Bàn Long

Chương 697 - Lâm Lôi Chết

Mã Cách Nỗ Tư là đại viên mãn thượng vị thần. Phạm vi của thần thức phạm rất rộng, vượt xa thống lĩnh bình thường. Nhưng về khoảng cách, cũng không thể so sánh với sử dụng chủ thần lực! Đặc biệt đại viên mãn thượng vị thần mà sử dụng chủ thần lực thì phạm vi tìm tòi đạt tới trình độ kinh người.

"Thì ra là nơi đó!" Đang phi hanh, trên mặt Mã Cách Nỗ Tư lộ ra vẻ tươi cười.

"vù!" Mã Cách Nỗ Tư trực tiếp bay vào lòng đất.

Ở phía xa, Bối Bối nhìn thấy cảnh này, hai đấm nắm chặt, ánh mắt đỏ hồng, vô lực quỳ xuống mặt hoang trên, thấp giọng nói: "lão Đại, lão Đại! Ngươi nhất định phải còn sống! Lúc trước ngươi còn nói cần tu luyện đạt tới đỉnh, ngươi ngàn vạn lần đừng có chết yểu."

Thoát ly khỏi trói buộc, Lôi Tư Tinh phát hiện Lôi Hồng lâp vào tử cảnh: "Lôi Hồng!"

Lôi Tư Tinh nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hóa thành một đường hình cong, trong tay cầm trứ trường thương màu tím, dùng đem toàn lực ném mạnh ra.

"Bốp!" Xé rách bầu trời bao la, hắc quang bao bọc ảo ảnh màu tím bắn về phía Thiết Cách Ôn.

"Sao?" Thiết Cách Ôn chỉ có thể buông tha Lôi Hồng, không tấn công một kích cuối cùng, lập tức ngăn cản trường thương.

"cheng!"

Thân thể Thiết Cách Ôn lùi nhanh, bất quá đến cọng lông trên người cũng không bị ảnh hưởng.

"Ngươi đừng mơ giết được Lôi Hồng." Lôi Tư Tinh chạy tới, căm tức nhìn Thiết Cách Ôn. Thiết Cách Ôn nhàn nhã như đi chơi, cười nhìn Lôi Tư Tinh: "Lôi Tư Tinh, ngươi phải bảo vệ Lôi Hồng sao? Có ngươi bảo vệ, ta thực giết không được Lôi Hồng. Bất quá, vô dụng thôi, Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh muốn giết người, có lẽ ngươi nhất định phải chết." Lôi Tư Tinh làm sao mà không biết, một khi Mã Cách Nỗ Tư trở về. Lôi Hồng phải chết rồi.

"Lôi Hồng, ngươi nhanh trốn đi." Lôi Tư Tinh truyền âm nói: "Trốn càng xa càng tốt, tốt nhất qua Ngân hà, đến bên kia vị diện chiến trường."

"Tốt." Lôi Hồng không nói lời vô nghĩa, lúc này thân hình thu nhỏ lại, cực nhanh bay về theo hướng đến Ngân hà.

"Sao?" Thiết Cách Ôn muốn ngăn cản, nhưng Lôi Tư Tinh đã che trước người hắn.

"hừ, hắn trốn không thoát đâu." Thiết Cách Ôn cười lạnh lẽo nói, Ô Mạn đã tới bên cạnh Thiết Cách Ôn. Ô Mạn và Thiết Cách Ôn liên thủ, không sợ Lôi Tư Tinh, Bối Bối chút nào.

Lâm Lôi đang chạy trốn cực nhanh.

"Chạy xa như vậy, đuổi không kịp, nhưng nếu dùng chủ thần lực điều tra, thật ra vẫn phiền toái." Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ: "Bất quá tại sao có hai đạo chủ thần lực điều tra ta." Đáy lòng Lâm Lôi khó hiểu. Dưới tình huống sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi tự nhiên cũng có thể dễ dàng phát hiện người khác đang dùng thần thức dò xét.

"Lâm Lôi, ngươi trốn không thoát mà." Một âm thanh vang trong đầu Lâm Lôi.

Lâm Lôi biến sắc: "Mã Cách Nỗ Tư!"

Lâm Lôi sử dụng chủ thần lực, đã nhận thấy được Mã Cách Nỗ Tư đang dò xét.

"Trong đó có một đạo chủ thần lực là Mã Cách Nỗ Tư, một đạo khác là của ai?" Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ.

Nhưng thời điểm này, một âm thanh khác vang trong đầu Lâm Lôi: "Ngươi nhanh chóng rẽ trái. chạy trốn theo hướng đó." Lâm Lôi rùng mình, là tiếng của Thanh Hỏa! Hiển nhiên Thanh Hỏa cũng dùng chủ thần lực phát tán ra, hướng tới hắn tiến hành thần thức truyền âm. Nghe được tiếng của Thanh Hỏa, hy vọng của Lâm Lôi tăng lên nhiều.

"Đừng chần trừ, khoảng cách của đại viên mãn kia và ngươi rất gần. Ta và ngươi cách nhau xa hơn nhiều. Mau rẽ trái!" Thanh Hỏa lo lắng truyền âm nói.

Lâm Lôi không hề do dự, lập tức bay về phía trái cực nhanh.

Thanh Hỏa, Mã Cách Nỗ Tư sử dụng thần thức, nói chuyện với nhau.

"Dừng lại, Mã Cách Nỗ Tư, buông tha Lâm Lôi đi." Thanh Hỏa nói.

"Không có khả năng!" Mã Cách Nỗ Tư không chần chờ, như trước cực nhanh đuổi theo Lâm Lôi. Tốc độ của nhanh hơn nhiều so với Lâm Lôi. Thanh Hỏa điều tra ra được, khoảng cách Mã Cách Nỗ Tư cùng Lâm Lôi ngày càng gần lại. Điều này làm cho Thanh Hỏa rất lo lắng. Nhưng hắn không thể đến ngay được.

"Ta muốn giết người, không ai ngăn được." Mã Cách Nỗ Tư không nể mặt mũi của Thanh Hỏa.

Đại viên mãn cường giả vốn là không sợ một đại viên mãn khác. Mặc dù bọn họ đều cũng mạnh mẽ, đều không làm gì được được đối phương. Còn chủ thần …… trừ phi cần thiết, nếu không cũng không tham gia vào tranh chấp của thượng vị thần. Trong suốt giống như linh hồn lực phúc tán xuống, chủ thần lực bao trùm phạm vi cực lớn. dễ dàng phát hiện Mã Cách Nỗ Tư: "Khổng tốt rồi. Ta chỉ còn cách hắn ba dặm thôi. Thanh Hỏa đang ở đâu?" Phúc tán phạm vi năm mươi dặm, nhưng không thấy Thanh Hỏa.

Lâm Lôi nóng nảy.

Mặc dù Lâm Lôi có chuẩn bị chết, nhưng cũng sẽ không dễ dàng nhận lấy cái chết.

"Hai dặm rồi." Lâm Lôi cảm giác rõ, đối phương lấy tốc độ kinh người không ngừng đến gần, "Một dặm rồi!"

Khoảng cách năm trăm thước, với tốc độ của Mã Cách Nỗ Tư, cho dù trong Hắc Thạch Không Gian cũng có khả năng trong khoảng thời gian ngắn đuổi theo mình. Lâm Lôi cắn răng: "Không có biện pháp, chỉ có thể làm như vậy thôi!" Thanh Hỏa còn cách quá xa, còn đang bay tới. Lâm Lôi chỉ có thể cắn răng, hạ người nhanh xuống dưới.

"Sao, đi tìm chết?" Mã Cách Nỗ Tư cười lạnh lùng, tốc độ không hề giảm.

Dưới lòng đất của vị diện chiến trường, càng ở chỗ sâu trong càng nguy hiểm. Đến một độ sâu nhất định sẽ gặp phải khe nứt không gian, ở địa phương này, đại viên mãn cũng có chút kiêng kị. Một khi đột nhiên xuất hiện khe nứt không gian, bị cuốn vào trong Không Gian Loạn Lưu, bị lạc ở trong đó, là sự việc rất đáng sợ.

Lâm Lôi làm như vậy, là muốn sống trong tử địa!

"Ba trăm thước, hai trăm thước, một trăm thước ……" Lâm Lôi cảm giác được, cho dù bên trong Hắc Thạch Không Gian, Mã Cách Nỗ Tư đang tới rất gần.

"Vù!" Lâm Lôi bay sâu vào trong lòng đất.

"Vù!" Đột ngột một khe nứt không gian khe xẹt qua bên cạnh, cách khoảng mấy thước, đất đá liền bị biến mất.

"Tới rồi." Lâm Lôi biết được, đã đến biên giới, đồng thời Lâm Lôi dùng thần thức kết hợp với chủ thần lực đã phát hiện ở phía dưới khoảng trăm thước, khe nứt không gian ngày càng nhiều.

"Có bản lãnh lại xuống tiếp đi." Âm thanh chế nhạo vang lên.

Lâm Lôi dùng thần thức kết hợp với chủ thần lực, phát hiện Mã Cách Nỗ Tư đang ở phía trên, cách khoảng hai mươi thước, bỗng nhiên Lâm Lôi kinh ngạc, vui vẻ: "Thanh Hỏa!"

Thanh Hỏa cách đây không tới mười dặm. Lâm Lôi chạy trốn, Mã Cách Nỗ Tư đuổi theo, cùng phương hướng. Mã Cách Nỗ Tư đuổi giết dĩ nhiêu tốn thời gian hơn một chút.

Lâm Lôi cùng Thanh Hỏa, đã thống nhất hướng bay. đương nhiên nhanh hơn chút ít.

"Tốc độ thật mau." Mã Cách Nỗ Tư đã phát hiện tốc độ đáng sợ của Thanh Hỏa: "Tựa hồ so với ta còn nhanh hơn một bậc." Mã Cách Nỗ Tư nhất thời hiểu được, người đang tới có thực lực đáng sợ.

"Bất quá, không còn kịp rồi." Mã Cách Nỗ Tư lạnh lùng nhìn Lâm Lôi phía dưới: "Lâm Lôi có, một cường giả nghi là đại viên mãn tới cứu ngươi. Bất quá, không còn kịp rồi. Vì tôn trọng hắn, ta khiến cho ngươi chết bởi một kích cực mạnh của ta." Mã Cách Nỗ Tư truyền âm nói, đồng thời trong tay hắn xuất hiện quang cầu trong suốt. Nắm tay ở bên trong quang cầu, nở ra một một đóa hoa sen.

Lâm Lôi không dám tiếp tục xuống sâu nưa, bay cực nhanh, muốn gia tăng khoảng cách với Mã Cách Nỗ Tư.

"Dừng tay!" Thanh Hỏa quát.

"Hừ." Mã Cách Nỗ Tư cũng là hừ lạnh một tiếng.

"bốp!"

Quang cầu trong suốt giống như thiểm điện, tốc độ so với Mã Cách Nỗ Tư phi hành còn nhanh hơn gấp mười, gấp trăm lần. Căn bản Lâm Lôi mới di động được nửa thước, quang cầu trong suốt dựa vào tốc độ Lâm Lôi không thể trốn tránh, trực tiếp bay vào trong cơ thể Lâm Lôi. Quang cầu trong suốt trực tiếp chui vào trong óc Lâm Lôi.

"Cút đi!" Lâm Lôi dùng chủ thần lực, điên cuồng công kích quang cầu trong suốt.

Quang cầu trong suốt bành trướng nhanh, nhưng bao vây Lâm Lôi là phòng ngự chủ thần khí bị tàn phá. Phá nát miếng vá trong suốt, một đóa hoa sen bay vào linh hồn hải dương Lâm Lôi.

Như là một tòa thiên thạch đập vào mặt nước.

Linh hồn lực của Lâm Lôi căn bản không thể ngăn cản.

Một đóa hoa sen trong xoay tròn, phát ra quang mang chói mắt, giống như mặt trời chiếu rọi linh hồn hải dương của Lâm Lôi, nhanh chóng bắn về phía linh hồn của Lâm Lôi và linh hồn của ba đại thần phân thân! Lâm Lôi liều mạng khống chế chủ thần lực đánh sâu vào, như lấy trứng chọi đá, không thể rung chuyển đóa hoa sen chút nào.

Hoa sen trong suốt xoay tròn, bắn ra hàng nghìn, hàng vạn quang mang, bắn tới bốn linh hồn trong cơ thể Lâm Lôi!

"Phụ thân, Da Lỗ lão Đại, Kiều Trì lão Nhị …… còn có, Địch Lỵ Á. Đại ca nàng sẽ trở về mà, ta không để cho các ngươi thất vọng!" Xuất hiện ý nghĩ này, đồng thời khóe miệng Lâm Lôi nhếch lên, lộ ra vẻ tươi cười, sau đó, ý thức hoàn toàn biến mất.

Đại viên mãn thượng vị thần, phong hệ đại viên mãn thượng vị thần Bái Ách, sử dụng linh hồn công kích cũng có thể làm cho Lâm Lôi lâm vào trạng vô tri vô giác, không thể phản kháng. Bây giờ, Vận mệnh đại viên mãn thượng vị thần Mã Cách Nỗ Tư ra tay, còn dựa vào vận mệnh chủ thần lực, thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất.

Lâm Lôi không thể đỡ được. Đại viên mãn thượng vị thần không phải hữu danh vô thực.

"Muốn chạy trốn sâu xuống đất. Tìm đường sống trong chỗ chết?" Mã Cách Nỗ Tư đứng ở phía xa nhìn Lâm Lôi nằm trong đất , không có hơi hơi thở, bên ngoài thân phát tán chủ thần lực: " Một chiêu này, thi triển với cường giả vật chất công kích còn có hiệu quả. Còn cường giả linh hồn công kích thì vô dụng."

Linh hồn công kích, hoàn toàn có thể công kích từ cự ly xa.

Ở trong vị diện chiến trường, đã trốn không thoát!

"Sao?" Mã Cách Nỗ Tư rồi đột nhiên nhìn về phía cách đó không xa.

"xèo xèo” Đất đá xung quanh trong nháy mắt đốt hóa thành hư vô. Thân thể Lâm Lôi thân thể lơ lửng, một thân ảnh áo trắng từ trên trời hạ xuống, đi tới bên cạnh Lâm Lôi, rồi sau đó tay nâng thân thể Lâm Lôi.

"Sao?" Thanh Hỏa khẽ cau mày.

"Trong thiên đại lại có một đại viên mãn?" Mã Cách Nỗ Tư nhướng mày một cái, nhìn về phía Thanh Hỏa.

Thanh Hỏa hừ lạnh một tiếng, thân thể bay lên, hễ đất đá ngăn trở hắn, tất cả đều bị đốt hóa thành hư vô.

"Có ý tứ." Mã Cách Nỗ Tư cũng phóng lên cao, cực nhanh chạy tới. Ô Mạn, Thiết Cách Ôn cũng chạy tới. Bốn người đều sử dụng chủ thần lực, tự nhiên đã phát hiện sự tồn tại của Thanh Hỏa.

"Thanh Hỏa, Thanh Hỏa." Đáy lòng Bối Bối đang có một tia hy vọng.

Một lát sau khi Lâm Lôi bị tập kích, Bối Bối cảm giác được, cảm ứng được linh hồn Lâm Lôi suy yếu với tốc độ kinh người. Linh hồn thượng vị thần rất cường đại, Bối Bối cảm ứng được ánh sáng như mặt trời sáng chói mắt, nhưng linh hồn Lâm Lôi suy yếu kịch liệt, cho đến lúc……

Không thể phát hiện được!

Nước mắt Bối Bối chảy xuống!

"A....” Bối Bối thống khổ, muốn phát tiết, nhưng vừa hô đã dừng lại.

Bên cạnh Lôi Tư Tinh thấy thế, cũng biết không ổn. Hơn nữa hắn dùng chủ thần thức kết hợp với chủ thần lực đã phát hiện, phát hiện trên thân thể Lâm Lôi không có chút khí tức.

"Đã chết?" Lôi Tư Tinh sửng sốt: "Không, không có khả năng!"

Rất nhanh, Lôi Tư Tinh, Bối Bối thấy thân ảnh áo trắng đang ở xa, thân thể Lâm Lôi nằm trên mặt đất, không có khí tức. Chủ thần lực đã tiêu tán hết. Mã Cách Nỗ Tư lạnh lùng đứng ở một bên.

"Mã Cách Nỗ Tư!" Hai mắt Bối Bối đỏ đậm, nước mắt chảy xuống. Hắn gào lên: "ngươi nhớ kỹ, nhất định ta sẽ giết ngươi, nhất định!!!"

"Bọn ta chờ ngươi." Mã Cách Nỗ Tư cười nhạt.

Giết đại viên mãn? Nếu đại viên mãn muốn chạy trốn, dù là chủ thần cũng không dám nói có mười phần nắm chắc, giết chết một đại viên mãn cường giả.

"Chúng ta đi thôi." Mã Cách Nỗ Tư lạnh nhạt nói.

Ô Mạn, Thiết Cách Ôn khẽ gật đầu. Mã Cách Nỗ Tư mang theo Ô Mạn, Thiết Cách Ôn đi. Đột nhiên, Mã Cách Nỗ Tư quay đầu nhìn về phía Thanh Hỏa: "Ngươi tên gì?"

"Ngươi không xứng để biết." Thanh Hỏa lạnh lùng nói.

Mã Cách Nỗ Tư nhướng mày một cái, hừ lạnh một tiếng, quay đầu mang theo Ô Mạn, Thiết Cách Ôn rời đi.

Không một tia khí tức, Thanh Hỏa đứng ở một bên. Lôi Tư Tinh, Bối Bối bay tới. Lôi Tư Tinh khó có thể tin nói: "Không có khả năng, hắn không có khả năng chết như vậy. Nhưng là có hồn thạch của mẫu thân của ta. Làm sao lại chết như vậy?"

Bối Bối đến gần Lâm Lôi, đột nhiên nhận thấy: "Sao? Linh hồn của lão Đại?"

Đến càng gần, Bối Bối cảm giác được linh hồn Lâm Lôi vẫn tồn tại, chỉ là khi tức Lâm Lôi mỏng manh, đã yếu ớt đến cực hạn, cho dù là Bối Bối có liên hệ linh hồn, phải đến gần nhất, mới có khả năng miễn cưỡng cảm ứng được một tia.

"lão Đại không chết!" Bối Bối kinh ngạc, vui vẻ nói.

"Ta điều tra qua." Thanh Hỏa lắc đầu thở dài nói: " Bây giờ Lâm Lôi đích xác còn chưa chết đi, nhưng linh hồn của hắn giống như ngọn lửa trong gió lạnh, tùy lúc có thể bị dập tắt. Nhờ có hồn thạch không ngừng tiêu hao năng lượng để giữ sinh cơ cuối cùng của hắn, nếu không sớm đã chết rồi."

Bình Luận (0)
Comment