Bất Chấp Để Yêu Em

Chương 5

Anh và cô cùng nhau bước đi trên bờ cát vàng, từng làn sóng vỗ vào bờ ồ ạt...

Âm thanh của tiếng sóng và tiếng gió như tạo thành một âm hưởng ngọt ngào vô cùng lãng mạn chào đón hai người, tay trong tay cùng bước đi dưới bầu trời trong xanh! Còn có những đám mây trắng đang trôi êm ả trên trời để cùng tận hưởng bầu không khí tràn đầy hương vị tình yêu này......

Trong lòng của cô hiện tại rung động không thôi và cô nhận ra rằng, bản thân mình đã thích anh mất rồi!

Anh đối với cô quá tốt, tốt hơn cả người cha ruột của cô nữa, trái tim cô, rung lên từng hồi mỗi khi ở cạnh anh, ở bên cạnh anh, cô cảm thấy thật an toàn....

Không hiểu sao cô cứ có một cảm giác... giống như là một sự tin tưởng tuyệt đối mà tận sâu trong tâm cô đã hướng về anh, không hề có một chút nghi ngờ...

Liệu cô có sợ hay không khi bản thân sắp đặt ở anh quá nhiều sự tin tưởng? Dĩ nhiên rồi, cô cũng giống như bao người con gái khác thôi, luôn muốn có một tình yêu đẹp và vĩnh hằng với người đàn ông của đời mình! Cô sợ... khi bản thân cô đặt hết sự tin tưởng vào anh, để rồi một ngày nào đó... anh lại đâm cô một nhát thật đau, bóp nát đi sự tin tưởng của cô đối với anh, cô rất sợ điều đó sẽ xảy ra, rất sợ!

Nhưng cô sợ thì cũng đâu thay đổi khi ngày đáng sợ đó đến! Vậy nên, cô sẽ lựa chọn... cứ sống những ngày tháng thật vui vẻ bên cạnh anh mặc kệ điều gì sẽ xảy ra sau này, chẳng phải ngay lúc này, ngay thời điểm này, cô đang rất vui khi ở cạnh anh sao?

Và biết đâu chừng, đó chỉ là một ý nghĩ vẩn vơ của cô thôi, điều đáng sợ đó sẽ không bao giờ xảy ra thì sao?!

Trái ngược với tâm trạng lo lắng của cô, tâm trạng hiện tại của anh đang rất vui vẻ, thoải mái. Anh nhận ra được một điều, đó là... khi ở cạnh cô thì anh mới có một cảm giác thật thoải mái, bình yên, không vướng bận những phiền muộn ngoài kia...

Cô giống như một làn sóng, một cơn gió, cuốn những điều phiền muộn kia ra khỏi lòng anh và mang lại cho anh niềm hạnh phúc bất tận...

Anh tự hứa với lòng rằng, sẽ mãi yêu thương, chăm sóc và bảo vệ cho cô, không để bất kỳ ai làm hại đến cô. Sẽ không để cô đau lòng hay tổn thương, sẽ không để cô rơi nước mắt nữa. Sau này, trong cuộc sống của cô chỉ được có niềm vui và hạnh phúc thôi. Những điều không vui kia sẽ phải biến mất khỏi cuộc đời cô...

Anh dừng lại, xoay người đối diện, nhìn cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương và cưng chiều, anh ôn nhu nâng cằm cô lên, rồi đặt xuống môi cô một nụ hôn...

Không nóng bỏng cũng không chiếm đoạt hay bạo lực, đơn giản chỉ là anh dịu dàng gặm nhắm môi cô nhưng đang thưởng thức một món ăn tuyệt dịu độc nhất vô nhị...

Cô ngơ người vài giây, tim đập nhanh, hai má đỏ bừng, không biết có phải anh quá lão luyện hay không nữa, tâm trí cô dần đần bị anh chiếm đoạt, không còn hoạt động nổi nữa, chỉ còn cách nhắm hai mắt lại, để cho anh hôn mình..... thật ngọt.........

Anh ôn nhu thưởng thức "món kẹo ngọt" có một không hai này, đừng nhìn bên ngoài, thấy anh lão luyện thế thôi nhưng thực chất đó là nụ hôn đầu của anh đấy, vì từ trước đến nay anh không hề động vào nữ sắc mà....

Cô cũng vậy, đây là nụ hôn đầu của cô a....

Nụ hôn kéo dài một lúc lâu anh mới buông cô ra, từ môi hai người kéo ra một sợi chỉ bạc, lúc này cô mới bừng tỉnh, đây là chỗ đông người a, anh lại hôn cô!!!!

Cô nhìn lại xung quanh, có khá nhiều người nhìn họ rồi mỉm cười!

Vì đa số những người đến biển này đều là tình nhân nên họ cũng không cảm thấy lạ khi nhìn thấy hai người hôn nhau, nhưng vậy thì sao chứ, hãy nhìn kìa, Phó tiểu thư của chúng ta... hai má đã đỏ muốn bỏng rồi a!!!

Cô nhìn anh ủy khuất:" Tại anh cả đấy!"

Anh nhúng vai cười nhìn cô như bản thân vô tội vậy, cô không buồn cãi với anh nữa, dùng cánh tay còn hoạt động được đẩy anh ra rồi bước đi....

Anh nhìn cô giận dỗi đáng yêu như vậy thì không khỏi nổi hứng trêu chọc cô:" Bà xã~, đợi anh với!"

Da mặt cô vốn mỏng, nghe anh gọi như vậy thì hai má đã đỏ rồi bây giờ lại đỏ hơn, lại còn mấy người xung quanh nhìn cô mỉm cười như chúc phúc vậy!!!!!!

A~ sao cô lại ra đến nông nổi này chứ, thật là chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống thôi....

Những cặp đôi khác nhìn thấy anh và cô như thế thì ngưỡng mộ không thôi, nhất là mấy chàng trai khác ấy, trong lòng thầm nhũ phải xem anh mà học hỏi mới được, thật sự là ngọt quá đi, thế là họ học theo anh mà giở trò với cô gái của mình...

Ôi không, các cô gái đã xem anh là tội đồ thiên cổ mất rồi, tại anh mà họ bị bạn trai của mình chiếm tiện nghi đấy!!!

.......

Anh đưa cô trở về Tư Đồ gia....

Trong phòng, có ai kia đang đi chuộc lỗi với ai kia!!!!

- " Kỳ Anh, xin lỗi mà, đừng giận nữa ha, anh chỉ là muốn trêu em một chút thôi, em đừng không quan tâm đến anh mà, anh cô đơn lắm, tội nghiệp lắm!"

Thật sự là không thể tin nổi rồi, đường đường là Tư Đồ Thần_ ông Trùm của giới Hắc đạo, Tổng tài của Tập đoàn Bá Hứa Thần, nổi danh lạnh lùng, tàn khốc, không biết thương hoa tiết ngọc, bây giờ lại làm nũng với cô, nếu để người khác trông thấy, đây chắc chắn sẽ là một tin cực kỳ hot luôn....

- " Trêu? Anh chỉ là đang trêu đùa tôi?"_ Cô nhìn anh, trong lòng chợt có chút khó chịu

- " Không phải, không phải, anh nói sai rồi, là do anh không kiềm chế được cảm xúc của mình khi đó, em đừng giận, anh rất tội nghiệp!"_ Anh vẫn cứ ôm cô khư khư như thế

- " Tội nghiệp?! Anh là tạo nghiệp chứ không phải là tội nghiệp!"_ Mặc dù, ngoài miệng nói cứng rắn như thế, nhưng thực chất trong lòng cô lúc này đang rất hồi hộp vì anh ôm cô chặt như thế

- " Em muốn nói anh thế nào cũng được! Là tạo nghiệp hay tội nghiệp thì anh cũng chỉ làm với em thôi!"_ Vòng tay đó vẫn quấn chặt eo cô

- " Anh mau buông ra!"_ Cô bị anh ôm đến không tài nào đi được

- " Em tha lỗi cho anh trước đi"_ Ai đó vẫn mặt dày không buông

- " Được rồi, tha cho anh đấy, buông tôi ra được rồi!"_ Cô thật sự là chưa từng thấy ai mặt dày như anh cả

- " Đổi cách xưng hô luôn!"_ Ai đó được nước lấn tới

- " Anh mau buông ra đi"

- " Không được, phải đổi cách xưng hô, nếu không sẽ không buông em ra!"

- " Anh... anh buông em ra được rồi!"_ Cô mặc dù là có chút bất mãn nhưng cũng làm theo lời anh

- " Sau này nếu em còn anh với tôi nữa là... anh sẽ phạt em bằng cách, mỗi lần em gọi sai thì sẽ phải chủ động hôn anh, bất kể ở đâu!"_ Anh bá đạo nói

- " Bại hoại!"_ Cô liếc xéo anh

Anh cười trừ nhìn cô không nói gì....

- " Đói bụng không?"_ Anh hỏi

Cô gật đầu nhìn anh

- " Xuống nhà ăn cơm thôi, vì em không tiện đi đến nhà hàng, nên chúng ta sẽ ăn cơm ở nhà, được chứ?"

- " Ở nhà ăn cơm là được rồi, cớ gì phải đi đến những nơi đông người như thế, em không thích chỗ đông người thế đâu!"_ Cô đương nhiên hiểu anh nói không tiện ở đây là có ý gì chứ, nhưng cô cảm thấy ăn cơm ở nhà ấm cúng hơn nhiều, cô cũng không thích nơi ồn ào, đông người

Anh mỉm cười, cô gái nhỏ này thật giống anh, anh cũng không thích những nơi đông người đó, thực sự là rất phiền....

Cả hai cùng nhau xuống phòng ăn, thức ăn đã được nhà bếp chuẩn bị, rất hoành tráng, không khác gì nhà hàng cả....

Anh và cô cùng nhau ăn một bữa cơm hạnh phúc, ngọt ngào...
Bình Luận (0)
Comment