Bất Tử Bất Diệt

Chương 22

"Huyên Huyên, cô không phải muốn dọa ta chứ?"

Huyên Huyên không lý tới hắn tiếp tục kể " Chuyện về sau có người trong cung kể lộ ra,lúc đó bảy cao thủ vương cấp vào tòa nhà này,dựa vào tu vi cảm ứng được một cỗ tinh thần dao động nhè nhẹ lúc được lúc mất, chính cỗ tinh thần này lại khiến cả bảy người hoảng sợ.Tối ngày thứ ba, cả bảy người nắm tay nhau thành vòng tròn tổng hợp tu vi của cả nhóm lại, sử dụng thần thức mãnh liệt bao trùm không gian cả tòa nhà truy tìm nguồn gốc các sợi tinh thần đó, cuối cùng phát hiện được từng sợi tinh thần dao động xuất phát từ chính gian phòng này đây"

Độc Cô Bại Thiên cảm thấy trong tim dâng lên từng luồng hơi lạnh, muốn bỏ chạy ngay ra khỏi qoàn nhà đáng sợ này, nhưng với sự tự tôn của nam nhi không cho phép hắn làm như vậy.Đồng thời hắn cũng muốn biết rốt cuộc tòa nhà có ẩn tàng vật gì khủng khiếp đến vậy.

Huyền Huyền lại cất giọng nói vui vẻ nhưng không dễ nghe chút nào " Ở gian phòng này, bảy người tìm được một lối đi vào địa động, vừa khai mở lối đi vào địa động đó lập tức cảm nhận được một sự sợ hãi tràn ngập, một loại sợ hãi kinh khiếp nhân tâm,ngay cả tu vi cao thâm của cao thủ vương cấp cũng không dằn nén được, tất cả cảm thấy kinh hoàng.Cả bảy người định rút lui nhưng vì tính hiếu kỳ mạnh mẽ đã níu kéo họ ở lại. Bọn họ tiến vào địa động mới phát hiện đó là một nơi kỳ diệu, như mộng như ảo. Còn bản chất kỳ diệu thế nào thì chính vị cung nhân đó cũng không rõ"

"Bảy vị cao thủ đi rất lâu trong địa động lại phát hiện hai lối vào hắc động,lòng động tối hun hút,hướng đầu sâu xuống lòng đất,trên mỗi cửa đều khắc có một hàng chữ đỏ như máu,đọc lên không khỏi kinh hồn"

"Một bên cửa đề: Phong ấn ác ma,giam giữ quần ma trong Vạn Ma Quật,tự tiện xông vào sẽ chết"

"Một bên đề: Tuyệt ấn phong bế thánh,giam hết thiên hạ,diệt cả Võ Thánh,xông vào sẽ chết"

"Bảy người thấy thủ bút cuồng vọng như vậy đều cười khẩy,vai kề vai tiến vào một cửa động.Nhưng một việc đáng sợ liền xảy ra,cách động khẩu chừng ba trượng,thần thức bảy người đều rung động,một cỗ thần thức đáng sợ ào ạt tràn đến công kích thần thức của bảy người, khiến cho họ thổ huyết, suýt nữa thần thức cũng tan nát"

"Cả bảy người không ai dám dây dưa,vội vàng rút khỏi địa động, cuối cùng họ cũng hiểu được nguyên nhân ai vào đây cũng chết rất ly kỳ.Nguyên do lối vào địa động bị phá hủy một phần khiến năng lượng phong ấn bị thất thoát, tiếp xúc lâu ngày với người và súc vật khiến tất cả vô hình mà mất mạng"

"Bảy người vội vàng trở về hoàng cung, kể lại sự tình cho hoàng đế của Thanh Phong đế quốc rồi đi ngay trong đêm tìm nơi trị thương"

"Xú tiểu tử nghe rõ chưa?"

"Ngươi đúng là ác ma, tiểu ma nữ, ngươi đưa ta đến đây làm gì? Làm gì có bảo tàng nào,rõ ràng lối đi vào địa ngục mới đúng.Ngươi muốn đi chết thì cứ đi chết một mình,còn kéo theo ta làm gì?"

"Ta..một mình ta rất sợ" Vẻ mặt Huyền Huyền xuất hiện nét bối rối

"Cái gì? Ngươi sợ liền kéo ta theo chết cùng? Có nhầm không, ngươi ăn no rửng mỡ,lại đi đến chỗ quái quỷ này.Ta phải đi đây,ngươi cứ ở lại nhé!" Độc Cô Bại Thiên hậm hực nói.Đoạn xoay người bỏ đi

Huyên Huyên lắc người chắn ngang lối đi của hắn " không được,ngươi không được đi, dầu gì ngươi cũng đi một lúc lâu rồi, giờ ngưoi phải tiếp tục đi cùng ta"

"Tránh ra, đừng nhõng nhẽo với ta,ngươi có đem thân ra ta cũng không chịu.Ngươi dầu sao cũng là cao thủ đế cấp,hơn hẳn thất đại cao thủ đó, còn ta chỉ là một nhân vật nhỏ xíu, còn lâu mới đạt đến trình độ nhất lưu.Vạn nhất địa động đó mở ra,ta không mất mạng mới lạ,Bản thân ngươi cao siêu như vậy sao còn tìm một kẻ như ta đi theo cho vướng chân vướng tay,đừng cản ta,để ta đi"

"Lẽ nào ngươi lại nhẫn tâm như vậy, để mặc một nữ tử yếu đuối cô khổ lênh đênh lại nơi đáng sợ này?" Huyên Huyên lộ vẻ đáng thương nói.

"Xấu chết đi được,mau thay mặt nạ đi, ta cũng không chịu được nữa rồi"

Huyên Huyên như đang diễn trò ảo thuật,lột một lớp mặt nạ nữa trên mặt xuống, lộ ra gương mặt xinh đẹp động lòng người

"Ngươi đeo bao nhiêu lớp của nợ này?Không lạ sao da mặt ngươi lại dày như vậy."

"Khuôn mặt thế nào, thích chứ?"

"Ngươi đeo nhiều mặt nạ thế này.Diện mạo thật thế nào?Không giống như quỷ dạ xoa chứ?Ngươi,ngưoi là nữ nhân, không thể là nam nhân được"

"Khuôn mặt này là dành cho tên khốn sắc lang như ngươi,nghe cho rõ đây,ta là nữ nhân,ngươi mới là yêu nhân biến thái, có đi không thì bảo?"

"Đợi chút,ngươi không phải nói rằng phong ấn tỏa ra một phần năng lượng, giết chết toàn bộ người và vật nuôi ở đây. Thế sao còn nhiều chuột thế?"

" Ồ, Tiểu Bạch ngốc, không ngờ ngươi lại tinh tế như thế? Đúng rồi, là sao nhỉ?Để ta nghĩ một chút" Tiểu ma nữ tỏ ra mơ màng " Ồ , đúng rồi, thế giới này vừa công bình vừa tàn khốc, kẻ mạnh hơn thì thắng, kẻ thích ứng được nó mới sinh tồn, bọn chuột ở đây nhất định tiếp xúc lâu với dao động năng lượng, phần lớn mât mạng, một số ít sống sót , thân thể những con này có dị biến, thích ứng với hoàn cảnh, sau đó thì sinh sản đông đúc. Đúng, nhất định là như vậy"

"Không trách chúng có thể to đến thế, té ra là có biến dị" Độc Cô Bại Thiên xen lời, kỳ thật hắn rất muốn nói." Huyền Huyền, cô không phải cũng biến dị chứ?" Nhưng có đáng chết hắn cũng không dám nói ra.

"Huyền Huyền chúng ta quay lại đi, ở đây quá nguy hiểm, cũng không nhất thiết phải vào tra xét một nơi nguy hiểm như thế này"

"Ngươi yên tâm, có ta chắc chắn ngươi vô sự.Võ công cần những khoảnh khắc để ngộ ra, một nơi đáng sợ thế này nhất định có bí mật cực lớn, không chừng chúng ta lại luyện thành võ công tuyệt thế ở đây"

Độc Cô Bại Thiên liền động tâm" Ngươi nói phải giữ lời, nhất định phải giữ an toàn cho ta đó"

"Ngươi yên tâm"

Hai người lập thành hiệp nghi

Hai người cũng cẩn thận tìm kiếm khắp nơi trong gian phòng, cuối cùng cũng phát hiện điểm khác thường bên dưới chiếc giường mục nát. Một tia dao động nhẹ nhạng nhưng khiến người khác kinh sợ, từ đó truyền ra. Huyên Huyên lùi lại mấy bước, cách không phất một chưởng, bụi mù mịt, mặt đất xuất hiện một miệng hố, dưới đáy lộ ra lớp gạch làm bằng đá xanh, liếc qua là biết vật tồn tại từ xa xưa

Hai người từ từ đến gần, Độc Cô Bại Thiên trốn sau lưng Huyên Huyên, nhìn nàng nhấc mấy viên gạch lên với vẻ khẩn trương.Khung cảnh quả nực cười,một trung niên râu quai nón cao lớn trốn sau lưng một cô bé như hoa như ngọc.

Lớp gạch bị lật lên, phía dưới là một vòng sắt để kéo, Huyên Huyên ngoái lại nói với Độc Cô Bại Thiên " Nắm chặt tay ta, ta sẽ bảo vệ an toàn cho ngươi, mau kéo vòng sắt" Nói rồi đưa tay ra

Độc Cô Bại Thiên có cảm giác thắc thỏm không yên trong lòng, như thể bị nha đầu này coi là vật tế thần mở đường.Bèn đưa tay cầm lấy tay nàng giật mạnh.

"Ngươi làm cái gì, cẩn thận không ta đánh gãy tay ngươi"

"Ngươi coi ta là kẻ mở đường, trước lúc ta chết cũng không thể ôn nhu một chút được sao?"

"Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì đấy? Ta đã nói là giữ lời, nhất định đảm bảo an toàn cho ngươi, yên tâm kéo đi"

Độc Cô Bại Thiên lên gân , dụng kình nắm lấy vòng sắt. "ầm" , mặt đất nứt toác, lộ ra một lối vào tối om, khí tức lạnh lẽo tỏa ra.Hai người đều có chung cảm giác đây là lối vào địa ngục, có thể nuốt chửng hết mọi sinh mệnh. Một hồi lâu sau hai người vẫn không nói gì, do dự không biết có tiến vào hay không.

Một lúc lâu sau Huyên Huyên hỏi" Chúng ta vào chứ?"

Độc Cô Bại Thiên nghiến răng " Chết thì chết, chúng ta vào đi". Nói đoạn chộp lấy tay nàng định nhảy xuống.

"Muốn chết chắc, địa động này bị phong bế lâu ngày, dưỡng khí bên trong rất ít, phải đợi đã, để không khí lưu thông mới vào đựoc" Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Lại qua một lúc lâu, hai người hạ quyết tâm, nắm tay nhau cũng nhảy vào hắc động. Ngay lúc vừa lọt qua, kẽ nứt liền đóng lại như cũ, vòng sắt cũng biến mất.

Cả hai nhanh chóng hạ thân xuống, thực lực cao thủ đế cấp của Huyên Huyên lúc này mới lộ ra, nàng tuốt đoản kiếm tùy thân đeo sau lưng, vận công lực đâm vào tường đá. Đoản kiếm được nội lực tinh thuần quán thâu liền tỏa ra hào quang sáng chói, đâm vào tường đá như đâm vào bùn đất, không hề tốn lực đã đâm ngập sâu vào. Nàng lại nhanh chóng rút ra rồi lai đâm vào như vậy để giảm lực rơi xuống.

Hai người rơi xuống gần ba chục trượng, cuối cùng cũng chạm đất. Địa động quả nhiên cực sâu, xây dựng một công trình lớn thế này ở độ sâu hơn ba chục trượng chắc chắc đã tốn không ít nhân vật lực

Vừa chạm đất Huyên Huyên và Độc Cô Bại Thiên đều có cảm giác khác thường, một cỗ dao động tinh thần ào ạt tràn đến. Lúc đó cả hai đang nắm tay nhau công lực tương thông. Độc Cô Bại Thiên thực sự cảm nhận được cảnh giới cao thủ đế cấp, tai mắt linh mẫn hơn bình thường gấp bội, khả năng cảm ứng của giác quan thứ sáu đạt đến mức khó tưởng tượng nổi. Hắn cảm ứng được một cỗ khí tức hủy diệt đang trào tới mãnh liệt

"Huyên Huyên, cô có cảm thấy gì không? Là gì vậy? Khí tức đáng sợ này là ngừoi hay là.."

"Ta cảm giác được hận ý ngập trời, như muốn xé trời cắt đất tiêu diệt hết mọi sinh mệnh"

"Khí tức đáng sợ này rốt cuộc là gì?Lẽ nào là sức mạnh bị phong ấn hay ai đó bị phong ấn sức mạnh?"

"Không rõ, chúng ta đi tiếp"

Hai người men theo thông đạo tiếp tục cất bước. Một tay Huyên Huyên bị Độc Cô Bại Thiên nắm chặt, tay còn lại cầm đoản kiếm không ngừng thôi động công lực khiến cho thần kiếm phát ra hòa quang nhàn nhạt chiếu sáng phía trước. Đi chừng gần ba chục trượng, trước mặt sáng lên, cỗ khí tức đáng sợ dao động mãnh liệt dần

Độc Cô Bại Thiên hoài nghi, nếu không có công lực của Huyên Huyên chống đỡ , không hiểu hắn có đứng vững nổi để đi hay không. Lại đi thêm bao mươi trượng nữa, rốt cuộc hai người cũng đến nơi phát ra ánh sáng

Bình Luận (0)
Comment