Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 532 - Lai Lịch Của Vĩnh Anh Ngục

Bởi vì Mạc Vô Kỵ xuất thủ đúng lúc, Nguyên Thần của tên tu sĩ này tạm thời đình chỉ tan rã, sinh cơ cũng đình chỉ biến mất, bị Mạc Vô Kỵ kéo vào trong đại điện.

Chỉ là sau một lát, sương mù phía ngoài lần nữa dâng lên.

- Ta còn sống?

Tên tu sĩ này bốn phía nhìn một chút, có chút không dám tin tưởng tự nói một câu, lập tức hắn liền phát hiện tình huống của mình rất là không xong.

Mạc Vô Kỵ xuất ra một quả ngũ phẩm tiên đan đưa vào trong miệng tên tu sĩ này nói:

- Nếu không phải ta cứu ngươi, ngươi đã chết. Ngươi tới cùng phát hiện cái gì? Mời nói cho chúng ta biết.

Tên tu sĩ này cuối cùng là an định một phần, hắn nhìn một chút Mạc Vô Kỵ, lại nhìn một chút các tu sĩ xung quanh còn lại, bình phục một cái tâm tình của mình, lúc này mới thở hổn hển khẩu khí nói:

- Phía trước có một tòa Hoàng Kim Ốc, bên ngoài kim quang vạn trượng, bên trong phòng tất cả đều là đỉnh cấp đan dược, pháp bảo, công pháp...

Tên tu sĩ này chỉ là nói đến đây, khóe miệng của hắn bỗng nhiên lộ ra một tia nụ cười quỷ dị, Mạc Vô Kỵ lập tức thầm kêu không tốt, còn không có chờ Mạc Vô Kỵ xuất thủ, tên tu sĩ này liền trực tiếp ngã trên mặt đất, cả khóe mắt đều chảy ra vết máu, lập tức khuôn mặt biến thành đen, tử khí tràn ngập.

Mạc Vô Kỵ giơ tay lên một đạo hỏa diễm lại đem tu sĩ này trực tiếp hóa thành tro bụi, trong lòng thầm nghĩ thật là lợi hại. Hắn chỉ nhìn thấy tên tu sĩ này Nguyên Thần cùng sinh cơ đang tiêu tán, nhưng không có chú ý tới tên tu sĩ này trúng độc đã sâu. Trước hắn nhanh chóng vỗ tu sĩ này một chưởng, vững chắc Nguyên Thần của hắn, bởi vì hóa độc lạc không có phản ứng, hắn cũng thật không ngờ chuyện bị trúng độc.

Độc này tuyệt đối không đơn giản, cả hóa độc lạc cũng không có ở trước tiên phát hiện.

- Mạc đại ca, chuyện gì xảy ra Tả Dật Tiên lập tức đi lên dò hỏi, người còn lại cũng theo xông tới.

Mạc Vô Kỵ thận trọng nói:

- Các vị, dựa theo vừa rồi người này nói, hẳn là phía trước có một cái Hoàng Kim Ốc, bên trong Hoàng Kim Ốc có rất nhiều thứ tốt. Ta đoán Hoàng Kim Ốc này là không thể đi vào, một khi đi vào, liền sẽ biến thành như hắn. Hơn nữa bên trong Hoàng Kim Ốc này còn có kịch độc, một khi gặp phải người trúng độc từ Hoàng Kim Ốc đi ra, mọi người đừng đụng vào.

- Vậy chúng ta bây giờ phải đi ra ngoài sao?

Lại có một người tu sĩ hỏi.

Mạc Vô Kỵ gật đầu:

- Nơi này không phải là chỗ ở lâu, nhất định phải đi rồi. Đợi lát nữa mọi người tận lực áp sát, một khi gặp phải vấn đề gì, cũng tốt chiếu cố lẫn nhau.

- Khi nào thì đi?

Trong đám người một người tu sĩ hỏi.

- Không vội, chờ sóng sương mù lui đi rồi lại nói.

Mạc Vô Kỵ nói xong đưa mắt rơi vào trên người Tả Dật Tiên:

- Dật Tiên, ngươi kêu ta đại ca, ta liền không khách khí với ngươi.

Tả Dật Tiên tu luyện tới hiện tại, lại là tinh cấp thiên tài, Mạc Vô Kỵ đều đã nói như vậy, hắn há có thể không biết Mạc Vô Kỵ có chuyện gì yêu cầu hắn hỗ trợ, lúc này liền nói:

- Mạc đại ca xin cứ việc phân phó, chỉ cần ta có thể làm được.

Mạc Vô Kỵ cười cười nói:

- Không có nghiêm trọng như vậy, đừng lo lắng, ta chỉ là hỏi ngươi mấy vấn đề. địa vị của ngươi ở Vĩnh Anh Tiên Vực hẳn là coi như là không sai sao??

Tả Dật Tiên đáp:

- Dạ, ta là Thiếu thành chủ Bồng Hải Tiên Thành, Bồng Hải Tiên Thành thế nhưng là gần với chỗ ở Thiên Đế Vĩnh Anh tiên thành, địa vị là có một chút.

- Tốt lắm, ta hỏi ngươi mấy vấn đề, vấn đề thứ nhất, ngươi biết Tiên Cách Thạch sao?

Mạc Vô Kỵ cũng không có vội vã hỏi vấn đề thứ hai, hắn có thể hỏi Tả Dật Tiên vấn đề này, cũng là bởi vì địa vị mình cùng trước kia bất đồng.

Hỏi xong vấn đề này sau đó, Mạc Vô Kỵ hướng các tu sĩ còn lại nói:

- Mọi người trước canh giữ ở đại điện trận môn, ta bên này xong chuyện lập tức liền dẫn mọi người rời đi nơi này.

Tất cả mọi người rất là biết điều, cũng không có tiếp tục nghe, mà là lui giữ tới cửa đại điện.

Mạc Vô Kỵ thấy Mộ Dung Tương Vũ cùng một gã tu sĩ mặt tròn khác không có rời đi, đang muốn hỏi, chợt nghe đến tu sĩ mặt tròn ôm quyền nói:

- Mạc đại ca, ta là đệ tử Thương Hành của Thanh hư đạo, đối với Tiên Cách Thạch cũng biết một phần, cho nên lưu lại trả lời cho Mạc đại ca.

Một bên Tả Dật Tiên vội vàng giải thích:

- Mạc đại ca, Thương Hành ở Thanh hư đạo là một trong mấy cái tiên môn lớn nhất Vĩnh Anh Tiên Vực. Thanh hư đạo Nông Tiểu Vũ sư tỷ, càng là Đại Ất Tiên trung kỳ. Là thiên tài tám sao, chính là tại Vĩnh Anh Tiên Vực ta cũng là một trong các đỉnh cấp thiên tài. Hơn nữa Thanh hư đạo đạo môn còn đang ở bên trong Vĩnh Anh tiên thành, liên quan tới Tiên Cách Thạch, Thương Hành biết thậm chí so với ta còn nhiều hơn.

Mộ Dung Tương Vũ cũng liền vội vàng nói:

- Ta đối với Tiên Cách Thạch cũng biết một phần, cho nên lưu lại.

Mạc Vô Kỵ không có phản đối, nói tiếp:

- Đã như vậy, mọi người liền giải thích một chút về Tiên Cách Thạch.

Thương Hành chủ động nói:

- Ta nói sao?, hết thảy tu sĩ tu luyện tới Thiên Tiên đều rõ ràng. Không có Tiên Cách thì không cách nào từ Thiên Tiên cảnh tiến hơn một bước, mà Tiên Cách liền là tiên đạo chi đồ của một người. Chỉ có ngưng tụ Tiên Cách, tương lai đại đạo mới có phương hướng, mới có mục tiêu. Nói cách khác, mới có cơ hội chân chính tiên đạo. Mà Tiên Cách Thạch chính là thủ đoạn cơ bản nhất để đông đảo Thiên Tiên ngưng tụ Tiên Cách, Tiên Cách Thạch ẩn chứa một loại Thiên Đạo đạo vận, chỉ cần dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách, sẽ chỉ là rất dễ dàng cảm ngộ đến cái loại này thiên nhiên tiên đồ.

Thế nhưng Tiên Cách Thạch phi thường khó có được, Vĩnh Anh Tiên Vực Tiên Cách Thạch đại bộ phận đều đến từ các Bán Tiên Vực, trước ta nghe nói có mấy cái Bán Tiên Vực sụp đổ, biến thành Tiên Hào, Tiên Cách Thạch càng thêm khan hiếm.

- Vậy các ngươi cũng là dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách?

Mạc Vô Kỵ lại hỏi.

Tả Dật Tiên tiếp lời nói:

- Không phải, bình thường tu sĩ tư chất cao, có địa vị cũng sẽ không dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách.

- Vì sao?

Mạc Vô Kỵ thốt ra.

Tả Dật Tiên giải thích:

- Bởi vì Tiên Cách Thạch lai lịch rất thần bí, nghe đồn là thần nhân đạo niệm của Viễn Cổ ngã xuống ngưng tụ, một khi dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách, sẽ khắc lại đạo niệm của người khác. Tu vi thấp còn được, một khi tu vi cao, sẽ bị người khác đạo niệm ảnh hưởng, lại rất khó tiến thêm được nữa.

Dừng một chút Tả Dật Tiên nói tiếp:

- Cho nên chúng ta ngưng tụ Tiên Cách, đều là chính bản thân đi cảm ngộ thiên nhiên Thiên Đạo quy tắc, sau đó thông qua đỉnh cấp tài nguyên tu luyện đi ngưng tụ Tiên Cách. Đương nhiên, loại thủ đoạn này ngưng tụ Tiên Cách rất trở ngại, đầu tiên yêu cầu người ngưng tụ Tiên Cách có nhất định tư chất ngộ tính, thứ yếu yêu cầu người ngưng tụ Tiên Cách có nhất định giàu có, thiếu một thứ cũng không được.

Mạc Vô Kỵ trong lòng lộp bộp một cái, mấy cái bằng hữu của hắn đều là thông qua Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách. Xem ra tương lai phải hỏi giúp bọn hắn một chuyện, tuyệt đối không thể để cho Tiên Cách Thạch thành sự ngăn trở đại đạo của bọn họ.

- Vấn đề thứ hai, các ngươi biết Vĩnh Anh ngục giam sao?

Mạc Vô Kỵ không có tiếp tục hỏi Tiên Cách Thạch, mà là hỏi tới Vĩnh Anh ngục giam, vấn đề này hắn vẫn muốn tìm người hỏi, mà vẫn không có biết người nào am hiểu về Vĩnh Anh Tiên Vực.

Gần như là đồng thời Mạc Vô Kỵ dò hỏi cái vấn đề này, Tả Dật Tiên cùng Thương Hành sắc mặt đều là biến đổi, chính là sắc mặt Mộ Dung Tương Vũ đều có chút cổ quái.

Mạc Vô Kỵ giơ tay lên đánh ra một đạo cách âm cấm chế, trầm giọng nói:

- Mấy vị nếu là cảm thấy ta hỏi vấn đề này rất khó trả lời, vậy coi như lấy không có nghe được, nếu xem ta là bằng hữu, vậy thì mời nói cho ta biết.

Mạc Vô Kỵ suy bụng ta ra bụng người, nếu là hắn lại đem Tả Dật Tiên mấy người xem như bằng hữu, đổi thành hắn được hỏi vấn đề này, hắn là không chút do dự sẽ trả lời. Giả như Tả Dật Tiên không muốn trả lời, hắn sẽ không tiếp tục hỏi lại. Đồng thời hắn cũng sẽ không xem Tả Dật Tiên như bằng hữu chân chính, rời đi nơi này xong, mọi người ai đi đường nấy.

Hắn kết giao bằng hữu không có nhiều tâm địa gian xảo như vậy, có thể giúp nhất định giúp, do do dự dự thầm muốn chỗ tốt, mời cách ta xa một chút.

Thương Hành bỗng nhiên nói:

- Ta nói cho, ta biết so với Tả huynh, Mộ Dung sư tỷ kỹ lưỡng hơn một phần. Kỳ thực Vĩnh Anh Tiên Vực xuống dốc ngoại trừ một lần kia đại chiến ra, còn có quan hệ với việc không có hậu bị thiên tài.

Thương Hành tư lịch lớn hơn so với Mộ Dung Tương Vũ, bởi vì Mạc Vô Kỵ quan hệ, hắn mới đổi giọng Mộ Dung sư tỷ.

- Đã như vậy, vậy càng hẳn là bảo hộ thiên tài Tu Chân Giới phi thăng đi lên, vì sao phải làm ra ngục giam?

Mạc Vô Kỵ có chút cau mày.

Thương Hành thở dài nói:

- Vấn đề nằm ở chỗ nơi này, hết thảy thiên tài phi thăng tới Vĩnh Anh Tiên Vực, đều không ngoại lệ đều là đệ tử đại tông môn ở Tu Chân Giới. Bọn họ tại Vĩnh Anh Tiên Vực tu luyện, thu được tài nguyên tu luyện, tại đạt được trình độ nhất định sau đó, liền trực tiếp rời đi Vĩnh Anh Tiên Vực, đi tìm tông môn của bọn họ. Mà các đại tông môn đó, trên căn bản là không có ở Vĩnh Anh Tiên Vực.

Những thiên tài đệ tử này tư chất kinh người, tu luyện tiến độ cũng là bay nhanh không gì sánh được. Bọn họ tìm được tông môn mình sau đó, thực lực sẽ càng là tăng trưởng bay nhanh. Mà mỗi qua một vài năm, các Đại Tiên vực đều có thể có đại chiến tài nguyên tranh đoạt, ví dụ như Phá Toái Giới này, tương lai cũng sẽ phát sinh chinh chiến. Vĩnh Anh Tiên Vực bản thổ thiên tài tu sĩ cùng một phần đệ tử có tiềm lực, trên cơ bản tại chinh chiến chết bởi tay các thiên tài cường giả từ Tu Chân Giới phi thăng lên.

Những tu sĩ này phi thăng lên thủ đoạn ngoan lệ, sát phạt quyết đoán, so với bản thổ thiên tài càng là đáng sợ. Tại mấy ngàn năm trước, có một tinh cấp thiên tài gọi Hoàng Sát, hắn chính là phi thăng tới Vĩnh Anh Tiên Vực. Thế nhưng tông môn hắn lại là Đại Kiếm Đạo của Linh Thiên Tiên Vực, hắn tại Vĩnh Anh Tiên Vực tu luyện đến Huyền Tiên sau đó đi La Lăng Tiên Vực tiến vào Đại Kiếm Đạo. Tại một lần bên trong bí cảnh, một mình hắn liền giết ba trăm mười bảy thiên tài đệ tử của Vĩnh Anh Tiên Vực, để cho Vĩnh Anh Tiên Vực nguyên khí bị thương nặng.

Theo thời gian trôi qua, Vĩnh Anh Tiên Vực càng ngày càng yếu, tiếp tục như vậy nữa, sợ rằng rất nhanh thì sẽ bị Tiên Vực khác nuốt trọn. Cho nên Vĩnh Anh Thiên Đế cùng đông đảo đỉnh cấp tông môn tông chủ tương nghị, tại tu chân giới xây dựng phi thăng thải hà, để cho hết thảy tu sĩ phi thăng đều tiến vào Bán Tiên Vực. Trên thực tế Bán Tiên Vực tồn tại biết bao năm, trước đây tu sĩ tiến vào Bán Tiên Vực là có cơ hội tiến vào Vĩnh Anh Tiên Vực, về sau mới bị trói buộc lại, không cho phép tiến vào Vĩnh Anh Tiên Vực. Một khi gặp phải thiên tài bốn sao trở lên, liền trực tiếp mang đi đưa vào Vĩnh Anh ngục giam.

- Có đúng hay không tại trong Vĩnh Anh ngục giam phải hạ huyết thệ, rồi mới được thả ra?

Mạc Vô Kỵ trong lòng dần dần hiểu rõ.

Thương Hành than thở:

- Là như vậy, chỉ có tại trong ngục giam Vĩnh Anh đế hạ thề máu, tương lai vì Vĩnh Anh Tiên Vực liều mạng, thậm chí vì Vĩnh Anh Tiên Vực đi nằm vùng tông môn của mình, mới có thể bị phóng xuất, vì Vĩnh Anh Tiên Vực phấn đấu suốt đời. Trên thực tế tinh cấp thiên tài, có mấy ai không phải là hạng người tâm cao khí ngạo, loại ký kết huyết thệ này, không thua gì tuyệt đi bản thân tiên đạo. Bọn họ ngược lại không phải là nhất định phải vì tông môn của mình tận lực, mà là không muốn tuyệt bản thân tiên đạo.

Mạc Vô Kỵ vẫn như cũ có chút không giải thích được hỏi:

- Coi như là chuyện ngục giam Vĩnh Anh Tiên Vực làm kín đáo, vậy Bán Tiên Vực hẳn không phải là cái chuyện bí mật gì, vì sao không thấy các Tiên Vực còn lại đi ra can thiệp?

Bình Luận (0)
Comment