- Hu hu, lão Lý chết thật thảm mà!
- Tại sao lại như vậy, rõ ràng là mọi người cùng nhau trở về mà?
- Không! Đừng mà.
Lão Tống:???
Lão Lý chết rồi à?
Phịch một tiếng, anh ta phá tan cửa lớn đi vào trong phòng họp.
Kết quả liếc nhìn một vòng, lại phát hiện các công nhân viên đang tụ tập một chỗ, vừa ăn trưa vừa nhìn chằm chằm màn hình lớn.
Mấy cô gái thì đang ở bên cạnh khóc bù lu bù loa.
Lão Lý thì lại ngơ ngác quay đầu.
- Tống lão đại, anh đã về rồi.
- Mấy người đây là...
Lão Tống vừa định mở miệng thì thấy cảnh trên màn hình, chính là phim điện ảnh CG của Thợ Săn Quái Vật.
Hơn nữa kịch bản vừa vặn đến cao trào cuối cùng, lão Lý thật thà chân thành vì cứu đội viên, đã dùng cơ thể của mình đỡ ngàn vạn lôi đình của Lôi Lang Long, tranh thủ được cơ hội quý báu cho các đội viên khác tấn công.
Nhưng cũng bởi vì như vậy, anh và cự chùy trong tay anh cũng hoàn toàn an nghỉ dưới mặt đất, bị cự thạch lăn xuống bao phủ.
Lại phối hợp với âm nhạc oanh liệt hùng dũng kia, trong nháy mắt đã đẩy đoạn kịch bản này lên cao trào.
Biết rõ đây là nội dung phim điện ảnh, nhưng các cô gái vẫn khóc bù lu bù loa, khăn tay từng tờ từng tờ, ngay cả ánh mắt nhìn lão Lý cũng thay đổi.
Đây có lẽ là lần đầu tiên các cô nhìn người đàn ông đầu trọc cẩu thả này thuận mắt như vậy.
Lão Lý rõ ràng đã sắp 40, rốt cuộc lại không hiểu ra sao nghênh đón mùa xuân thứ hai, nhưng làm nhân viên nam khác ghen ghét không thôi.
- Tống lão đại, tôi từ bỏ tiền thưởng tháng này, lần sau cũng an bài cho tôi một vai như vậy được không?
- Tống lão đại, tôi đã làm cẩu độc thân 29 năm rồi, ông có biết 29 năm này tôi sống như thế nào không?
- Một đoạn thời gian này thật sự quá nổ tung, bây giờ rất nhiều người đều gọi điện thoại đến phòng làm việc hỏi chuyện lão Lý, hơn nữa đều là nữ!
- Mẹ kiếp, đừng nói nữa, nói nữa tôi cũng muốn nôn mửa đấy!
- Dựa vào cái gì, chỉ bằng tên trọc đầu lão Lý này à?
Ánh mắt của các nhân viên nam u oán, đồng loạt nhìn chằm chằm vào lão Tống vừa mới đi vào phòng họp.
Lão Lý bị bọn họ bao vây ở bên trong cũng là lúng túng gãi đầu, anh cũng cảm nhận được một chút cảm giác trở thành công địch của đàn ông.
Chỉ có một mình lão Tống là lộn xộn trong gió.
Mẹ nó chứ, như vậy cũng được à?
…
- Có gì mà náo nhiệt như vậy?
Đang lúc các công nhân viên mồm năm miệng mười bàn chuyện với nhau.
Ngoài cửa phòng họp đột nhiên vang lên giọng nói của Trần Lâm.
- Tổng giám đốc Trần!
Các nhân viên chấn động tinh thần, lập tức rời khỏi chỗ ngồi chạy tới, vội vàng kể rõ yêu cầu của mình.
Không có biện pháp nào khác.
Đây chính là đại sự liên quan đến chung thân cả đời, bọn họ phải nắm chặt cơ hội mới được.
- Thì ra là muốn diễn vai giống như lão Lý à?
Nghe xong lời của bọn họ, Trần Lâm cũng không nhịn được cười to.
Thật ra thì anh cũng không ngờ bộ phim điện ảnh CG này lại tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy.
Suy nghĩ một chút, anh nói :
- Tôi còn có một bộ phim điện ảnh có liên quan đến tình yêu, có thể sẽ có một chút bi tình, dự định sau này có cơ hội lại làm thành kịch bản chơi thử trò chơi.
- Thật à?
Ánh mắt của mấy nhân viên sáng rực lên, lập tức trở nên hứng thú.
Từ xưa đến nay chân tình không lưu được, chỉ có bi kịch là động lòng người.
Sở dĩ bi kịch động lòng người chính là bởi vì tiếc nuối, bởi vì tiếc nuối mà nhớ mãi không quên.
Kịch bản như vậy.
Bọn họ thích lắm!
- Vì sao tôi có cảm giác cậu định làm gì đó mờ ám vậy?
Lão Tống bên cạnh ho nhẹ hai tiếng, mặt mũi tràn đầy cổ quái.
Đối với chuyện này.
Trần Lâm chỉ cười cười, nói :
- Tôi chỉ muốn cho bọn họ hiểu được tình yêu là đáng ngưỡng mộ mà thôi, hơn nữa tôi cũng không nói bây giờ làm ngay.
- Vì sao vậy?
Các nhân viên hỏi.
- Bởi vì nhân thủ tài chính và kỹ thuật không đủ.
Trần Lâm lại nhìn về phía bọn họ.
- Muốn làm được trò chơi thì sau này các cậu phải cố gắng nhiều hơn mới được, chờ tài chính dư thừa, đương nhiên là có thể quay càng nhiều phim điện ảnh CG.
Thật ra thì nếu không nói đến tài chính.
Lấy nhân thủ và Game Engine của Hồng Hoang bây giờ đã có thể làm được.
Nhưng Trần Lâm cũng không tính là làm ngay bây giờ, bởi vì điều kiện còn chưa đủ.
Tương tự kịch bản thử nghiệm trò chơi loại này, phương tiện tốt nhất chính là thiết bị VR, có thể mang lại cảm giác cho người chơi như đang sống trong bối cảnh kỳ ảo đó.
Mặc dù trên thị trường đã có không ít sản phẩm VR.
Nhưng đều cần tốn một khoản phí bản quyền khổng lồ để dùng.
Bọn họ vì việc chế tác và tuyên truyền phát hành trò chơi Thợ Săn Quái Vật mà tài chính của công ty đã sớm không còn bao nhiêu, nhất định phải chờ sau khi trò chơi bán được tiền thì mới có thể bổ sung lại tài chính.