Bất Tử Nhãn

Chương 114 - Lan Xuyên Vs Châu Khánh

Dương Thiên Xích nhìn Dương Yến bị Châu Khánh đã bại với thanh thế áp đảo, vẻ mặt không được tốt lắm. Tuy nhiên rất nhanh, khuôn mặt hắn đã trở lại bình thường, hướng gia chủ Châu gia, cười nói “ Châu Thanh Thần, thiên tài của Châu gia các ngươi cũng không phải dạng vừa nhỉ?”

“ Cũng không tính là thiên tài gì nhưng nếu so với Dương gia các ngươi thì hơn xa!” Châu Thanh Thần châm biếm đáp lời

“ Hắc Hắc, Châu Thanh Thần, ngươi cũng không cần mừng vội, tên kia cũng không trụ được lâu đâu” Đỗ Thu Dương cười ha hả nói.

Qua trận đấu cực nhanh vừa rồi, hắn cũng đã nhận ra Châu Khánh đúng là rất mạnh, nếu so sánh chiến lực của Châu Khánh với thiên tài của ngũ đại gia tộc còn lại thì hơn một bậc. Nhưng lần này cũng không phải là Lục Gia Đại Chiến như các năm, lần này một mình hắn phải chống chọi với thiên tài của ngũ đại gia tộc, một mình Châu Khánh làm sao mà chống nổi chứ.

“ Cách ngươi cứ tự nhiên đi, ta ngôi chờ xem trò vui” Châu Thanh Thần bộ dạng nhàn nhã, đáp. Đỗ Thu Dương âm mưu chuyện gì làm sao mà hắn không biết được, tuy nhiên âm mưu thì đã sao, hắn lại không có hậu chiêu à!

Dưới quảng trường, người thách đấu tiếp theo cũng đã xuất hiện, lần này lại tiếp tục là một cô gái. Nàng có một đầu tóc đỏ rực như lửa, dung mạo thanh tú, thân hình đầy đặng mà quyến rũ, tuy nhìn nàng còn tương đối trẻ nhưng lại có hương vị đậm đà của các quý cô.

Ngay khi nàng xuất hiện, cả khán đài dường như bùng nổ, vô số tiếng hú hét, huýt sáo vang lên. Cho dù còn chưa tận mắt quan sát chiến lực của nàng nhưng chỉ dáng vẻ bên ngoài thôi cũng đủ làm cho đám nam nhân điên cuồng rồi.

Khác với đám đực rựa động tình trên khán đài, Châu Khánh khi thấy nàng xuất hiện cũng không có biểu tình gì quá đặc biệt, bất kỳ ái nếu đối đầu với hắn đều chỉ là đối thủ mà thôi, không hơn không kém. Hắn lạnh giọng nói “ Lang Xuyên, lâu rồi chúng ta không động thủ nhỉ, không biết Xà Công của nàng đã luyện đến mức nào rôi?”

Nghe Châu Khánh hỏi, Lang Xuyên bộ mặt hiện nét cười nhợt nhạt, đáp “ Châu Khánh, ngươi đúng là quan tâm ta nha, tuy nhiên lần này, ta sẽ không bại trận trước ngươi nữa đâu!”

“ Ta cũng mong là như vậy, nếu ngươi thua đơn giản quá, ta cũng không vui lắm!” Châu Khánh xoay tròn thanh đoản kiếm trên tay, cười nói

“ Vậy thì được, mong người còn có thể cười như thế khi ta chà gót giày lên bản mặt đê tiện của ngươi” Lan Xuyên quát lớn một tiếng, tay duỗi thành chưởng, đẩy mạnh về phía trước.

Từ hai bàn tay nàng, hai con đại xà màu hồng phấn dài hơn hai mươi mét, thô to như cột nhà uống lượng mà ra, mở to cái mòm đỏ lòm như chậu máu, phóng thẳng đến vị trí của Châu Khánh. Vừa ra tay Lan Xuyên đã dốc toàn lực, hai con Đại Hồng Xà này là nàng dùng tinh huyết cùng linh khí kết hợp với Tượng Khí mà tạo ra. Mỗi một con Đại Hồng Xà như thế này đều có sức mạnh tương đương với một ma thú cấp ba sơ kỳ. Nếu một Khí Hồn bình thường mà gặp phải chiêu này cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.

Nhưng Châu Khánh không phải là Khí Hồn bình thường, nàng có Tượng Khí cường đại thì hắn có Tương Khí cường đại hơn. Chỉ thấy đôi cánh sau lưng của hắn khẻ vỗ, Châu Khánh không thề thối lui mà lại chọn cách lao thẳng về phía hai còn Đại Hồng Xà, đoản kiếm lóe lên lôi điện đâm thẳng tới. Cả người hắn lúc này tựa như một tia lôi điện màu bạc, lấy khí thế như lôi đình mà lao nhanh.

Thấy Châu Khánh chọn phương thức ngạnh kháng, Lang Xuyên nhết môi cười, nếu hắn chọn du đấu nàng còn hơi nhứt đầu một chút nhưng như thế này thì đúng như ý nàng.

Hai tay Lan Xuyên bắt đầu kết ấn với tốc độ cực nhanh, theo từng ấn kết của nàng, cả quảng trường rộng lớn bổng nhiên bị một lớp sương khói màu hồng mang hương thơm nhàn nhạt bao phủ, tầm nhìn lúc này của cả hai ngươi tham chiến gần như bằng không. Trên khán đài, mọi người nhìn quảng trường bổng hiên mù mịt liền ngạc nhiên không thôi. Không ai có thể quan sát trận đấu đang diễn ra như thế nào cả.

“ Chuyện gì xảy ra vậy, sao sương mù ở đâu ra mà lắm thế?”

“ Ngươi bị ngốc hả, đây là thuật khí độc môn của Lan gia, Hồng Vân Mê Vụ. Ngoài tác dụng gây mất tầm nhìn trên phạm vi lớn, nó còn mang theo một lượng chất độc không phải dạng thường, Khí Hồn bình thường chỉ cần hít vào một ít cũng đủ đi về nơi xa rồi”

“ Như thế không phải Châu Khánh của Châu gia thua chắc rồi hay sao, với thuật khí bá đạo thế này, làm gì có ai có thể làm đối thủ của nàng chứ?”

“ Nói như thế cũng không sai nhưng nàng có thủ đoạn mạnh mẽ chẳng lẽ mấy thiên tài khác lại không có ha sao? Châu Khánh sẽ nhanh chóng tìm ra cách giải quyết mà thôi”

Trong khi mọi người thảo luận to nhỏ thì trận chiến phía dưới cũng không chút tạm dừng.

Châu Khánh thấy một đám sương khói màu hồng che mất tầm mắt liền lập tức chuyển hướng lệch qua bên phải một chút, đồng thời bế khí, nín thở. Nếu những người dân bình thường có thể biết rõ thuật khí này cũng như công dụng của nó thì chẳng nhẽ hắn không biết được, là một thiên tài trong lục đại gia tộc, hắn còn biết rõ về thuật khí này hơn bọn họ ấy chứ. Loại thuật khí Hồng Vân Mê Vụ này tuy rằng có kịch độc bá đạo nhưng khi dàn trải trên phạm vi lớn như thế này thì mật độ của nó cũng trở thành vô cùng nhỏ bé, nếu vô tình hít vào một ít cũng không làm nên trò trống gì.

Với lại duy trì Mê Vụ với phạm vi rộng lớn như thế này, số lượng linh khí cần phải tiêu hao cũng không phải nhỏ, Lang Xuyên cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì trong vòng vài phút mà thôi.

Tuy nghĩ là vậy nhưng Châu Khánh vẫn lựa chọn bế khí, không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn a. Điều hắn cần làm lúc này là kéo giãn khoảng cách và chờ đợi cho tới khi sương khói hoàn toàn biến mất, đối với hắn việc bế khí trong vòng mười phút là quá dễ dàng.

Tuy nhiên Lan Xuyên sẽ không để cho ý đồ của Châu Khánh trở thành hiện thực, bản thân nàng khi ở trong Hồng Vân Mê Vụ này cũng hoàn toàn không nhìn thấy gì nhưng những con đại xà của nàng thì khác. Với khứu giác tuyệt vời của loài rắn, việc tìm kiếm vị trí của Châu Khánh vô cùng dễ dàng. Chỉ thấy theo sự khống chế của nàng, hai con Đại Hồng Xà trường thân hình to lớn trên quảng trường với tốc độ cực nhanh bám theo Châu Khánh, mở cái miệng cực lớn với bốn chiếc nanh sắc nhọn cắn tới.

Bên trong Hồng Vân Mê Vụ, Châu Khánh vẫn dùng tốc độ cực nhanh, biến ảo phương hướng, bổng nhiên hắn nhận thấy một luồng kình khí tập kích từ phía sau. Không hề do dự, hắn liền xoay người, vung nhanh hai thanh đoản kiếm về phía sau, nhưng cả hai đều chém vào khoản không, đằng sau hắn không có bất cừ thứ gì cả. Khè, ngay trong lúc này, từ phía trước hắn, một cái đầu rắn to lớn xuất hiện, cắn mạnh tới với tốc độ vô cùng nhanh.

“ Muốn chơi trò đánh lén à, không có cửa, Lôi Động Cửu Thiên” Châu Khánh hai tay kết ấn quát lớn.

ẦM! Từ trên bầy trời, một tia sét thô to đánh thẳng xuống vị trí của Châu Khánh gây ra tiếng nổ kinh thiên, đồng thời cũng oanh kích con Đại Hồng Xà thành mảnh vụn. Mặc dù tốc độ ra đòn của Đại Hồng Xà là cực nhanh, Châu Khánh không có cơ hội để trốn thoát nhưng tốc độ của sấm sét đánh xuống còn nhanh hơn cả vạn lần, con Đại Hồng Xà hoàn toàn không có một chút cơ hội.

Tuy Nhiên nên nhớ không chỉ có một con Đại Hồng Xà, ngay khi con Đại Hồng Xà đầu tiên bị sấm sét oang kích thì con Đại Hồng Xà còn lại cũng xuất hiện từ bên cạnh, lấy thế sét đánh cắn mạnh vào chân phải của Châu Khánh.

“ Chết tiệt! Đồ súc sinh” Châu Khánh tức giận chửi thề, hai thanh đoản kiếm sáng chói lôi điện găm thẳng vào đầu con đại xà, xé toạt nó ra làm hai. Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn để lại trên chân phải của hắn bốn cái lỗ máu to tướng, vô cùng ghê rợn.

Ngay lúc con Đại Hồng Xà thứ hai chết đi, Hồng Vân Mê Vụ cũng hoàn toàn tan đi, để lộ vị trí của hai người trên quảng trưởng trước mắt tất cả mọi người. Chỉ thấy cả hai đứng cách nhau gần trăm mét, nhưng trong khi Lan Xuyên hoàn mĩ vô khuyết thì Châu Khánh lại bị trọng thương một bên chân, máu chảy lên láng trên quản trưởng. Sau đợt giao phong đầu tiên, phần thắng thuộc về ai đã quá rõ ràng.

“ Thế nào Châu Khánh thiếu gia, tư vị bị rắn cắn vô cùng tốt chứ? Khanh khách!” đứng tại đằng xa, Lan Xuyên mỉm cười khiêu khích nói.

Tất cả mọi việc xảy ra từ đầu đến giờ đều không nằm ngoài dự đoán của nàng, nếu phải giao đấu trực diện, nàng không có tự tin để chiến thắng Châu Khánh nhưng nói về ẩn thân đánh lén, nàng lại không sợ ai. Chính nàng đã bày thế cục này để ép Châu Khánh sử dụng Lôi Động Cửu Thiên.

Thuật khí lôi hệ này tuy bá đạo tuyệt luân nhưng có một điểm yếu vô cùng lớn, đó là khi thi thuật không thể di chuyển, nếu không sấm sét sẽ mất đi vị trí để oanh kích. Cũng nhờ nắm bắt được điểm này mà nàng có thể căn chính xác thời gian để công kích Châu Khánh ngay tại lúc hắn không thể di chuyển.

Thật ra, chiêu Lôi Động Cửu Thiên này không phải dùng để tấn công hay phòng vệ mà là dùng để tích lũy lôi điện, chính vì thế người thi thuật phải đứng yên để hấp thu lôi điện đánh xuống. Cái này cũng giống như lần đại trưởng lão thi triển để hấp thu sấm sét, tăng cường sức mạnh để chiến đấu cùng lúc với hai người Dương Thiên Xích và Phan Văn Tiên, cuối cùng thì lưỡng bại câu thượng.

Nhưng với trình độ của Châu Khánh hiện giờ, hắn không đủ mạnh thể hấp thụ sấm sét mà chỉ có thể biến đổi chiêu thức này để dùng trong việc tấn công. Nếu không, cho dù cả hai con Đại Hồng Xà cùng lúc xông vào cũng không thể gây bất kỳ thường tổn gì cho hắn.

Châu Khánh nhìn Lan Xuyên đứng cách hắn không xa, nhết môi cười nguy hiểm“ Lan Xuyên, không ngờ ngươi lại có thể nắm bắt điểm yếu của ta nhanh như vậy đấy, nhưng cái trò đê tiện này cũng chỉ dùng được một lần mà thôi, ta không ngu ngốc đến nỗi lại bị lần thứ hai đâu”, vừa nói hắn đồng thời vận chuyển linh khí tới vị trí chân phải ngăn chặn máu chảy ra ngoài.

“ Ta cũng khống hề có ý định dùng chiêu đó lần nữa đâu, vì nó đã hoàn toàn không cần thiết nữa, với cái chân nát bét đó, ngươi đã không còn là đối thủ của ta nữa rồi!” nói rồi, Lan Xuyên kết ấn quát lớn “ hãy xuất hiện đi Đại Hồng Xà Hoàng!”

Ngay sau tiếng quát của Lan Xuyên, linh khí hồng sắc từ cơ thể nàng bốc lên như núi lửa phun trào, ngưng tụ thành một con mãng xà to lớn, dài đến gần ba mươi mét, toàn thân bao phủ một lớp lân phiến màu hồng phấn láng bóng như kim loại. Không dừng lại ở đó, Lan Xuyên còn cắn lưỡi, phun một tia máu lên thân thể của đại xà, hai tay lại một lần nữa kết ấn “ Xà Công bí thuật, Cường Hóa!”

Khè, con đại mãng xà kêu lớn vang vọng cả quảng trưởng, sau khi nhận được cường hóa, cơ thể lại thô to thêm một vòng, chiều dài tăng đến hơn bốn mươi mét, lân phiến thuần một màu hồng cũng hơi ngã sang màu đỏ, dáng vẻ cực kỳ hung tợn.

Lúc này, khí tức của con Đại Hông Xà Hoàng đã không thua gì một ma thú cấp ba trung kì rồi. Tuy nhiên ngay sau thi triển bí thuật, gương mặt Lan Xuyên liền trắng bệt không còn chút máu, có thể thấy để thi triển chiêu thức này, cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.

“ Hả? Nó không phải là Đại Hồng Xà Hoàng hay sao? Không ngờ Lan Xuyên đã luyện thành thuật khí này rồi!”

“ Thôi xong, Châu Khánh thua chắc rồi, ôi hai trăm kim tệ của ta”

“ Hắc hắc, ta đã nói rồi, Lan Xuyên không phải dạng vừa đâu!”

“ Con mẹ ngươi nói thế hồi nào, làm như ta không thấy ngươi đặt bảy trăm kim tệ cho Châu Khánh vậy!”

“ Ta đặt thì kệ mẹ ta, ta nói gì cũng kệ mẹ ta, mi rãnh háng qua hẻ, muốn ăn đòn phải không?”

Ngay tại lúc vô số khán giả bàn luận sôi nổi, hú hét không ngừng thì trên khán đài của lục đại gia tộc cũng nhộn nhịp không kém, tuy nhiên tại nơi này, nói chuyện tương đối văn minh hơn, không có ai chửi thề, nói tục cả.

“ Châu gia chủ, lần này Lan gia chúng ta thắng chắc rồi, khanh khánh” gia chủ Lan gia, Lang Lăng đưa tay chẹ miệng, vũ vị cười nói, âm thanh như rót mật vào tai, vô cùng ngọt ngào. Ánh mắt nàng nhìn thiếu nữ bên dưới vô cùng hài lòng.

Châu Thanh Thần nhìn Châu Khanh rơi vào thế bất lợi nhưng cũng không có vẻ gì là lo lắng, Châu Khánh có lực chiến thế nào, hắn biết rõ hơn ai hết. Châu Thanh Thần cười khẻ nói “ Lan Lăng, nàng đừng có vui mừng quá sớm, không phải trận đấu vẫn chưa kết thúc hay sao? Mèo nào cắn miễu nào còn chưa biết đâu!”

Bình Luận (0)
Comment