Bắt Được Cái Đuôi Của Anh

Chương 73

Năm Chu Song Song tốt nghiệp, truyện tranh “Tiểu hồ ly” của cô cũng được xuất bản.

Bởi vì không thích sáng đi chiều về, tựa như copy paste mỗi ngày một công việc nên cô lựa chọn ở nhà vẽ tranh.

Tài sản ba mẹ để lại và phần của Chu Diệp Nhiên cũng đủ để cô sống hết đời này, huống chi còn có tài sản Cố gia cho cô.

Sau này Chu Song Song cũng trở thành một tiểu phú bà.

Từ khi topic cô là bạn gái của Cố Hề Đình lên diễn đàn, từ đại học Nam Lý đến Lệ Thành cô đều bị chú ý.

Họ điều tra quá khứ của Chu Song Song, biết ba mẹ cô qua đời sớm, ngay cả người giám hộ cũng qua đời, nhưng trong tay có nhiều tài sản, mọi người không biết nên hâm mộ hay thương hại cô.

Chuyện này được truyền lên mạng bởi vì có một người đăng trên diễn đàn, còn kèm theo hình ảnh mờ mờ của Chu Song Song.

Mặc dù ảnh không rõ nhưng cũng có thể cảm nhận được sự xinh đẹp của cô.

Trên mạng luôn có những người lắm lời nhiều chuyện, nói từ nhỏ Chu Song Song đã mất ba mẹ, sau đó chú cũng qua đời, chỉ sợ rằng đó là thủ đoạn xấu xa của cô không chừng.

Còn có người cười hì hì vừa nói: Có được khối tài sản khổng lồ như vậy có thật là vui vẻ không?

Đối với những thứ này Chu Song Song không để ý.

Cũng có thể là bởi vì Cố Hề Đình, trong hai năm qua tính tình cô thay đổi, không nhát gan hèn nhát như trước nữa mà trở nên thoáng hơn.

Mà hai năm nay, thông qua cố gắng của cô, cô dần dần có thể điều khiển lục lạc của mình.

Hạt châu của lục lạc là chú hai để lại cho cô, sau khi mất đi lớp ngoài, hạt châu như ngưng tụ ánh sáng ma thuật.

Buổi tối đó Chu Song Song lên hot search, tất cả những người bình luận ác ý đều bị gặp ác mộng, sáng sớm hôm sau bị cứng họng không nói chuyện được.

Vì vậy topic “Ma quỷ lộng hành” liền leo lên hot search.

Đây là lần thứ hai Chu Song Song sử dụng cái lục lạc này.

Cô còn thấy thật hả giận.

Cố Hề Đình phát hiện, bạn nhỏ Chu Song Song từ không thể khống chế lục lạc đã trở thành “Sứ giả của chính nghĩa”.

Biểu hiện cụ thể là những lúc không vẽ tranh thì cô thường ra ngoài đi dạo.

Lúc thì ném những đứa học sinh bạo lực lên cây, hoặc nhờ cái lục lạc đánh người đàn ông trung niên hành hạ vợ mình.

“…” Cố Hề Đình cảm thấy cô sử dụng lục lạc vào những mục đích sai rồi.

Đêm đó, anh nhéo má cô nói, “Chu Song Song, bây giờ em đã là một nữ hiệp sĩ rồi đấy à?”

Giọng nói anh lạnh lùng.

Chu Song Song nháy mắt nghi ngờ, “Em làm không đúng sao?”

“Không phải là không đúng.” Cố Hề Đình buông cô ra, xoa đầu cô, đôi mắt ẩn ý cười, “Lòng tốt không bao giờ là sai.”

Chu Song Song nằm trong ngực anh, mắt cong như vầng trăng.

Là học trò cưng của Thẩm Tấn Ngôn, Cố Hề Đình được tham dự sự kiện hồi phục kiến trúc cổ của Đại học Lệ Thành.

Tòa nhà được xây dựng từ một nghìn năm trước.

Đó là một tòa nhà rắc rối, cùng với ba thế hệ quân vương, trải qua hai triều đại, một minh chứng lịch sự tráng lệ của hàng nghìn năm trước.

Về mặt thẩm mỹ kiến trúc, dữ liệu lịch sử do các thế hệ trước để lại cho thấy vẻ đẹp của kiến trúc của tòa nhà có thể được coi là một cột mốc quan trọng trong lịch sử kiến trúc Trung Quốc cổ đại.

Quỹ khởi nghiệp quốc gia, dẫn đầu là Đại học Lệ Thành, đây chắc chắn sẽ là một dự án lớn.

Tuy nhiên, một khi tòa nhà được khôi phục và xây dựng thành công, sẽ được cả thế giới đánh giá cao sự quyến rũ của kiến trúc Trung Quốc cổ đại trong một nghìn năm qua, củng cố vị thế lịch sử và văn hóa của Trung Quốc trên thế giới.

Sau khi nhận hạng mục này Cố Hề Đình thường xuyên bận bịu rất khuya mới về nhà có lúc còn không về.

Vào ngày phục hồi tổng thể của tòa nhà được công bố, Đại học Lệ Thành đã tổ chức một cuộc họp báo.

Chu Song Song ngồi trên ghế xem TV xem Cố Hề Đình mặc âu phục giày da, cô giật mình nhận thấy anh đã thay đổi rất nhiều.

Anh đã từng là thiếu niên, bây giờ dần dần trở thành một người đàn ông trầm ổn.

Nhưng ngoại hình của anh rõ ràng không thay đổi, anh vẫn có đôi mắt màu hổ phách, khuôn mặt ngời sáng, và cô vẫn như năm đó, vẫn rất thích anh.

Cố Hề Đình đã lên hot search tối hôm đó vì vẻ đẹp của mình, thứ hạng hot search tăng vọt lên vị trí số 1

Anh gần như trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, Chu Song Song tình cờ lướt bình luận và chỉ thấy kiểu “Á, anh đẹp trai này là của tôi!”

Cố Hề Đình nhận được quá nhiều sự chú ý vì vẻ ngoài nổi bật của mình, cho nên dự án phục hồi kiến trúc của tòa nhà cổ cũng được nhiều người biết đến hơn.

Trong một thời gian, mọi người trên Internet đều mong chờ ai đó có thể tìm hiểu thêm thông tin về Cố Hề Đình.

Cho đến khi có một học sinh Lệ Thành đứng ra nói, “Đi tắm rửa rồi ngủ đi, Cố niên trưởng đã có bạn gái, rất xinh đẹp.”

Vì vậy mọi người lại nháo nhào truy tìm bạn gái của Cố Hề Đình.

Chu Song Song: “…”

Cố Hề Đình về nhà, anh thấy Chu Song Song đang ngồi xem lại buổi họp báo buổi sáng.

“Sao em còn chưa ngủ?” Cố Hề Đình đổi giày, một bên cởi áo khoác, vừa đi tới.

Chu Song Song nghiêng đầu thấy anh ném áo khoác lên ghế, sau đó ngồi bên cạnh cô.

Cô thấy anh ngồi xuống liền nhào tới.

“Em nhớ anh.” Cô nằm ở trong ngực anh, nhỏ giọng nói.

Cố Hề Đình nghe cô nói, ánh mắt dịu dàng nhẹ nhàng cúi đầu hôn trán cô, “Đã ăn cơm chưa?”

“Em ăn rồi.” Chu Song Song gật đầu.

Cố Hề Đình nới cà vạt, cởi hai nút áo sơ mi ra, thư giãn mi mắt.

Sau đó anh cởi đồng hồ đeo tay đặt trên bàn.

Lúc anh cởi khuy áo, thấp mắt thấy Chu Song Song đang nhìn anh không chớp mắt, anh hỏi, “Em nhìn anh làm gì?”

“Anh mặc âu phục trông đẹp trai quá.” Chu Song Song bưng mặt nói.

Trong TV vẫn đang chiếu buổi họp báo buổi sáng, Cố Hề Đình ngồi bên cạnh Thẩm Tấn Ngôn, cả người tây trang màu đen đĩnh đạc. Dáng người cao lớn, gương mặt tỏa sáng dưới ánh đèn, bộ dáng nghiêm túc cẩn thận.

Cố Hề Đình nghe cô nói thì khóe miệng anh hơi cong, mi mắt cũng tan mệt mỏi mấy phần, anh cúi đầu hôn cô, tiếng cười phát ra trầm thấp mát lạnh.

Đêm hôm đó, Chu Song Song lại muốn sờ cái đuôi của anh, nhưng cái giá phải trả cũng rất “đắt”, hôm sau ngủ tới chiều mới tỉnh dậy.

Ngày ký bán “Tiểu hồ ly”, người hâm mộ phát hiện đây là bạn gái của Cố Hề Đình.

Weibo của Chu Song Song lại nháo nhào.

Sau đó, trong một cuộc phỏng vấn hậu trường với Tập đoàn Phục hồi Xây dựng, một phóng viên đã hỏi Cố Hề Đình một câu hỏi cá nhân,”Cố tiên sinh, có tin đồn rằng ngài đã có bạn gái, là một họa sĩ truyện tranh, điều đó có đúng không?”

Cố Hề Đình gõ nhẹ mặt bàn, thần sắc ảm đạm, “Không phải bạn gái.”

Ký giả kích động, “Vậy những tin đồn kia là giả có đúng không? Thực tế là Cố tiên sinh vẫn còn đang độc thân?”

Cố Hề Đình giương mắt nhìn quanh, cong môi cười.

Sau đó anh nâng tay trái lên, trong ống kính, ngón áp út của anh có đeo một chiếc nhẫn.

“Không phải bạn gái, là vợ tôi.”

Giọng nói anh chậm rãi, vừa nhìn vào ống kính cười mỉm.

Trong phút chốc mọi sự lạnh lùng của anh không còn, chỉ có sự dịu dàng như gió xuân.

Bình Luận (0)
Comment