Bánh Quy Nhỏ Nhân Đường

Chương 29



Vốn nghĩ rằng Đường Hân chỉ đưa cô đến cửa nhà, không ngờ anh vẫn đem một hộp thuốc lá và chai rượu, nói mình đến thăm.

Ngay khi bước vào, ba Thư chưa biết Đường Hân bao nhiêu tuổi nên ông nhiệt tình chào đón anh, vỗ vỗ vai anh: "Cháu không cần mang quà đâu, có lòng đến là được."

Mẹ Thư nhíu mày khi nhìn thấy Đường Hân, nhưng ở trước mặt anh không nói gì.

Khi Đường Hân đến liền đi thẳng vào vấn đề: "Cô chú, hôm nay cháu đến để cầu hôn, cháu muốn cưới Đồng Đồng."


Thư Đồng đang uống trà, phun ra tại chỗ.

Gương mặt mẹ Thư lập tức biến sắc, biểu cảm giống như ăn phải thức ăn ôi thiu.

Ba Thư lắc đôi chân mập, nở nụ cười: "Chỉ cần con gái đồng ý là được, cô chú không có ý kiến gì."

"Cô có ý kiến." Mẹ Thư nghiêm túc, "Đường Hân, cháu bao nhiêu tuổi?”

Sắc mặt của Đường Hân không thay đổi, gương mặt vẫn nở nụ cười tự nhiên, bàn tay thon dài rút ra một cái thẻ trong ví: "Đây là thẻ căn cước của cháu."

Mẹ Thư nhận lấy thẻ, lấy kính lão ra nhìn chữ viết tiếng Anh trên thẻ.

Ba Thư lắc đầu: "Tất cả đều là tiếng nước ngoài, đọc không hiểu."


"Đây là thẻ xanh của Mỹ." Mẹ Thư hạ kính lão xuống nghi ngờ nhìn về phía Đường Hân, "Cậu 21 tuổi rồi sao ?"

Thư Đồng cũng sững sốt, không phải Đường Hân chỉ mới 16 tuổi sao? Làm thế nào mà trên thẻ xanh của Mỹ đã 21 tuổi? Chẳng lẽ anh nói có thể thay đổi tuổi tác là thật sao?

Đường Hân nói: "Ở Mỹ 21 tuổi có thể kết hôn, sang năm cháu dự định cùng Đồng Đồng đến Las Vegas để kết hôn."

"Las Vegas ở nước Mĩ nhỉ." Ba Thư lộ ra cái nhìn khao khát, "Chú còn chưa từng đến đó, chú có nghe nói nơi đó là thiên đường hôn nhân trên thế giới."

Mẹ Thư cứng nhắc trả lại thẻ xanh cho anh, khuôn mặt đầy vẻ hoài nghi: "Còn quá sớm để kết hôn, cô chú vẫn cần hai bên gặp mặt."

Đường Hân nhìn về phía Thư Đồng, quyết tâm mỉm cười: "Đợi sang tháng giêng, ba mẹ anh ở nước ngoài trở về, anh sẽ xắp xếp cho hai bên gặp mặt."

Sau đó, Thư Đồng đưa Đường Hân xuống cầu thang, ở góc rẽ níu ống tay áo của anh: "Thẻ xanh của anh là thật?"

"Hàng thật." Đường Hân rút ra thẻ xanh, đặt vào trong tay Thư Đồng, "Kết hôn rồi sẽ làm cho em một cái."


Thư Đồng nhìn tuổi trên thẻ, cảm thấy khó tin: "Anh sửa lại ngày tháng năm sinh? Làm thế nào?"

Đường Hân nhướng mày, chỉ cười không nói, chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.

Được rồi, không cần để ý quá trình. Quan trọng là, anh thật sự thay đổi tuổi tác.

"Giấy tờ trong nước của anh vẫn là 16 tuổi, đương nhiên phải đến Mĩ kết hôn." Đường Hân ôm cô vào lòng, môi chạm vào gò má cô, dịu dàng hôn lên, "Em có đồng ý lấy anh không?"

Thư Đồng rúc vào trong ngực anh, khóe mắt hơi nóng lên: "Anh có thể cưới em, tất nhiên em bằng lòng gả.”




Bình Luận (0)
Comment