Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 122


Dẫn đầu đoàn người của Bộ Pháp Thuật chính là Cornelius Fudge, đi theo sau lưng ông ta có mấy phù thủy Harry chưa từng nhìn thấy qua.

Vẻ ngoài của Fudge nhìn qua thì rất bình tĩnh, nhưng là vẫn thấy được bàn tay ông ta đang run nhè nhẹ cùng với đôi mắt mở to, Harry có thể từ đó nhìn ra được Fudge sợ hãi bao nhiêu.

Khóe miệng Harry hơi hơi nhếch lên, trong nháy mắt lộ ra một biểu tình châm chọc, sau đó lại trở về như bình thường.

Biểu tình thay đổi trong nháy mắt của Harry, ngoài Snape đang đứng bên cạnh cậu thì không ai có thể nhìn thấy được.

Fudge cũng không có nói lời nào, vẫy tay một cái thì có một người đàn ông từ sau lưng ông ta bước lên.

Người đàn ông tóc đen có vẻ ngoài bình thường, Harry xác thật là trước nay chưa từng gặp qua người này, cho nên trong lòng Harry lập tức hiểu rõ, người đàn ông này chỉ sợ là gián điệp mà Voldemort cài vào trong Bộ Pháp Thuật.


Người đàn ông tóc đen nhìn qua thì rất ôn hòa, khóe miệng như có như không mà nở nụ cười, hắn đẩy cái kính gọng vàng trên mũi lên, nhìn qua thì giống như một người nho nhã hoàn toàn vô hại.

Kỹ năng diễn xuất cao siêu như vậy, khiến cho Harry cùng Snape đồng loạt nhíu mày, hai người đồng thời nhếch khóe miệng, cùng lộ ra một biểu tình.

"Tử Thần Thực Tử là do các người giết chết hết sao?" Khóe miệng người đàn ông tóc đen mang theo một nụ cười, dùng ánh mắt ôn hòa mà nhìn nhóm người Harry.

Harry gật đầu, ánh mắt xanh biếc nhìn thẳng vào người đàn ông tóc đen đứng trước mặt cậu, "Bộ Pháp Thuật tính toán muốn thưởng cho chúng tôi cái gì sao?"
Snape nhếch khóe miệng, "Huy chương thì không cần đâu, tiền thưởng thì chúng tôi có thể nhận được."
Sirius lắc đầu, "Đây là bổn phận của chúng tôi, không cần phải thưởng gì đâu." Sirius ra vẻ chính nghĩa, làm mọi người xung quanh dâng lên hảo cảm với hắn.

Lupin đứng bên cạnh nắm tay Sirius mà không nói lời nào, hắn chỉ đơn giản cau mày lại.

Chỉ sợ bọn người Bộ Pháp Thuật này không chỉ không trao thưởng cho bọn họ, mà còn đem đến không ít phiền toái cho bọn họ.

"Tuy rằng các người đã đánh bại Tử Thần Thực Tử." Người đàn ông tóc đen dừng lại một chút, "Nhưng là, không thông qua phán quyết của phiên tòa, các người đã tự ý giết chết bọn họ." Người đàn ông đẩy mắt kính lên, ánh mắt lần lượt đảo qua bốn người bọn họ.

Harry cong khóe miệng, "Cho nên, không biết xưng hô với ngài là......."
"Tôi tên là Steven Rogers, mới nhậm chức Phó Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật."
"A, ngài phó bộ trưởng.


Không biết ý của ngài là như thế nào?" Harry nói tiếp.

Rogers đẩy kính lên, "Ý tôi muốn nói chính là, các người đã vi phạm luật lệ của Bộ Pháp Thuật, cho nên yêu cầu các người cùng chúng tôi quay trở về Bộ Pháp Thuật để tiến hành điều tra."
Nhóm người Harry đều lộ ra biểu tình như muốn nói là quả nhiên chính là như vậy, bọn họ biết rõ, Bộ Pháp Thuật đương nhiên sẽ gây rắc rối cho bọn họ.

Nhóm người Harry rất phối hợp mà cùng Rogers đi đến Bộ Pháp Thuật.

Mà quần chúng xung quanh thấy hết mọi việc bắt đầu tức giận bất mãn mà la hét ầm ĩ, "Tại sao lại đối đãi như thế với anh hùng của chúng tôi!!"
"Đúng đó! Tên phó bộ trưởng gì đó, mau lăn ra khỏi Bộ Pháp Thuật đi!"
"Cút đi!"
Nghe được tiếng la mắng của mọi người, Rogers cũng không có phản ứng gì hết vẫn giữ nguyên dáng vẻ mỉm cười tủm tỉm.

Mà bộ trưởng Fudge của chúng ta, khuôn mặt đỏ bừng, thân thể thì hơi hơi run lên, không biết là bởi vì sợ hãi Tử Thần Thực Tử hay là vì sự xấu hổ của chính mình vì đã làm ra cái chuyện quá mức vô lý như thế này.


Sau khi nhóm Harry đi vào Bộ Pháp Thuật cũng không có bị giam giữ ở Azkaban, vì dù sao Azkaban cũng là nơi dùng để giam giữ những người phạm tội ác không thể tha thứ.

Mà nhóm người Harry chỉ bị nhốt vào ngục giam tạm thời ở Bộ Pháp Thuật.

Nhóm Harry đặc biệt bình tĩnh mà ngồi trên sàn nhà trong ngục giam, nên cười thì cười, nên nói thì nói, nên nháo thì nháo.

Một chút cũng không nhìn ra được bộ dáng sợ hãi của bọn họ.

Bởi vì bọn họ không thẹn với lương tâm..

Bình Luận (0)
Comment