Chương 55: Ma Sát
Ánh mắt thật sắc bén!
Tư Mã U Nguyệt bị nam tử nhìn thoáng qua, nàng cảm thấy bản thân như bị đóng đinh.
Hơi thở trên người tên này chứng tỏ hắn còn mạnh hơn cả Vu Lăng Vũ sau khi khôi phục thực lực!
Tư Mã U Nguyệt ổn định tâm thần, cầm cây búa gõ gõ linh hồn thạch:
“Từ nhỏ lá gan ta đã không tốt. Bất quá ta vừa nghe mấy lời kia của ngươi hẳn ngươi không phải nhân loại?”
“Hừ, ta là ma tộc cao quý, sao là nhân tộc đê tiện như ngươi!”
Nam tử nói.
“Ma tộc?”
Tư Mã U Nguyệt cầm linh hồn thạch, đứng lên, đánh giá trên dưới hắn một chút, nói:
“Nhìn ngươi người không ra người quỷ không ra quỷ cũng chẳng giống nhân loại. Không ngờ lại là ma tộc, bất quá sao ma tộc lại ký sinh trên một hòn đá rồi lưu lại tới đây?”
“Hừ!”
Nghe ra ý châm chọc trong lời nói của một chút, nam tử liền quay ngoắt đầu đi.
“Ngươi tên gì?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi.
Không để ý tới……
“Ta cũng không thể mãi kêu ngươi là này này hay tiểu miêu tiểu cẩu được.”
Khóe miệng nam tử co rút:
“Ma Sát.”
“Ma Sát…… Quả nhiên người cũng như tên, là một con ma.”
Tư Mã U Nguyệt nói:
“Me hồn trận kia là ngươi bày ra?”
Im lặng nghĩa là đồng ý.
“Xem ra đúng rồi.”
Tư Mã U Nguyệt nói:
“Ta làm người từ trước tới giờ có thù tất báo. Ngươi vây ta trong mê hồn trận lâu như vậy, chúng ta tính toán thế nào đây?”
Tư Mã U Nguyệt vừa nói vừa gõ nhẹ lên linh hồn thạch.
Ma Sát thấy vậy thì ánh mắt trầm xuống, lửa giận bốc lên:
“Ngươi muốn sao?”
“Ngươi có thể ký thác vào một cục đá nhỏ chứng tỏ ngươi rất lợi hại. Bằng không cho ta thứ gì tốt đi?”
Tư Mã U Nguyệt vô lại nói.
Ma Sát nhìn nàng hồi lâu, ánh mắt như muốn moi hết ruột gan nàng ra. Một lúc sau hắn mói lên tiếng:
“Ngươi muốn đồ tốt cũng được. Bất quá phải đồng ý một điều kiện.”
“Chuyện gì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Trước khi tìm được thân thể ta, ta muốn ở lại đây.”
Má Sát nói.
“Không thành vấn đề.”
Tư Mã U Nguyệt gật đầu.
Linh hồn châu lớn thế, thêm một cục đá cũng chẳng sao.
“Ta chưa nói xong.”
“Vậy ngươi tiếp tục.”
Tư Mã U Nguyệt gật đầu nhìn hắn, trong lòng nghĩ tới đồ tốt sắp được nhận.
“Ta muốn ngươi giúp ta tìm lại thân thể của mình!”
Ma Sát nói.
“Ngươi hay nhỉ!”
Tư Mã U Nguyệt vừa nghe thì nhịn không được mắng:
“Trời đất bao la, ta đi đâu tìm thân thể cho ngươi? Ngay cả ma giới ở đâu ta còn chẳng biết!”
“Thân thể của ta không nhất định ở Ma giới.”
Ma Sát nói.
“Vì sao?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Lúc trước linh hồn ta bị tách ra mạnh mẽ, một nửa vào nơi này, một nửa hẳn đã trọng sinh.”
Ma Sát nói:
“Sau khi trọng sinh chưa chắc là ma tộc.”
“Như vậy ta cũng chẳng biết tìm ở đâu!”
Tư Mã U Nguyệt nói.
“Tìm không ra cũng phải tìm. Ngươi làm việc cho ta tất nhiên sẽ có thù lao!”
Ma Sát nói.
“Ngươi nói thử là thứ gì xem, coi coi dụ được ta không!”
Tư Mã U Nguyệt liếc mắt nói.
“Ngự thú quyết.”
Ma Sát nhàn nhạt đáp.
“Ngự thú quyết?”
Tiểu Linh Tử ở một bên la lên, nói:
“Kia chính là thứ tốt, chủ nhân mau đồng ý đi!”
“Một bộ ngự thú quyết thôi mà, tuy rằng thuần thú sư thưa thớt nhưng không nhất thiết phải có thứ này ta mới có thể trở thành thuần thú sư. Bù lại ta phải làm quá nhiều, không có lời.”
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu nói.
“Ngự thú quyết là đồ vật từ thời thượng cổ!”
Ma Sát nói.
“Đồ vật từ thời thượng cổ?”
Tư Mã U Nguyệt híp mắt nhìn Ma Sát, nói:
“Thì tính sao?”
“Ngốc thế, hiện tại thuần thú sư chỉ dùng ngự thú quyết bình thường mà thôi, thuần thú quyết thượng cổ lợi hại hơn gấp ngàn vạn lần!” Tiểu Linh Tử kéo Tư Mã U Nguyệt qua một bên, nói:
“Chủ nhân trước đây của ta từng tìm kiếm thứ này nhưng tới chết cũng chẳng kiếm ra.”
“Thứ này tốt như vậy?”
Tư Mã U Nguyệt có chút không tin.
“Đương nhiên rồi!”
Tiểu Linh Tử khẳng định:
“Quan trọng là ngự thú quyết đã sớm thất truyền, hiện tại tìm không ra.”
Ma Sát nhìn hai người nhỏ to bên cạnh thì cau mày nói:
“Nhanh quyết định đi!”
“Vậy được rồi.” Tư Mã U Nguyệt ôm Tiểu Linh Tử xoa má nhẹ hai cái, nói:
“Như ngươi nói, thành giao!”
“Tốt!”
Vừa dứt lời, Ma Sát bay tới Tư Mã U Nguyệt trước mặt trong nháy mắt, chưa đợi nàng chuẩn bị đã in môi hắn lên môi nàng.
“Ngươi làm gì?!”
Tuy rằng tiếp xúc không quá lâu nhưng Tư Mã U Nguyệt vẫn bị dọa lùi về sau một bước, trừng mắt Ma Sát.
“Đây là phương thức ký kết của ma tộc!” Ma Sát nói.
“Ngươi cũng không nhất thiết hôn môi!”
Tư Mã U Nguyệt đen mặt.
“Hiện tại ta chỉ là một mảnh tàn hồn, làm đến vậy mà thôi.”
Ma Sát nói.
Tư Mã U Nguyệt tức mà không thể phát, chỉ có thể dùng sức xoa miệng mình. Vì xoa mạnh mà đôi môi trở nên hồng nhuận mê người.
“Ngự thú quyết đâu?”
Tư Mã U Nguyệt nhìn Ma Sát bằng đôi mắt hình viên đạn.
Ma Sát liếc môi đỏ của nàng, lắc mình tiến vào linh hồn thạch:
“Đem linh hồn thạch đặt trên trán ngươi.”
Tư Mã U Nguyệt làm theo lời hắn nói. Trong nháy mắt linh hồn thạch chạm trán, nàng cảm nhận có thứ gì đó chui vào đầu mình tê rần, một hồi lâu mới hết.
“Chắc chắn tên gia hỏa này cố ý!”
Nàng đỡ trán rồi nói.
“Chủ nhân, ngươi mau xem thử ngự thú quyết a!”
Tiểu Linh Tử nói.
“Ừ.”
Tư Mã U Nguyệt nhắm mắt, chỉ cảm thấy trong đầu mình xuất hiện vài thứ. Trong thức hải nàng kiếm được một cuối sách, mặt trên đề ba chữ Ngự Thú Quyết láp lánh ánh vàng.
Tư Mã U Nguyệt xem thử một chút thì phát hiện thứ này thật cmn trâu. Lợi hại nhất là ngự thú quyết thuần hóa linh thú, sau khi khế ước với chủ nhân có thể tăng cường lực lượng. Chủ nhân thăng cấp linh thú cũng thăng cấp theo.
“CMN, còn có thể thăng cấp, trước nay ta chưa từng thấy qua!”
Tư Mã U Nguyệt xem xong thì kêu lên.
Ngự thú quyết này rất đơn giản, đối với bất kỳ linh thú nào cũng dùng phương pháp giống nhau. Bất quá cần tiêu hao một lượng lớn tinh thần lực. Chỉ khi tinh thuần lực tăng cao, nàng mới thuần hóa được linh thú cấp cao hơn.
“Có thứ này rồi, lần sau đi bắt một con linh thú thử xem.”
Tư Mã U Nguyệt cao hứng nói.
“Chớ quên ước định của chúng ta!”
Ma Sát ở linh hồn thạch nói.
“Đã biết!”
Tư Mã U Nguyệt bĩu môi:
“Thứ hiếm có này mà ngươi cũng giữ được. Có thể sống trong một hòn đá ngần ấy năm, lúc sinh thời ngươi nhất định rất lợi hại. Bằng không nói ta biết thân phận của ngươi đi, ta cũng có thể điều ra từ đó!”
“Thời điểm gặp được chuyển kiếp ta sẽ có cảm ứng, đến lúc đó tự nhiên nói ngươi biết!”
Nói xong hắn không lên tiếng nữa, linh hồn thạch cũng chẳng phát ra ám quang.
“Này…”
Tư Mã U Nguyệt ném hồn đó cho Tiểu Linh Tử:
“Giữ giúp ta.”
Tiểu Linh Tử vừa động ý niệm, linh hồn thạch biến mất ngay trước mắt bọn họ.