Mạc Vô Kỵ lấy ra Vô Tự Đan Thư đưa cho Trầm Bách Kỳ:
- Trầm Đan Sư, ngươi có thể đi rồi. Trầm Liên là con gái của ngươi, ngươi muốn thế nào xử phạt, ta không tốt nhiều lời. Ta cũng có một câu nói muốn tặng cho ngươi, có nghe hay không tùy ngươi. Dù cho là của mình nữ nhân làm sai một phần chuyện nhỏ, cũng không cần phải đi giam lại.
Trầm Bách Kỳ há hốc mồm, hắn rất muốn hỏi Mạc Vô Kỵ một sự tình liên quan tới Vô Tự Đan Thư, thế nhưng Mạc Minh Chủ trước mắt này hiển nhiên không muốn cùng hắn nhiều lời nữa. Nếu là luận tu vi, hắn so với Mạc Vô Kỵ không biết cao hơn bao nhiêu, thế nhưng luận địa vị, hắn thật đúng là xa xa không bằng Mạc Minh Chủ trước mắt này. Trầm Liên lấy đi chính bản thân mạo hiểm sinh mệnh cướp về Vô Tự Đan Thư, cái này gọi là làm sai chuyện nhỏ?
- Vậy Thẩm mỗ cáo từ.
Mạc Vô Kỵ không muốn cùng hắn nói nhiều, Trầm Bách Kỳ chỉ có thể thu hồi Vô Tự Đan Thư, cùng Mạc Vô Kỵ cáo từ. Nữ nhi đưa đi ra đồ đạc, hắn lại phải lấy về đến, vô luận nói như thế nào, cũng là làm mất mặt nữ nhi. Hiện tại hắn cũng không có khuôn mặt tiếp tục cùng Mạc Vô Kỵ lôi kéo làm quen.
Mạc Vô Kỵ há có thể không biết Trầm Bách Kỳ muốn cùng hắn nói cái gì, Vô Tự Đan Thư là một quyển truyền thừa đan thư, không có cơ duyên mà nói, coi như là lấy về là Vô Tự Đan Thư. Quyển đan thư này hắn đã xem qua toàn bộ, nếu Trầm Bách Kỳ muốn lấy về, vậy hãy cầm về đi.
- Ra mắt Mạc Minh Chủ.
Sau khi Trầm Bách Kỳ rời khỏi đây, một người nam tử cả người sát khí mang theo một người thanh niên anh tuấn dã man đi vào.
Mạc Vô Kỵ quen biết người thanh niên này, chính là Hạ Kiếm Đình. Tên này thật đúng là một bộ túi da tốt, cả Mạc Vô Kỵ đều không nhịn được mà tán thán. Đúng là cái thằng có tướng trai bao.
- Hàn tông chủ mời ngồi đi.
Mạc Vô Kỵ đối với nam tử cả người sát khí khách khí trả lời một câu. Về phần Hạ Kiếm Đình cùng ở bên cạnh hắn, trực tiếp bị hắn không thấy.
Hạ Kiếm Đình cũng là nội tâm kinh hãi không dứt, trên thực tế nhìn thấy Mạc Vô Kỵ trở thành Thiên Cơ Tông tông chủ, sau đó lại hóa thân tán tu 2705, sau cùng thành Bách Tông Liên Minh minh chủ, một dãy chuyện này sớm đã đem hắn kinh bảy choáng váng.
Đây là con kiến hôi tán tu trước đây tại Biên Thành tu luyện? Cùng hắn cướp đoạt lôi luyện thất?
Hàn Hành sau khi ngồi xuống nhanh chóng nói:
- Nghe nói Mạc Minh Chủ muốn tìm đệ tử Hạ Kiếm Đình của ta Bích La Môn, ta lo lắng có cái gì hiểu lầm, cố ý đến đây, chỗ mạo muội, còn xin minh chủ thứ lỗi.
Mạc Vô Kỵ cười cười:
- Hàn tông chủ khách khí, ta tìm Hạ Kiếm Đình là bởi vì có một việc cùng hắn có chút liên quan. Biên Thành Cửu Nguyệt Đan Các vốn là Chân thị sản nghiệp, thế nhưng sau khi ta đi, phát hiện Chân thị từ Biên Thành biến mất, mà Cửu Nguyệt Đan Các biến thành sản nghiệp của Bích La Môn.
Hạ Kiếm Đình biến sắc, hắn rốt cuộc hiểu rõ Biên Thành chưởng quỹ là chết như thế nào, thì ra là Mạc Minh Chủ trước mắt này giết chết. Coi như là biết Mạc Vô Kỵ giết chưởng quỹ của hắn, hắn cũng không dám có nửa chữ nói nhảm. Trước mắt Mạc Vô Kỵ thế nhưng Bách Tông Liên Minh minh chủ, cả hắn Bích La Môn tông chủ cũng phải tiến lên đây tự thoại, hắn Hạ Kiếm Đình nhằm nhò gì.
- Chuyện gì xảy ra?
Hàn Hành sắc mặt nhất thời thay đổi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ Kiếm Đình đứng ở một bên.
Mạc Vô Kỵ hiện tại thế nhưng Thất Lạc Đại Lục Bách Tông Liên Minh minh chủ, hơn nữa không phải là cái loại khôi lỗi minh chủ. Cộng thêm hắn sớm đã biết thủ đoạn Mạc Vô Kỵ, dễ dàng tiêu diệt Dục Lâm Lôi Thị cùng Cực Kiếm Thành Đông gia. Còn sỉ nhục Đại Diễn Tông Giang Tú Sơn hết cách, một người như vậy, nếu là hắn muốn gây bất lợi cho Bích La Môn, dùng thực lực của Bích La Môn hắn căn bản là không chọc nổi.
Giờ khắc này Hàn Hành hận không thể trực tiếp đập chết Hạ Kiếm Đình, đắc tội ai không tốt, muốn đi đắc tội cái này tân Mạc Minh Chủ. Bích La Môn mặc dù là chuẩn Thiên cấp tông môn, thực ra mà nói, thực lực còn chưa nhất định mạnh bằng Cực Kiếm Thành Đông Gia.
Hạ Kiếm Đình sắc mặt trở nên tái nhợt, hắn nào biết đâu rằng một cái tán tu sẽ có năng lượng lớn như vậy? Sớm biết, Biên Thành Cửu Nguyệt Đan Các chính là tặng cho hắn, hắn cũng sẽ không lấy.
- Chuyện không liên quan đến ta, là Dục Lâm Lôi Thị tiêu diệt Cửu Nguyệt Đan Các, sau đó bọn họ muốn bán cho ta, ta liền mua lại...
Hạ Kiếm Đình cảm giác được hàm răng của mình đang run rẩy, hắn biết mạng nhỏ của mình tùy thời đều có thể bị biến mất.
- Ngươi trực tiếp nói cho ta biết, Cửu Nguyệt Đan Các Chân Thiếu Khắc đi nơi nào?
Mạc Vô Kỵ giọng nói có chút băng hàn, không có bắt được thực tế chứng cứ, hắn vẫn không thể giết Hạ Kiếm Đình này.
Hiện tại hắn là minh chủ của Bách Tông Liên Minh, mọi cử động sẽ bị người ta dòm ngó. Bích La Môn dầu gì cũng là một cái chuẩn Thiên cấp tông môn, nếu là hắn tại trước mặt một cái chuẩn Thiên cấp tông môn tông chủ trực tiếp giết Hạ Kiếm Đình, gây bất lợi cho Bách Tông Liên Minh, đối với chính hắn cũng không lợi.
- Ta không biết, ta chỉ biết là Dục Lâm Lôi Thị cũng không có giết chết Chân Thiếu Khắc, hắn nói cần phải đi...
Hạ Kiếm Đình vội vàng trả lời.
Mạc Vô Kỵ nhất thời cau mày, tại Vấn Thiên Thành cùng Biên Thành sự tình phát sinh sau đó, Cửu Nguyệt Đan Các thật giống như đột nhiên biến mất bình thường giống nhau.
Hàn Hành bỗng nhiên nói:
- Cho ngươi một cái cơ hội, ngươi đi tìm Cửu Nguyệt Đan Các. Nếu là tìm được, trực tiếp báo cho Bách Tông Liên Minh. Nếu là tìm không được, tự gánh lấy hậu quả.
Thấy Mạc Vô Kỵ không nói lời nào, Hàn Hành chủ động nhìn chằm chằm Hạ Kiếm Đình nói.
- Dạ, tông chủ, ta nhất định bỏ toàn lực tìm được nơi Cửu Nguyệt Đan Các đi.
Hạ Kiếm Đình biết, đây là tông chủ cho hắn một con đường sống.
Mạc Vô Kỵ biết Hàn Hành đây là hòa hoãn quan hệ giữa hắn và Bích La Môn, hắn cũng không nói thêm gì, hắn đã giết Bích La Môn Thiệu Nghiễm Cảnh, nhưng khi đó hắn không phải là minh chủ. Hiện tại Bích La Môn tông chủ động lấy lòng, hắn cũng không nên bám lấy không tha.
- Đã như vậy, vậy thì đa tạ Hàn tông chủ.
Mạc Vô Kỵ ôm quyền cảm tạ Hàn Hành.
Hàn Hành nhanh chóng đứng lên:
- Mạc Minh Chủ, vậy ta liền cáo từ trước.
Hình Hoàng ánh mắt để cho hắn cả người không thoải mái, hiện tại Mạc Vô Kỵ không muốn truy cứu, hắn ước gì nhanh chóng liền đi.
- Ha ha, ngươi làm cái chức minh chủ này thật vui vẻ. Qua một đoạn thời gian nữa, sẽ có người tới thu thập ngươi á nha...
Tại Hàn Hành cáo từ sau đó, một cái thanh âm đột ngột xuất hiện mang theo vẻ có chút hả hê rơi vào bên tai Mạc Vô Kỵ.
Lão đầu câu cá râu bạc trắng trước Đan Tháp? Mạc Vô Kỵ bỗng đứng lên, nhìn chung quanh một phen, thậm chí thần niệm đều quét một cái, lại không có nửa điểm phát hiện.
- Đừng tìm lão nhân gia ta, lão nhân gia ta phải đi về câu cá, thuận tiện đi ngang qua nơi này. Còn muốn nói cho ngươi một việc, địa phương ngươi hủy thi diệt tích có một tên gia hỏa Chân Thần Cảnh của Chân Mạch Đại Lục đi kiểm tra qua rồi á...
Sắc mặt MVK nhất thời thay đổi, hắn sở dĩ dám hiện thân, chính là nhận định Chân Mạch Đại Lục trong khoảng thời gian ngắn không có người lại đây. Chỉ cần qua một đoạn thời gian nữa, Bách Tông Liên Minh lớn mạnh, thực lực của chính hắn cũng lớn mạnh, cũng có sức lực nói chuyện. Hiện tại một khi Chân Mạch Đại Lục có người biết hắn giết Tằng Hầu Ất, kết quả cũng không phải là hắn có thể dự liệu.
- Tiền bối nếu nhìn thấy có người, vì sao không ngăn cản?
Mạc Vô Kỵ liền vội vàng hỏi, hắn biết lão giả râu bạc trắng này làm theo ý mình, hỏi cũng là hỏi không, chỉ là trong lòng quá mức hoảng hốt hết chỗ nói rồi mà thôi.
- Hắc hắc, tại sao ta phải ngăn? Liên quan gì tới ta chứ?
Bỏ lại những lời này xong, thanh âm lão giả râu bạc trắng triệt để biến mất.
- Tông chủ, ngươi mới vừa nói ngăn cái gì?
Một bên, Hình Hoàng nghi ngờ hỏi.
Mạc Vô Kỵ thở dài:
- Hình hộ pháp, ngươi đi tìm Phong viện trưởng, nói cho hắn biết ta cần bế quan một đoạn thời gian, mời hắn và mấy người còn lại giúp Bách Tông Liên Minh thêm điểm lực khí.
- Vậy Thiên Cơ Tông thì sao?
Hình Hoàng nghe được Mạc Vô Kỵ muốn bế quan, nhanh chóng lại hỏi.
- Thiên Cơ Tông ngươi để cho ức bình phụ trách, ngươi và Cảnh Phi Lan hiệp trợ. Thực lực ta quá thấp, nhất định phải trở về bế quan tu luyện.
- Tốt, xin tông chủ yên tâm.
Hình Hoàng lập tức nói, hắn đã bước vào Chân Thần Cảnh, tu luyện coi như là bế quan, trong ngắn hạn cũng không có tiến bộ gì.
...
Bách Tông Liên Minh minh chủ lại đem phương hướng Bách Tông Liên Minh đại thể quy hoạch xong, liền trực tiếp biến mất trong tầm mắt của mọi người, nghe nói là bế quan tu luyện.
Cũng may có Vấn Thiên Học Cung xuất lực mạnh hỗ trợ, tuy Mạc Vô Kỵ bế quan không ra, Bách Tông Liên Minh vẫn là dựa theo phép tắc của hắn. Các đại liên hội thành lập, nhóm danh sách đầu tiên tiến vào Ngũ Hành Hoang Vực cũng đi ra rồi. Bởi vì biết mỗi người đều có cơ hội tiến vào Ngũ Hành Hoang Vực, lần này ngược lại không có kịch liệt như lần đầu tiên Ngũ Hành đan đấu.
...
Thời gian như nước chảy, bởi vì có Ngũ Hành Hoang Vực đại lượng tài nguyên, lại có Mạc Vô Kỵ chế định quy tắc người người có thể đi vào Ngũ Hành Hoang Vực. Thất Lạc Đại Lục tu sĩ thực lực bay nhanh tăng vọt, Bách Tông Liên Minh cũng nước lên thì thuyền lên.
Hàng loạt tài nguyên tu luyện tiến vào Bách Tông Liên Minh, Bách Tông Liên Minh bộc phát lớn mạnh, đồng thời tích súc hàng loạt tài nguyên tu luyện.
Đảo mắt hai năm thời gian trôi qua, Thiên Cơ Tông cũng bộc phát thịnh vượng. Thiên Cơ Tông vòng ngoài Thiên Khẩu Trấn, càng là biến thành số một số hai thành thị. Vô số tu sĩ, người phàm, thương gia từ nơi này lui tới qua lại, mỗi một người ra vào thành thị, đều tuân thủ một cách nghiêm chỉnh chế độ điều lệ nơi này.
Mạc Vô Kỵ đã bế quan hai năm, chưa hề xuất hiện qua một lần.
- Ầm!
Từng đạo nguyên lực bao trùm đi ra, lại đem linh vụ trì linh khí vụ dưới Thiên Cơ Tông khuấy một mảnh hỗn loạn.
Cuồng bạo tứ ngược nguyên lực, tại trong thời gian rất ngắn đã bị Mạc Vô Kỵ hoàn toàn thu nạp lên.
Đủ qua một canh giờ, Mạc Vô Kỵ mới nhẹ thở ra một hơi, hắn rốt cục xông phá nguyên đan tầng chín thăng cấp tới nguyên đan tầng mười.
Theo thực lực của hắn càng cao, tốc độ tu luyện của hắn càng chậm. Nếu không phải tu luyện tại Thiên Cơ Tông 9 nhánh linh mạch tạo thành linh mạch trì, tu vi của hắn không có khả năng tăng nhanh như vậy.
Cảm thụ được trong đan điền bộc phát rõ ràng khí tức màu tím, Mạc Vô Kỵ rất nhanh liền thu thập tâm tình. Hắn quyết định tinh thần hăng hái vọt tới nguyên đan tầng mười hai, sau đó đi ra xem một chút, lại tìm cơ hội thăng cấp đến Đan hồ cảnh.
- Đinh đương!
Vừa lúc đó, cảnh kỳ trận hắn bố trí ở một bên bỗng nhiên phát ra một tiếng thanh thúy thanh âm vang, Mạc Vô Kỵ trong lòng cả kinh, nhanh chóng nhảy ra linh khí trì.
Cái cảnh kỳ trận này là trước khi hắn bế quan lưu lại, đồng thời nhiều lần dặn dò qua Tang Ức Bình, không phải là đặc biệt chuyện khẩn cấp, đừng kinh động hắn.
Trên thực tế từ khi hắn bế quan tu luyện hai năm, cái cảnh kỳ này chưa hề vang lên. Ngày hôm nay đột nhiên vang lên, chẳng lẽ có người xâm lấn Thiên Cơ Tông?
Người nào có lá gan lớn như vậy? Coi như là Đại Diễn Tông cũng không dám sao?. Thiên Cơ Tông tuy rằng không lớn, nhưng hắn dầu gì cũng là minh chủ Bách Tông Liên Minh a.
Mạc Vô Kỵ cấp thiết đóng cửa tu luyện linh trì, đi ra. Hắn vừa ra ngoài, đã nhìn thấy Tang Ức Bình cùng Phủ Thiên sớm chờ ở trong đại điện tông môn. Hai năm, vô luận là Tang Ức Bình hay là Phủ Thiên, thực lực đều có bước nhảy vọt tiến bộ.
- Ra mắt tông chủ.
Hai người thấy Mạc Vô Kỵ đi ra, nhanh chóng thi lễ.
- Chuyện gì xảy ra?
Mạc Vô Kỵ thấy biểu tình lo lắng trên mặt hai người, liền vội vàng hỏi.