Lôi. Bọn họ đã chuẩn bị thật tốt để chiến đấu.
Thiên địa pháp tắc đột nhiên phủ xuống, thật quá rõ ràng. Trên vị diện chiến trường cơ hồ tất cả mọi người đều chú ý.
"Đột phá? Ở vị diện chiến trường, còn có trung vị thần phân thân hay hạ vị thần phân thân sao?"
"Thật là sự việc lạ lùng, chẳng lẽ có người còn mang theo trung vị thần phân thân vào vị diện chiến trường sao? Thần phân thân yếu không lưu ở bên ngoài, lại mang theo vào vị diện chiến trường , thật là đi chịu chết mà."
"Thiên địa phép tắc phủ xuống, vị trí bại lộ, người kia cửu tử nhất sinh."
Khắp các nơi ở vị diện chiến trường đều bàn luận. Ở vị diện chiến trường đều là thượng vị thần. Thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống, là sự kiện rất quỷ dị. Ở những vị trí khác nhau, những thống lĩnh ở gần Lâm Lôi, lập tức bay bay nhanh về hướng thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống!
Vị diện chiến trường rất âm u. Một đạo thân ảnh màu xám đang hướng núi cao bay đi.
"Khó có được cơ hội tốt như này, nói không chừng, ta có thể lại tìm được một huy chương." Tốc độ của thân ảnh màu xám bay cực nhanh. Đang ở chân núi, thân ảnh màu xám đột nhiên dừng lại. Đó là một thanh niên mặc áo màu tro, tóc dài bù xù.
Lúc này, hắn nhìn chằm chằm thân ảnh màu trắng cách đó không xa.
"Là Bổn Phỉ Nhĩ Đức ở Thiên giới sao?" Thanh niên mặc áo tro sợ tới mức biến sắc: "Bổn Phỉ Nhĩ Đức và hai đồng bọn khác của hắn mà vây công, nhất định ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Bọn họ đã đến đây, người ở trên núi mang theo trung vị thần phân thân tiến vào vị diện chiến trường là ngu ngốc, khẳng định không thể nào sống được rồi !"
Không do dự, thanh niên mặc áo bào màu tro lập tức gia tốc bay người lại.
Bay tới, phát hiện người mặc áo trắng lập tức bay ngược lại.
Bay tới, bay ngược lại, chỉ là trong nháy mắt.
"Sao?" Người mặc áo trắng trong lòng phát giác ra điều gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn lại. Thấy được cái bóng mơ hồ của người mặc áo bào tro biến mất tại ở phía xa xa.
Người mặc áo trắng cười nhạt: "Trốn nhanh thật."
Người mặc áo trắng có tóc dài trắng. Khuôn mặt tuấn mỹ như nữ nhân, đôi mắt màu ngọc, ngửa đầu nhìn lên phía trên.
"vù!"
Người mặc áo trắng bay thẳng lên giữa sườn núi.
"lão Đại, chúng ta đã tới giữa sườn núi, đến gần chỗ thiên địa ba động phủ xuống." Một âm thanh hùng hậu vang lên trong đầu người mặc áo trắng.
"Đại ca, ta đã tới." Thanh âm trong trẻo vang lên trong óc của hắn.
Vào lúc này, đột nhiên -
Thiên địa phép tắc ba động cực nhanh giảm xuống, đột phá biến đổi, thời gian diễn ra rất ngắn. Hiển nhiên thần cách của phong hệ thần phân thân Lâm Lôi đã tiến hóa xong và kết thúc.
"Mất cơ hội tốt nhất rồi." Âm thanh trong trẻo không cam lòng nói.
"Tam đệ, động thủ." Người mặc áo trắng hạ lệnh nói.
"Ha Ha. Hãy nhìn ta!" Cách người mặc áo trắng không tới trăm thước, có một tráng hán mặc áo giáp đen đứng giữa không trung. Tráng hán này cao gần ba thước, trên trán có hai sừng trâu uốn lượn, rất tráng kiện. Hắn giống như thanh búa sắt, trên nắm tay toàn bộ đều màu hồng, đó là quyền sáo.
Chỉ thấy tráng hán này “hừ” nhẹ một tiếng, phần eo di động, hai đấm đấm mạnh vào vách núi cao.
“Ầm ầm”
Vô thanh vô tức, hai nắm tay lớn màu hồng nện lên vách núi đá.
"Hô” Không gian rung động, lắc lư một chút, nhất thời vị trí bị hai đấm đánh vào, xuất hiện trũng sâu hình tròn đường kính khoảng một thước, đồng thời lượng lớn đá vụn từ trong cửa động bay ra ngoài, hơn nữa cả vách núi trực tiếp nứt ra, từng vết nứt lớn rất dữ tợn.
Tráng hán kia mắt trừng to, nổi giận gầm lên một tiếng: "Mẹ nó, phá cho ta!!!"
Lúc này, hai đấm của hắn mở ra, giống như hai cái quạt lớn, đồng thời đánh lên khe nứt trên vách núi đá, nhất thời nửa phần trên của núi, "Oanh" một tiếng, tất cả hoàn toàn sụp xuống, vô số tảng đá nhỏ, lớn từ chỗ cao rơi xuống.
Người mặc áo trắng, tráng hán mặc áo giáp đen, cùng với nữ nhân tóc xanh biếc, mặc áo hồng đều đứng lăng không.
Lâm Lôi không thể nào không nghĩ tới quân địch lần này lại đáng sợ như vậy. Vừa thu Phong hệ thần phân thân vào trong cơ thể, thì có một cỗ ba động đáng sợ truyền đến, bên trong núi đều nứt ra, mặc dù không sụp đổ, nhưng bên trong thực chất đã bị tàn phá nhiều.
Lần đầu công kích, bên trong đã bị tàn phá.
Lần công kích thứ hai, trời long đất lở, nửa phần ở phía trên núi hoàn toàn bị tàn phá.
"Vật chất công kích thật mạnh." Bối Bối nhịn không được, sợ hãi than một tiếng: "Phỏng chừng người công kích này có sử dụng chủ thần khí công kích."
Núi ở Vị diện chiến trường là núi đá, cực kỳ cứng rắn. So với Địa Ngục, Minh Giới thì núi đá ở đây còn cứng rắn hơn một bậc. Để hủy diệt nửa phần của núi cao dù cho là thống lĩnh, bình thường cũng khó làm được.
"Nhưng bọn họ rõ ràng không dám tiến đến đây." Bối Bối cười đùa nói.
Mặc dù xung quanh núi đá sụp đổ, Lâm Lôi, Bối Bối cũng không thèm quan tâm.
"Chẳng những thực lực mạnh mẽ, lại rất cảnh giác, rất khó đối phó." Lâm Lôi cầm trong tay Lưu Ảnh thần kiếm, nhìn xung quanh thấy những tảng đá không ngừng rơi xuống từ trên núi sụp xuống. Lâm Lôi có thể nhìn tình cảnh ở bên ngoài, Lâm Lôi mơ hồ thấy được một thân ảnh cường tráng. Thân ảnh kia trên trán có hai sừng tráng kiện chính là sừng trâu.
"Bối Bối, chúng ta đi!" Lâm Lôi cấp bách truyền âm quát.
"Vâng." Bối Bối không do dự.
Lâm Lôi, Bối Bối hai người bay theo hướng ngược lại với vị trí của tráng hán đang đứng, đồng thời Lâm Lôi thi triển Hắc thạch không gian.
Nhưng vừa chạy trốn, trong lòng Lâm Lôi đã run lên: "Hướng này lại có hai người!"
Lâm Lôi dùng Hắc thạch không gian nên dễ dàng phát hiện : một người mặc áo trắng, cùng một nữ nhân tóc xanh biếc, mặc áo bào hồng hồng phân biệt đứng ở hai bên
Người mặc áo trắng, nữ nhân tóc bich cùng với tráng hán mặc áo giáp màu đen vừa vặn hình thành một hình tam giác.
Bất kể Lâm Lôi, Bối Bối chạy trốn theo hướng nào cũng đều bị ba người vây công.
"Hai vị, đừng nghĩ có thể chạy thoát." Ánh mắt của người mặc áo trắng lãnh lẽo nhìn qua. Cho dù Hắc thạch không gian có bao trùm lên hắn nhưng thân hình của người mặc áo trắng cũng chỉ hạ xuống một chút, lập tức dùng lực chống lại dẫn lực.
"Bổn Phỉ Nhĩ Đức!" Lâm Lôi sắc mặt cực kỳ khó coi.
Dù thế nào Lâm Lôi cũng không ngờ người cản trở mình lại là người trong trong truyền thuyết - Bổn Phỉ Nhĩ Đức. Mình thà tình nguyện gặp Hắc Mặc Tư, cũng không muốn gặp Bổn Phỉ Nhĩ Đức. Bởi vì Bổn Phỉ Nhĩ Đức có thực lực tiếp cận Bối Lỗ Đặc, là siêu cấp cường giả!
Trong bộ sách của Bối Lỗ Đặc đã miêu tả, nếu gặp được Bổn Phỉ Nhĩ Đức thì nhanh chóng trốn! Đừng nghĩ đến chuyện khác!
"Bối Bối, mau, phá vỡ phòng ngự của nữ nhân mặc áo bào hồng để thoát đi. Chạy mau!" Lâm Lôi lập tức đưa ra quyết định.
Tấn công nữ nhân mặc áo bào hồng để tạo kẽ hở và chạy đi.
"Biết. lão Đại, không ngờ người tới lại là Bổn Phỉ Nhĩ Đức. Thật là không may!" Bối Bối đã biết rất nhiều vì ở vị diện chiến trường trong sáu mươi năm, Lâm Lôi thông qua linh hồn trao đổi, đem tư liệu của rất nhiều cường giả mạnh nhất nói cho Bối Bối.
"Vù!" "Vù!"
Lâm Lôi cùng Bối Bối hai người giống như hai đạo thiểm điện, theo hướng tới vị trí của hồng nữ nhân để bỏ chạy.
"Hừ, muốn chạy trốn?" Người mặc áo trắng cùng kia tráng hán mặc giáp đen, cơ hồ đồng thời bay tới vị trí của nữ nhân mặc áo bào hồng. hiển nhiên muốn liên thủ với nữ nhân mặc áo bào hồng, ngăn trở Lâm Lôi hai người.
Đột ngột ---
Lâm Lôi, Bối Bối đột nhiên bay ngược lại, chạy theo hướng ngược lại.
Người mặc áo trắng, tráng hán mặc giáp đen, nữ nhân mặc áo bào hồng phản ứng cực nhanh, lập tức truy kích Lâm Lôi, Bối Bối. Xung quanh Lâm Lôi phát tán Hắc thạch không gian. Một khi lâm vào Hắc thạch không gian, Bổn Phỉ Nhĩ Đức ba người, căn bản không có khả năng đuổi tới Lâm Lôi.
"Bọn họ chết cũng không buông tha." Bối Bối quay đầu lại, liếc mắt nhìn, không khỏi lo lắng.
"Tình hình không ổn rồi." Trong đôi mắt Lâm Lôi hiện lên sự lo lắng.
Vì người mặc áo trắng, tráng hán mặc giáp đen đã bay ra khỏi khu vực Hắc thạch không gian, từ bên cạnh sườn của Hắc thạch không gian, tăng tốc. Tựa hồ muốn chặn trước mặt Lâm Lôi, Bối Bối.
"ha ha. Tam đệ, Nhị muội, các ngươi hãy nhìn ta ngăn cản bọn họ như thế nào." Người mặc áo trắng cười sang sảng, thân hình giống như thiểm điện, từ cạnh sườn của Hắc thạch không gian, vượt qua Lâm Lôi, Bối Bối, lập tức bay nhanh vào khu vực Hắc thạch không gian. Trên thân người mặc áo trắng sáng lên là vô số quang mang màu trắng.
Quang mang sao?
Không phải, mà là những dây nhỏ màu trắng, bao gồm vô số dây nhỏ màu trắng từ trong cơ thể của Bổn Phỉ Nhĩ Đức bạo phát, thoáng nhìn thấy chói mắt giống như quang mang. Chỉ thấy vô số dây nhỏ màu trắng từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Lâm Lôi hai người, làm cho Lâm Lôi hai người không thể nào né tránh được.
Lâm Lôi, Bối Bối nhất thời biến sắc.
"Bối Bối, cẩn thận, là linh hồn công kích." Lâm Lôi lập tức dùng thần thức truyền âm.
"Hỗn đản!" Bối Bối gào một tiếng. Thân hình lập tức bay sang hướng bên cạnh.
Phía sau Bối Bối đột nhiên hiện lên ảo ảnh khổng lồ Phệ thần thử. Vẻ mặt Bối Bối đã trở nên lạnh lùng, nhìn chăm chú hướng bên cạnh là vị trí của tráng hán mặc giáp đen. Lúc này, Bối Bối cách tráng hán mặc giáp đen không tới hai trăm thước. Lúc đầu, tráng hán mặc giáp đen bay tới Lâm Lôi, Bối Bối, căn bản không nghĩ tới Bối Bối lại có tuyệt chiêu này.
"Không...." Tráng hán mặc giáp đen kinh hãi.
Hắn nhận ra chiêu này chính là tuyệt chiêu của Bối Lỗ Đặc!
"Không ổn, là thiên phú thần thông của Bối Lỗ Đặc." Đã tính toán trước nhưng Bổn Phỉ Nhĩ Đức sắc mặt nhất thời biến đổi, hô lên: "Nhị muội, bảo vệ Tam đệ."
Bối Bối thi triển thiên phú thần thông với tốc độ quá nhanh, dĩ nhiên hắn không kịp ngăn trở. Hắn biết …… lúc này, chỉ có Nhị muội của hắn mới có thể cứu được Tam đệ!
Lúc này hắn cách nữ nhân áo bào màu hồng hơi xa, không thể dùng thần thức truyền âm được, chỉ có thể dùng âm thanh hô lên, nhưng âm thanh của hắn làm sao có thể kịp? Hiển nhiên, nữ nhân mặc áo bào hồng không cần hắn nhắc nhở, cũng biết Tam đệ đang gặp nguy hiểm. Không một chút do dự, thân thể của nữ nhân mặc áo bào hồng đột nhiên biến đổi -
"vù vù”
Đột ngột nữ nhân mặc áo bào hồng biến mất, một cao đại xà (ND – rắn lớn) màu hồng dài khoảng gần ngàn thước xuất hiện. Thân thể uốn lượn vừa xuất hiện, rất tự nhiên che trước mặt tráng hán mặc giáp đen. Thân rắn khổng lồ dễ dàng bảo vệ tráng hán mặc giáp đen.
"vù vù” Linh hồn lực của Bối Bối tiến gần thân đại xà nhưng không thể tác dụng lên thân của tráng hán mặc giáp đen.
"Lại có linh hồn phòng ngự chủ thần khí." Bối Bối giận dữ dùng thần thức truyền âm nói.
Lâm Lôi để ý tình cảnh trước mắt, đã sớm đoán được nữ nhân mặc áo bào hồng dám dùng cách như vậy, khẳng định là có tự tin ứng phó chiêu này. Nếu không thì phải chịu chết sao?
"Bối Bối, chạy mau, đừng có dây dưa nữa." Lâm Lôi dùng truyền âm nói vội vàng, thi triên toàn bộ Hắc thạch không gian, Lâm Lôi lập tức nghĩ cách chạy trốn.
Chém giết với Bổn Phỉ Nhĩ Đức bọn họ, căn bản không thể thắng được.
"vù!" Bối Bối đã đến gần Lâm Lôi, chạy trốn cực nhanh.
Bên trong Hắc thạch không gian, tốc độ của ba người kia không đuổi kịp Lâm Lôi, Bối Bối.
"Ta còn tưởng rằng chỉ có Bổn Phỉ Nhĩ Đức kia đáng sợ. Nhưng ai ngờ rằng hắn mang theo hai người cũng rất mạnh. Tên tráng hán sừng trâu kia có vật chất công kích rất đáng sợ. Còn nữ nhân mặc áo bào hồng lại có linh hồn phòng ngự chủ thần khí." Bối Bối truyền âm bàn luận với Lâm Lôi: "Nhóm ba người còn có Bổn Phỉ Nhĩ Đức cực mạnh. Lão Đại, làm sao chúng ta có thể đấu với bọn họ!"
"Đừng nghĩ lung tung nữa, trốn màu, có thể chạy thoát là tốt nhất." Lâm Lôi liền nói.
Hai người trốn cực nhanh.
Nhưng Bổn Phỉ Nhĩ Đức không nghĩ tới sẽ buông tha bọn họ!
"Hai ngươi!" Bổn Phỉ Nhĩ Đức rất nổi giận. Hắn coi trọng nhất là huynh đệ và muội muội.
"Oanh!" chỉ thấy một cỗ cuồng bạo chính là năng lượng từ bên ngoài thân hắn tràn ngập ra rất nhiều sương mù, là vầng sáng ở bên ngoài thân hắn phát tán ra, chỉ thấy tốc độ Bổn Phỉ Nhĩ Đức đột nhiên tăng lên!
"Hô!"
Sau khi bay vào Hắc thạch không gian, tốc độ của Bổn Phỉ Nhĩ Đức mặc dù giảm đi, nhưng so với Lâm Lôi, Bối Bối còn nhanh hơn.
Lâm Lôi cảm giác rõ, bên trong Hắc thạch không gian có người đang bay cực nhanh tới. Tốc độ so với mình còn nhanh hơn. Lâm Lôi quay đầu, vừa thấy không khỏi sợ tới mức giật minh: "Không ổn rồi, Bổn Phỉ Nhĩ Đức đã nổi điên rồi. Vì đuổi chúng ta mà tiêu hao một giọt vận mệnh chủ thần lực!"