Hai cánh tay Bàng Cáp bắt đầu không ngừng hoa động, hắn mỗi một lần hoa động, trên màn hình thông báo lục sắc sương mù liền càng thêm nhiều một chút.
Lại qua thời gian một nén nhang, trên màn hình thông báo lục sắc sương mù nhàn nhạt đã hiện đầy một phần ba, hắn mới đình chỉ động tác, đồng thời mở mắt đứng lên. Sau đó khom người đối với ba vị bình phán đạo sư:
- Bàng Cáp đã khảo hạch hoàn tất, mời ba vị đạo sư bình xét.
Lý Quảng ích gật đầu:
- Không sai, tuy rằng còn không cách nào khống chế cùng hấp thu ma nguyên, thế nhưng đã có thể ngưng luyện ma nguyên, khoảng cách hấp thu ma nguyên chỉ có một bước xa. Ta cho điểm là sáu mươi sáu điểm, có thể thông qua thiên tài chọn hạng, tiến vào lớp cao cấp.
- Đa tạ lý đạo sư.
Trên mặt Bàng Cáp hiện ra kích động, lần nữa cúi người hành lễ.
Ngồi bên người Lý Quảng ích, người kia nam tử trung niên cũng vừa cười vừa nói:
- Bàng Cáp đích thật là đệ nhất thiên tài của An Tĩnh Thuật học viện ta, mới tiến vào trung cấp ban ba tháng thời gian, là có thể ngưng luyện ma nguyên, không sai, không sai. Ta cho điểm là bảy mươi bốn điểm, có thể tiến vào lớp cao cấp.
Bàng Cáp nhanh chóng tiến lên thi lễ, lúc này tiếng vỗ tay như sấm động trên khán đài. Liên tiếp hai vị đạo sư đồng ý là quá quan, coi như là vị đạo sư thứ ba cho điểm thấp, Bàng Cáp cũng có thể dùng thông qua thiên tài chọn hạng tiến vào lớp cao cấp.
Ngồi ở bên dưới, Vân Mạch hâm mộ nhìn Bàng Cáp, trong mắt tràn đầy sùng bái nói:
- Cũng chỉ có Bàng Cáp loại thiên tài này, mới có thể tại trung cấp ban ba tháng liền ngưng luyện ma nguyên, dùng thiên tài chọn hạng tiến vào lớp cao cấp. Ta nhất định phải nỗ lực, tranh thủ cũng có thể đi vào lớp cao cấp.
Câu nói kế tiếp nàng không có nói ra, một bên Lâu Nguyệt Sương đã hiểu, đó chính là Vân Mạch không muốn để cho Bàng Cáp cao hơn nàng nhiều lắm, nàng cả cơ hội đuổi kịp cũng không có.
Điều này làm cho Lâu Nguyệt Sương có chút không nói gì lắc đầu, thời điểm Mạc Vô Kỵ đại ca dạy nàng ngưng luyện ma nguyên cũng đã nói, một khi ma nguyên tán loạn, coi như là tách ra, cũng là ngưng luyện thất bại, dưới loại tình huống này là không thể hấp thu. Mạnh mẽ hấp thu, chỉ tạo thành chính bản thân trì trệ không tiến, thậm chí là thương tổn Linh Lạc.
Nàng không hiểu Linh Lạc là vật gì, cũng biết Mạc đại ca nói khẳng định không sai.
Bàng Cáp chia tách ma nguyên loãng tán loạn, khoảng cách ngưng luyện còn kém quá xa quá xa. Chỉ là Lý Quảng ích đạo sư cùng Phùng Tuấn đạo sư không muốn để cho An Tĩnh Thuật học viện một cái thiên tài thông qua chọn hạng cũng không có, cho nên mới ngoại lệ chọn Bàng Cáp mà thôi.
Hơn nữa Mạc đại ca còn nói qua, người mới học tại bên trong quá trình tu luyện nhất định phải tĩnh, chỉ có như vậy mới có thể làm cho ma nguyên càng thêm hữu hiệu vận hành bên trong Linh Lạc. Bàng Cáp hoa chân múa tay vui sướng, dùng để kích động ma nguyên ba động, đây chỉ là vì để cho mọi người thấy thấy hắn ngưng luyện ra ma nguyên mà thôi, đối với tu luyện không có nửa điểm trợ giúp, chỉ có phản tác dụng.
- Nguyệt Sương, nhìn ngươi dường như rất là xem thường thành tích của Bàng Cáp học trưởng đâu nè? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi khảo hạch thiên tài chọn hạng?
Lâu Nguyệt Sương bởi vì trong lòng thật có chút xem thường, cho nên biểu hiện ở trên mặt mình, lập tức đã bị Vân Mạch một bên nhìn ra.
Không đợi Lâu Nguyệt Sương trả lời, cô gái kia trong ba gã bình phán liền nói:
- Bàng Cáp có thể hút ra ra ma nguyên bên trong ma nguyên thạch, đích xác tính là không sai. Bất quá hắn khoảng cách ngưng luyện ma nguyên còn chênh lệch khá xa, về phần hấp thu, vậy càng thì không cách nào tương luận, nhiều nhất chỉ có thể nói hắn có thể cảm ứng được ma nguyên khí trong thiên địa. Ta cho điểm là bốn mươi hai điểm, còn chưa đủ để thông qua thiên tài chọn hạng tiến vào lớp cao cấp.
Hiện trường một mảnh ồ lên, rất nhiều người đều đang thấp giọng nghị luận, Thượng Kim Anh đạo sư có đúng hay không quá mức nghiêm khắc? Ngược lại Bàng Cáp vẫn như cũ tiến lên cúi người hành lễ đối với Thượng Kim Anh, biểu thị cảm tạ.
Trên thực tế vô luận Thượng Kim Anh cho điểm làm sao, đều sẽ không ảnh hưởng Bàng Cáp tiến vào lớp cao cấp.
Lý Quảng ích đứng dậy tiếp tục nói:
- Căn cứ cho điểm chuẩn tắc, Bàng Cáp thu được thiên tài chọn hạng, tiến vào lớp cao cấp học tập. Phía dưới có còn học sinh khác muốn thông qua thiên tài chọn hạng khảo hạch hay không, nếu như không có, xin tất cả thí sinh...
Lý Quảng ích còn chưa nói hết lời, Lâu Nguyệt Sương liền đứng lên.
Thấy Lâu Nguyệt Sương đứng lên, Lý Quảng ích theo bản năng dừng lại, đã có học sinh muốn tham gia thiên tài chọn hạng khảo hạch, vậy nhất định phải cho đối phương tham gia.
Dưới tình hình chung, học sinh muốn tham gia thiên tài chọn hạng cũng không nhiều. Vì tỉ lệ thông qua khả năng rất nhỏ, một khi thất bại, sẽ bị trừ điểm trong vòng khảo hạch kế tiếp, còn có thể đưa tới cười nhạo.
Lần này có Bàng Cáp tham gia thiên tài chọn hạng, đã phi thường rất giỏi. Không nghĩ tới lần này ngoại trừ Bàng Cáp ra, thật là có học sinh khác muốn tham gia thiên tài chọn hạng khảo hạch.
Lâu Nguyệt Sương đối với bên người Vân Mạch nói:
- Ngươi nói đúng, ta muốn tham gia thiên tài chọn hạng khảo hạch.
Nói xong câu đó, Lâu Nguyệt Sương đi lên đài khảo hạch, trong lòng nàng bỗng nhiên buông lỏng rất nhiều. Cuối cùng cũng xả được một hơi giận trước mặt cái con kiêu căng này, dù cho nàng thất bại, nàng cũng cảm thấy thoải mái.
- An Tĩnh Thuật trung cấp học viện lớp bốn Tu Nguyên học sinh Lâu Nguyệt Sương, thỉnh cầu thiên tài chọn hạng khảo hạch.
Lâu Nguyệt Sương cũng thi lễ một cái đối với ba vị đạo sư.
- Thân phận thẩm tra đối chiếu không có sai, cho phép Lâu Nguyệt Sương tham gia thiên tài chọn hạng khảo hạch. Mời lên trên bồ đoàn ngưng luyện ma nguyên, thời gian dài nhất là một canh giờ.
Trong lòng Lý Quảng ích mặc dù bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đồng ý.
Vô luận từ góc độ nào nói, Lâu Nguyệt Sương yêu cầu tham gia thiên tài chọn hạng khảo hạch đều là phù hợp quy định.
Thực ra mà nói, Lý Quảng ích nói có chút không công bình. Vừa rồi thời điểm Bàng Cáp ngưng luyện ma nguyên, hắn cũng không có quy định thời gian. Hiện tại Lâu Nguyệt Sương ngưng luyện ma nguyên, hắn lại quy định dài nhất một canh giờ.
Lâu Nguyệt Sương cũng không có nói nhiều, trực tiếp bước lên bồ đoàn kia. Nếu mà yêu cầu một canh giờ mới có thể ngưng luyện ma nguyên, nàng cũng sẽ không đến xin thiên tài chọn hạng khảo hạch.
Lâu Nguyệt Sương ngồi trên bồ đoàn, dựa theo Mạc Vô Kỵ chỉ điểm Linh Lạc vận chuyển đường đi bắt đầu hấp thu ma nguyên.
Chỉ mấy hơi thở, mọi người liền kinh dị phát hiện trên màn hình thông báo một bên xuất hiện một đạo nhàn nhạt lục sắc sương mù.
Nhanh như vậy?
Khi đạo nhàn nhạt lục sắc khí tức này xuất hiện, trong đại điện phát sinh từng đợt âm thanh sợ hãi than. Người quan sát trong đại điện này tố chất cũng không kém, vẫn bị tốc độ Lâu Nguyệt Sương ngưng luyện ma nguyên loại này chấn trụ. Coi như là đại ma sư, cũng không nhất định có loại tốc độ này sao??
Nhưng đó cũng không phải kết thúc, chưa tới mười mấy hơi thở sau, toàn bộ trên màn hình thông báo đều bị lục sắc phủ đầy.
Chẳng những là Lý Quảng ích, hai gã đạo sư khác cũng khiếp sợ xông lên trước vài bước. Bọn họ còn chưa tới bên người Lâu Nguyệt Sương, liền có thể cảm thụ được nồng nặc ma nguyên lực bị Lâu Nguyệt Sương hấp thu đi.
Lâu Nguyệt Sương cũng đình chỉ tiếp tục hút ra ma nguyên thạch ma nguyên, nàng biết những thứ này đã được rồi. Nàng bây giờ xác thực có thể hấp thu ma nguyên bên trong ma nguyên thạch, bởi vì không có hệ thống công pháp, nàng hấp thu sau đó còn không cách nào lại đem những thứ này ma nguyên chuyển hóa thành thực lực của chính mình. Tiếp tục hút ra đi, chỉ là lãng phí ma nguyên thạch mà thôi.
- Người học sinh này ta muốn nhận...
Một người lão giả tóc trắng xoá giành trước vài bước xông lên đài khảo hạch.
Hắn tốc độ nhanh, còn có người tốc độ nhanh hơn hắn, một người nữ tử tóc dài xõa vai gần như là bay thẳng nhảy đến trên đài khảo hạch, bắt lại cánh tay Lâu Nguyệt Sương:
- Ngươi gọi Lâu Nguyệt Sương sao? Ta là An Tĩnh Thuật học viện Chiêm Tương, ngươi có nguyện ý trở thành đệ tử của ta hay không? Ta có một loại công pháp chuyển hoán ma nguyên, tuyệt đối là thích hợp nhất với ngươi.
Chiêm Tương đích xác không có nói mò, nàng là thật có một loại công pháp chuyển hoán ma nguyên. Chỉ là loại công pháp này yêu cầu cực kỳ nhanh chóng hấp thu ma nguyên mới có thể, dù là chính bản thân nàng, cũng không có cách nào cực kỳ nhanh chóng hấp thu ma nguyên. Ngày hôm nay nàng thấy tốc độ Lâu Nguyệt Sương hấp thu ma nguyên, lập tức liền biết, công pháp của nàng là thích hợp nhất cho Lâu Nguyệt Sương.
- Chiêm Tương, lẽ nào không có một cái thứ tự đến trước và sau? Ta đã nói muốn thu nàng làm đệ tử.
Lão giả tóc trắng xoá tức giận nói, trên mặt tất cả đều là không cam lòng.
Lão giả này chất vấn xong, rồi hướng Lâu Nguyệt Sương nói:
- Ngươi hẳn là biết ta chứ, ngươi tự lựa chọn, ngươi nguyện ý trở thành học trò của ai.?
Bởi vì hai người tiến lên tranh đoạt Lâu Nguyệt Sương, vài đại thương nhân muốn tài trợ cho Lâu Nguyệt Sương, còn có một vài đạt quan quý nhân, cũng không khỏi không dừng bước lại. Chí ít bọn họ phải đợi Lâu Nguyệt Sương lại đem tuyển định lão sư sau đó, mới có thể tiến lên nói cái khác.
Lâu Nguyệt Sương nhanh chóng khom người thi lễ:
- Lâu Nguyệt Sương ra mắt nghiêm đạo sư, ra mắt chiêm đạo sư.
Hai người kia đều là An Tĩnh Thuật học viện cao cấp nhất đạo sư, bình thường căn bản cũng không thu học sinh, coi như là Bàng Cáp muốn bái hai vị này làm thầy, cũng không nhất định có thể thành công. Hiện tại hai người này đồng thời cướp đoạt Lâu Nguyệt Sương, dù cho Lâu Nguyệt Sương biết hai người này khẳng định không bằng Mạc Vô Kỵ, cũng bị to lớn hạnh phúc đánh trúng.
Chiêm Tương cũng nhìn Lâu Nguyệt Sương hỏi:
- Nguyệt Sương, vậy chính ngươi nói đi, ngươi nguyện ý nhận thức người nào làm sư phụ?
Lâu Nguyệt Sương nghĩ đến thụ nghiệp thủ đoạn của Mạc Vô Kỵ quỷ thần khó lường, đối mặt Nghiêm Khả Trạch cùng Chiêm Tương, nàng một cái cũng không muốn chọn.
Nàng biết Mạc Vô Kỵ không thu đệ tử, còn muốn rời khỏi cái chỗ này, hiện tại nàng chỉ có thể trước bái một người lão sư.
- Hai vị đạo sư đều là người Nguyệt Sương tôn kính nhất, thế nhưng là, thế nhưng là...
Lâu Nguyệt Sương nhưng là nửa ngày, cũng không có thế nhưng là đi ra.
Lý Quảng ích cười ha ha một tiếng:
- Không bằng như vậy đi, nếu Lâu Nguyệt Sương là thiên tài cao cấp nhất, vậy đã nói rõ nàng có vô hạn tiềm lực, không bằng hai vị đồng thời thu nàng làm đệ tử, mỗi người truyền thụ phân nửa tài nghệ. Loại học sinh thiên tài này, chúng ta cũng không thể làm làm khó cho nàng. Lâu Nguyệt Sương lần khảo hạch này, ta cho ra điểm là một trăm điểm, không cần tranh cãi chút nào có thể tiến vào lớp cao cấp học tập.
- Đúng, cái này mới đúng là một trăm điểm.
Thượng Kim Anh trước đây cho Bàng Cáp bốn mươi hai điểm lúc này liền lớn tiếng nói, một chút cũng không có nịnh bợ Bàng Cáp.
- Ha ha, ta đồng ý lời của Lý đạo sư và Thượng đạo sư, Lâu Nguyệt Sương tự nhiên là một trăm điểm, miễn tranh luận.
Phùng Tuấn cũng cười lớn nói.
Lâu Nguyệt Sương loại thiên tài nghịch thiên này, tương lai thành danh, mấy người bọn hắn làm quan chủ khảo, cũng là vinh quang vô hạn.
Nghiêm Khả Trạch vừa nghe Lý Quảng ích, vỗ tay ba cái nói:
- Tốt, cái chủ ý này không sai. Hai chúng ta đồng thời làm đạo sư của nàng sao?.
Chiêm Tương đồng dạng biết tiềm lực Lâu Nguyệt Sương đáng sợ, loại tiềm lực này, tương lai trở thành Ma hoàng cũng không phải không có khả năng. Nàng thấy Lâu Nguyệt Sương khó có thể lựa chọn, cũng gật đầu nói:
- Nguyệt Sương, ta cùng Nghiêm Khả Trạch đạo sư đồng thời làm đạo sư của ngươi, ý của ngươi như thế nào?
Lâu Nguyệt Sương liền vội vàng khom người thi lễ:
- Nguyệt Sương nguyện ý, xin hai vị đạo sư sau này giáo huấn nhiều hơn.
Nói xong câu đó, Lâu Nguyệt Sương lại cảm tạ ba vị đạo sư khảo hạch.
Nghiêm Khả Trạch cười ha ha:
- Ta thật vất vả thu được một cái đệ tử, tự nhiên không thể không có lễ gặp mặt, nói một chút coi, ngươi muốn cái gì?
Lâu Nguyệt Sương gần như là không có cân nhắc liền nói:
- Học sinh muốn có vài tấm ma nguyên thạch trở về nghiên cứu một chút.