Dịch giả: One_GodSau khi an trí chỗ ẩn thân thật tốt thì việc thứ nhất Đoan Mộc Vũ cần phải làm là nắm chặt thời gian luyện chế thanh kiếm cho mình. Mặc dù hắn tự phụ nhưng bây giờ trong tay không có Cầu Mộc Cung nên chiến lực cũng yếu bớt một nửa. Nếu không thì lần này hắn đã không phải lẩn trốn, dù không mạnh mẽ nhưng cũng có lực đánh một trận.
Quá trình luyện kiếm tất nhiên Đoan Mộc Vũ thành thạo vô cùng, nhưng quá trình đầu tiên hắn cần làm là tinh luyện một ngàn cân Hàn Thiết thô.
Thật ra nếu bình thường thì đại đa số người tu hành mua Hàn Thiết cũng sẽ chọn Hàn Thiết đã tinh luyện tốt rồi dựa trên cơ sở này đem Hàn Thiết tinh luyện làm mười năm, trăm năm, cho tới ba trăm năm, năm trăm năm!
Nhưng Đoan Mộc Vũ lại biết bên trong quáng mạch Hàn Thiết thô còn hàm chứa một loại tài liệu cực kỳ khan hiếm nhưng ít người biết, chính là Duệ Kim Sa!
Muốn có Duệ Kim Sa thì người tu hành phải có cảnh giới Tử Khí trở lên mới xâm nhập vào những vùng đất hiểm ác mà kiếm. Có thể có được một chút, đã khiến phi kiếm trở nên vô cùng sắc bén. Loại tài liệu này căn bản không thể nào xuất hiện ở chỗ giao dịch bởi vì người kiếm được còn chưa chắc đủ để dùng!
Nhưng trong quáng mạch Hàn Thiết thô đúng là có chứa Duệ Kim Sa! Mặc dù ít đến đáng thương nhưng bí mật không phải ai cũng biết bởi vì Hàn Thiết không phải là tài liệu luyện chế phi kiếm tốt nhất. Một khi tu vi gia tăng đến cảnh giới Tinh Uẩn thì sẽ muốn luyện chế phi kiếm có phẩm chất cao hơn, khi đó thì có tinh luyện loại Hàn Thiết năm trăm năm thì cũng ra phẩm chất quá kém.
Cho nên dùng Hàn Thiết, cũng chỉ có người tu hành dưới cảnh giới Linh Thai. Nhưng vấn đề là rất ít người phát hiện Duệ Kim Sa có chứa trong quáng mạch Hàn Thiết thô.
Mà những người tu hành cảnh giới Tinh Uẩn trở lên thì mới có thể phát hiện trong quáng mạch Hàn Thiết thô ẩn chứa Duệ Kim Sa, nhưng bọn họ đã khinh thường Hàn Thiết nên nếu không tiếp xúc tất nhiên không biết.
So sánh như vậy cũng giống như nói công chúa Đại Tần đế quốc có thân phận tôn quý nhưng người hữu duyên của nàng lại ẩn thân trong đám khất cái đường phố. Rõ ràng hai người chỉ cần đứng từ xa nhìn nhau một lần là vừa thấy đã yêu, nhưng sự thật thì chỉ sợ có gặp vô số lần thì hai người chưa chắc đã nhìn nhau được một cái.
Tạo vật kỳ lạ cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi! Tài liệu cực cao, phẩm chất cực tốt, ngàn vàng khó cầu lại giấu trong tài liệu thấp nhất, đơn giản nhất, bình thường nhất.
Nói ra thì ai tin?
Cho dù là người tu hành cấp cao có tiếp xúc với Hàn Thiết thì chưa chắc đã phát hiện bí mật này, bởi vì ban đầu Đoan Mộc Vũ cũng không biết. Hắn vì muốn tìm một mảnh vụn Yêu Thạch nên mới tinh luyện một khối Hàn Thiết lớn, tinh luyện đến từng điểm Hàn Thiết đều thành năm trăm năm. Cuối cùng hắn không tìm được mảnh vụn Yêu Thạch nhưng lại được hai lượng Duệ Kim Sa. Đây tuyệt đối là tình cờ, trừ phi những người khác cũng có cơ duyên như hắn chứ nếu không bí mật này sẽ không ai biết.
Thế nên hôm nay Đoan Mộc Vũ mới mua một ngàn cân Hàn Thiết thô. Mặc dù số lượng Hàn Thiết tuy nhiều nhưng cuối cùng chỉ có thể tinh luyện ra một tiền Duệ Kim Sa. Thế nhưng đã đủ bởi vì Duệ Kim Sa có phẩm chất quá cao, nếu vượt quá hai tiền thì thực lực bây giờ của hắn sẽ không thể luyện ra phi kiếm. (CT: 1 tiền (市钱, qian) = 10 năm = 5 g)
Tinh luyện Hàn Thiết thô thì không dùng Băng Ngưng Pháp được mà phải sử dụng Hỏa Luyện Pháp. Nhưng Hỏa Luyện Pháp bình thường sẽ cho rằng Duệ Kim Sa là tạp chất nên đào thải, muốn giữ lại Duệ Kim Sa thì còn cần Băng Ngưng Pháp phụ trợ. Đây là nguyên tắc cơ bản nhất để có thể tinh luyện ra Duệ Kim Sa.
Một ngàn cân Hàn Thiết thô thì một người tu hành cảnh giới Động Huyền có thể tinh luyện xong trong vòng ba ngày. Nhưng nếu muốn tinh luyện làm mười lăm năm Hàn Thiết thì cần ba tháng. Về phần Hàn Thiết trăm năm, cũng chính là phẩm chất Hàn Thiết Anh Nhược đưa cho Đoan Mộc Vũ, ít nhất cần ba năm. Ba Hàn Thiết trăm năm, lại cần chín năm. Năm Hàn Thiết trăm năm, lại cần đến mười tám năm!
Đoan Mộc Vũ không có ý định tinh luyện Hàn Thiết thô đến năm trăm năm, bởi vì hắn biết số lượng Hàn Thiết thu được cuối cùng không quá một lượng nên chẳng có ý nghĩa. Hiện tại phi kiếm của hắn chỉ cần dùng Hàn Thiết trăm năm là đã đủ. Một ngàn cân quáng thô, cuối cùng có thể dư lại năm cân Hàn Thiết trăm năm, đủ để luyện chế một thanh kiếm.
Nhưng mà Đoan Mộc Vũ không phải là người tu hành bình thường, hắn phối hợp Băng Ngưng Pháp với Hỏa Luyện Pháp thì chỉ cần dùng thời gian ba tháng là quá đủ rồi! Tính luôn cả việc tách Duệ Kim Sa từ quáng mạch Hàn Thiết thô ra.
Ba tháng, thoáng một cái qua đi! Những người đuổi giết hắn quả nhiên không cách nào tìm ra chỗ này. Bên trong động phủ, Đoan Mộc Vũ đang khoanh chân ngồi. Tiểu Bạch đang đứng trên đầu vai hắn, ôm một Băng Linh Quả vui mừng gặm gặm. Hôm nay, bệnh lười của nó lại tái phát, mỗi ngày trừ chạy đến ăn một Băng Linh Quả ra thì lại chui vào túi ngủ say, không cần biết là lúc nào và ở đâu!
Đối diện Đoan Mộc Vũ là một luyện đỉnh cao khoảng một người trưởng thành đang chậm rãi vận chuyển. Dưới luyện đỉnh là hai mươi bốn ngọn lửa lóng lánh không ngừng thiêu đốt, nhưng bên ngoài những ngọn lửa này lại có một lớp băng khổng lồ bao phủ. Nhìn qua rất quỷ dị, hẳn là băng hỏa đồng lô!
Ở trong luyện đỉnh có một khối Hàn Thiết cỡ nắm tay. Nó được tinh luyện từ ngàn cân Hàn Thiết thô. Chỉ một chút đó mà đã nặng năm cân rồi, không hổ là Hàn Thiết trăm năm. Giờ phút này, khối Hàn Thiết đã trở nên bóng loáng nhẵn nhụi, mặc dù đen thui nhưng mơ hồ đã cảm nhận được sự sắc bén ẩn chứa bên trong!
Mặt ngoài khối Hàn Thiết, còn có một chút tinh mang rực rỡ. Không chỉ là một điểm vì so sánh với hạt gạo còn nhỏ hơn. Nhưng mà quang mang do nó phát ra lại có thể so sánh với khối Hàn Thiết khổng lồ kia. Một kẻ vương giả tôn sư, một kẻ giống chỉ như con kiến!
Đây chính là một tiền Duệ Kim Sa tách từ Hàn Thiết thô ra!
Nó vô cùng sắc bén, sắc đến mức không thể đỡ! Dõi mắt cả thiên hạ, không gì không phá vỡ!
Khẽ cười một chút, Đoan Mộc Vũ liền dừng luyện đỉnh lại. Luyện đỉnh này đối với hắn chỉ có thể là khí cụ để luyện chế ra bán thành phẩm, còn muốn luyện chế thành phẩm thì phải dùng Băng Ngưng Pháp mới hoàn mỹ nhất!
Lấy khối Hàn Thiết trăm năm cùng với Duệ Kim Sa ra, Đoan Mộc Vũ không vội vàng động thủ mà kiên nhẫn chờ Tiểu Bạch ăn uống cho no, tiến vào túi ngủ say thì hắn mới lấy ra tám Băng Linh Quả đặt ở bên cạnh nó. Chín ngày kế tiếp hắn không thể không chuyên tâm, một lòng luyện chế phi kiếm cho nên không thể chiếu cố nó được.
An bài thỏa đáng, Đoan Mộc Vũ phất tay, thả một đạo hàn khí ra. Trong nháy mắt liền có một khối băng ngưng kết thành, mà ngay trung ương khối băng lại biến ảo theo ý hắn, cuối cùng tạo thành một khuôn hình thanh kiếm. So ra thì rõ ràng không giống với Hỏa Luyện Pháp, Băng Ngưng Pháp phải xác định hình dáng thanh kiếm trước tiên.
Dưới sự khống chế của Đoan Mộc Vũ, khuôn hình thanh kiếm không ngừng biến hóa, đủ loại hình dáng. Hắn luôn luôn làm việc cho trọn vẹn nên nếu việc trong khả năng thì tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sai sót nào.
Cuối cùng, một thanh kiếm đã được định hình. Nó dài ba thước một tấc, lưỡi kiếm giống như phi vũ, linh động phi phàm. Chuôi kiếm, có một ấn ký Phượng Hoàng Linh Vũ.
Hết thảy đều thỏa đáng, giờ là lúc bắt đầu luyện chế!