Bất Tử Bất Diệt

Chương 19

"Thế nào? Phục chưa?"

"Không phục,có bản sự thì chính diện đấu một chưởng với ta."

"Đồ ngốc,ai giống ngươi,cứ đứng đấy mà nhảy nhót,kêu gào,khua chân múa tay như một con gấu đần độn,ngươi coi địch nhân là khúc gỗ đứng yên cho ngươi đánh chắc.Võ đạo là dựa vào chữ xảo để thắng ngàn cân,thôi,không nói với ngươi nữa." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Ngươi biết cái gì,thứ ngươi nói là "khua chân múa tay như một con gấu đần độn" chính là Bá Vương Thần Quyền của ta,khí thế nhất định phải trấn áp cả thiên hạ,quên mình là ai,nữ nhân ẽo ợt như ngươi làm sao hiểu được."

"Ha ha,buồn cười thật,Bá Vương Thần Quyền cơ đấy,tên thô tục như thế mà ngươi cũng nghĩ ra được,võ đạo biến hóa đa đoan,lối đánh của ngươi vừa nãy ngu xuẩn hết sức,không phối hợp với bộ pháp gì hết,vậy mà dám vênh váo khoe khoang."

Độc Cô Bại Thiên tuy ngoài miệng bất phục nhưng trong lòng thầm thừa nhận,bộ quyền pháp này hắn sáng tạo ra chưa lâu,Cửu Chuyển công pháp của hắn cũng chỉ ở giai đoạn sơ khai,còn xa lắc mới đạt mức đại thành,chuyện phối hợp pho quyền với cách vận khí chưa thông suốt,bề ngoài có vẻ uy phong lẫm lẫm,không ngờ bị tiểu nha đầu vừa liếc mắt đã nhìn ra.Còn về bộ pháp hắn sáng tạo nhiều ngày mà vẫn chưa như ý.

"Sao không nói nữa,cũng là tỷ tỷ nói đúng,hi hi."

"Đến đây,ta đánh này."Tả thủ lại tống ra một quyền,chân tung cước nhắm vào bên phải tiểu phúc thiếu nữ.Nàng lắc người tránh thoát,Độc Cô Bại Thiên lại tung ra một loạt quyền ảnh,kình khí mãnh liệt thổi tung lá cây trong sân,thiếu nữ thuận theo quyền phong dạt đông dạt tây,hết sức nhàn nhã,ung dung như đi dạo trong từng đợt sóng quyền ảnh.

Độc Cô Bại Thiên vừa bực vừa nóng lòng,song quyền liên tục tung ra,xoay tròn như hai bánh xe gió,nhưng không tài nào chạm vào chéo áo thiếu nữ.Khắp sân toàn là kình khí ào ạt,lá khô tung bay,một lúc sau hắn dần tĩnh tâm,mỗi quyền tung ra lại ngầm phân tích cẩn thận,chân khí vận chuyển thông suốt dần,bộ pháp bắt đầu ăn khớp với quyền pháp.

Thiếu nữ nhận ra thay đổi của hắn,quyền pháp không thiên về cương mãnh nữa,trong bá khí có mấy phần phiêu dật,nháy mắt đã trở thành nhuần nhuyễn,không cứng đờ như lúc trước nữa.

Trong mắt nàng lóe lên thần thái khác lạ.

Một lúc sau,trong lòng Độc Cô Bại Thiên hoàn toàn bình lặng,vô dục vô cầu,như thể không quan tâm hoàn toàn đến ngoại giới,vung quyền lên là có cảm giác thống khoái lâm li,chân khí phảng phất như đã tìm được quỹ đạo,vận hành thông suốt trong thân thể,bộ pháp cũng trở nên khinh linh không còn lóng ngóng nữa.

Thiếu nữ kinh ngạc không nói thành lời,vừa nãy hắn còn là tiểu tử ngốc nghếch,tức cười,nháy mắt sau đã biến thành một người khác,người ngộ ra trong lúc đấu võ không hiếm gặp nhưng tốc độ tăng tiến nhanh như hắn đúng là hi hữu.Khuôn mặt cương nghị tuấn mỹ của Độc Cô Bại Thiên hoàn toàn bình lặng,thiếu nữ không còn nhàn nhã như vừa nãy được nữa,không chỉ lách người tránh né mà bắt đầu phải vung quyền gạt đòn.Tư thế đẹp đẽ,khinh linh như tiên tử.

Một người quyền pháp cương mãnh,bá khí ràn rụa,một người uyển chuyển như tiên tử đang bay múa.Gặp kẻ càng đánh càng mạnh như Độc Cô Bại Thiên,thiếu nữ có ý thành toàn cho hắn,lực đạo tăng thêm mấy thành,tốc độ cũng nhanh hơn hẳn.

Đối diện với áp lực xung kích,Độc Cô Bại Thiên vẫn trấn tĩnh không hề lo lắng,nhưng bộ pháp liền biến hóa,linh động phiêu dật linh động như rồng như hổ.

Gặp được thiếu nữ chính là may mắn của hắn,trong lòng y trống trơn,nàng liên tục dồn ép khiến hắn liên tục có đột phá,võ công nhảy vọt,thực lực tăng từ cao thủ nhị lưu lên nhất lưu,khó hơn là lĩnh ngộ được cách tấn công.Hắn vốn hòa trộn công pháp của tiền nhân để sáng tạo võ công riêng,bước đầu đã gặp may,ít nhất cũng rút ngắn được 5 năm quá trình nhận thức công pháp mà hưởng lợi cả đời.

Thiếu nữ liên tục gia tăng áp lực,hắn càng thu được nhiều đột phá,quyền pháp mạnh mẽ hẳn,kình khí ràn rạt,thể hiện rõ khí thế bá vương.Chân khí mãnh liệt nghiền lá khô nát thành bụi,y phục trên mình hắn cũng bị xé toạc,lộ ra cơ thể hùng tráng chắc nịch,mái tóc dài bay bay,khí thế uy vũ.

Hắn tống ra một quyền đơn đơn giản giản đánh vào thiếu nữ,nàng dạt sang bên tránh khỏi đòn đánh chính diện.

"Ầm."

Ngọn quyền đánh trúng cây ngô đồng phía sau nàng,thân cây xù xì gãy gục,một đòn của hắn không ngờ lại có uy lực như vậy.

Hắn tỉnh lại,thiếu nữ cũng ngừng công kích.Thấy một chưởng của mình có thể đánh gãy được cây ngô đồng,trong lòng hắn kích động không nói thành lời,nhắm mắt hồi tưởng lại tường tận quá trình.

Thiếu nữ giương mắt nhìn hắn,không dám quấy nhiễu,nàng biết nếu bây giờ hắn không dụng tâm lĩnh ngộ,đột phá đạt được ban nãy sẽ quay về con số không.

Độc Cô Bại Thiên chầm chậm mở mắt,ánh mắt trong veo,thần quan thoạt ẩn thoạt hiện.

Thiếu nữ biết từ đây hắn đã đạt đến cảnh giới nhất lưu cao thủ.

"Hi hi,cung hỉ đệ đệ ngốc từ một tiểu tử nhị lưu lên được nhất lưu cao thủ,phải cảm tạ tỷ tỷ thế nào đây?"

Độc Cô Bại Thiên biết nếu không có nàng có ý thành toàn,liên tục ra chiêu,bản thân hắn khó lòng đạt được đột phá như vừa rồi,trong lòng cảm kích không thể nói lên bằng lời.Nhưng ngoài miệng tuyệt không chịu phục thiếu nữ vừa khả ái vừa đáng ghét,từng chọc cho hắn suýt phát khùng mà không nói được câu nào."Tiểu nha đầu, để báo đáp, ta đành cưới một tên trộm cắp không ai thèm lấy như ngươi vậy."

"Cái gì?Tên khốn kiếp ngươi nói lại một lần nữa cho ta xem nào."Vẻ mặt thiếu nữ đầy nộ khí.

Độc Cô Bại Thiên hết sức cao hứng,từ đầu đến giờ lúc nào hắn cũng chịu lép,nàng ta cứ cười hi hi,không làm sao chọc tức nổi,bộ dạng đó chỉ nhìn đã khiến hắn điên tiết,giờ rốt cuộc nàng cũng nổi giận,thật khiến hắn mát lòng dị thường.

"Ta phải nói là phát dương phong cách,cưới tên trộm cắp không ai cần như ngươi,có phải là cao hứng đến chết người,trong lòng tấu nhạc hay không?"

Hắn hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt nàng trầm hẳn xuống,tiếp tục nói:"Uý muội muội trộm cắp sao không nói nữa?"

"Ngươi chết đi."

Độc Cô Bại Thiên chỉ cảm thấy một trận gió thơm phất qua,trên mặt vang lên tiếng "bốp."

"Muội muội trộm cắp sao lại đánh ta?"Hắn làm ra vẻ vô tội.

"Ta đánh tên đầu heo ngươi,có biết không được nói lung tung những lời đó với con gái không hả?Ta quyết định trừng phạt ngươi."

Độc Cô Bại Thiên kêu ầm lên kích động: "Cái gì?Tát ta một cái còn đòi trừng phạt?Ngươi đúng là được voi đòi tiên?" Đoạn thấp giọng lầm bầm: "Hiện giờ ta sợ ngươi chắc?"

Thiếu nữ lại bật cười: "Đệ đệ ngốc,ngươi đúng là cuồng vọng vô tri!Võ công mới đạt đến mức nhất lưu thì cho rằng mình thiên hạ vô địch chắc? Đúng là buồn cười,số nhất lưu cao thủ ở năm quốc gia trên đại lục phải đếm mười ngày nửa tháng mới hết,ngươi bất quá là một hạt cát mà thôi. Đừng có đem so sánh một siêu cao thủ nhất lưu với một cao thủ siêu cấp, đương nhiên ngươi không đánh được ta."

"Cái gì mà không đánh nổi ngươi?Lẽ nào ngươi không biết siêu nhất lưu còn lợi hại hơn siêu cấp?"

Thiếu nữ không đáp,dùng hành động trả lời,phất tay một cái,gốc đại thụ gãy gục dưới đất từ từ bay lên, đến quá đầu Độc Cô Bại Thiên thì nát vụn,lả tả rơi xuống.

Độc Cô Bại Thiên ngẩn người, đây là sức mạnh của con người sao?Hắn trợn trừng mắt nhìn từng mẩu gỗ rớt vào mình,sự tình xảy ra hoàn toàn che khuất mọi nhận thức của hắn về võ học,loại công lực kinh khủng như tiên thuật này khiến hắn cơ hồ không tin nổi.Thời gian như ngừng trôi,thân thể hắn cứng lại như khúc gỗ nhưng nội tâm đang nổi song.

Hắn từng xá thân thành ma,công lực đạt đến cảnh giới cao thủ vương cấp nhưng tuyệt đối không có uy thế như của thiếu nữ.

Lòng y cuộn sóng,lẽ nào nàng đã đạt đến thánh cấp trong truyền thuyết,nàng ta xem ra còn nhỏ tuổi hơn hắn một hai tuổi,tâm tính còn trẻ con,làm sao có khả năng đó được?Tuổi còn nhỏ sao công lực đến mức đó.

" Tiểu nha đầu,đạt đến cảnh giới thánh cấp rồi sao?"

"Còn chưa,nhưng sắp rồi.Hi hi,sợ hả?"

"Võ công của ngươi là tự luyện?"

"Đúng là ngốc,chả lẽ còn muốn người khác giúp luyện võ công nữa sao?"

"…"Độc Cô Bại Thiên im lặng,nội tâm cực kỳ chấn động.

Bình Luận (0)
Comment