Chương 2: Đối quyết ma pháp biến chủng
"Buông tôi ra, buông tôi ra! Các người lạm dụng nhân quyền! Các người vì phản quy tắc giao thông! Các người coi thường quyền trẻ em!" Keisy toàn thân bị trói thành một đòn bánh tét không ngừng kêu loạn.
Mai Nam và Thanh Thanh sớm đã né thật xa, hai tay còn bịt chặt lỗ tai, tránh cho bị tạp âm thương tổn. May là có một Bạch Thiên tai và tính cách đều kiên định như nhau, vẫn có thể vác "nguồn ô nhiễm tiếng ồn" trên vai đi về phía hội trường thi đấu.
Mắt thấy hội trường thi đấu đã ở ngay trước mặt rồi, Keisy vẫn còn đang bạt mạng vùng vẫy. Leola không khỏi dừng lại bước chân, nói với Bạch Thiên: "Thả cậu ấy xuống đi, nếu như Keisy thật sự không muốn thượng trận thi đấu, tôi cũng không muốn miễn cưỡng cậu ấy..."
"Ai nói tôi không muốn đấu!" Keisy lớn tiếng rầy rà cắt ngang lời của Leola.
Leola có phần cảm thấy kỳ quái hỏi: "Nhưng cậu..." Cùng lúc nói, mắt của hắn phiêu về hướng dây thừng.
"Đây là chính sách lừa địch! Lừa địch đấy, có hiểu không!" Keisy vẻ mặt dương dương đắc ý nói.
"Lừa địch?" Leola lắc lắc đầu, hắn hoàn toàn không hiểu, quay đầu nhìn những đồng bạn khác...
Mọi người đồng tâm nhất trí ra sức lắc đầu!
"Này!" Nhìn thấy mọi người đều lắc đầu không nể mặt như thế, Keisy rống giận giải thích: "Một lũ đần độn! Có biết tỏ ra yếu thế không hả!"
Mọi người lần nữa đồng tâm nhất trí gật gật đầu.
"Đây chính là sách lược của tôi đấy!" Keisy lộ ra nụ cười he he thật lớn: "Các cậu nghĩ xem, nếu trong đội ngũ lại có thể có một người tỏ vẻ không muốn thượng trận thi đấu, vậy mọi người có phải sẽ cảm thấy chúng ta rất yếu? He he, thế này, chúng ta liền có cơ hội để thừa dịp rồi!"
Mọi người đều lộ ra biểu tình chợt hiểu.
"Chờ một chút!" Keisy nguy hiểm nheo mắt: "Các cậu vừa rồi đều lắc đầu nói không hiểu... chẳng lẽ cho rằng tôi thật sự không muốn thượng trận sao?"
Nghe thấy vấn đề này, Bạch Thiên lộ ra thần tình áy náy, Leola gật đầu, Mai Nam đột nhiên nổi lên hứng thú với con gián bò qua bên cạnh, nghiêng đầu qua quan sát con gián, Thanh Thanh thì bắt đầu luyện thụt lùi thần công.
"Mấy người các người cũng quá không tín nhiệm tôi rồi đi!" Keisy bực tức rống giận.
"Thật là xin lỗi, Keisy." Bạch Thiên vẻ mặt có lỗi mà đặt Keisy từ trên vai xuống, muốn giúp cậu cởi dây thừng trên người.
"Anh làm gì vậy?" Keisy trợn lớn mắt.
Bạch Thiên sau khi ngẩn người, thành thật nói: "Giúp cậu cởi dây thừng."
Keisy trợn lớn mắt, suýt nữa tức đến giựt tung dây thừng, sau đó giải phẫu sọ não của Bạch Thiên, nhìn xem bên trong có phải là quên chứa thứ gì không. Bạch Thiên nhìn thấy biểu tình hung dữ kia của Keisy, cũng sợ đến liên tục lùi lại mấy bước, nhưng trên mặt hắn vẫn là thần tình tràn ngập khó hiểu, không biết Keisy vì sao vừa lại tức giận rồi.
Nhìn thấy Bạch Thiên cả mặt khủng hoảng, biểu tình vô tội hoàn toàn không biết mình làm sai cái gì. Keisy chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, hữu khí vô lực nói: "Anh giúp tôi cởi ra, vậy màn kịch tôi diễn vừa rồi không phải phí công hết sao?"
"A..." Bạch Thiên dáng vẻ chợt hiểu ra.
Keisy bực mình nói: "Mau khiêng tôi lên tiếp tục đi, tôi cũng sắp bị trói đến tê dại rồi!"
Bạch Thiên vội vàng lần nữa khiêng Keisy lên, sau đó... Keisy tiếp tục làm nguồn ô nhiễm tiếng ồn của mình, mọi người cũng tiếp tục bịt lỗ tai, lấy một loại tư thái mất mặt mất sang khối đại lục khác để đi đến hội trường... Biểu tình của kỵ sĩ ở hiện trường thoạt nhìn giống như là nhìn thấy thứ gì vừa hiếm lạ vừa buồn nôn đi vào hội trường.
May là, mọi thành viên của tiểu tổ rước họa Acalane đều là người phi thường. Không phải cho rằng một ký mặt mũi đánh giá không bao nhiêu tiền, thì cũng là ngay cả mặt mũi là thứ gì cũng không thể lý giải, nếu không nữa thì là cho rằng đây so với hành vi bình thường của mình, vẫn không tính là quá mất mặt.
"Không ngờ đến Đại Lục Rồng vậy mà cũng có sân bãi đặc biệt kiến tạo cho đối quyết ma pháp."
Mai Nam tỉ mỉ quan sát sân bãi, chỉ thấy lôi đài đối quyết ma pháp này khác với bình thường nhất, chính là rìa lôi đài có thêm vòng bảo hộ dạng trụ tròn, nếu không có lớp vòng bảo hộ này, sợ rằng liền không có khán giả dám đến xem rồi, bởi vì bất cứ ai cũng không dám đến nơi mà bất cứ lúc nào cũng có thể có một phát ma pháp ầm tới.
Bởi vì Keisy đang "tỏ ra yếu thế", đành do Mai Nam đi lên giao thiệp với Long Hoàng. May là Mai Nam dù sao cũng là con của thủ tướng, thái độ không kiêu không hèn nói với Long Hoàng: "Long Hoàng bệ hạ, xin hỏi trận thi đấu này, ngài muốn đấu làm sao đây?"
Long Hoàng ôn hòa hữu lễ hồi ứng: "Trận này nếu đã là ma pháp tranh đấu, đương nhiên lấy ma pháp định thắng thua rồi. Ta thấy các ngươi hẳn là có ba người có thể sử dụng ma pháp, không bằng mỗi bên phái ra ba ma pháp sư để đối chiến đi."
"Nếu số người đã do bệ hạ ngài quyết định rồi, vậy thì chúng tôi phải chăng cũng có thể quyết định một số điều kiện đây?"
Mai Nam dùng thái độ có thể nói là cung kính nói ra cái yêu cầu này, khiến Long Hoàng không dễ trực tiếp cự tuyệt, mặc dù trong lòng hết sức không nguyện ý, nhưng trên biểu hiện lại vẫn dùng thái độ bao dung nói: "Không ngại đề xuất thử xem."
"Vãn bối cho rằng cường đại của ma pháp là khá quan trọng, nhưng ăn ý giữa đồng đội cũng là điều đáng khảo nghiệm. Cho nên không ngại dùng hỗn chiến để khảo nghiệm ăn ý, mà không phải đánh luân phiên một chọi một." Mai Nam đề xuất điều kiện thế này, đối với bên mình thế nhưng là có lợi rất lớn, bởi vì mình là "loại hình hoàn toàn phòng ngự", mà Keisy lại là "loại hình hoàn toàn công kích", Thanh Thanh... tạm thời coi là "loại hình đánh bất ngờ", bọn họ phối hợp lại tác chiến tuyệt đối mạnh hơn gấp mấy lần so với tách ra.
Mặc dù hắn biết Long Hoàng hẳn là cũng hiểu rõ điểm này, nhưng Mai Nam cũng chỉ có thể đánh cược một ván, xem xem Long Hoàng có nguyện ý tiếp nhận cái điều kiện bất lợi này hay không.
Long Hoàng đánh giá Mai Nam một hồi, người sau chỉ cảm thấy tính toán của mình hình như đều bị Long Hoàng nhìn thấu rồi, ngay lúc hắn cho rằng Long Hoàng hẳn là không khả năng đáp ứng điều kiện này, kỳ tích lại xuất hiện rồi.
"Được, cứ quyết định như thế đi, chọn dùng hỗn chiến." Long Hoàng trầm ổn trả lời.
Mai Nam ngẩn người, không ngờ đến điều kiện này thật sự được chấp nhận rồi, Long Hoàng chẳng lẽ thật sự không biết hắn và Keisy... ặc, còn có Thanh Thanh, trình độ thực lực do hợp lại tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là một cộng một mà thôi.
Hay là ma pháp sư bên Long Hoàng cũng thuộc loại hình mạnh hơn khi phối hợp lại?
Hay là, Long Hoàng có quỷ kế khác?
Chẳng lẽ kế sách "tỏ ra yếu thế" của Keisy thành công thật rồi?
"Vậy thì, hãy để cho ta giới thiệu một chút, ma pháp sư của phía ta." Long Hoàng chậm rãi đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười biết trước thắng lợi.
"Misery."
Đi theo kêu gọi của Long Hoàng, trong không khí chậm rãi xuất hiện một bóng người, dung mạo, mái tóc vàng cùng với cặp mắt kính nhỏ và một bộ trường bào hai màu trắng đen lập dị quen thuộc... lại có thần sắc không còn quen thuộc nữa, nụ cười ôn hòa tùy tính lừa chết người không đền mạng mọi khi của Misery đã biến mất tăm, thay vào đó, là một khuôn mặt vô nhân vị.
Người bên Leola đều biến sắc, nhưng cũng không phải quá kinh ngạc, sớm ở lúc căn cứ bí mật bị tấn công, bọn họ đã biết Misery bị Long Hoàng khống chế rồi, ma pháp chiến hôm nay, Long Hoàng không lý nào không phái hắn xuất trận, dù sao Misery thế nhưng là tội phạm ma pháp sư bị truy nã tiếng tăm lừng lẫy —- đồ đệ của ma vương Gre.
"Lát nữa lúc lên thi đấu, chúng ta hãy ra sức gọi hắn, Misery là ma pháp sư, muốn dùng ma pháp khống chế hắn không phải chuyện dễ dàng." Keisy thấp giọng nói với mọi người.
"Được." Thanh Thanh trợn lớn mắt. Dùng sức gật đầu.
Mai Nam mặc dù nghe thấy rồi, nhưng bởi vì Long Hoàng vẫn đang chú ý hắn. Cho nên hắn cũng không có hồi ứng thêm, trong lòng lại rất tán đồng ý kiến của Keisy. Đầu tiên bất chấp thực lực cao cường của Misery, bọn họ có thể đánh bại hắn hay không, dù nói làm sao Misery cũng là đồng bạn của phụ thân hắn, nếu như có thể, Mai Nam tuyệt đối không muốn cùng hắn đối chọi vũ khí.
Long Hoàng vẫn tiếp tục giới thiệu: "Còn có một ma pháp sư trước giờ phục vụ cho vương thất Long Hoàng —- Y Đa Nhân."
Ma pháp sư mặc hắc bào vẫn luôn đứng ở bên cạnh Long Hoàng, nghe thấy tên của mình, hắn chỉ là hơi hơi đứng lên phía trước, chắp tay thi lễ với mọi người.
Nhân tuyển này cũng không ngoài dự đoán của mọi người, trái lại người thứ ba rốt cuộc là ai, khiến bên Leola suy đoán không thôi, dù sao cũng không có nghe nói dưới tay Long Hoàng còn có ma pháp sư nổi tiếng nào.
"Chắc chắn là tìm đại tới rồi!" Keisy tùy tiện hạ định luận.
Long Hoàng lại lấy ánh mắt đầy hứng thú nhìn Mai Nam, khiến trong lòng hắn không khỏi nổi lên một tia cảnh giới, hình như người thứ ba này có chút nguồn gốc với hắn? Đừng nói là ông bố hắn đi? Biểu tình của Mai Nam đột nhiên trở nên có chút kỳ quái, giống như Jones thật sự sẽ nhảy ra, sau đó hô một tiếng: Ngạc nhiên chưa!
Nếu là vậy đánh chết ông ta ngay! Mai Nam nắm chặt tay.
Dưới tình huống bên Leola đoán già đoán non, Long Hoàng rốt cuộc khẽ mở miệng, ưu nhã mà thong thả tuyên bố.
"Barbarise."
Cái gì?! Tất cả mọi người bên Leola đều đờ đẫn.
Bên cạnh Misery chậm rãi xuất hiện một bóng người khác, Barbarise mất tích đã lâu cứ như thế lần nữa xuất hiện. Mọi người tới tấp nhìn chòng chọc vào hắn, hắn là bị khống chế rồi? Hay là... phản bội?
"Trời ơi!" Keisy kêu rên: "Cũng đâu phải tiểu thuyết hồi hộp, đâu ra kẻ phản bội xuất hiện cuối cùng chứ? Quá khoa trương rồi đi. Barbarise, ông rốt cuộc đang làm cái gì hả?"
Barbarise mặt vô biểu tình, cũng không có trả lời vấn đề của Keisy, dáng vẻ thoạt nhìn là bị Long Hoàng thôi miên khống chế...
"Thôi đi!" Keisy kêu lớn một tiếng, từ trên vai của Bạch Thiên nhảy xuống, một phát liền vùng khỏi dây thừng. Chuyện đến nước này, tỏ ra yếu thế cũng không có một chút ý nghĩa nữa rồi.
Ánh mắt của Keisy lóe qua một tia cảnh giác, cậu từng chữ từng chữ nói: "Barbarise, ông căn bản không phải bị khống chế!"
Trên mặt của Barbarise co quắp, rốt cuộc giả bộ không nổi nữa, có chút ủ rũ nói: "Ngươi, ngươi là làm sao biết?"
Keisy nhìn những người khác, đừng nói Leola bản thân từng bị khống chế, ngay cả Mai Nam, Bạch Thiên và Thanh Thanh cũng không có biểu tình kinh ngạc gì, xem ra bọn họ sớm đã nhìn ra Barbarise cũng không có bị khống chế, chỉ là thắc mắc hắn vì sao muốn làm như thế.
"Mọi người đều nhìn ra rồi, diễn kỹ của ông tệ quá đi!" Keisy thuận miệng đả kích Barbarise, vừa lại bổ sung nói rõ: "Hừ! Chúng tôi thế nhưng là đồng bạn của cái gã Leola này đấy, thế nhưng là đã kiến thức đủ loại khuôn mặt lạnh như băng, bất luận là mặt đá thiên nhiên của Leola, mặt băng khối sau này được huấn luyện ra của Ngân Nguyệt, còn có mặt đá cẩm thạch bị khống chế của anh ta lúc làm Ngân Nguyệt thái tử... F*ck! Chỉ bằng cái dáng vẻ vẫn sẽ thỉnh thoảng co giật của ông, liền tưởng rằng có thể lừa được chúng tôi những người kinh nghiệm đầy mình này?"
Keisy vẻ mặt rất khó ưa lắc lắc đầu: "Ông quá ngây thơ rồi, lão già."
Nhìn thấy những người khác cũng gật đầu tán đồng, mặt Barbarise không khỏi suy sụp: "F*ck! Không nể nang như thế, ta thế nhưng là đã giả vờ đến mặt cũng muốn co giật rồi đó! Không ngờ làm băng khối cũng không phải chuyện dễ dàng đây."
"Bớt nói nhảm! Lão già chết tiệt." Keisy hét lớn một tiếng: "Ông rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy hả?"
"Oh." Barbarise đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Ta là nhận thỉnh cầu của Long Hoàng, đến kiểm tra thực lực của các ngươi."
Ông đang chém gió thì có... Keisy trợn lớn mắt, nghe lời nói xạo chừng như là tệ hại nhất lịch sử này, vừa điên cuồng xoay chuyển ý nghĩ, thử lý giải Barbarise rốt cuộc đang muốn làm cái gì.
Nhìn thấy biểu tình "tin ông mới có quỷ" kia của Keisy, Barbarise cũng không khỏi cười khổ, đám tiểu quỷ này thật là hiểu rõ hắn. Không sai! Cho dù giết hắn, hắn cũng sẽ không đi giúp Long Hoàng, nhưng, Long Hoàng lại ti tiện không đi uy hiếp tính mạng của hắn, mà là dùng tính mạng của Misery để uy hiếp hắn!
"Ánh mắt của lão già kia..." Keisy thấp giọng nói: "Vừa mới nghiêng góc mười lăm độ nhìn lén Misery, chuyện này khẳng định có liên quan với Misery!"
Thật lợi hại, sau này tuyệt đối không thể ở trước mặt Keisy nhìn lén bất cứ thứ gì... mọi người thầm nghĩ.
"Đám tiểu tử cuồng vọng, tóm lại, hôm nay ta sẽ không để cho các ngươi thắng!" Barbarise hét lớn một tiếng, hắn chỉ có thể dùng loại phương thức này để cảnh cáo những tiểu quỷ kia, trận đối quyết hôm nay hắn là không thắng không được.
"Trận này hôm nay, chúng tôi cũng không thắng không được!" Keisy lạnh lùng hét trở lại.
Barbarise ngẩn người. Vừa dùng ánh mắt liếc hướng Misery, vừa nói: "Vì để đáp lễ 'Misery' bạn lâu năm của ta. Ta không thắng không được!" Hắn vô cùng nỗ lực muốn ám chỉ đám người Keisy, hắn nhất định phải thắng, nếu không tính mệnh của Misery sẽ khó giữ được.
"Hừ!" Keisy cũng nỗ lực dùng ánh mắt liếc hướng Leola: "Tôi nói cho ông, chúng tôi cũng không thắng không được! Vì đồng bạn 'Leola' của tôi."
Barbarise nhíu chặt mày, hắn không biết chuyện trái tim Long Hoàng, cũng không biết Leola đã hứa với Long Hoàng, nếu thua rồi sẽ ăn trái tim Long Hoàng. Nhưng hắn vẫn là có thể thấy rõ ám chỉ của Keisy, xem ra nếu bên Keisy thua rồi, Leola chắc chắn không phải chết, cũng là đối mặt với kết cục càng gay go hơn chết, nếu không bọn họ sẽ không bất chấp tính mệnh của Misery.
Barbarise và Keisy hai người mắt to trừng mắt nhỏ lẫn nhau, trong lòng đồng thời nghĩ đến, sự tình... có phải là lâm vào cục diện bế tắc rồi?
"Hình như bạn bè ngày xưa đã chào hỏi xong rồi." Nhìn thấy song phương đều nhíu mày, Long Hoàng hình như vô cùng hài lòng, ngay cả tươi cười cũng tỏ ra đặc biệt đậm: "Xin đừng để cho khán giả chờ quá lâu, thi đấu mau bắt đầu đi."
Song phương đều do dự, nhưng vẫn không thể không đứng lên lôi đài, vòng bảo hộ dạng trụ tròn bên lôi đài cũng lập tức khởi động theo. Mặc dù ba người Keisy hình như vẫn còn đang do dự, mà Barbarise cũng chưa triển khai công kích. Nhưng hai người khác lại sẽ không chờ đợi.
Y Đa Nhân biết mâu thuẫn của song phương, hắn muốn thừa dịp bọn họ còn đang do dự, không muốn động thủ, thừa cơ triển khai công kích mãnh liệt, nhất cử đánh đổ bọn họ.
Cho nên, hắn vừa ra tay liền là sát chiêu!
"Misery. Trọng lực áp chế."
Dưới mệnh lệnh của Y Đa Nhân, Misery vươn ra tay phải, thi triển ra ma pháp trọng lực mà hắn thiện trường nhất, không khí nhất thời trở nên vặn vẹo, áp lực trầm trọng áp xuống đầu của ba người Keisy...
"Vòng bảo hộ!" May là Mai Nam vẫn luôn đang chú ý hành động của đối phương, sớm ở cùng lúc Y Đa Nhân hô ra tiếng, hắn cũng động thủ dựng lên vòng bảo hộ.
Y Đa Nhân sớm đã tra rõ thực lực của đối thủ thế nào, biết rõ gia tộc của Mai Nam là ma pháp sư chuyên nghiên cứu vòng bảo hộ qua nhiều thế hệ, muốn công phá vòng bảo hộ của hắn, chỉ có thể dùng công kích không ngừng để hao tổn ma lực của Mai Nam, cho đến khi hắn kiệt sức mới thôi, hoặc là lấy ma pháp mang tính áp đảo để đánh ngã hắn.
Hôm nay người thượng trận nếu là Jones, Y Đa Nhân sợ rằng sẽ lâm vào hoàn cảnh không biết bắt tay vào đâu, dù sao Jones nhiều năm nằm ở dưới uy hiếp bị áp sát, quanh năm đều che phủ vòng bảo hộ, ma lực của hắn có thể nói là sâu không thể lường, mà trên thực tế, cũng không có người có cái kiên nhẫn kia thật sự đi kiểm tra, lấy ma lực của Jones rốt cuộc có thể chống giữ vòng bảo hộ bao lâu... thông thường bên chống giữ không nổi trước đều là bên công kích.
Nhưng, hôm nay người thượng trận là Mai Nam, một người còn trẻ hai mươi mấy tuổi, cho dù vòng bảo hộ của hắn nghiên cứu có sâu, ma lực không đủ thâm hậu trước sau luôn là vết thương trí mạng của hắn.
Nhất là khi người