Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư (Bản Dịch)

Chương 5 - Linh Thú

Chương 5: Linh Thú

“Nguyệt Nhi, con đừng đau lòng. Chờ con khỏe lại, mấy ca ca của con sẽ giúp con báo thù. Xem thử lúc đó ai còn dám phản kháng. Để cho chúng chống cự không nổi, con thoải mái mà trút giận!”

Tư Mã Liệt nhìn Tư Mã U Nguyệt im lặng nãy giờ. Ông nghĩ nàng còn tức giận nên an ủi.

Này, gia gia cảm thấy làm vậy là ổn á hả? Đây chẳng phải xúi nàng đi làm chuyện xấu sao! Kiếp trước nàng là cô nhi nên khi nghe được lời nói nuông chiều của Tư Mã Liệt liền thấy ấm áp vô cùng.

Đây là cảm giác ấm áp mà tình thân mang lại đó ư!

Sau khi dùng thuốc được vài phút, đau đớn trên người nàng đều biến mất. Không đến nửa canh giờ, thân thể đã phụ hồi hoàn toàn. Lần đầu tiên Tư Mã U Nguyệt cảm nhận được sự kỳ diệu của y học ở đây, trong lòng nàng càng thêm tò mò về thế giới này!

“Gia gia, thứ này thật thần kỳ quá!”

Tư Mã U Nguyệt ngồi dậy, lúc này nàng lại sinh long hoạt hổ như trước.

“Ha ha, tốt lắm.:

Tư Mã Liệt thấy Tư Mã U Nguyệt lên tiếng thì gật đầu tán thưởng theo. Sau đó lại thở dài:

“Ai, đáng tiếc nhà chúng ta không ai biết luyện đan. Bằng không lấy đan dược cũng chẳng phiền như vậy.”

“Chẳng phải nhà chúng ta cũng có đan dược đó sao?”

Tư Mã U Nguyệt hỏi.

Tốt xấu gì cũng là phủ tướng quân, cũng phải có đan dược chứ?

“Nhà chúng ta đúng là có đan dược nhất phẩm đấy nhưng chẳng có đan dược nhị phẩm chữa thương, không thể khiến ngươi khỏe lên nhanh chóng. Vì thế ta mới phải kiến Thạch Đại Sư cầu đan. Ai, cũng tại bình thường tính tình ta khoogn tốt, chả mấy khi giao hỏa với luyện đan sư. Bằng không sẽ không tốn nhiều thời gian, khiến con chịu khổ lâu như vậy.”

Tư Mã Liệt tự trách.

“Gia gia, người đừng thương tâm. Này không phải do người. Đều là đám luyện đan sư mắt cao hơn đầu nên mới khiến người không thích, ta cũng chẳng thích bọn họ!.”

Tư Mã U Nguyệt nói:

“Nếu có một ngày ta thành luyện đan sư, nhất định sẽ vả mặt họ thật đau!”

“Ha ha, tốt lắm, gia gia chờ con khiến cho chúng như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!”

Tư Mã Liệt cười lớn.

Hai người họ nghĩ thật hay, nhung họ quên mất muốn thành luyện đan sư thì trước tiên phải là Linh Sư cái đã! Bởi vì thời điểm ngưng đan cần luyện đan sư rót linh lực vào đan lô, bằng không vô pháp thành đan. Mà Tư Mã U Nguyệt còn chẳng phải Linh Sư chứ đừng nói chi luyện đan sư.

Bởi vì tác dụng thần kỳ của đan dược mà Tư Mã U Nguyệt khỏi rất nhanh. Sáng hôm sau liền tung tăng nhảy nhót một mình xuống phố.

Tuy trong đầu có ký ức đời trước nhưng nàng vẫn muốn tận mắt quan sát thế giới này.

“Thế giới này thật thần kỳ!”

Sau khi đi dạo qua hai con phố, Tư Mã U Nguyệt ngừng lại trước cửa một cửa hàng, bên trong là vô số con vật. Nhìn thấy động vật có thể nói tiếng người kia nàng nhịn không được mà cảm thán.

“Ai da, đây chẳng phải Ngũ thiếu gia đó sao! Mời Ngũ thiếu gia vào, hôm nay ngài muốn xem cái gì? Bổn tiệm mới tuyển được một đám huyễn thú, ngài có muốn nhìn qua không?”

Tiểu nhị thấy Tư Mã U Nguyệt thì chạy thật nhanh tới, dánh vẻ xem chừng rất thân quen với đời trước của nàng.

Tư Mã U Nguyệt lục lọi ký ức liền biết đời trước rất hay lui tới nơi này. Bởi vì nàng ta thường xuyên mua linh thú để tặng cho đám mỹ nam kia nhằm lấy lòng họ.

Vì hay tới nên cũng xem như có chút giao tình với tiểu nhị và ông chủ của tiệm.

“Ngũ thiếu gia, người xem này, đây là linh thú chúng ta mới nhập về, hỏa hồ cấp năm. Còn đây là phong bạo lang cấp sáu. Thế nào, không tệ chứ?”

Tiểu nhị dẫn Tư Mã U Nguyệt tới trước hai cái lồng sắt, chỉ vào một con sói để giới thiệu.

Bình Luận (0)
Comment