. . . .
Trường Hận Cung, tam đệ tử của Tả hộ pháp, thân phận tuyệt đối không bình thường, đã tới Khánh Thành ba năm.
Chỉ có hai khả năng thôi.
Khả năng thứ nhất chính là Liễu Vô Mi tới đây vì mục đích nào đó.
Khả năng thứ hai chính là nàng bị sung quân đến.
Đặt chuyện này sang một bên.
Tô Thần lật xem một ít thư tịch ký sự về Đại Chu.
Ký ức của hắn về thế giới này có chút tàn khuyết cho nên cần thông qua một ít thư tịch tới biết được tình huống cụ thể.
Lúc chạng vạng. ’
Tô Thần rời khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu, leo lên một chiếc xe ngựa,
Xe ngựa chạy hướng tới địa điểm mà Liễu Vô Mi đã hẹn, Tử Vân hồ.
Tử Vân hồ là một cái hồ rất lớn.
Trên mặt hồ có nhiều lâu thuyền dừng lại.
Màn đêm vừa buông xuống thì mỗi một lâu thuyền sẽ thắp đèn đuốc sáng trưng.
Thuyền số mười lăm.
Phu nhân Ngọc Xuân Uyển Liễu Vô Mi đang ngồi bên trong một căn phòng ở khoang thuyền.
Căn phòng này còn có hai người khác.
Một người là tú bà Ngọc Xuân Uyển tú bà, một người khác là một nữ tử trẻ tuổi thân mặc đồ đen.
“Điều tra tin tức về tên đao khách mà Lăng Thiên Hà mời đến như thế nào rồi?”
Phu nhân Liễu Vô Mi mở miệng hỏi.
“Không có bất kỳ tin tức nào về người này, giống như trống rỗng xuất hiện vậy!”
Tú bà trầm giọng nói.
“Cao thủ như vậy mà không có chút tin tức?”
Nghe tú bà nói, Liễu Vô Mi khẽ cau mày.
“Vậy không cần điều tra đối phương nữa, tránh lãng phí sức lực.”
“Do Từ Mạc Bắc Minh bên này điều tra, hắn xuất hiện ở Lôi Đường, gần đây Lôi Đường đi lại rất gần với Tần Hạo, hẳn là đang âm mưu làm gì đó.”
“Ta phải biết bọn họ đang làm cái gì?”
Liễu Vô Mi mở miệng nói.
“Phu nhân, ngươi nói có thể là bọn họ nhắm tới đài sen Ngũ phẩm hay không.”
Nữ tử đồ đen mở miệng nói.
Nghe được lời nữ tử nói, ánh mắt Liễu Vô Mi chợt lóe sáng.
“Nha đầu, ngươi cũng cơ linh đó, Mạc Bắc Minh, Tần gia tam thiếu, còn có Bạch Thiên Vũ vừa xuất hiện, những người này đều không đơn giản.”
“Đồ vật bình thường hẳn là bọn họ hắn thấy chướng mắt, nếu là đài sen Ngũ phẩm mà nói, đúng thật là có thể làm cho bọn họ động tâm.”
Liễu Vô Mi nhẹ giọng nói.
“Toàn lực điều tra hành tung lúc trước của Mạc Bắc Minh, còn có hành tung của Lôi gia cùng Tần Hạo, chỉ cần bắt được bảo vật như đài sen Ngũ phẩm thì lão nương có thể rời khỏi địa phương quỷ quái Khánh Thành này rồi!”
Liễu Vô Mi nở nụ cười.
Lúc này có một thị nữ ở bên ngoài khoang thuyền bẩm báo:
“Phu nhân, lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu Tô Thần tiến đến.”
Nghe được tiếng thị nữ bẩm báo, Liễu Vô Mi thu liễm nụ cười trên mặt.
“Mời Tô lâu chủ lên thuyền!”
Nàng cũng không có đứng dậy đi nghênh đón Tô Thần.
Thân phận hiện tại của Tô Thần không đáng cho nàng tự mình nghênh đón.
Chỉ trong chốc lát.
Tô Thần theo thị nữ tiến vào bên trong lâu thuyền.
Một cỗ mùi hương nhàn nhạt thoảng qua mũi Tô Thần làm đầu óc của hắn không khỏi tỉnh táo hơn.
Trong ánh mắt xuất hiện sự kinh ngạc.
Định Thần Hương,
Một loại hương quý báu có thể làm cho người ta bảo trì đầu óc thanh tỉnh.
Không nghĩ tới lại dùng trên lâu thuyền, có chút xa xỉ.
Ánh mắt không khỏi nhìn về phía Liễu Vô Mi, đây là một nữ nhân cho dù chỉ nhìn thoáng qua cũng không bao giờ quên được.
Một nữ nhân tập hợp cả sự vũ mị, dụ hoặc.
“Các ngươi lui xuống trước, ta với Tô lâu chủ đơn độc nói chuyện một hồi.”
Liễu Vô Mi xua tay.
Tú bà Quế di còn có nữ tử đồ đen đều khom người lui ra ngoài.
Thực lực của Tô Thần kém hơn Liễu Vô Mi kém rất nhiều cho nên các nàng căn bản không sợ Tô Thần ra tay.
Ra tay thì Tô Thần chỉ có đường chết chết.
Sau khi hai người đi rồi.
Tô Thần bình tĩnh ngồi xuống trước mặt kia Liễu Vô Mi, nói:
“Không biết Liễu phu nhân tìm ta có chuyện gì.”
Nhìn Tô Thần ngồi xuống trước mặt mình, lòng Liễu Vô Mi hơi động.
Tô Thần này nhìn thấy nàng mà ánh mắt không có nửa điểm rung động, tâm bình tĩnh, khiến nàng có chút ngạc nhiên.
Lúc trước nàng còn tưởng rằng Tô Thần có thể trở thành nàng con rối mới của nàng.
Đến lúc đó tăng thêm khống chế là có thểnắm giữ Kim Phong Tế Vũ Lâu, mở rộng thế lực của mình ở Khánh Thành.
Nhưng dựa theo tình huống hiện tại.
Tô Thần này có định lực không bình thường, muốn biến thành rối của nàng, mê đắm nàng, nàng nói gì cũng nghe có chút khó khăn.
“Tâm cảnh của ngươi còn tốt hơn so với trong tưởng tượng của ta, uống một chén trà nào.”
Liễu Vô Mi nhìn Tô Thần, rót cho Tô Thần một ly trà.
Một cỗ hương trà từ trong ly bay ra.
“Trà rất thơm, thật sự không tồi, bất quá phu nhân nói thẳng mục đích mời ta tới đây đi.”
“Ta là người thích thẳng thắn, không ưa quanh co lòng vòng!”
Tô Thần mở miệng nói nhưng lại không có uống ly trà trước mặt.
Tuy Tô Thần tiếp nhận thân thể này nhưng vẫn có lòng phòng bị cực cao đối với thế giới này.
Hắn luôn luôn cẩn thận với tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người.
Liễu Vô Mi trước mặt là một nữ nhân có thể làm cho lòng người dao động.
Tô Thần khắc chế bản thân cho nên biểu hiện rất bình tĩnh.
Hồng phấn khô lâu. . .
“Chỉ cần Tô lâu chủ đầu nhập vào ta, ta sẽ trợ giúp ngươi ngồi ổn trên vị trí lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.”