Bạo Chúa

Chương 38

Johny chống hai tay lên bồn rửa mặt. Những giọt nước lạnh buốt nhỏ tong tỏng trên mặt hắn. Trong gương là một anh chàng đẹp trai, mặc dù vẫn sót những nét ngây thơ nhưng đã chín nõn nà như một táo đỏ ngọt lựng rồi. Chỉ là, trong ánh mắt đó, là cái lạnh tuyệt đối!

- Mày làm được, Johny! Mày đã hứa là sẽ cho họ hạnh phúc rồi! Mày không muốn phải sống một cuộc đời lên voi xuống chó thế này nữa đúng không?!

Johny hít sâu một hơi, tiếp tục vỗ nước vào mặt. Những ký ức trong hai mươi ngày vừa qua dần dần tan vào trong não hắn. Tâm trí hắn như một con quái vật khổng lồ, cắn nuốt bất cứ cảm giác đau đớn sợ hãi sinh ra khi hắn giết người.

Johny ngửa mặt nhìn vào gương. Hình ảnh đó cũng nhìn hắn.

- Vì họ, tao sẵn sàng trả bất cứ giá nào!

Johny bước khỏi phòng tắm. Hình ảnh trong gương của hắn nhìn theo một lúc, sau đó cũng bước đi!

***

Kể từ khi tỏ tình, quan hệ giữa họ trở nên rất lúng túng! Johny thừa nhận hắn từng có những suy nghĩ hão huyền, nhưng đó chỉ là những ý niệm xẹt qua khi hormone quá thừa mà thôi. Hắn quý Kat, coi cô như một người thầy, cho dù miệng hắn vẫn phũ với cô. Và với lần đi nghĩa vụ này, Kat đã trở thành một người đồng đội đáng tin cậy với hắn. Nhưng yêu thích? Johny lắc đầu. Họ còn lâu mới tới bước đó. Angel đã đủ khiến hắn đau đầu rồi. Và hắn không muốn làm Isa đau thêm nữa.

Mặc dù Johny cố gắng để hòa hoãn lại bầu không khí giữa họ, nhưng cả hắn và cô đều biết, cốc nước đã hắt đi thì không có cách nào thu lại. Johny càng cố tỏ ra lịch thiệp, thì Kat càng cố tránh mặt hắn. Từ hôm đó đến giờ họ mới chỉ nói với nhau có vài câu. "Có lẽ cả hai đều cần thời gian để làm rõ cảm tình của mình!" Johny thở dài.

Nhưng lịch thiệp là chuyện khác! Johny giật lấy chiếc túi xách của Kat, quay lưng bước lên tàu. Kat hơi cắn cắn môi, nhưng rồi cũng bước theo hắn.

Johny ngồi nhìn khung cảnh lướt qua như gió, trầm tư suy nghĩ. Hắn lo cho Isa. Hắn tin Angel, họ giờ ngồi cùng thuyền rồi, nhưng Angel không phải là hắn. Không có lí do gì để cô phải đối xử tốt với Isa cả. Hắn đã dặn dò cả hai, nhưng có trời mới biết giữa hai người phụ nữ sống chung trong một tháng có thể xảy ra chuyện gì? Đặc biệt là hắn còn đang tính bắt cá hai tay cả hai! Johny day day trán. Con đường cách mạng còn lắm gian truân!

***

- Này Kat, cô có thích cái khuyên tai này không?

Johny đứng trước một tiệm trang sức nhỏ, trên mặt bàn bày một đống phụ kiện màu mè rực rỡ. Tất nhiên giá của chúng rẻ bèo, vì tất cả đều là hàng nhái. Trải qua một tháng ăn không ngồi rồi - ý hắn là không kiếm ra tiền, kinh tế của hắn có chút eo hẹp, không còn chỗ để mua đồ quá xa xỉ. Nhưng chẳng phải các cụ thường nói quà quý ở tấm lòng đó sao?

Kat không trả lời hắn, đứng xa xa nhìn ngó chung quanh, giả vờ như không nghe thấy gì. Johny đảo mắt một vòng, khẽ lắc đầu. Được rồi cứ mua, xong nhờ Isa chuyển tay vậy! Johny chọn một chiếc vòng lục bảo cho Isa, và một chiếc dây buộc tóc cho Angel.

***

Johny đặt mắt vào máy quét. Roẹt roẹt! Cửa mở. Một trong những lí do khiến hắn tin tưởng Angel, là vì cô tin tưởng hắn. Cô thậm chí đưa hắn vào danh sách trắng, cho phép hắn vào nhà cô bất cứ khi nào. Cũng có thể là có những hàm ý khác, nhưng tất cả đều là người trong sáng, ha ha ha...

Johny nhìn quanh. Không thấy ai cả! Họ đi đâu rồi? Chắc giờ này mọi người còn ngủ?! Hắc hắc, một ý tưởng đen tối len lỏi trong đầu Johny. Hắn nhón chân, bước lại gần cánh cửa phòng nghỉ cho khách. Nhà Angel có mấy căn phòng ngủ liền, một phòng cho chủ, hai phòng cho khách. Chắc là Isa đang ngủ trong phòng tầng một thôi!

Ách! Không có ai? Johny vồ hụt, hơi tẽn tò. Nhưng không sao, hắn còn kiên nhẫn. Hắn đã chờ ba mươi ngày chưa bùng phát rồi, một vài phút đã là gì? Johny tiếp tục rón rén lên tầng hai, đằng sau hắn là Kat cau mày nhìn, lắc đầu, quẳng hành lý vào góc rồi nằm vật ra ghế sô pha.

Tầng hai gồm hai phòng ngủ, một phòng của khách, một phòng của chủ. Phòng của khách thì nằm gần cầu thang, còn phòng của chủ thì ở cuối hành lang. Johny mở phòng khách thứ hai, nhìn thấy một đống phồng phồng dưới chiếc chăn trắng. À há, bắt được em rồi! Johny nín thở lại gần, sau đó đổ nhào lên chiếc chăn trắng.

- Ha ha nhớ anh không?

- Ai đấy?

- Ai thế?

Bỏ mẹ sao lại có hai giọng nói? Mà tại sao cả hai giọng lại quen thế? Johny choáng váng trong lúc thân hình hắn bị một sức mạnh không thể cản phá ném xuống dưới giường. Johny nằm sõng xoài dưới sàn nhà, nhìn trân trối vào mái tóc vàng thả xõa ra của Angel, và mái tóc hạt dẻ của Isa. Hắn nhìn họ, họ nhìn hắn.

Trong một tích tắc, Johny nghĩ đến một chuyện. Không phải là "lại nữa sao?", cũng không phải là "Thế giới này điên hết cả rồi à?", mà là... "Hậu cung có hi vọng!"

Sau đó mới là "Thế giới này điên hết cả rồi à?"

***

Bốn người bọn họ tụ tập ở phòng khách. Quen quá nhỉ! Johny khoanh tay ngồi trên ghế, ở dưới đất là ba cô nàng xinh như ngọc như ngà quỳ gối. Cả bốn người đều hơi xấu hổ.

- Rốt cuộc chuyện này là sao hả Angel?

- À...ừm... thực ra thì...

Angel ấp úng, mặt hơi đỏ. Sau đó cô bình thản trở lại.

- Anh có tin vào lửa gần rơm lâu ngày cũng bén không?

- Tin cái củ cải!

Johny tiếp tục chỉ vào Isa.

- Còn em nữa, sao em lại làm vậy với anh hả Isa?

- Em xin lỗi Johny, nhưng... bọn em lúc đầu chỉ là an ủi nhau, sau đó...

Johny dùng hai tay ôm mặt. Cái quái gì thế này?

- Còn cô nữa, cô quỳ ở đây làm gì hả?

- Ách! Ừm... em đã phản bội chị Isa ạ!

- Con lạy mẹ đừng đổ dầu vào lửa nữa được không?!

Johny bùng nổ rồi! Hắn run rẩy giơ tay trỏ từng người, còn Isa và Angel nhìn hắn đầy nghi ngờ. Hắn muốn bùng cháy! Hắn muốn đập cái gì đó!

Angel? Đánh không lại!

Isa? Không nỡ đánh!

Kat? Không liên quan!

A! Johny cảm thấy mạch máu não đứt phừn phựt! Hắn nằm vật ra ghế sô pha. Thế giới này điên thật rồi!

Hậu cung đã thành lập, nhưng họ yêu nhau chứ cóc yêu hắn? Sao mọi thứ lại loạn thế này? Đã nói là nhân vật chính rung người, gái theo thành đàn cơ mà? Sao hắn lại phải khổ thế này?

Kat thích hắn, yêu Isa.

Hắn yêu Isa, thích Angel.

Angel thích Isa.

Quác?!

***

Johny trằn trọc ở ghế sô pha. Đúng vậy, sô pha! Angel đưa cho hắn một đề nghị rất hấp dẫn. Đó là hắn chuyển tới ở cùng cô, cả hai chia tiền thuê và phí sinh hoạt. Dù sao nhà cô cũng rộng, và Johny thì tiết kiệm được một khoản kha khá nếu làm vậy. Nhất là khi hắn không có nhiều tiền nữa. Và nhà của Angel có phòng thí nghiệm! Không phải là phòng thí nghiệm do liên minh cung cấp, mà là cô tự dựng một phòng riêng, với thiết bị thí nghiệm tiên tiến, tất nhiên là tự bỏ tiền túi. Johny có thể sử dụng, nhưng hắn muốn dùng nguyên liệu nào thì phải mua nguyên liệu ấy. Tương đối sòng phẳng!

Có lẽ ngoài Johny ra không ai biết trình độ phép thuật thực sự của nàng thư ký liên minh đã đạt tới S+! Angel tuyên bố với bên ngoài là trình độ phép thuật mới là B+, nhưng với hệ thống hỗ trợ, màu xanh lá chói mắt đó suýt nữa làm mù mắt chó của Johny! Angel đạt S+ ở các kỹ năng dọn dẹp, nấu nướng, thư kí, giao tiếp, võ thuật và phép thuật.

Johny móc ra một chiếc khuyên tai màu đỏ. Khuyên tai Chimera! Dưới ánh trăng lờ mờ, Johny dường như thấy được một hình bóng bốn chân nho nhỏ bên trong viên ngọc. Đây là một trong bốn thần khí mà hắn sẽ đạt được nếu hoàn thành những nhiệm vụ đặc thù nào đó. Viên ngọc Chimera này là thành quả của "bậc thầy chăn chiếu" - tất cả các kĩ thuật làm tình đều phải đạt S+!

- Vuốt ve S+: Chủ nhân có thể dùng hai bàn tay để đưa một người bất kỳ lên thiên đường. Bao gồm cả mát xa, xoa bóp, vuốt ve các kiểu!

- Dùng miệng S+: Không chỉ có thể thổi linh hồn một cô gái khỏi xác bằng nụ hôn kiểu Pháp, chủ nhân còn có thể làm nhiều thứ hơn thế. Hạn chế ăn đồ cay nóng nhé!

- Làm tình S+: Chủ nhân là một vị tình thánh, các quý bà yêu mến ngài, những tên đĩ đực thần tượng ngài! Chủ nhân biết nhịp điệu chuẩn xác để điều khiển cuộc chơi. Có điều đừng làm nhiều, hại thận lắm!

- Dùng đồ chơi: Chủ nhân là một tên khốn nạn bệnh hoạn nhất quả đất! Ngài biết rõ những vị trí nhạy cảm nhất của con người, biết cường độ kích thích vừa phải để cân đối giữa nỗi đau và sự khoái cảm. Tránh xa ta ra đồ bệnh hoạn!

Thề có trời đất, Johny không hiểu cái đoạn "Dùng đồ chơi" là cái gì luôn! Hắn cực kì trong sáng! Là do Johny cũ đấy chứ! Khi Johny dung hợp ký ức, hắn được hệ thống đánh giá dòng cuối là "A+! Chủ nhân cần phải thực hành những gì đã biết để kiểm nghiệm thực tiễn!". Và đó là kết quả của màn chơi đùa với Kat! Không phải tự nhiên hắn lại t*ng trùng lên não làm vậy với cô đâu!

Johny thấy miệng hơi khô nóng. Nghĩ tới cảnh Kat oằn oại rên rỉ làm hắn có chút hứng thú. Ặc! Hắn cần nước lạnh.

Tại sao hắn không tìm Isa? Ha ha... Kat với Angel đã đàm phán, mỗi người ba ngày, còn ngày chủ nhật thì hắn có thể tâm sự với Isa - mẹ nó đấy, hai cô vày vò Isa của ta nguyên một tuần, ta nỡ lòng nào vày vò em ấy nốt chủ nhật?!

Chợt hắn thấy một bàn tay trắng muốt thò ra từ vai mình cầm lấy chiếc khuyên tai. Không cần phải nghĩ cũng biết đấy là Angel, chỉ có cô mới đủ trình độ tiếp cận hắn mà không khiến hắn giật mình. Nhưng lúc này mồ hôi hột tuôn khắp trán Johny.

- Ồ khuyên tai đẹp đấy, Johny! Tặng cho ai vậy?

- À... ừm... nó là của tôi thôi! Vật... vật gia truyền... ừ đúng vậy, gia truyền! Trả lại cho tôi nào!

Angel nhanh nhẹn đeo chiếc khuyên lên tai. Cô mỉm cười.

- Thế nào, đẹp không?

Tâm Johny chìm xuống tận đáy. Bỏ mẹ đời em rồi! Giờ mất bao nhiêu giây chạy ra đến cửa nhỉ?

Gương mặt Angel đột nhiên đỏ lựng lên, hai mắt cô tràn đầy mê ly. Cô hơi liếm môi, nhìn Johny thèm khát như thể một con sói nhìn con dê.

- Không hiểu sao tự dưng tôi thấy anh dễ nhìn lắm cơ, Johny ạ!

- Bình tĩnh Angel, tháo bông tai xuống, có gì từ từ nói!

Johny lùi dần, sau đó ngã bổ nhào xuống ghế sô pha. Angel tháo một chiếc cúc áo sơ mi ra - đi ngủ tại sao lại mặc áo sơ mi trắng, mà đã vậy phía dưới đâu?! Johny tỏ vẻ quan ngại sâu sắc!

***

- Anh không sao chứ Johny, trông anh như thể bị nhịn đói mấy ngày rồi ý?

Isa cau mày quan tâm hỏi han Johny. Lúc này bọn họ đang quây quần bên bàn ăn sáng. Johny mặt tóp teo, xanh tái, thần người ra như mất hồn. Isa cảm tưởng cô thấy linh hồn Johny đang lấp ló nơi khóe miệng hắn vậy. Còn kẻ thủ ác vẫn bình tĩnh ngồi trước hắn, xắt thức ăn như không có chuyện gì xảy ra.

- Anh muốn về nhà! Thế giới này điên thật rồi!

Johny thều thào bất lực.

***

- Trả anh này Johny!

Angel cùng hắn đang trên đường đến liên minh. Dù sao họ cũng cùng đường. Johny cầm chiếc khuyên tai trong tay, mặt đầy phức tạp.

- Rốt cuộc câu trả lời của cô là gì hả Angel?

Angel trầm ngâm một chút, sau đó nhìn Johny đầy chân thành.

- Anh biết đấy, Johny, tôi là một cô gái thực dụng. Tôi rất có giá trị, và tôi xứng đáng với những điều tốt đẹp. Mặc dù giữa chúng ta có những tia lửa nhỏ, nhưng nó chỉ dừng ở lợi ích ràng buộc mà thôi, anh hiểu ý tôi chứ? Nếu như anh muốn theo đuổi tôi, tốt thôi, tôi luôn cho tất cả một cơ hội! Nhưng anh cảm thấy mình xứng đáng với tôi sao?

Johny im lặng. Sau đó hắn nắm lấy bàn tay của Angel, bóp chặt.

- Chờ tôi, Angel!

- Đừng lâu quá nhé!
Bình Luận (0)
Comment