Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 20 - Giao Tranh Ác Liệt!

Khi Hoả Long còn chưa bay tới đỉnh núi thì một bóng đen chợt phóng ra như một tia chớp lao về phía Hoả Long.

Thoáng giật mình trước đòn công kích bất ngờ và cực kỳ uy mãnh kia, Hoả Long không chút chậm trễ vội dùng khí lực bao bọc lấy cơ thể rồi điều khiển hoả lực hoá thành một tấm khiên lửa đỏ rực chói mắt.

“Sơ cấp kỹ năng phòng ngự: Hỏa Thuẫn”

Cảm nhận được sức nóng khủng khiếp đang toát ra từ tấm khiên khổng lồ màu đỏ rực kia, bóng đen kia liền nhanh chóng đổi hướng vòng ra phía sau lưng Hỏa Long, nhắm vào nơi không có khiên lửa bảo vệ mà đánh tới.

Hỏa Long cũng không chút chậm trễ, vội lấy khí lực bao quanh tấm khiên lửa to lớn xoay ngược về phía sau chặn khí thế tấn công như vũ bão của bóng đen bí ẩn kia.

Lúc này bóng đen thần bí đó không còn thay đổi hướng công kích nữa mà tăng thêm tốc độ trực diện lao thẳng vào hỏa thuẫn đang cháy hừng hực kia.

“Oành… đùng…!!!”

Một tiếng nổ lớn vang lên kèm theo một tia sáng chói mắt lóe ra khiến cho Tiểu Trư đang ở phía dưới quan chiến cũng phải nhắm mắt lại không dám nhìn thẳng vào luồng ánh sáng kinh khủng đó.

Vừa đúng lúc tia sáng đó biến mất, hắc ảnh kia mới hiện rõ ra là một con anh vũ khổng lồ với kích thước như một con chim ưng trưởng thành. Trên đỉnh đầu có một chiếc mào với bảy sắc rực rỡ trông rất bắt mắt. Đôi cánh to lớn mỗi lần vung lên liền tạo ra một đợt cuồng phong. Chiếc mỏ bén nhọn và cứng rắn có thể xuyên thủng và phá vỡ một tảng đá lớn một cách dễ dàng, chính thứ này đã phá hủy hỏa thuẫn to lớn lúc nãy của Hỏa Long. Xem ra đây chính là vũ khí nguy hiểm nhất của con anh vũ này.

Sau đợt giao chiến vừa rồi, Hỏa Long đã bị chấn văng lên một ngọn cây gần đó. Trong lúc Hỏa Long còn đang mải mê quan sát từng bộ phận trên cơ thể của anh vũ thì một đợt công kích khác từ phía anh vũ lại tiếp tục phóng tới.

Lần này Bạo Kích Anh Vũ dùng đôi cánh to lớn và khỏe mạnh của hắn vung mạnh hết sức có thể để tạo thành một trận cuồng phong với lực hút của gió cực kỳ khủng bố. Ngay sau khi cỗ kình phong đó hình thành, nó mau chóng biến hóa thành một cơn lốc xoáy với bán kính hơn mười thước. Tất cả mọi thứ trong phạm vi của nó đều bị hút vào trong tâm lốc xoáy sau đó bị lực cắt sắc bén của phong lực chém thành mảnh vụn.

Một thân cây to lớn nằm gần đó trong chốc lát đã bị cỗ cuồng phong kia hút mạnh đến bật cả gốc rễ lên, kế tiếp là xoay nhiều vòng trên không trung trước khi bị những tạp vật như mảnh đá vụn cắt nát thành những miếng gỗ vụn nhỏ.

Chứng kiến kết cục kinh khủng của thân cây to lớn kia, Hỏa Long cũng chợt rùng mình. Nếu cơ thể hắn mà bị cuốn vào vòng xoáy kia chỉ e sẽ biến thành một đống huyết nhục bầy nhầy ngay lập tức.

Ngay khi nhận ra được sự nguy hiểm của trận lốc xoáy kinh khủng kia, Hỏa Long liền nhảy lui về phía sau. Không may là khi bàn chân vừa khẽ động thì lực hút của trận cuồng phong kia đã lan tới và điên cuồng hút lấy thân hình nhỏ bé của Hỏa Long vào trong trung tâm của trận lốc xoáy kia.

Cơ thể đang lơ lửng trên không lại gặp hấp lực khủng khiếp như vậy, Hỏa Long liền cảm thấy chới với vì không có điểm tựa để chạy ra khỏi phạm vi cỗ hấp lực đó. Tâm trí có chút lo lắng, sau đó nhanh chóng tập trung khí lực về trung tâm trán khiến cho ngay tại tâm trán xuất hiện một ấn ký hình ngọn lửa, lúc này đang sáng lên trông giống như ngọn lửa đó đang chuyển động cực kỳ đẹp mắt, miệng quát lớn:

“Bí kỹ Hỏa Tộc: Hỏa Thần Nhập Thể - Nhất Thức”

Sau tiếng hét lớn, luồng khí lực màu xanh lục bao quanh cơ thể Hỏa Long bỗng chuyển thành màu xanh lam, hỏa lực trong cơ thể cũng mãnh liệt bộc phát ra phủ khắp cơ thể Hỏa Long. Chỉ trong một chiêu thức đã khiến thực lực Hỏa Long tăng lên một bậc, bí kỹ Hỏa Tộc thật kỳ diệu!

Lúc này cả người Hỏa Long bỗng nhiên trở nên đỏ rực, đôi mắt được một luồng hỏa lực bao quanh, nhìn qua không giống như đôi mắt của người thường, mái tóc đỏ tung bay trong gió tạo ra một khí thế uy nghiêm của một bậc cường giả. Quả đúng với cái tên Hỏa Thần Nhập Thể có thể biến một người thường trở thành bộ dáng như một vị hỏa thần.

Trông thấy biến hóa kỳ dị của Hỏa Long, Bạo Kích Anh Vũ cũng hơi kinh ngạc. Sau đó liền bình tĩnh quan sát xem tên thiếu niên kia sẽ thoát khỏi chiêu thức này của hắn bằng cách nào.

Sau khi thăng cấp lên Lam Sắc Tiểu Tiên, Hỏa Long liền vung hai bàn tay lên thi triển chiêu thức với sức mạnh vượt trội hơn ban đầu:

“Sơ cấp kỹ năng khống chế: Hỏa Võng”

Ngay lập tức một tấm lưới khổng lồ được ngưng tụ từ hỏa lực trên hai bàn tay của Hỏa Long. Kế đến, Hỏa Long dùng khí lực của mình để điều khiển hỏa võng đó bao trùm lấy cơn lốc xoáy kia. Sức nóng do hỏa võng gây ra khiến cho tạp vật bên trong trận cuồng phong đều bị thiêu rụi. Giờ đây sức gió điên cuồng của lốc xoáy lại vô tình tiếp thêm sức hủy diệt cho hỏa võng của Hỏa Long làm cho hỏa võng càng lúc càng lớn lên và nhanh chóng thiêu rụi mọi thứ trong bán kính mười thước của trận cuồng phong.

Kinh hãi khi thấy chiêu thức do mình tạo ra bị tên nhóc kia biến thành công cụ hỗ trợ cho chiêu thức của hắn, Bạo Kích Anh Vũ cảm thấy tức giận đến run người. Không ngờ tên tiểu tử đó lại thông minh như vậy. Giờ đây chính hắn lại bị chiêu thức của mình làm cho tiến thoái lưỡng nan. Đúng là gậy ông đập lưng ông!

“Tên nhóc hỗn xược, dám lợi dụng chiêu thức của ta để đánh ta. Ta sẽ khiến ngươi phải hối hận!” tiếng gầm dữ tợn vang lên từ phía anh vũ. Lúc này hơi nóng từ trận hỏa cuồng phong kia đã lan tới vị trí của anh vũ khiến cho hắn phải rất vất vả mới thoát khỏi hấp lực kinh hoàng mà hắn đã từng rất tự hào kia.

Nhìn dáng vẻ chật vật của anh vũ, Hỏa Long lúc này đã đáp xuống mặt đất, ánh mắt thích thú nhìn về phía anh vũ nhịn không được phá lên cười lớn:

“Ha ha ha, đáng đời tên ngu ngốc không biết tự lượng sức mình. Để ta xem ngươi làm sao thoát được chiêu thức do chính mình tạo ra”

Hai bàn tay điều khiển khí lực đẩy mạnh về phía Bạo Kích Anh Vũ đang gấp rút thối lui đằng kia, Hỏa Long cười khoái chí khi thấy kẻ khác gặp nạn.

“Đại ca, huynh mau giải quyết tên kia sớm đi, nếu không cả khoảng rừng này sẽ bị huynh thiêu rụi hết đó!” Bỗng một giọng nói hoảng sợ vang lên từ phía dưới mặt đất.

Hóa ra đó chính là Tiểu Trư, hắn sợ nếu Hỏa Long cứ duy trì cơn lốc lửa kinh khủng kia thì chẳng mấy chốc mà toàn bộ khu vực quanh đây sẽ thành một bãi đất hoang tàn, mà bản thân hắn cũng sẽ bị liên lụy mà biến thành dã trư nướng mất!

Nghe giọng nói như cầu khẩn đó của Tiểu Trư, Hỏa Long chép miệng, cau mày tỏ vẻ khó chịu. Hắn còn đang định vui đùa với tên anh vũ kia một lát mà lại gặp tên Tiểu Trư chết nhát này hối thúc khiến cho tâm trạng có chút không hài lòng.

“Được rồi, được rồi, lão đại ta sẽ lập tức kết thúc trận đấu tẻ nhạt này” Hỏa Long giọng lười biếng nói.

Nghe giọng nói đầy ngạo mạn của Hỏa Long, Bạo Kích Anh Vũ chợt lóe lên tia lửa giận trong mắt, phẫn nộ quát lớn:

“ Tên nhóc láo toét, tưởng vậy đã ăn được ta? Để ta xem ngươi làm cách nào đối phó với chiêu thức này của ta!”

Ngay sau đó, một cỗ lam sắc quang lực từ trong cơ thể anh vũ bỗng phóng ra bao lấy toàn bộ cơ thể của hắn. Kế đến, Bạo Kích Anh Vũ vỗ mạnh hai cánh rồi trong chớp mắt đã bay vút đi theo quỹ đạo hình tròn bao lấy trận hỏa cuồng phong kia.

Lập tức một đợt kình phong dữ dội xuất hiện cùng một luồng khí tức đầy áp bức khiến cho cơn lốc xoáy lửa kia mau chóng bị dồn ép rồi thu nhỏ dần lại trước khi biến mất hoàn toàn.

Trông thấy lớp hào quang màu xanh lam của Bạo Kích Anh Vũ, Tiểu Trư kinh hãi hét lớn:

“Đại ca cẩn thận, hắn đã dùng đến tuyệt kỹ tất sát của hắn là Vô Ảnh Bạo Kích rồi đó!”

Thoáng giật mình khi nghe tiếng Tiểu Trư nhắc nhở, Hỏa Long giờ mới chợt nhớ ra là tên anh vũ này còn có một sát chiêu. Giờ thấy có thêm luồng lam sắc quang lực bao quanh cơ thể hắn càng làm cho Hỏa Long thêm dè chừng.

“Con heo mập này lắm mồm quá!” Chợt một tiếng quát chói tai vang lên.

Nhận ra ý đồ của anh vũ, Hỏa Long vội hét lớn:

“Tiểu Trư, chạy mau!”

Nhưng Tiểu Trư chưa kịp cử động thì một bóng đen như điện xẹt xuống đâm thẳng vào thân hình to lớn của Tiểu Trư.

Phập!!!

Chiếc mỏ chim sắc bén và to lớn đã đâm thẳng lưng của Tiểu Trư tạo thành một cái lỗ lớn. Huyết dịch bắn ra tung tóe khiến cho chiếc mào của Bạo Kích Anh Vũ giờ chỉ toàn một màu đỏ sẫm. Đôi mắt của Tiểu Trư chợt trở nên trắng bệch, sinh cơ đang dần tan biến.

“Sơ cấp kỹ năng công kích: Liên Hoàn Cự Hỏa Quyền”

Từ phía xa lao nhanh đến, Hỏa Long tung ra vô số nắm đấm lửa to lớn bay tới công kích về phía Bạo Kích Anh Vũ. Nhưng anh vũ nhanh chóng vẫy cánh bay lên né được toàn bộ đòn công kích của Hỏa Long.

Lao đến bên Tiểu Trư, lúc này linh hồn thể của Tiểu Trư đã thoát ra khỏi cơ thể, lơ lửng trên không trung. Nếu bị tấn công thêm một lần nữa thì chắc chắn sẽ hồn xiêu phách lạc, vĩnh viễn tan biến khỏi nhân gian.

“Tiểu Trư, là ta không tốt, vì chủ quan khinh địch mới khiến cho ngươi rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.” Giọng nói nghẹn ngào, đầy ân hận và cắn rứt của Hỏa Long thốt ra.

“Lão đại đừng bận tâm, tiểu đệ vẫn còn ở dạng linh hồn thể, nếu tìm được thân xác sẽ lại có thể sống lại thôi.” Nhìn bộ dáng ăn năn, hối hận của Hỏa Long, Tiểu Trư cũng bị làm cho cảm động, liền nhẹ giọng an ủi.

“Ngươi còn dám mơ được hồi sinh?” Chợt một thanh âm điên cuồng vang lên từ trên không trung.

Thanh âm vừa dứt, một hắc ảnh lại xé gió lao vút về phía linh hồn thê của Tiểu Trư. Xem ra tên anh vũ muốn hoàn toàn giết chết Tiểu Trư.

“Sơ cấp kỹ năng phòng ngự: Hỏa Tráo”

Một vòng tròn lửa kiên cố được tạo ra, bao bọc lấy linh hồn thể của Tiểu Trư. Khi hắc ảnh kia lao tới va chạm mạnh vào lồng phòng ngự bằng lửa của Hỏa Long thì chỉ làm cho nó bị lủng một lỗ nhỏ.

Trong lúc anh vũ còn đang chưa kịp định thần lại thì một luồng hỏa lực nóng rát chợt táp tới trước mặt khiến cho hắn phải vội vàng giơ cánh lên chống đỡ.

Rầm!!!

Hỏa quyền to lớn đánh mạnh vào chiếc cánh được che phủ bởi lớp lam sắc quang lực làm cho màu lam nhạt đi rất nhiều nhưng vẫn không gây ra tổn thương gì cho tên anh vũ kia.

“Há há, chỉ với chiêu thức đuổi ruồi đó của ngươi mà cũng đòi làm ta bị thương? Thật đúng là nằm mơ giữa ban ngày!” Bạo Kích Anh Vũ cười đắc chí.

“Vậy thử ăn thêm một đòn này nữa xem sao!” Hỏa Long gầm lên dữ tợn

“Sơ cấp kỹ năng công kích: Hỏa Thương”

Một ngọn giáo bằng lửa được tạo ra từ hỏa lực đang huyền phù trên bàn tay của Hỏa Long. Sau tiếng thét lớn, Hỏa Long phóng mạnh hỏa thương về phía anh vũ. Sức nóng của hỏa thương lớn hơn hỏa quyền rất nhiều nên ngay khi mũi thương gần chạm tới cánh của anh vũ, hắn liền mau chóng nghiêng người qua một bên né tránh.

“Sao? không thử nhận một thương của ta để xem ngươi còn khoác lác được nữa không!” Hỏa Long bĩu môi, tỏ vẻ khinh thường nói.

“Nhóc con hỗn láo, ngươi có giỏi thì nhận lấy một chiêu toàn lực của ta, nếu ngươi còn đứng được thì ta sẽ nhận lại một chiêu của ngươi. Ngươi dám không?” Bạo Kích Anh Vũ lên tiếng khiêu khích.

“Không cần nhiều lời, ta không ngu dại gì đi chơi trò quân tử với ngươi. Ngươi dám đánh Tiểu Trư thành ra bộ dạng như vậy, ta nhất định sẽ lấy cái mạng của ngươi bù lại!” Thanh âm tràn đầy nộ ý phát ra từ Hỏa Long.

“Ngông cuồng, đã không biết bay mà còn dám lớn lối thách thức ta. Hãy xem đây!” Bạo Kích Anh Vũ tràn đầy sát ý, quát lớn.

Liền sau đó là một đợt di chuyển nhanh như điện xẹt của anh vũ. Những nơi hắn lướt qua đều để lại những vết cắt sâu hoắm đáng sợ. Anh vũ cứ bay vòng quanh Hỏa Long và Tiểu Trư tạo thành một vòng tròn màu đen kèm theo âm thanh gió rít ê tai phát ra. Lúc này đã không còn có thể phát hiện ra vị trí chính xác của anh vũ nữa, cứ như thể hắn đã ẩn mình vào vòng tròn kình phong kia rồi. Đây mới thật sự là thực lực chân chính của Bạo Kích Anh Vũ, tốc độ thật khủng khiếp!

Chợt một bóng đen bắn mạnh về phía lưng của Hỏa Long với tốc độ kinh khủng khiến cho Hỏa Long vừa phát hiện ra cũng không kịp phát động chiêu thức phòng thủ để bảo vệ cơ thể, chỉ còn cách xoay người lại rồi dùng khí lực bên ngoài để đón lấy đòn công kích cuồng bạo kia.

Uỳnh!

Một âm thanh như pháo nổ vang lên. Sau đó chỉ thấy thân thể Hỏa Long bị bắn bay ngược về phía sau. Khi vừa bay tới phạm vi của vòng tròn kình phong do Bạo Kích Anh Vũ tạo ra thì lưng của Hỏa Long liền bị phong lực khủng bố đó cắt thành nhiều vết đứt khiến cho máu tươi chảy ra thấm đỏ cả tấm lưng rắn chắc của Hỏa Long. Sắc mặt hơi cau lại vì đau đớn, hàm răng cắn mạnh vào nhau, đôi mắt đỏ rực sát ý nhìn về phía đòn công kích ban nãy. Nhưng hiện giờ ở nơi đó không hề có bóng dáng của anh vũ.

Cũng may linh hồn thể của Tiểu Trư được lồng bảo vệ bằng lửa của Hỏa Long ngăn cách với mọi thứ xung quanh nên Hỏa Long cũng có thể yên tâm để tập trung đối phó với tên anh vũ giảo hoạt này.

Vừa mới lơ là cảnh giác một chút, Hỏa Long liền bị anh vũ giáng thêm một cú đâm cực mạnh vào sau lưng. Lần này do không tập trung nên cú đâm của anh vũ đã xuyên qua lớp khí lực và hỏa lực hộ thể của Hỏa Long làm cho tấm lưng vốn đã đỏ thẫm vì máu lại thêm một cái lỗ khá sâu làm cho máu tươi tuôn ra càng lúc càng nhiều.

“Sơ cấp kỹ năng trị liệu: Hỏa Dương Phục Thể”

Hai bàn tay dùng hỏa lực áp lên bề mặt vết thương sau đó lập tức làm cho vết thương ngưng chảy máu. Kế đó là làm cho hỏa lực trong cơ thể bùng cháy mãnh liệt trở lại.

“Tên khốn Bạo Kích Anh Vũ này quả thật khó xơi. Linh thú cấp hai đúng là mạnh mẽ như lời đồn. Cứ thế này chắc chắn cả ta và Tiểu Trư đều bị hắn đánh tới chết. Đành liều mạng một phen vậy.” Hỏa Long cắn răng thầm nhủ trong lòng.

Lập tức Hỏa Long lại dồn khí lực về phía tâm trán nơi có ấn ký của Hỏa Tộc, sau đó cả người chợt trở nên run rẩy, hơi thở kịch liệt và gấp gáp hơn, mồ hôi trên trán túa ra ướt hết cả khuôn mặt. Giọng quát lớn:

“Bí kỹ Hỏa Tộc: Hỏa Thần Nhập Thể - Nhị Thức”

Sau tiếng quát đó, luồng khí lực màu lam bao quanh cơ thể Hỏa Long liền chuyển dần sang màu lam tím. Khí tức phát ra cũng hết sức uy áp. Cơ thể Hỏa Long giờ đây đã chuyển sang màu đỏ đậm. Trông giống như một nham thạch nhân, cực kỳ đáng sợ!

“Điện Sắc Tiểu Tiên? Tên tiểu quỷ này sao lại có thể thăng liên tục hai cấp như vậy? Thật quái dị!”

Nhìn thấy sự biến đổi của Hỏa Long, Bạo Kích Anh Vũ cũng cảm thấy lo sợ, giọng nói có chút lo âu, thầm lẩm bẩm.

“Sơ cấp kỹ năng công kích đa thể: Địa Ngục Hỏa Long ”

Một giọng nói đầy uy nghiêm chợt vang lên. Ngay sau đó toàn bộ mặt đất trong phạm vi bán kính hơn hai mươi thước liền bốc cháy dữ dội khiến cho mọi thứ trên bề mặt đều bị sức nóng hủy diệt hóa thành tro tàn.

Bạo Kích Anh Vũ cũng bị ngọn lửa kinh khủng đó đốt cháy xém một phần lông cánh của mình trước khi kịp bay vút lên trên không né tránh sức nóng khủng khiếp từ đám lửa đỏ rực của Hỏa Long.

Tức giận nhìn xuống biển lửa phía dưới, Bạo Kích Anh Vũ không chấp nhận bỏ qua cho Hỏa Long cùng Tiểu Trư như vậy. Tuy nhiên với tình hình hiện giờ thì việc tiếp tục tấn công hầu như là không thể. Sau một lúc lưỡng lự cũng đành phải bay đi. Trước khi đi còn không quên nói một câu:

“Xem như lần này các ngươi mạng lớn. Lần sau gặp lại ta nhất định sẽ lấy mạng của hai ngươi!”

Tiếng nói vừa dứt thì bóng dáng của tên anh vũ đó cũng biến mất. Bây giờ trên mặt đất hoang tàn, vẫn đang bốc cháy dữ dội chỉ còn lại một thân ảnh đang đứng run rẩy vì kiệt sức sau khi miễn cưỡng cố gắng thi triển chiêu thức cấp độ cao và tiêu hao nhiều năng lượng như vậy. Khi thấy bóng tên anh vũ vừa đi mất, Hỏa Long giọng yếu ớt và run rẩy khẽ tự nhủ:

“Khốn kiếp, đúng là ta vẫn chưa điều khiển được trạng thái nhị thức của bí kỹ, nếu không đã có thể giết được tên khốn anh vũ kia rồi, thật là khó chịu… a….”

Sau đó ánh mắt Hỏa Long chợt trở nên vô hồn, cơ thể mềm ra vô lực, liền ngã gục xuống đất. Màu đỏ cuồng bạo trên cơ thể Hỏa Long cũng nhanh chóng biến mất, giờ chỉ còn lại một màu da tái nhợt, xanh xao. Ngọn lửa đang bốc cháy dữ dội trên mặt đất kia cũng ngay lập tức tan biến.

Tiểu Trư thấy vậy liền chạy lại bên cạnh Hỏa Long. Nhìn vào thân thể tàn tạ nhưng vẫn còn dấu hiệu sinh mệnh của Hỏa Long, Tiểu Trư cũng thở phào nhẹ nhõm. Trận ác chiến này kết thúc mà vẫn còn giữ được mạng sống là đã may mắn lắm rồi.

Kế đó, Tiểu Trư chạy đi kiếm những con thú xung quanh đó rồi ra lệnh cho chúng di chuyển cơ thể Hỏa Long vào một hang động gần đó để dưỡng thương. Linh thú luôn có vị trí cao hơn những loài vật thông thường và có thể giao tiếp được với chúng. Nhờ có khả năng này mà Tiểu Trư có thể an toàn vận chuyển cơ thể của Hỏa Long đi chỗ khác, đề phòng tên Bạo Kích Anh Vũ quay lại tấn công.

Một ngày thực sự nguy hiểm đã trôi qua, không biết sắp tới sẽ còn những chuyện nguy hiểm nào khác xảy ra hay không. Tiểu Trư nhìn về phía Hỏa Long khẽ thở dài.

“không lẽ ta đã theo nhầm người rồi hay sao…”

Bình Luận (0)
Comment