. . . .
“Ngươi không sợ ta tiết lộ thực lực của ngươi ra ngoài sao?”
Liễu Vô Mi nhìn Tô Thần nói.
“Không sao, thời điểm ta tới, Tần gia tam thiếu Tần Hạo cũng hẹn ta gặp mặt.”
“Nếu ngươi thả tin tức thực lực của ta đạt tới Tiên Thiên cảnh ra ngoài, ta nghĩ Tần Hạo kia sẽ cho ta nhiều lợi ích hơn.”
Tô Thần mở miệng nói.
Trên đường tới đây hắn thu được một phong thư.
Nội dung bên trên rất đơn giản, để hai ngày sau Tô Thần đi gặp Tần Hạo.
Ngay cả địa điểm cũng không lưu lại.
Còn vì sao không lưu lại.
Hẳn là đối phương đã xác định hắn biết Tần Hạo đang ở nơi nào.
“Xem ra thiếp thân hoàn toàn nhìn lầm!”
“Nói ngắn gọn, nếu Tô lâu chủ đáp ứng trợ giúp ta tiếp xúc với Mộc Thanh Tuyết thì ta sẽ phái ra một cao thủ Luyện Thần sơ kỳ tạm thời hiệp trợ Tô lâu chủ.”
Liễu Vô Mi từ bỏ khống chế Tô Thần.
Người này rất bình tĩnh, còn am hiểu che giấu, ra tay cũng dứt khoát, người như thế này làm bằng hữu và đối tượng hợp tác vẫn không tồi.
Làm địch nhân thì sẽ mất nhiều hơn được.
Còn chuyện động thủ với Tô Thần, hoàn toàn không cần thiết.
Giữa hai bên không có xung đột lợi ích.
Huống hồ để cho người khác nhặt của hời không phải là phong cách làm việc của Liễu Vô Mi nàng.
“Một người Luyện Thần sơ kỳ!
Có thể, hy vọng chúng ta hợp tác vui sướng.”
Tô Thần nói.
Hắn triển lộ thực lực chính là để có cơ sở hợp tác với Liễu Vô Mi.
Tuy rằng Kim Phong Tế Vũ Lâu ở Khánh Thành làm tình báo không tồi, nhưng vẫn không tra ra mục đích của Tần Hạo.
Nếu có thêm tình báo của Ngọc Xuân Uyển, hẳn là sẽ nhanh chóng điều tra ra mục đích thật sự khiến Tần Hạo tới nơi này.
Lúc này, ở bên trong Lôi Đường.
Tần Hạo cùng với Tiết lão đi tới đại sảnh Lôi Đường.
Mấy người Lôi Mục đang tụ tập trong đại sảnh.
Cách đó không xa là thi thể của Mạc Bắc Minh, được bày ra đó, dùng vải màu trắng che đậy.
“Từ vết đao có thể thấy được cái gì?”
Tần Hạo tiến vào đại sảnh, mở miệng hỏi.
“Tam thiếu, thông qua dấu vết để lại, Bạch Thiên Vũ không phải người giết Lôi Ngạo.”
“Vết đao không giống nhau, đối phương và Bạch Thiên Vũ không dùng chung một cây đao, Bạch Thiên Vũ là một cao thủ dùng đao, tuyệt đối sẽ không đổi đao.”
Lôi Cốt nói.
“Vậy có nghĩa là người giết Lôi Ngạo không phải do Lăng Thiên Hà an bài.”
Tần Hạo không khỏi hỏi.
“Không thể xác định, có khả năng là bên Lăng Thiên Hà còn người khác cũng dùng đao.”
Lôi Cốt trả lời.
Xác định người giết Lôi Ngạo không phải Bạch Thiên Vũ nhưng lại không thể bảo đảm bên Lăng Thiên Hà không còn cao thủ dùng đao nào khác.
“Hiện tại không phải thời điểm suy xét bên cạnh Lăng Thiên Hà có còn người nào hay không.
Chúng ta đang cần một lương lớn Không Minh Thạch, như thế nào giải quyết chuyện này đây.”
Tần Hạo trầm giọng nói.
“Tam thiếu, theo tình hình hiện tại thì hẳn là Lăng Thiên Hà sẽ không đồng ý đưa mỏ quặng kia cho chúng ta.”
“Chúng ta rất khó bắt lấy.”
Lôi Mục trầm giọng nói.
“Lăng Thiên Hà không được, vì sao mà các ngươi không nghĩ tới bắt lấy Tô Thần chứ?”
“Hắn chính là lâu chủ trên danh nghĩa của Kim Phong Tế Vũ Lâu!”
Tần Hạo mở miệng nói.
“Bắt lấy Tô Thần!”
Nghe được lời Tần Hạo nói, hai mắt Lôi Mục sáng ngời, mở miệng nói:
“Ý của tam thiếu chính là để chúng ta tiếp xúc với Tô Thần, từ chỗ Tô Thần đoạt lấy mỏ quặng kia.”
“Nhưng mà hiện giờ Kim Phong Tế Vũ Lâu do Lăng Thiên Hà khống chế hết, dù cho chúng ta có tiếp xúc với Tô Thần thì cũng không có tác dụng nha!”
Lôi Mục nhíu mày.
“Ta cũng không kêu các ngươi tiếp xúc với Tô Thần.”
“Nếu Tô Thần do dự, không phải sẽ làm chậm trễ chuyện của chúng ta sao?.”
“Các ngươi có thể bắt lấy Tô Thần, cưỡng ép Lăng Thiên Hà giao ra khế đất khu mỏ quặng đề chuộc người.”
Tần Hạo mở miệng nói.
“Tam thiếu, bắt Tô Thần thì rất dễ dàng, nhưng mà ta sợ Lăng Thiên Hà sẽ mượn tay chúng ta giết chết Tô Thần.”
Lôi Mộ Ngôn mở miệng nói.
“Thời điểm bắt được Tô Thần liền rải tin tức khắp Khánh Thành, người Tử Đàn Cung cũng sắp tới rồi, Lăng Thiên Hà không dám thấy chết mà không cứu!”
Tần Hạo mở miệng nói.
Nghe Tần Hạo nói xong, ánh mắt mấy người Lôi gia sáng ngời.
Qua biểu hiện của Lăng Thiên Hà hôm nay, hắn biết không ít chuyện.
Quan hệ giữa Lôi Đường và Kim Phong Tế Vũ Lâu đã vào thế đối địch.
“Lôi Diệu, tối nay ba người các ngươi đưa Tô Thần tới chỗ bí trạch ngoài thành cho ta, ngày mai ta liền truyền tin cho Lăng Thiên Hà, hơn nữa còn lan truyền tin tức khắp Khánh Thành.
Để ta xem xem hắn có dùng mỏ quặng kia tới đổi.”
Lôi Mục phân phó.
Phân phó xong hết, Lôi Mục tiến đến bên cạnh Tần Hạo.
“Tam thiếu, chúng ta không phải là đối thủ của Bạch Thiên Vũ bên cạnh Lăng Thiên Hà, nếu hắn ra tay, dù chúng ta có bắt lấy Tô Thần uy hiếp Lăng Thiên Hà cũng vô dụng.”
“Không cần lo lắng, đến lúc đó ta sẽ an bài người giúp các ngươi ngăn trở Bạch Thiên Vũ.”
Tần Hạo nói.
“Vậy đa tạ tam thiếu, Lôi gia chúng ta nghe lệnh tam thiếu.”
Lôi Mục nhanh chóng bắt đầu tỏ lòng trung thành.
Khi Tần Hạo kiến nghị ra tay với Tô Thần, Lôi Mục không có do dự cũng là vì muốn tạo cho Tần Hạo cảm giác bọn họ trung tâm.
“Các ngươi làm việc cho ta, ta sẽ không bạc đãi các ngươi, chờ chuyện đài sen Ngũ phẩm hoàn thành.
Lúc trở lại Tần gia ta sẽ cho các ngươi một lọ Thông Thần đan.”
Tần Hạo nói.
Thông Thần đan nghe tên có vẻ lợi hại nhưng công hiệu chỉ là trợ giúp võ giả Tiên Thiên đỉnh bước vào Luyện Thần cảnh mà thôi.