“Đó chính là cô ấy rồi!” Thiên Tuyết dùng ngón tay hung hăng chỉ vào tên Tống Lâm tính toán vài cái. Di động của cô đột nhiên vang lên, cô nhận, là bạn cùng lớp, nói: “Thiên Tuyết! Thiệp hồng lại được phát đi rồi!”
Thiên Tuyết sửng sốt một phen: “Mình... đi!” Cô cúp điện thoại, nói với UYển Tình: “Náo động lên trời rồi!”
Ánh mắt Uyển Tình mở lớn: “Cái gì... làm sao bây giờ?”
Mọi người yên lặng, cũng không biết nên xử lý như thế nào, A Thành nói: “Trước để tôi nói cho tổng... khụ khụ... anh của cô.”
Thiên Tuyết chậm rãi gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy.
Liễu Y Y nói: “Vẫn nên xem trước xem bên trên viết gì? Đừng quên còn có bạn học trong trường, đều biết người làm ra là ai, có thể gọi bọn họ đi xuống nước!”
“Không được!” Uyển Tình phản đối, bạn học trung học có Đỗ Thiên, người kia khó đối phó. Nếu quả thật là Tống Lâm và Lý Ức, cô
không sợ. Cô tin tưởng năng lực của Mục Thiên Dương, nhất định có thể
giải quyết, nhưng nếu như bị Đỗ Thiến biết được, nghĩa là mẹ cũng biết,
nên cái gì cũng xong rồi...
Thiên Tuyết hiểu ý của Liễu Y Y, cũng
hiểu được băn khoăn của Uyển Tình, có vẻ đăm chiêu sờ cằm: “Trái lại có
thể có tác dụng... thế nào trong lúc đó đột nhiên mình không lo lắng?
Không biết hiện giờ có bao nhiêu người nhìn thấy thiếp mời, chúng ta vẫn nên về phòng trước đi, tạm thời không cần ở bên ngoài. Y Y, hôm nào mời cậu ăn cơm!”
Liễu Y Y gật đầu, ba người nhanh chóng trở về phòng ngủ, tiện đường gọi cơm, quả nhiên đạt được không ít chú ý...
-
Trở về phòng ngủ, ba người khẩn cấp lên mạng xem. Không cần nói gì, các cô cũng biết thiếp mời nhắc đến các cô, bởi vì tiêu đề quá rõ ràng...
hai hoa hậu giảng đường đại học đại học C bị người bao dưỡng, có lộ sự
thật!
Còn có lộ sự thật, có cái gì chứ? Có phải chụp được kim chủ của tôi không!
Thiên Tuyết căm giận, thật là bị cô đoán đúng rồi, quả nhiên có kim chủ xuất hiện, thế nhưng, phía dưới là...
Không phải bao dưỡng, là thật
Nước miếng, đàn ông đẹp trai như vậy, tới bao dưỡng tôi đi!
Ai có thể nói ho tôi biết, bọn họ thật sự có phải người minh tinh kia không?
Kim đường ngọc lữ,,, nhất định là ghen tỵ lắm...
Vốn nhìn trước, tôi cũng rất giận, hiện tại học sinh nữ đã thế nào rồi, nhưng sau khi nhìn, tôi cảm thấy đây chính là tình yêu...
...
Đương nhiên, cũng có âm thanh về phương diện khác.
Không thể vì là một người đàn ông trẻ, không phải cha nuôi, các bạn sẽ nghĩ là tình yêu.
Đột nhiên nhớ tới một câu: “Anh ruột không bằng anh nuổi, anh nuôi không bằng anh ruột...
Sai lầm rồi, là em ruột không bằng em nuổi, này rõ ràng là em nuôi.
Sau khi Uyển Tình nhìn ảnh chụp kim chủ, đột nhiên bình tĩnh rồi. Quả
thật nếu như là Lý Ức và Tống Lâm làm, các cô ấy đúng là hài hước? Một
người đàn ông lớn tuổi tai to mặt lớn, cô và Thiên Tuyết sẽ là vạn kiếp
bất phục, nhưng là... sao lại là Mục Thiên Thành?
Ánh chụp là trước
khi Mục Thiên Thành mua xe, đến cổng trường đón cô và Thiên Tuyết. xem
góc độ này, hẳn là chụp ảnh, lúc ấy Mục Thiên Thành rêu rao như thế, cô
không nhịn được lo lắng, không nghĩ là gặp chuyện không may.
“Nằm máng!” Thiên Tuyết lật bàn: “Đây là đội heo rồi!”
Liễu Y Y hỏi: “Anh ta là ai thế?”
“Anh họ mình.”
Liễu Y Y sửng sốt, cười đến đau bụng: “Cậu sai rồi, đây là đội các vị
thần...” Khà khà, nếu như bị nhận ra đây là anh trai chân chính, chắc là tức đến mũi cũng bị lệch.
“Mình muốn đi thu thập anh ấy!” Thiên Tuyết vén tay áo lên xông ra ngoài: “Uyển Tình, cậu có đi không?”
Uyển Tình nghĩ một chút: “Đi thôi...” Đột nhiên cô cũng không nói gì, căn bản chỉ cười mà thôi.
“A đúng rồi!” Thiên Tuyết quay đầu nhìn Liễu Y Y: “giúp mình hủy đi, đừng để Đỗ Thiến biết!”
Liễu Y Y gật đầu, lại bắt đầu cong việc, nhìn đến mặt sau, thấy đã xuất hiện: “Oa, này không phải là ngọc quý trên tay sao? Người trong nhà có
thể mua được cả LV,...”
Xem ra, anh của Thiên Tuyết đã phát lực.
-
Uyển Tình và Thiên Tuyết đuổi tới bệnh viện, hàng ngũ heo đã bắt được rồi.
A Thành nói cho Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương lên mạng vừa thấy,
được, không nghĩ tới bị xâm hại như thế, lập tức xông đến rống Mục Thiên Thành một trận.
Mục Thiên Thành oan ức kêu lên: “Văn Sâm, anh cứ không cứu em...”
Văn Sâm ngồi một bên, yên lặng xem văn kiện.
“A Sâm...”
“Ngoan, để tổng giám đốc đánh cậu hai lần.” Cậu cũng không nghĩ xem là
làm hại ai, con gái có thể chống lại tin đồn như thế sao?
“Huhu...”
Tôi là người đàn ông của anh đấy, tôi còn đang dưỡng thương, Mục Thiên
Thành oan ức, lại để cho người khác đánh hai lần...
Uyển Tình và
Thiên Tuyết đuổi tới, Mục Thiên Thành đã nằm ở trên giường không dậy
nổi, anh có thể động đậy được rồi nhưng bị Mục Thiên Dương đánh, lại về
lại trạng thái vừa bị đâm xe rồi.
Thiên Tuyết nhìn anh thảm hại như thế, không đành lòng xuống tay tiếp.
Nhưng lúc có thiếp mời trên mạng đó, cô chỉ muốn bổ nhào đến nhéo tai
anh, lỗ tai anh còn đang có một đống băng gạc, cô sợ đụng đến miệng vết
thường, vẫn không xuống tay được, rõ ràng loạn ở trong ngực anh: “Anh
đúng là heo!”
“Anh sai rồi, sai rồi...” Mục Thiên Thành chỉ còn hơi thở mong manh: “Chờ anh khỏe lại em hãy đánh!”
“Anh hại em và Uyển Tình!”
“Xin lỗi chị dâu!” Mục Thiên Thành lập tức nói với Uyển tInhf.
Uyển Tình vốn tức giận nhưng anh ta là em họ của Mục Thiên Dương, Mục
Thiên Dương đã ra tay với anh, điều này khiến cô có chút xấu hổ, đành
lắc đầu: “Không sao, anh không cần để ở trong lòng, dưỡng thương cho
tốt!”
“Chị dâu, chỉ có chị là tốt!”
Uyển Tình xấu hổ cười, gọi Thiên Tuyết: “Chúng ta về đi, trời sắp tối rồi.”
“Anh đưa các em về.” Mục Thiên Dương vội la lên.
“Anh náo còn chưa đủ loạn!” Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh.
Anh cứng lại, yếu kém nói: “Vậy các em đi cẩn thận...”
Sau khi hai cô đi, anh cũng đi tới. Mục Thiên Thành giật giật cánh tay, Văn Sâm vội đi qua: “Có sao không?”
“Hu... Em thật sự là nằm cũng trúng đạn!”
Văn Sâm yên lặng nhìn máy tính, mở ra tin tức đó cho anh xem, anh ta
xem xong, bình tĩnh nói: “Tìm mấy hacker hàng đầu, cho trang Web này sập đi!”
“...”
-
Uyển Tình và Thiên Tuyết trở lại phòng ngủ,
càng không ngừng chú ý sự tiến triển của tin đồn, bạn học quanh phòng
ngủ cũng đi qua hỏi: “Thiên Tuyết, Uyển Tình, nhà hai người đang làm gì
thế?” Trên mạng nói rất ác liệt nhé.