Edit: Min
Hiện tại Đào Nguyện không chỉ bị fan CP chửi rủa, nói cậu là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của người khác, mà còn bị một số fan only của Trịnh Huyên Lâm chửi nữa, nói rằng cậu vô liêm sỉ quyến rũ Trịnh Huyên Lâm. Còn có người qua đường không biết mô tê gì, thấy có người chửi cậu là kẻ thứ ba cũng hùa theo chửi cậu, dù sao kẻ thứ ba chính là đáng ghét nhất, nên bị chửi.
Bên ngoài công ty Thụy Tinh có rất nhiều fan vây quanh, chỉ cần Đào Nguyện xuất hiện là sẽ có người lấy đồ chọi cậu.
Trịnh Huyên Lâm an ủi Đào Nguyện, bảo cậu đừng lo lắng và hoảng loạn, hãy cho hắn một chút thời gian, hắn sẽ xử lý tốt tất cả những việc này. Hắn sẽ không bỏ qua cho những fan gây rối đó, hắn đã cho người nhớ kỹ những người đó rồi. Ngoài sáng không thể làm gì bọn họ, nhưng trong tối, hắn có rất nhiều cách trị bọn họ. Làm tổn thương người hắn yêu với danh nghĩa fan đều là kẻ thù của hắn.
Thực ra Đào Nguyện cũng không lo lắng lắm, bây giờ nhìn như tình cảnh của cậu rất xấu, nhưng Trình Dịch chọc giận Trịnh Huyên Lâm hoàn toàn là tự tìm đường chết.
Cửa phòng chờ bị mở ra, nhưng người đi vào không phải Lưu Vĩnh hay trợ lý, mà là Lý Xảo.
"Ngôi sao lớn, trốn ở đây không dám đi ra ngoài à?" Lý Xảo hả hê nói "Bên ngoài có rất nhiều người đang chờ cậu đó nha, những người đó là fan của cậu hả?"
"Sao? Lên chung thuyền với Trình Dịch nên cho rằng tôi không thể xoay người được nữa, gấp gáp đến chế nhạo tôi à?" Đào Nguyện nói một cách bình tĩnh "Chị thiếu kiên nhẫn quá đó."
Lý Xảo sửng sốt, trong lòng có chút kinh ngạc, thầm nghĩ làm sao cậu ta biết mình đã lên chung thuyền với Trình Dịch chứ?
"Hừ!" Lý Xảo hừ một tiếng rồi nói "Tôi không nghĩ là quá sớm đâu. Nếu cậu đã biết tôi lên chung thuyền với Trình Dịch rồi, tôi đây cũng không ngại nói cho cậu biết, cậu đấu với Trình Dịch chính là không biết tự lượng sức mình. Cho dù Trịnh Huyên Lâm muốn bảo vệ cậu, anh ta cũng không có khả năng đấu lại công ty của Trình Dịch."
"Vậy hả?" Đào Nguyện thương cảm nhìn ả "Trình Dịch cuối cùng sẽ ra sao, hiện tại tôi không thể nói trước được. Nhưng chị á hả, ngoại trừ một kết cục thê thảm thì không thể có kết cục khác đâu."
"Cậu cho rằng mình là thầy bói sao?" Lý Xảo trào phúng nói "Nếu thật sự biết xem bói thì nên biết rằng người sẽ có kết cục thê thảm là cậu đó, không tin thì chúng ta chờ xem!"
Nhìn Lý Xảo xoay người đi ra ngoài, Đào Nguyện bĩu môi. Ngu dốt cũng là phúc, nhưng loại phúc này chỉ là tạm thời mà thôi.
..................
"Em định xử lý thế nào?" Hướng Tình nhìn Trịnh Huyên Lâm hỏi "Dù em có thừa nhận hay không thì Hoa Khê đều sẽ bị fan của em chửi, mà thừa nhận thì sẽ càng bị chửi thậm tệ hơn."
"Em định rút lui khỏi giới giải trí trước, sau đó sẽ công khai mối quan hệ của mình." Trịnh Huyên Lâm nói.
"Em nói cái gì?!" Hướng Tình khiếp sợ mở to mắt "Em muốn rút lui khỏi giới giải trí? Em là muốn hù dọa đám fan kia hay là thật sự sẽ không đóng phim nữa?"
"Không muốn diễn nữa, diễn chán rồi." Trịnh Huyên Lâm bình tĩnh nói Quay xong bộ phim này em sẽ dừng đóng phim, trở về công ty để hỗ trợ. Nếu sau này có kịch bản nào hay, em sẽ làm đạo diễn cho đỡ ghiền."
"Còn Hoa Khê thì sao?" Hướng Tình hỏi.
"Chỉ cần em ấy còn muốn diễn, em đương nhiên sẽ ủng hộ em với ấy." Trịnh Huyên Lâm nói "Sau khi quay xong bộ phim này, bọn em sẽ kết hôn. Chỉ cần em ấy có kịch bản muốn diễn, em sẽ đầu tư cho em ấy."
"Em thật sự yêu cậu ấy đến vậy à?" Hướng Tình vẫn có chút khó tin "Vì cậu ấy mà từ bỏ sự nghiệp diễn xuất, em không sợ sau này sẽ hối hận sao?"
"Thật ra cũng không phải hoàn toàn là vì em ấy. Em chỉ là đột nhiên cảm thấy mình không còn hứng thú với việc đóng phim nữa thôi." Trịnh Huyên Lâm nói "Đương nhiên, em ấy cũng chiếm một phần nguyên nhân. Bởi vì sau khi yêu em ấy, em không thể nào thể hiện tình yêu của mình với người khác được. Cho dù là giả, là diễn, em cũng không muốn làm. Em tuyệt đối sẽ không hối hận, em ấy là người mà em sẵn sàng bảo vệ bằng cả tính mạng của mình, em có thể làm tất cả vì em ấy, từ bỏ việc đóng phim hoàn toàn không tính là gì cả."
"...... Chị không biết nên nói tình yêu thật vĩ đại hay nên nói tình yêu thật đáng sợ nữa." Hướng Tình lắc đầu, dù sao cô cũng không hiểu được suy nghĩ của hắn "Dạy cho Trình Dịch một bài học đi, tất cả đều tại Kim Vũ chiều hư cậu ta. Dựa vào việc lên giường với một ông già và người trong Kim Vũ đều nịnh bợ mình, liền thật sự cho rằng toàn bộ giới giải trí đều có thể mặc cho cậu ta muốn làm gì thì làm. Nhưng tạm thời đừng làm quá tàn nhẫn, cậu ta vẫn còn một số cảnh phải quay. Chờ cậu ta đóng máy rồi, em trị cậu ta sao cũng được hết."
Sau khi sự việc càng ầm ĩ hơn, có nhiều cư dân mạng bắt đầu tẩy chay《 Bá Nghiệp 》, nói rằng mình không muốn xem phim do bồ nhí và thằng cặn bã ngoại tình đóng. Hướng Tình cảm thấy Trình Dịch dám khiến mọi chuyện đi đến nước này, vậy thì những ngày tốt đẹp của anh ta đã hoàn toàn kết thúc rồi. Chọc đến nhà họ Trịnh ra tay, ông già họ Kim kia còn không thể tự bảo vệ mình, sao có thể bảo vệ anh ta chứ?
Các fan của Trịnh Huyên Lâm đều đang chờ hắn công khai lên tiếng thanh minh. Điều bọn họ muốn thấy là hắn thanh minh mình không có yêu đương với ai hết. Nhưng khó khăn lắm mới đợi được phòng làm việc của hắn thanh minh, vậy mà chỉ nói rằng hắn chưa bao giờ hẹn hò với Trình Dịch và theo đuổi ai là quyền tự do của hắn.
Hắn không làm sáng tỏ mối quan hệ của mình và Đào Nguyện, cũng như không công khai quan hệ của bọn họ, nhưng các fan đều có linh cảm rằng hắn có thể thật sự đang yêu đương. Vì thế fan only càng phẫn nộ hơn, thái độ nhất định phải chửi chết Đào Nguyện.
Trình Dịch nhìn những tin tức và những bình luận chửi Đào Nguyện, trong lòng vô cùng đắc ý. Anh ta cũng không muốn làm ầm với Trịnh Huyên Lâm đến tình trạng không thể cứu vãn, nhưng đây đều là bọn họ ép anh ta. Nếu anh ta không cho bọn họ một số bài học để bọn họ biết sự lợi hại của anh ta, bọn họ sẽ thật sự cho rằng anh ta rất dễ bắt nạt. Cũng nhân cơ hội này cho Trịnh Huyên Lâm biết rằng mặc kệ bây giờ hắn nổi tiếng và có năng lực đến đâu thì cũng sẽ có một số thế lực hắn đấu không lại.
Trình Dịch tắt máy tính, tắm rửa rồi lên giường, đêm đó anh ta ngủ rất ngon. Anh ta cảm thấy dù mình có vứt bỏ tôn nghiêm để cầu xin thế nào đi chăng nữa, Trịnh Huyên Lâm cũng không chịu cho mình cơ hội. Đã vậy thì anh ta sẽ cho hắn cảm nhận một chút nỗi đau bị chèn ép, lại cho hắn cảm nhận thêm một chút quyền lực và lợi ích, hắn sẽ ngoan ngoãn chịu khuất phục thôi.
Sáng sớm hôm sau, Trình Dịch bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Anh ta mất hứng cầm lấy điện thoại, sau khi kết nối liền lớn tiếng nói "Hôm nay tôi không có lịch trình, mới sáng sớm anh gọi cho tôi làm gì?!"
"Xảy ra chuyện rồi, cậu mau xem tin tức đi!" Đầu dây bên kia là người đại diện của Trình Dịch, giọng nói của hắn rất hoảng loạn.
"Xảy ra chuyện gì?" Trình Dịch nhấc chăn lên xuống giường, nghĩ thầm lúc này có thể xảy ra chuyện gì chứ? Chẳng lẽ là Trịnh Huyên Lâm đã nói ra chuyện mình đã kết hôn, mình đã chuẩn bị tốt cho việc ứng phó rồi mà, sao lại hoảng loạn như vậy chứ?
"Mã Gia Hoành vạch trần chuyện hai người đã kết hôn trước giới truyền thông rồi. Đồng thời còn công bố giấy kết hôn, giấy ly hôn, và cả một đống ảnh cưới, ảnh đời thường của hai người nữa."
"Anh nói gì hả?!" Trình Dịch sửng sốt một chút, lập tức chạy tới mở máy tính lên. Tay anh ta không ngừng run rẩy, anh ta không ngờ Mã Gia Hoành lại có thể không tuân thủ nội dung trong hợp đồng mà vạch trần chuyện bọn họ đã kết hôn trước giới truyền thông.
Click vào trang web truyền thông lớn nhất, tiêu đề của giải trí ngày hôm nay chính là "Thật bất ngờ, Trình Dịch đã kết hôn được hai năm" cứ như vậy đập vào mắt anh ta.
Trình Dịch hoảng sợ không thôi, anh ta thật sự không ngờ người tung tin nóng về mình lại là Mã Gia Hoành.
Thay xong quần áo, Trình Dịch vội vội vàng vàng đi ra ngoài. Anh ta muốn đi tìm Mã Gia Hoành để hỏi cho rõ ràng rằng tại sao hắn lại làm như vậy. Trong hợp đồng ly hôn của bọn họ có viết rõ là hắn không được nhắc đến việc bọn họ đã kết hôn với bất kỳ ai, càng không được tiết lộ cho giới truyền thông và phóng viên, nhưng bây giờ hắn lại làm trái nội dung trong hợp đồng.
Mã Gia Hoành đã chuẩn bị tốt để nghênh đón anh ta rồi, cho nên không hề ngạc nhiên khi thấy anh ta tức giận xông vào.
"Tại sao anh lại làm như vậy?!" Trình Dịch phẫn nộ hỏi hắn "Anh vi phạm hợp đồng, tôi có thể kiện anh! Hơn nữa tôi còn có đầy đủ chứng cứ anh bạo hành tôi, chẳng lẽ anh muốn ngồi tù hả?!"
"Đi kiện đi, cùng lắm thì ngồi tù mấy năm thôi." Mã Gia Hoành thờ ơ.
Trình Dịch ngạc nhiên và mơ hồ trong lòng, càng có rất nhiều nghi hoặc. Mã Gia Hoành ở bên ngoài cũng coi như là có máu mặt, hiện tại vậy mà không hề quan tâm đến việc mình có thể ngồi tù.
"Tại sao? Rốt cuộc là tại sao anh lại làm như vậy hả?!" Trình Dịch tức giận đập mạnh xuống bàn.
"Tôi chỉ không muốn nhìn cậu sống tốt thôi, đáp án này đã làm vừa lòng cậu chưa?" Mã Gia Hoành bình tĩnh nói "Nếu cậu dám đi kiện tôi, tôi sẽ khai hết chuyện cậu ngoại tình. Sau đó, tôi sẽ nói với thẩm phán rằng tôi bạo hành cậu là bởi vì cậu ngoại tình trước, toà sẽ tuyên mức án nhẹ hơn."
"Anh có bằng chứng gì mà nói tôi ngoại tình?" Trình Dịch căm tức nhìn hắn, nghiến răng hỏi.
Mã Gia Hoành mở ngăn kéo, lấy ra một chồng ảnh rồi ném nó vào anh ta.
Trình Dịch nhìn những bức ảnh đó, sắc mặt lập tức tái nhợt, hai chân mềm nhũn, suýt nữa đã không đứng được.
"Cậu cắm sừng tôi rất sảng khoái ha. Mấy tấm ảnh giường chiếu này có thể hủy hoại toàn bộ sự nghiệp bây giờ của cậu, hơn nữa còn bị mọi người phỉ nhổ, cả đời này cũng không thể lăn lộn ở giới giải trí nữa."
"Anh lấy mấy tấm hình này ở đâu?" Mấy tấm hình này hẳn là được chụp gần đây thôi, nếu ngay từ đầu đã có những tấm hình này thì anh ta sẽ không đồng ý ly hôn dễ dàng như vậy, nhất định sẽ luôn tra tấn mình. Hơn nữa, làm sao có thể chụp được những tấm hình này? Đây là biệt thự riêng của chủ tịch Kim mà.
"Cậu đắc tội người không nên đắc tội. Cậu cho rằng vị chủ tịch Kim kia của các người thật sự là toàn năng à?" Mã Gia Hoành nói "Trước đây đúng là tôi sợ ông ta, cho nên dù biết rõ là cậu có quan hệ không bình thường với ông ta cũng đồng ý ly hôn với cậu. Nhưng bây giờ tôi không sợ ông ta nữa, cậu cứ việc kêu ông ta đối phó tôi đi, để tôi được mở mang kiến thức năng lực của ông ta."
"Là do anh bạo hành tôi nên tôi mới đi tìm chủ tịch ra mặt để anh đồng ý ly hôn!" Trình Dịch vừa phẫn nộ vừa uất ức "Tôi đã nói là tôi muốn cùng anh sống một cuộc sống tốt đẹp rồi, tôi cũng đã chuẩn bị rút lui khỏi giới giải trí rồi, nếu anh có thể đối xử tốt với tôi thì tôi có làm vậy không?!"
"Cậu chuẩn bị sống một cuộc sống tốt đẹp với tôi?" Mã Gia Hoành vỗ mấy tấm hình nói "Sống tốt với tôi và đồng thời hầu hạ ông già kia đúng không? Nếu tôi sớm biết rằng cậu kinh tởm và dơ bẩn như vậy, tôi sẽ không bao giờ kết hôn với cậu!"
Trình Dịch nhắm mắt lại, thân thể không ngừng run rẩy "Là ai? Rốt cuộc là ai khiến anh làm như vậy?!"
"Biết rồi cũng vô dụng." Mã Gia Hoành châm chọc nói "Muốn trách thì trách cậu quá kiêu ngạo, cho rằng vị chủ tịch kia của cậu có thể một tay che trời, nhưng không ngờ núi này cao còn có núi khác cao hơn. Chẳng bao lâu nữa ông ta sẽ không thể bảo vệ được chính mình, cậu cho rằng ông ta có thể bảo vệ được cậu không?"
Trình Dịch đột nhiên mở mắt, trừng mắt nhìn hắn hỏi "Là Trịnh Huyên Lâm? Là em ấy đúng không?!"
Mã Gia Hoành cười nói "Ngẫm lại xem gần đây mình đắc tội ai đi, hẳn là không khó đoán đâu. Nể tình chúng ta từng kết hôn, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu một câu rằng đây chỉ là sự khởi đầu mà thôi, cậu hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt để nghênh đón cú sốc lớn hơn nữa đi."