Lâm Hiên lại gọi Âu Dương Băng Tình vào, chỉ vào Âu Dương Băng Tình rồi hỏi Kim Linh Khê.
"Cô ấy là ai?"
"Âu Dương phu nhân!" Kim Linh Khê trả lời.
Lâm Hiên: "Còn tôi thì sao?”
Kim Dực Khê: "Anh Đào!"
Lâm Hiên rốt cuộc cũng hiểu được.
Lúc này Kim Linh Khê nhìn bộ dáng của hắn, là Anh Đào. Mà dáng vẻ của Anh Đào là hắn!
Nói cách khác, Cửu Chuyển Phá Diệt Châm vẫn sinh ra tác dụng phụ, làm cho thị giác và thính giác của Kim Linh Khê xuất hiện vấn đề.
Thảo nào, cô nàng này bảo hắn gãi ngứa giúp, còn bảo hắn cởi quần áo dùm. Thậm chí còn muốn hắn tắm chung.
Ra là đã xem hắn thành Anh Đào.
Tác dụng phụ này… Lâm Hiên có chút không nói nên lời.
"Là như thế này, Kim bé bự..." Lâm Hiên đem chân tướng giải thích một lần.
Kim Linh Khê vẻ mặt không tin. Rốt cuộc, không ai sẽ tin những điều vô lý như vậy.
Thấy Kim Linh Khê vẫn không tin. Lâm Hiên trực tiếp đi tới trước mặt Kim Linh Khê, nắm lấy tay Kim Linh Khê, đặt ở ngực của mình.
Thính giác và thị giác có vấn đề. Nhưng xúc giác thì sẽ không.
“Anh Đào, ngực của ngươi chạy đâu rồi?”
Khi tay Kim Linh Khê chạm vào thân thể Lâm Hiên, vẻ mặt khó hiểu hỏi.
“Tôi nói rồi, tôi là Lâm Hiên, không phải là Anh Đào.” Khóe miệng Lâm Hiên giật giật.
Sau đó, Lâm Hiên lại đem Anh Đào gọi tới.
"Nào, cô lại sờ sờ cô ta thử xem."
Kim Linh Khê có chút ngượng ngùng. Dù sao hiện tại trong mắt cô người này là Lâm Hiên.
Bảo cô sờ Anh Đào thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu sờ Lâm Hiên thì…
Cuối cùng, dưới sự thúc giục của Lâm Hiên.
Kim Linh Khê rốt cục vẫn xuống tay với Anh Đào. Tiếp theo, đôi mắt đẹp lập tức mở to.
Quả nhiên, cơ ngực của "Lâm Hiên" phát triển dị thường!
Kim Linh Khê rốt cục là tin tưởng lời của Lâm Hiên.
Thính giác của cô, thị giác của cô, thậm chí cả trí nhớ đã có một chút vấn đề.
Dẫn đến việc cô không thể phân biệt được Anh Đào và Lâm Hiên.
Kim Linh Khê nhìn Anh Đào một chút, nhưng lúc này, Anh Đào ở trong mắt cô, là dáng vẻ của Lâm Hiên.
Vậy chẳng phải là, sau này phụ tá của nàng liền biến thành Lâm Hiên sao?
"Kim bé bự, cô đừng lo lắng, đây là tác dụng phụ của việc sử dụng Cửu Chuyển Phá Diệt Châm. Chắc qua một thời gian ngắn sẽ biến mất thôi." Lâm Hiên an ủi Kim Linh Khê.
Đúng lúc này.
Có tiếng gõ cửa phòng.
"Ai vậy?" Kim Linh Khê vừa mặc quần áo vừa hỏi, tình huống hiện tại tuy rằng nực cười, nhưng cô đành phải tiếp nhận.