Dịch giả: gaygioxuongBa động của mảnh vụn Yêu Thạch đã tạm thời được áp chế. Những kẻ truy sát như Hoành Uyên của Ngự Thú Môn rất khó tìm được tung tích của cô gái áo đỏ và Đoan Mộc Vũ ở nơi hoang vu rộng lớn như thế này. Cho nên cả một đêm, ngoài trừ vài con sói xanh không có mắt tự dâng răng mình cho Đoan Mộc Vũ làm đầu mũi tên thì không còn bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh.
Trải qua nửa đêm điều tức, sắc mặt của cô gái đã khá hơn nhiều. Chẳng qua thương thế lúc trước của nàng quá nặng, nếu muốn khỏi hẳn trừ phi dùng linh đan chữa thương tốt hơn, còn không thì phải bế quan tu luyện một tháng. Cho nên lúc này, nàng chỉ mới khôi phục được một phần pháp lực.
Lúc này trời đã sáng, khói xanh lượn lờ trên đống lửa. Sương sớm pha lẫn với mùi thơm thoang thoảng của cỏ dại, tạo nên cảm giác khoan khoái thấm tận ruột gan.
"Ngươi đang chế tạo mũi tên hả?"
Vừa mở mắt, cô gái áo đỏ đã thấy Đoan Mộc Vũ kiếm từ chỗ nào về một bó cây màu vàng nâu. Nàng biết loại cây này, tên nó là Hoàng Chuẩn Mộc, là một trong những loại nguyên liệu gỗ tốt nhất để xây dựng cung điện, chế tạo đồ dùng gia đình trong thế giới phàm tục. Thân cây vô cùng cứng rắn, ngang ngửa với Thiết Mộc, giá tiền trên thị trường cũng hết sức đắt đỏ.
Tuy nhiên trong mắt người tu hành, Hoàng Chuẩn Mộc này không đáng giá một xu.
Đoan Mộc Vũ không đáp lại, vẫn im lặng như trước, toàn bộ tâm trí đều đặt hết vào thanh chủy thủ trong tay. Trải qua chuyện hôm qua, hắn chợt nhận ra số lượng Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn trong tay của mình thật sự vẫn còn thiếu. Khi đối mặt với người tu hành cảnh giới Tàng Phong, hắn có thể nắm quyền chủ động tuyệt đối. Nhưng nếu gặp phải cao thủ cảnh giới Động Huyền như Hoành Uyên, hay ngay cả cô gái áo đỏ này thì hắn đều dễ dàng rơi vào thế bị động.
Nếu hắn muốn tiếp tục nắm thế chủ động trong tay, thứ nhất là tăng độ cứng của cung lên. Nếu đổi lại là một cây trường cung dùng Cầu Mộc chế thành thì mũi tên bắn ra chắc chắn không đến nổi bị hai đạo Lôi Chưởng dễ dàng đánh bay. Thứ hai chính là dùng hết khả năng tăng số lượng Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn bắn ra.
Nhưng cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa tìm được Cầu Mộc nên chỉ đành lấy lui làm tiến, dùng số lượng để bù chất lượng.
Thiết Mộc rất hiếm thấy, hắn lại không thể quay về đường cũ. Cho nên trời còn chưa sáng hẳn, hắn đã đi chặt về một bó lớn Hoàng Chuẩn Mộc thượng hạng.
Thấy Đoan Mộc Vũ không đáp lại, cô gái áo đỏ cũng chẳng thèm hỏi han gì nữa, mà chỉ tò mò đứng một bên quan sát. Ngày hôm qua, nàng đã được nhìn thấy uy thế của mũi tên Đoan Mộc Vũ bắn. Mặc dù lúc ấy Hoành Uyên không có chuẩn bị, nên đã lĩnh đủ đòn đánh lén ấy nhưng trên thực tế, uy lực của mũi tên đó không hề thấp hơn ngự kiếm thuật. Người tu hành cảnh giới Tàng Phong hầu như không có bất cứ khả năng nào để chống đỡ!
Chuyện này nói ra, ngay cả bản thân nàng cũng không tin. Bởi vì trong tu hành giới, cho tới tận bây giờ, luôn coi kiếm là thủ đoạn công kích tốt nhất. Còn những pháp khí khác, toàn bộ đều mang tính phụ trợ, càng không cần phải đề cập tới binh khí thế tục như thứ cung tên này.
Nhưng sự thật ngay trước mắt, khiến nàng không thể không tin. Điều này cũng làm nàng càng thêm tò mò đối với tất cả những gì có liên quan tới Đoan Mộc Vũ.
Nếu đem so sánh thì độ cứng của Hoàng Chuẩn Mộc không bằng Thiết Mộc, cho nên Đoan Mộc Vũ làm một mạch mười mũi tên mới chịu dừng lại. Mười mũi tên làm từ Hoàng Chuẩn Mộc đều dài ba xích, lớn bằng ngón cái. Trên thân bóng loáng nhẵn nhụi, không nhận ra được một chút dấu vết gọt bằng đao nào. Ngay cả cô gái áo đỏ khi nhìn thấy cũng phải hết sức kinh ngạc. Bởi vì mỗi một mũi tên đều có thể nói là hoàn mỹ, giống như một vật phàm tục chỉ trong nháy mắt có linh tính vậy.
"Có muốn hỗ trợ không? Ta có thể giúp ngươi may một cái túi đựng tên. Hơn nữa, trên mỗi một mũi tên, ta có thể gia cường thêm một đạo pháp thuật Tật Phong. Như vậy, sau khi tên bắn đi, tốc độ sẽ tăng lên gấp đôi. Tầm bắn đại khái cũng sẽ xa hơn xấp xỉ hai lần."
Cô gái áo đỏ tiếp tục lên tiếng. Sở dĩ như vậy, một mặt là nàng muốn cảm ơn Đoan Mộc Vũ hôm qua đã áp chế mảnh vụn Yêu Thạch. Mặt khác, quả thật nàng đã bị những mũi tên sáng bóng tới mức có thể soi gương kia làm cho rung động. Mỗi một mũi tên đó, mặc dù còn chưa lắp đầu mũi tên và lông vũ vào, nhưng đều đã có sẵn sự bén nhọn có thể phá vỡ không gian xuyên thủng mây xanh. Nếu như tiếp tục gia cường thêm pháp thuật lợi hại lên đó, nàng có thể khẳng định nếu gặp lại tình huống như hôm qua, ngay cả thực lực cỡ Hoành Uyên, chỉ sợ cũng phải luống cuống tay chân.
Nhưng nguyên nhân sâu xa hơn là cố gái áo đỏ hi vọng thực lực của Đoan Mộc Vũ sẽ mạnh lên, đồng nghĩa với khả năng bọn họ có thể bình yên đi tới Tích Nguyệt Hồ tăng lên.
Lần này, Đoan Mộc Vũ không cự tuyệt. Hắn gật đầu, rồi tháo ngay mười lăm mũi Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn còn lại ở trên lưng đưa cho nàng. Nếu có thể gia cường thêm pháp thuật Tật Phong, uy lực của Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn hầu như có thể tăng lên gấp bội. Chuyện tốt như vậy, hắn sao lại cự tuyệt! Nếu không phải pháp lực bản thân thấp kém, hắn đã tự mình làm như vậy từ lâu rồi.
Đúng là lạc đà gầy còn tốt hơn ngựa béo. Mặc dù thương thế nghiêm trọng, nhưng trải qua hơn nửa đêm điều tức thì số lượng pháp lực ít ỏi mới khôi phục được của nàng cũng hơn hẳn Đoan Mộc Vũ. Chỉ ngắn ngủi trong thời gian một nén nhang, toàn bộ mười lăm mũi Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn đã được gia cường thêm pháp thuật Tật Phong. Nhìn thoáng qua, mơ hồ có một vầng ánh sáng mờ ảo vờn quanh. Mặc dù pháp thuật kia cũng không phải là thứ gì quá cao siêu, nhưng hiệu quả mang lại khẳng định là vô cùng khủng bố.
"Đa tạ!"
Hiếm khi Đoan Mộc Vũ mở miệng nói cảm ơn ai nhưng lần này là ngoại lệ, nhưng lời cảm ơn của hắn lại khiến gương mặt khá nhợt nhạt của cô gái thoáng ửng hồng.
"Khách khí cái gì! Ta còn cần ngươi bảo vệ ta an toàn đi tới Tích Nguyệt Hồ nữa cơ mà. Ngươi càng lợi hại, ta càng an toàn. Không bằng như vầy, chúng ta dừng lại ở chỗ này một ngày có được không? Đợi pháp lực của ta khôi phục thêm một chút, đồng thời cũng thuận tiện cho ngươi chuẩn bị thêm vài mũi tên Tật Phong như thế." Nàng hỏi thăm dò một chút. Nếu xét từ góc độ của bản thân, nàng cũng chẳng vội gì mà chạy tới Tích Nguyệt Hồ. Dẫu sao, mảnh vụn Yêu Thạch hiện giờ đã được Đoan Mộc Vũ áp chế ba động quỷ dị. Như vậy, lưu lại chỗ này thêm một ngày mới có lợi cho thương thế của nàng.
Vốn dĩ cô gái còn tưởng rằng Đoan Mộc Vũ sẽ cự tuyệt, hoặc có yêu cầu khác nhưng hắn chỉ khẽ gật đầu, rồi lập tức bắt đầu tiếp tục dùng chủy thủ chế tạo tên.
Sau khi chế tạo xong mười mũi Chuẩn Mộc Tiễn có chiều dài và trọng lượng giống hệt như trước, hắn bèn thay đổi quy cách của mũi tên. Từ dài ba xích rút ngắn xuống còn hai xích ba tấc, kích thước cũng thu nhỏ lại rất nhiều. Mới nhìn qua không khác gì mũi tên trong thế tục, nhưng nếu gắn đầu mũi tên vào, trọng lượng vẫn có thể đạt tới bốn lượng.
Đó cũng là số tên nhẹ Đoan Mộc Vũ chuẩn bị cho chính mình. Loại Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn nặng ba cân, tuy rằng có uy lực kinh khủng, nhưng cực kỳ tốn sức. Với thực lực hiện giờ của hắn, bắn ra hai mũi tên cùng một lúc, đã là giới hạn cuối cùng. Chính vì vậy, số lượng tên nặng này dùng để sát thương địch nhân cường đại, hoặc là dử dụng trong tình huống đặc thù thì hợp lý hơn.
Còn nếu lại gặp phải lũ cá nước ngọt điên cuồng trên sông như hôm qua, nếu tiếp tục sử dụng loại Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn thì quá lãng phí, hơn nữa hiệu quả cũng cũng không cao lắm. Nhưng nếu như sử dụng tên nhẹ, với thực lực của hắn, một lần bắn ra năm mũi hoàn toàn không có vấn đề gì. Tốc độ bắn cũng sẽ nhanh hơn, hiệu quả hơn nhiều.
Suốt một buổi sáng, tổng cộng Đoan Mộc Vũ đã chế tạo được hơn một trăm mũi tên nhẹ cho mình sử dụng. Số lượng này đã là quá đủ! Nếu toàn bộ được lắp đầu mũi tên vào, cộng thêm vào ba mươi lăm mũi tên nặng, tổng trọng lượng đã đạt tới gần một trăm năm mươi cân. Trọng lượng lớn đến thế, nếu không phải hắn đã chữa trị thân thể hoàn hảo thì tuyệt đối không thể nào mang đi.
Trong khi đó, sau khi tự mình ra tay gia cường Tật Phong Thuật cho toàn bộ mười lăm mũi Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn, cô gái áo đỏ lại tiếp tục giúp Đoan Mộc Vũ dùng da thú khâu ba cái túi, một lớn hai nhỏ để đựng tên. Trong số đó, hai cái có thể đeo ở trên lưng, cái còn lại có thể giắt bên hông. Chẳng qua, nàng cảm thấykhó hiểu, không biết Đoan Mộc Vũ chế tạo tên nhẹ uy lực rất thấp với số lượng lớn như vậy để làm gì?
Lúc này, bọn họ hầu như không còn khả năng bị đám người Hoành Uyên bao vây. Dù cho oan gia ngõ hẹp đi chăng nữa, thì cùng lắm cũng chỉ phải chạm mặt với một vài kẻ tu hành mà thôi. Nhưng tên nhẹ nhiều như vậy thì lực sát thương lại có hạn, chỉ tổ làm liên lụy tới khả năng di chuyển.