Chờ nàng ta vừa đi, Hòa Thái lập tức từ trên đất đứng lên, nhìn thấy chủ tử nhà mình bị đánh đến sưng đỏ mà, lập tức hướng về phía tiểu nha đầu bên ngoài hô: "Minh Nguyệt, Xuân Lan, các ngươi nhanh mang nước âm tới cho mỹ nhân, đi nấu mấy quả trứng gà để tiêu sưng!"
Hân Vũ ngồi lên mép giường, để mặc Hòa tháy dùng khăn nóng cùng trúng gà tiêu sưng, nghĩ đến nữ nhân vừa rồi, trong lòng nàng liền hoảng: "Hòa Thái, nữ nhân kia bình thường đều như vậy sao?
"Cẩm quý phi ở trước mặt Vương Thượng đương nhiên không như thế, chỉ có ở trước mặt mấy người thấp kém hơn nàng ta, nàng mới có thể như vậy!" Thật cẩn thận dùng phương pháp chườm nóng để tiêu sưng, nhưng mà Cẩm quý phi ra tay thực quá nặng, một cái tát khiến má hái Hân Vũ hiệ hại vẫn sưng đỏ một mảng, nhất định trong chốc lát sẽ không tiêu được.
"Vừa rồi lúc nàng đi, không phải luôn miệng nói sẽ không bỏ qua cho ta sao? Nàng kia sẽ chơi trò gì đây, nhất định sẽ đi cáo trược trước Vượng Thượng của các ngươi rồi." Nghĩ nghĩ, thủ đoạn nữ nhân dùng hữu hiệu nhất, không phải sẽ như vậy sao.
"Không xong, vạn nhất Vương thượng nếu trách móc xuống, mỹ nhân người phải làm sao bây giờ? Cẩm quỷ phi này nhất định sẽ tới trước mặt Vương Thượng nói người không đúng, nàng ta là nữ nhi của Thừa tướng, Vượng Thượng nể mặt Thừa tướng, nhất định sẽ phạt người!" Hòa Thái càng nói càng kích động, nhưng trái lại Hân Vũ, bộ dạng vẫn hờ hững không rên một tiếng, giống như đang tính kế gì đó.
Trong ngự thư phòng, Lam Cẩm Nhi quả nhiên chạy tới cáo trạng với Vương Thượng, đem má đỏ thẫm dựa vào cho hắn nhìn kỹ rõ ràng, ôm cánh tay hắn, bộ dạng ủy khuất nức nở nói: "Vương Thượng, người nhìn Cẩm Nhi xem, chính là người đàn bà kia đánh thần thiếp thành bộ dạng thế này, thần thiếp nghe nói Vương Thượng phong nàng làm mỹ nhân, muốn đặc biệt qua thăm nàng một chút, ai biết nàng thế nhưng không biết điều như thế, vừa vào cửa chưa nói được một câu, thì đã cho thần thiếp một bạt tai!"
Hình Ngạo Thiên nhìn mặt của nàng, nào có cái dấu vất gì bị đánh qua, nhưng nếu nàng có thể chạy đến đây, đã rõ các nàng nhất định có động thủ, xem ra hắn phải qua xem vật cưng nhỏ liều lĩnh kia mới được.
"Ngươi hồi cung trước đi, đợi lát nữa ta phải đi trị tội nàng, sau này không được đến ngự thư phòng khóc rống, hôm nay là lần cuối cùng ta cảnh cáo ngươi, lần sau không có may mắn như vậy nữ đâu!" Bên tai một khắc cũng chưa an tĩnh trở lại, bây giờ nhìn Lam Cẩm Nhi trước mắt, hắn liền có cảm giác chán ghét tùy tâm mà phát, nếu nàng không phải nữ nhi của Thừa tướng, hắn đã sớm đem nàng ta gạt một bên rồi.
"Thần thiếp ta hậu ái của Vương Thượng, sau này cam đoan không bao giờ chạy tới ngự thư phòng khóc rống nữa, thần thiếp lập tức hồi cung, vậy... Vương Thượng, người đêm nay sẽ qua với thần thiếp chứ?’ Lam Cẩm Nhi trước khi đi vẫn không quên hỏi câu này với hắn, chính là muốn đem hắn cài chốt bên cạnh mình.
"Ừm —-!" Đơn giản hừ lạnh một tiếng, lại làm cho Lam Cẩm Nhi hưng phấn không thôi, thay đổi lúng túng vừa rồi thành một bộ dạng mụ hoặc cười nhẹ giọng nói: "Vậy Cẩm Nhi tối nay sẽ bày rượu nhạt chờ Vương thượng giá lâm.’
Hình Ngạo Thiên vốn tâm tình không yên, để cây viết trong tay xuống khiên mực, đứng dậy nhanh chóng rời khỏi ngự thư phòng, đi thẳng đến Tây Cung Vân Yên các.
"Vương thượng giá lâm —!" Hòa Thái đang ở trong phòng giúp Hân Vũ giảm sưng, nhất thời bị những lời này hù tới mức tay run lên, khí lực quá lớn làm đau má Hân Vũ, khiến nàng cũng đồng thời phát ra một tiếng kêu đau.
"Ai ui —- đau quá nha!" Hình Ngạo Thiên vừa vạn mới đi vào đại sảnh, liền nghe thấy một tiếng hô đau trong phòng trong, không nghĩ nhiều, trực tiếp đẩy cửa vọt vào