Bất Tử Bất Diệt

Chương 177

Người có danh, cây có bóng, bốn từ "Bất tử ma đế" vừa thốt lên, sơn trang lập tức đại loạn, tất cả các sát thủ đều vô cùng kinh hoàng.

Thời gian gần đây, thủ đoạn huyết tinh của Độc Cô Bại Thiên sớm đã vang danh giang hồ, dưới ma uy của hắn, cho dù là những sát thủ thường xuyên trải qua khảo nghiệm sinh tử cũng không kìm được phải rét run lên.

"Ha ha, thì ra là ma đế quang lâm, không đón tiếp sớm được, xin mời vào". Cùng với lời mời, một bóng xanh xuất hiện trước mặt bọn Độc Cô Bại Thiên, đó là một lão già thấp lùn, nhỏ bé.

Độc Cô Bại Thiên lạnh lùng nhìn y nói: "Ngươi là ai?".

Kẻ mới đến đáp: "Ma đế đã không biết ta là ai, vì sao lại đánh vào sơn trang của ta".

"Hừm, ta đến để tiêu diệt tổ chức sát thủ thiên hạ đệ nhị, ta biết những người ở đây đều là những quái tử thủ hai tay nhuốm đầy máu tanh, ta chỉ biết ngươi là một lão sát thủ, còn thân phận cụ thể của ngươi, đương nhiên là ta không biết".

Lão sát thủ nói: "Xem ra ngươi đã biết đây chính là tổng đà bí mật của tổ chức sát thủ đệ nhị, ta không thừa nhận thì chỉ là trò cười, coi như là thừa nhận. Đúng, đây chính là tổng đường của sát thủ, đối với cái mũi của ma đế các hạ, ta thực sự bội phục, không ngờ có thể tìm đến nơi này".

Hoa Vân Tiên ở phía sau tiện thể chêm vào: "Không sai, tên khốn này ngoại trừ da mặt rất dày, còn có cái mũi rất dài, coi như là ngươi xui xẻo, bị hắn soi trúng".

Độc Cô Bại Thiên nói: "Ngươi thân là một cao thủ đế cảnh, lại không thoát ra khỏi trần thế ô trọc để tĩnh tâm tu luyện, không ngờ lại tổ chức ra một tổ chức tà ác như thế này, thật là đánh phanh thây xé xác".

Sát thủ đế cảnh nói: "Ha ha, nếu như trên thế giới này không có ai cần sát thủ, chúng ta đã sớm bị giải tán rồi. Sự thực chứng minh là rất nhiều người không từ bỏ được những tổ chức như thế này, thậm chí có những trưởng lão đạo mạo của các đại phái cũng tìm đến chỗ chúng ta để làm ăn. Ngươi không chỉ trích những người đó, vì sao lại muốn thảo phạt chúng ta, những người nhận tiền giúp thân chủ giải quyết tai nạn."

Độc Cô Bại Thiên nói: "Bởi vì nghề nghiệp của các ngươi quá bẩn thỉu, các ngươi hút máu người, tác ngươi là một lũ ma quỷ tham lam."

Sát thủ đế cảnh ngẩng đầu cười vang: "Ha ha…Ma đế à, ngươi không cảm thấy những gì ngươi nói thật đáng cười hay sao? Chúng ta nhuốm đầy máu tanh? Những người bị ngươi giết hình như không ít hơn bọn ta? Hai lần đại chiến Trường Sinh cốc, ngươi đã giết bao nhiêu người? Không ít hơn một nghìn người, nhiều hơn chúng ta nhiều, ngươi mà gia nhập tổ chức sát thủ thì sẽ là vương bài sát thủ số 1 từ trước đến nay".

Độc Cô Bại Thiên đáp: "Cùng là giết người, nhưng ta là vì sinh tồn, chỉ bất đắc dĩ vì bảo vệ mình mà thôi, còn các ngươi đem tính mạng người khác ra làm giao dịch, tính chất hoàn toàn bất đồng".

Sát thủ đế cảnh cười nói: "Ha ha, cái thế giới này chỉ lấy thực lực ra mà giảng đạo lý, ngươi không phải là muốn tiêu diệt tổ chức của bọn ta sao? Được thôi, hãy thể hiện thực lực của ngươi đi".

Độc Cô Bại Thiên nói: "Ngươi thật là thẳng thắn ,hôm nay ta đã dám đến, đương nhiên chẳng coi các ngươi vào đâu, lát nữa đến lúc động thủ, ta muốn xem các ngươi có bản lĩnh gì. Nhưng mà trước khi động thủ, ta có một việc chưa rõ, muốn nghe các ngươi giải thích một chút".

Sát thủ đế cảnh nói: "Có chuyện gì?".

Độc Cô Bại Thiên nói: "Sau lưng các ngươi có phải có một thế lực chống đỡ cho các ngươi phải không?",

Đế cảnh sát thủ nói: "Buồn cười, đường đường là tổ chức sát thủ đệ nhị, sao có thể là vật trong tay người khác được, không có kẻ nào có thể khống chế được chúng ta".

"Hừm, ta không tin, sau nhưng các ngươi khẳng định có một thế lực khác".

Sát thủ đế cảnh nói: "Xem ra ngươi đã sớm điều tra qua chúng ta, nhưng đã làm ngươi thất vọng rồi, thực sự không có kẻ nào không chế chúng ta, chỉ có vài vị khách sộp thường xuyên chiếu cố chúng ta mà thôi, nhưng mà là ai, ta không thể tiết lộ được".

Độc Cô Bại Thiên biết rằng có hỏi nữa thì cũng không thu được gì, bèn thôi.

Lúc này, nhóm người do Thủy Thiên Ngân dẫn đầu đã vô thanh vô tức từ phía sau tiến vào sơn trang, do những sát thủ trong sơn trang đều tập trung chú ý vào Độc Cô Bại Thiên ở tiền viện, căn bản không chú ý đến nhóm người này.

Còn những kẻ canh gác ẩn nấp xung quanh, đều không qua được cảm ứng của thần thức đế cảnh, tất cả các trạm gác ngầm đều bị thân thủ siêu tuyệt của lão dọn sạch.

Lúc này Độc Cô Bại Thiên cùng sát thủ đế cảnh giương cung bạt kiếm, đại chiến chuẩn bị bắt đầu.

Nhưng đúng vào lúc này, đế cảnh sát thủ cảm ứng được khí tức của lão võđế Thủy Thiên Ngân, lập tức biến sắc. Lúc trước y chỉ tập trung quan sát Độc Cô Bại Thiên, không chú ý đến động tĩnh phía sau sơn trang. Hiện giờ lại phát hiện một đế cảnh cao thủ tập kích, làm sao không kinh hoàng cho được.

Độc Cô Bại Thiên quay đầu nói với Thủy Tinh và Hoa Vân Tiên: "Lát nữa ta đối phó với lão già này, các người dẫn quân đánh giết vào trong, không được cho tên nào chạy thoát".

Dứt lời hắn cởi áo choàng quẳng sang một bên, tấm áo chòng nát vụn giữa không trung, cuốn theo chiều gió.

Sát thủ đế cảnh nói: "Độc Cô Bại Thiên, có lẽ tu vi của ngươi đủ cao thâm, đủ khủng bố, nhưng ngươi chỉ có tu vi cao thâm mà thôi, ngươi không hiểu được kĩ xảo giết người, giết người cũng là một môn nghệ thuật, không nhất định phải có công pháp cao thâm, tu vi hơn người, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một bài học".

Dứt lời, y cũng cởi áo choàng ra.

Độc Cô Bại Thiên bật cười, lão già này thật là tự phụ, không ngờ dám định dạy cho hắn một bài học. Không phải hắn chưa bao giờ giết người, hơn nữa còn giết không ít, đâu thèm để ý đến những lời đó của sát thủ đế cảnh. Tay hắn nắm chặt Ma Phong, nhưng cuối cùng vẫn chưa rút ra

Thân thể nhỏ bé của sát thủ đế cảnh bạo phát một cỗ bá khí kinh người, cương khí hùng hồn từ trong cơ thể của y hùng dũng lan tỏa, dao động kinh hồn, khiến những người khác cảm thấy vô cùng rúng động.

Độc Cô Bại Thiên xua tay về phía sau nói: "Các ngươi chuẩn bị tiến công đi".

Dứt lời, y sải bước về phía cao thủ đế cảnh đó, mỗi bước chân, mặt đất đều trung chuyển, chiến ý ngút trời.

Thủy Tinh ở phía sau kêu lên: "Cẩn thận một chút".

Hoa Vân Tiên lẩm bẩm: "Yên tâm, tên khốn này không chết được đâu, càng đánh càng mạnh".

Độc Cô Bại Thiên không chú ý đến lời nói của mấy người phía sau, hắn không ngừng tích tụ cương khí bên trong cơ thể, thân thể dần dần phát ra quang mang nhàn nhạt, cương khí từ bên trong cơ thể lan tỏa ra.

Hai cao thủ đế cảnh cuối cùng cũng bắt đầu giao phong chân chính.

Hoa Vân Tiên, Thủy Tinh dân thủ hạ từ hai bên đánh thẳng vào trong.

Lúc này trong sơn trang đã trở lên hỗn loạn, lão võ đế vô thanh vô tức tiến vào bên trong, đã tiêu diệt rất nhiều cao thủ, lão xuất thủ vô tình, những sát thủ gặp phải lão không chết thì cũng trọng thương.

Sơn trang đại loạn, Ma giáo, Vân Yên các, Thủy Tinh trai điên cuồng chém giết, sát khí ngập trời trong đêm tuyết trắng.

Tổ chức sát thủ đệ nhị thiên hạ, mặc dù thực lực hùng hậu, lực lượng cường đại, nhưng cũng không cách nào chống được sự liên thủ của ba bên, chỉ trong hơn chục phút, sơn trang máu chảy thành sông.

Nhưng không phải là vì tổ chức sát thủ đệ nhị thiên hạ không có sức chiến đấu, trong sơn trang có bốn cao thủ vương cấp, một đế bốn vương, cộng thêm một vương cấp cao thủ bị Độc Cô Bại Thiên giết chết trước đó, có thể tưởng tượng được thực lực của tổ chức này như thế nào.

Nhưng bốn cao thủ vương cấp vừa xuất hiện liền bị Thủy Thiên Ngân chặn lại. Bốn đạo kiếm khí lóe lên, quang mang rực rỡ, nhưng tiên thiên kiếm khí vô tận gặp phải tiên thiên cương khí của lão võ đế, liền mất đi sự lợi hại thường ngày, giống như những quầng sáng pháo bông biến mất giữa không trung.

Bốn vị vương cấp cao thủ khổ sở ứng phó cương khí của Thủy Thiên Ngân, cửu tử nhất sinh.

Hoa Vân Tiên với thân thủ vương cấp đột kích giữa đám sát thủ, thân hình phiêu dật, nhưng xuất thủ vô tình, từng đóa hoa máu nở rộ sau lưng nàng.

Xét một cách tương đối, Thủy Tinh quá mềm lòng, không nỡ giết một sát thủ nào, chỉ đánh ngã mà thôi.

Hung hãn nhất là ma giáo đệ tử, những kẻ này ra tay tàn độc, mỗi kiếm đều thấy máu, giết cho bọn sát thủ bỏ chạy tán loạn.

Chưa đầy một khắc, tổ chức sát thủ đệ nhị thiên hạ hoàn toàn tan rã, không phải là bọn chúng quá yếu, mà là đối thủ quá mạnh. Lão võ đế dùng lôi đình chi uy, chớp mắt đã hạ gục hai cao thủ vương cấp, chỉ còn hai tên khổ sở tránh né, đầu lĩnh đã như vậy, thủ hạ nào còn tâm tình tái chiến nữa.

Binh bại như núi đổ, hỗn chiến chớp mắt chuyển thành đồ sát đơn phương, sơn trang máu chảy thành sông.

Lúc này, đại chiến giữa Độc Cô Bại Thiên và đế cảnh sát thủ đến hồi gay cấn. Hắn không ngờ thực lực của lão sát thủ này lại mạnh như vậy, hơn nữa, đúng như y nói, y thực sự nắm được không ít kỹ xảo sát nhân. Ví dụ như lợi dụng địa thế, dùng thực lực đế cảnh phóng phi đao, hắt dược phấn, dùng đoản kiếm trong tay xảo diệu phản xạ ánh trăng, hiến Độc Cô Bại Thiên hoa cả mắt, sau đó đột tập…những sát chiêu cổ quái xuất ra vô tận.

Độc Cô Bại Thiên hóa giải từng chiêu, những đòn thứ sát xảo diệu của sát thủ đế cảnh đều bị hóa giải, hai người giao chiến kịch liệt giữa không trung bạo phát từng đòan quang mang lóe mắt, cương khí mãnh liệt bắn ra khắp nơi.

Trong sơn trang, tiếng la chém giết càng ngày càng ít đi, khiến sát thủ đế cảnh vô cùng bất an, y dần dần mất đi vẻ ung dung ban đầu.

Độc Cô Bại Thiên cười ha hả nói: "Ngươi không phải là muốn dạy ta kỹ thuật giết người sao? Hiện giờ hoảng hốt cái gì?".

Sát thủ đế cảnh gằn giọng nói: "Không ngờ ngươi lại mời nhiều viện thủ đến như vậy, Bất tử ma đế có nhiều nanh vuốt từ bao giờ vậy?". Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Ngươi không cần phải biết, chết đi".

Độc Cô Bại Thiên tiến lên một bước, tung ra một quyền vô cùng cương mãnh, cương khí vô tận điên cuồng cuộn về phía trước, không trung ẩn ước truyền lại từng trận ì ùng, năng lượng vô cùng lan tỏa khắp trang viện, dao động kịch liệt khiến những kẻ đang giao chiến ở ngoài xa cũng phải run lên.

Sát thủ đế cảnh biến sắc, y biết được uy lực của quyền này, cũng biết Độc Cô Bại Thiên muốn cùng y tiến hành đòn đấu cuối cùng. Y không dám chủ quan, quẳng thanh kiếm trong tay đi, gầm lên một tiếng, thân thể phát ra những tiếng răng rắc. Thiên địa tinh khí cuồn cuộn tụ vào người y, toàn thân y như một vực sâu hút nước, hút tất cả thiên địa tinh khí vào bên trong.

Lúc này, thân hình nhỏ bế của cao thủ đế cảnh phảng phất như to lên gấp nhiều lần, toàn thân phát ra một cỗ khí tức chấn nhiếp lòng người, lực lượng trong cơ thể y hung dũng bành phái, cường hoành vô tận, ẩn ước có quang mang xuất hiện, y cũng huy động một quyền, nghênh đón Độc Cô Bại Thiên.

Độc Cô Bại Thiên thầm kinh ngạc, hiện giờ y thực sự tin vào câu nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Một đầu lĩnh của tổ chức sát thủ tham luyến hồng trần tục sự, không ngờ lại có tu vi cao thâm như vậy, không ngờ lại có một loại công pháp tương tự như Thâu thiên đoạt nhật đại pháp, đây thực sự là một cường địch.

Hai đòn tấn công cường liệt của hai đại cao thủ cuối cùng cũng va chạm vào nhau, cương khí rực rỡ bắn ra bốn phía, quang mang lóa mắt xông lên tận trời, tường viện xung quanh trang viện biến mất như băng tuyết dưới ánh nắng, cuối cùng hóa thành cát bụi, các phòng ốc ở phía xa cũng bị ảnh hưởng, sụp xuống từng mảng.

Năng lương dao động kịch liệt lan tỏa rất xa, đám sát thủ và đệ tử ba phái đều bị ảnh hưởng, rất nhiều người bị hất văng ra đất.

Độc Cô Bại Thiên khóe miệng rỉ máu tươi, hắn ít nhiều cũng bị thương nhẹ, còn sát thủ đế cảnh liên tục phun ra ba ngụm máu tươi, chạy như bay trốn vào phía trong sơn trang.

Nhưng một đạo thân ảnh nhanh chóng chặn trước mặt y, lão võ đế Thủy Thiên Ngân cười ha ha nói: "Chớ vội chạy, ta còn chưa thân thiết với người, ồ, sao ta thấy ngươi thật là quen".

Bình Luận (0)
Comment