Tụi con gái giờ còn mỗi Phan Ý Nhi chưa lập gia đình, họ lập một nhóm toàn nữ để thi thoảng buôn chuyện riêng tư.
Nhi Nhi và anh Thiên mới hôn nhau thôi á? Em cũng muốn được cháy bỏng nồng nhiệt lắm nhưng anh ấy toàn phũ thôi. Hay anh ấy có vấn đề gì tế nhị nhỉ? Phan Ý Nhi không biết mình gửi nhầm nhóm chat. Đám Vu Thành và Bách Hoàng cười điên với lời bộc bạch hồn nhiên của em gái. Đến khi Ý Nhi thấy một lố thông báo mọi người thả haha tin nhắn, cô mới hết hồn nhận ra gửi nhầm. Dù đã thu hồi ngay nhưng vẫn bị Hoắc Thiên nhìn thấy.
Hoắc Thiên hùng hồ tới nhà Ý Nhi, mặt có chút nghiệm trọng.
- Phan Ý Nhi!
Mỗi lần đối phương gọi cả họ tên đầy đủ, chắc chắn là có chuyện.
Anh...tới có việc gì. Có việc cần làm với em. Việc cần làm với em là việc gì? Anh vốn định giữ cho em tới lúc cưới, cơ mà có vẻ em nóng lòng lắm rồi. Anh sẽ chiều em, cho em kiểm chứng anh có vấn đề gì không. Phan Y Nhi giơ tay chắn trước ngực, Hoắc Thiên cười lạnh:
- Sao? Em nói muốn cháy bỏng nồng nhiệt mà!
Hoắc Thiên vác Ý Nhi lên vai, rồi mở cửa phòng ngủ của cô tự nhiên cứ như anh mới là chủ nhà vậy.
- Đừng bóp nữa, nó không to nữa đâu, bóp nữa sẽ hỏng mất.
- Em không biết bóp nhiều sẽ lớn hơn à?
Hoắc Thiên dưới đưa đẩy, tay thì mân mê hết bên nọ tới bên kia ngực của Ý Nhi làm cô hơi hốt.
Anh nhẹ nhàng hơn, hôn trán cô, rồi hôn môi cô. Ý Nhi nhìn anh đăm chiêu, ním nhẹ môi rồi đổi lại cô ngồi trên.
Hai người nhễ nhại mồ hôi, nhưng Phan Ý Nhi lại có mùi hương rất dễ chịu. Cô ấy tự điều chế một hương liệu dành riêng cho mình, không bán ở bất kì store nước hoa PxL nào. Hoắc Thiên rất nghiện mùi hương này, thơm mát dịu nhẹ rất hợp với vẻ đẹp ngọt ngào của Nhi Nhi.
Khi cô ấy ở trên xoay lưng lại, mái tóc đen dài dài hơi xoăn được vén ra trước để lộ tấm lưng trần rất quyến rũ. Hoắc Thiên không chịu nổi vẻ đẹp này, ngồi dậy áp sát thân mình vào lưng Ý Nhi, hai tay không an phận đưa ra trước ôm trọn khuôn ngực vừa vặn tay mình.
Đêm ấy Phan Ý Nhi chịu đủ 3 tiếng để Hoắc Thiên chứng tỏ vấn đề của anh ấy.
Sáng hôm sau, Hoắc Thiên mặc áo ngủ đi vào nhà tắm, Ý Nhi cũng ton ton đi sau, còn nghịch ngợm kéo đai áo choàng của anh lỏng ra.
Hoắc Thiên nhìn cô cong môi cười, tiện tay chốt luôn cửa phòng tắm lại.
Anh làm gì vậy? Em kéo lỏng dây áo của anh rồi. Uhhhmmmmm...... Y Nhi được Hoắc Thiên đỡ sau gáy trao cho nụ hôn sâu. Cô thở hồn hển, lại bị Hoắc Thiên tháo luôn khăn quấn quanh người, ép sát cô vào tường mà lấn tới.
Một chân làm trụ, một chân bị Hoắc Thiên nhấc lên cao khiến Ý Nhi bủn rủn.
Em ngất đấy, tha cho em! Đề em khỏi thắc mắc anh có vấn đề. Đúng là có vấn đề, anh không biết mệt à. Em không thích? Có thích, nhưng anh làm nhiều quá, em....chịu...hết nổi.. rồi! Trót dại lỡ mồm bất cẩn một lần mà Phan Y Nhi bị gặm sạch không sót nơi nào trên cơ thể, từ giường ngủ ra phòng tắm, rồi lại bị bê từ phòng tắm về giường, từ đêm tới sáng không nhớ nổi cô hưng phấn tới bao nhiêu lần nữa.
Cô mệt tới mức nằm úp trên người Hoắc Thiên mà thiếp đi. Hoắc Thiên vén tóc cô cho gọn lại, vỗ về ôm cô ngủ, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô, mỉm cười rất thoar mãn