Bất Tử Nhãn

Chương 27 - Lưu Tinh Búa Thật Kute!

“ Ngươi, hự, aaa!” Huyết Danh cố gắn gồng mình thoát khỏi trói buộc của dây mây, nhưng việc đó chỉ làm cho nó càng ngày càng thít chặt hơn mà thôi, các gai nhọn hoắc trên mây cắt qua da thịt của hắn tạo thành vô số vết thương sâu ,rách nát, máu tươi tuông ra ngày càng nhiều

“ Nghe nói huyết thuật của ngươi phải dùng máu tươi để thi triển, nhưng mà máu ngươi hình như không còn nhiều nữa, oh phải làm sao đây?” Xuân Di lấy tay che miệng làm bộ dạng hoảng hốt .

Huyết Danh lần này không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm Xuân Di như muốn ăn tươi nuốt sống nàng

“ Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ngươi đã không còn cách nào trốn thoát được đâu, Xuân du độc không chỉ có khả năng ức chế linh khí, nó còn là một loại độc tố cực mạnh hủy hoại nội tạng, đến cả ma thú cấp ba còn không thể sống sót khi trúng cái này, để ta tính xem, ừm, người còn khoảng một phút trước khi chết” Xuân Di tới bên cạnh Huyết Danh lấy tay vỗ bạch bạch vào mặt hắn cười trào phúng

“ Tiểu đoàn trưởng” Mông La đứng bên ngoài hét to

“ HA HA HA, không nghĩ tới tiểu đoàn trưởng Huyết Danh của Huyết Lang dong binh đoàn đỉnh đỉnh đại danh lại chết vì đàn bà, Xuân Di, trận chung kết chúng ta chắc chắn gặp nhau rồi” Hắc Tín chế giễu nói, hắn chính là không để Mông La vào mắt

“ Ngươi có thể chắc chắc như thế sao?” Huyết Danh cười dữ tợn nhìn Xuân Di

“ Ây da, ngươi mà nhân gia sợ đấy?” Xuân Di làm bộ giật mình, sau đó lại tát cho Huyết Danh mấy cái, bép bép bép, gằn từng chữ “ NGƯƠI CÓ THỂ LÀM GÌ TA NÀO, CHÓ ĐIÊN”

“ TA CHỈ GIẾT NGƯƠI THÔI! HUYẾT THỦ” Huyết Dang gân cổ gào tao, một cánh tay hoàn toàn được ngưng đọng từ máu rút Hải Lam kiếm bên hông hắn chém mạnh vào phần ngực của Xuân Di, phụt, tạo thành một vết thương dài từ phần eo tới vai, sâu ba tất.

Xuân Di ôm ngực lùi lại về sau la thất thanh “ Không thể nào!”, vết thương của nàng chính là vết thương chí mạng.

Huyết Danh tiếp tục dùng Huyết Thủ chặt đứt hết tất cả dây mây quấn quanh người, nói “Xuân du độc của ngươi làm sao sánh được với Huyết Độc của ta, so vói nó, Xuân du độc chỉ là đồ chơi con nít mà thôi, nhưng mà cũng cảm ơn ngươi giúp ta đổ nhiều máu nên ta mơi có thể ngưng tụ huyết thủ một cách dễ dàng, để cảm ơn ta sẽ dành cho ngươi một phần thưởng đó là…”

Nhận ra Huyết Danh muốn kết liễu mình, Xuân Di gào to “ TA ĐẦU ..”

“ CÁI CHẾT!” Huyết Danh không cho nàng cơ hội đó, Hải Lam kiếm đã phá không lao tới đâm xuyên qua cổ họng Xuân Di chấm dứt tính mạng nàng.

“ OH! Một trận đấu thật gay cấn đấy nha, để không làm các ngươi chở đợi lâu, trận chung kết bắt đâu, liệu bảo tàng sẽ thuộc về tay ai đây?”

Ba cái lồng giam cuối cùng đột ngột lao vào nhau và dung hợp làm một.

Ngay sau khi ba cái lồng dung hợp hoàn toàn, Mông La ngay lập tức phóng người tói chắn trước mặt Huyết Danh “ tiểu đoàn trưởng, ngài mau ổn định thương thế, ta sẽ câu kéo thời gian”

“ Mông La sao ngươi không nhận thua để bảo toàn tính mạng nhỉ, làm một con chó trung thành như thế thì được cái gì?” Hắc Tín cười hắc hắc “ Hay là ngươi qua làm việc cho ta, ta đảm bảo đãi ngộ của ta sẽ rất tốt, chức vị phó đoàn trưởng sẽ là của ngươi, ngươi nghĩ sao, ta rất thưởng thức cái tính trung thành đó của ngươi”

“ Không cần nhiều lời, tính mạng của ta là do tiểu đoàn trưởng ban cho, không có ngài ấy thì sẽ không có ta bây giờ” Mông La sắc mặt nghiêm túc đề phòng Hắc Tín

“ Huyết Danh chỉ là một con rắn độc điên khùng mà thôi, ta thấy không có đáng..” Hắc Tín tiếp tục khuyên bảo

“ Không cần nhiều lời, loại tôm tép như ngươi không thể làm gì được ta đâu, Huyết Thuật, Trích Huyết” Huyết Danh tức giận gào lên, hắn đột ngột đâm kiếm xuyên qua bụng Mông La, từng dòng máu màu đỏ tươi thông qua Hải Lam kiếm truyền vào cơ thể Huyết Danh.

“ Tiểu đoàn trưởng, ngài, tại sao?” Mông La nhìn thanh kiếm đâm xuyên bụng run rẫy hỏi

“ Đây chính là tác dụng cuối cùng của ngươi đối với ta, hahaha, Hắc Tín giờ chết của ngươi đã điểm rồi” Huyết Danh cười điên cuồng, tất cả các vết thương trên người hắn đang khép lại với tốc độ trông thấy, linh khí hao hụt của hắn cũng được khôi phục cực nhanh, huyết khí tràng đầy. Trái Ngược với Huyết Danh, Mông La đang dần dần bị hút máu đến cạn khô cho đến lúc hoàn toàn chết đi vì mất máu quá nhiều.

“ Khặc khặc khặc, bây giờ thì Hắc Tín, để ta đưa ngươi đoàn tụ với Xuân Di nào” Huyết Danh cười đáng sợ, cả cơ thể hắn màu đỏ tươi, bên trên lớp da từng đường gân máu lưu chuyển chằn chịt.

]

“ Ngươi đã luyện thành khí thuật hút máu vủa Huyết Nha Lang, không ổn, tượng khí Phụ Thể, Hắc Báo” Hắc Tín gầm lên như dã thú, cơ thể hắn bổng căng phồng ra cao đến hai mét rưỡi, cả người mọc đầy lông đen, móng tay mọc dài tạo thành những móng vuốt sắc nhọn, ngay cả răng nanh cũng dài ra, thô to .

Hắn gầm lên một tiếng lao bổ vào Huyết Danh “ ta liều chết với ngươi”

“ Ngươi tưởng ngươi có cơ hội ấy sao, Huyết Thuật, Đại Huyết Thủ Ấn” Huyết Danh kết ấn, trên hai lòng bàn tay hắn lập lòe huyết quang chưởng mạnh vào Hắc Tín đang lao tới, một cái chưởng ấn màu huyết sắc to ba mét bay ra đập mạnh vào người Hắc Tín

Đùng, Hắc Tín hứng trọn chưởng ấn phun một ngụm máu, văng ra đập mạnh lên lồng giam. Không đợi hắn rơi xuống Huyết Danh liên tục tung ra ba đòn Đại Huyết Thủ Ấn nữa tấn công dồn dập Hắc Tín. RĂN RẮC, tiếng xương vỡ vụng liên tiếp vang lên, Hắc Tin tuy vẫn còn sống sót sau lượt công kích của Huyết Danh nhưng cũng chẵn cách cái chết bao xa, hắn nằm bẹp dí dưới đất trở về hình dạng ban đầu, cơ thể rung lên liên hồi, chỉ còn một hơi thở “ không ngờ được thực lực của ngươi lại cao như vậy, sức chiến đấu thế này có thể so sánh với nhất tinh khí hồn rồi, phụt, khụ khụ” hắn phun ra một ngụm máu, ho sặc sụa

“ Vẫn còn sức để nói chuyện cơ à, tượng khí Hắc Báo đúng là tốt nhỉ” Huyết Danh cầm Hải Lam kiếm từng bước đi tới

“ Ngươi hãy xuống tay nhanh một chút” Hắc Tín gắng gượng ngước mặt lên nhìn Huyết Danh nói, hắn cũng không buồn nhận thua, tình trạng hắn thế này cho dù có thoát cũng chỉ kéo dài hơi tàn thêm vài ngày mà thôi

“ Được ta sẽ thành toàn cho ngươi, chết đi” Huyết Danh vung kiếm lên chặt đầu Hắc Tín, phựt, một cái đầu lăn lông lốc dưới sàn nhà chấm dứt một cuộc đời khí sư.

……………………………………………..

Trong căn phòng Thổ

“ Khí Linh mau đưa cho ta quà thừa kế đi” Ngọc Phong vui mừng chìa tay ra

“ Bình tĩnh, ngươi có trông thấy cái thuật hình ấn trên đỉnh kim tự tháp không” Ngọc Phong nghe thế liền bước lên đỉnh tìm kiếm thì trông thấy một cái thuận hình ấn cuối cùng chưa hoàn toàn biến mất “ thấy rồi, giờ làm gì nữa?”

“ Nhỏ một giọt máu vào đó đi” khí linh hướng dẫn

“ Ừ” Ngọc Phong cắn ngón tay nhỏ một giọt máu bằng hạt đậu lên thuật hình ấn rồi chăm chú quan sát, điều kì diệu đã xảy ra, giọt máu của Ngọc Phong sau khi tiếp xúc với thuật hình ấn thì hoàn toàn bị nó hấp thu không còn giấu vết, sau đó thuật hình ấn bắt đầu phát ra quang mang màu huyết hồng.

“ Oh! Nó kích hoạt rồi này, giờ làm gì nữa?”

“ Cứ đợi đi”

Ngọc Phong không hỏi nữa mà chăm chú quan sát, thuật hình ấn sáng lên một lát rồi chia làm bốn mảnh tạo thành một cái hố sâu, VỤT, bên trong hố bay ra một cái búa huyền phù ở trước mặt Ngọc Phong làm gắn giật mình. Cây búa dài mộtt mét sáu, trong đó cán búa dài một mét ba màu đen tuyền đường kính ba cm, phần đuôi có đính một viên ngọc màu tím to bằng hột nhãn, ngoài ra quanh thân còn quấn một giải ruy băng màu hông phấn nữa. Phần đầu búa hình trụ tròn to như bình nước hai mươi lít, hơi thon lại ở phần giữa, nó có màu tím hồng viền vàng phủ đầy họa tiết trang trí, hai bên phần nối tiếp giữa cán búa và đầu búa có hai vành đai màu hồng phấn, hai phần mặt búa cũng có họa tiết khắc hình ngôi sao năm cánh tròn màu hồng phấn ( ngôi sao cánh tròn là mỗi cánh của ngôi sao đều có hình dạng như cánh hoa ấy)

“Cái búa này là?” Ngọc Phong tò mò hỏi, đồng thời vươn tay định cầm lấy cây búa

“ Đừng có mà chạm vào nó, cẩn thận bị nó đè chết đấy” khí linh hài hước nói

“ Nó mà đè chết ta sao?” Ngọc Phong có vẻ không tin nhưng mà cũng rút tay lại

“ Cây búa này gọi là LƯU TINH BÚA, vũ khí lúc còn sống của Vương giả và cũng chính là bản thể của ta”

“ Ngươi chính là khí linh của cây búa này sao?” Ngọc Phong kinh ngạc

“ Đúng thế, nó là một Linh Binh đẳng cấp cao đấy, nếu nói ta là linh hồn thì nó chính là thân xác của ta, trông thế thôi chứ nó nặng lắm, tới hai mươi tấn lận đó” khí linh tung tin giật gân

“ Hai! hai mươi tấn, nếu đúng thế thì nếu ta không chuẩn bị trước có khi bị nó đè chết thật” Ngọc Phong trợn tròn mắt

“ Đó là tất nhiên?” giọng khí linh ngập tràng tự hào

“ Nhưng có chắc nó là binh khí của tiền bối khí vương không đó, sao trông nó kute giữ!!!” Ngọc Phong chớp chớp mắt nói

“ Đương nhiên, chủ nhân ta thích thế mà, trông nó đẹp thật nhỉ, nhỉ, nhỉ!!!” khí linh tự kỷ ( giống như mình tự khen mình đẹp trai đó)

“ Hai chủ nhân nhà các ngươi đều biến thái như nhau, đàn ông con trai gì mà lại dùng cái búa màu hồng phấn như thế, đã thế còn buộc một cái ruy băng nữa chứ” Ngọc Phong xì mũi

“ Ta nói chủ nhân ta là đàn ông hồi nào, nàng lúc còn sống là một mĩ nữ đứng đầu đại lục đấy, còn cái ruy băng kia chính là gân của ma thú cấp sáu sơ giai Đại Hồng Trùng có tu vi ngang ngữa cường giả khí vương cấp bậc Thanh Đồng đấy, đừng có xem thường, không gì có thể cắt đứt được sợi dây đó đâu”

“ Đại Hồng Trùng cấp sáu, chủ nhân lăng mộ là mĩ nữ, khó trách lại có gu thẩm mĩ như vậy” Ngọc Phong gật gù

“ Đứng trơ ra đó làm gì nữa, cây LƯU TINH BÚA này chính là tài sản thừa kế của chủ nhân dành cho ngươi đó mau nhận đi” khí linh nói

“ Nhận bằng cách nào? Ta cũng không cầm nó được a, hai mươi tấn lận đó” Ngọc Phong gãi đầu hỏi

“ Thì nhỏ máu nhận chủ chứ sao nữa, tên ngu này” khí linh tức tối quát

“ Được rồi! Đừng la nữa” Ngọc Phong cắn ngón tay nhỏ một giọt máu lên đầu búa, tinh, giọt máu ngay lập tức được cây búa hấp thụ, tất cả hoa văn trên cây búa đột ngột sáng lên sau đó cây búa bổng nhiên biến nho nhỏ lại trông như một cái mặt dây chuyền dễ thương.

“ Ủa sao lại biến thành như thế này?”

“ Đây là trạng thái bình thường khi không chiến đấu của nó, một mặt dây chuyền hình cái búa xinh xinh, với trạng thái này trọng lượng của nó sẽ hạ thấp tới mức một cân mà thôi, ngươi tìm một sợi dây xuyên qua đeo vào là được. Sức nâng cực hạn hiện nay của ngươi chỉ là bốn tấn rưỡi mà thôi, nếu ngươi vác cái này đi có mà bị nó đè chết”

“ WO, haha, như ta thế mà cũng có một linh binh rồi, quá ngon” Ngọc Phong hí hửng xé một mảnh áo xuyên qua chiếc búa đeo lên cổ, một cân đối với cơ thể hắn hiện nay nhẹ tựa lông hồng vậy

“ Hi hi, ngươi đeo nó vào trông cũng hợp phết đấy, quá kute”

“ Khí linh, ta hỏi ngươi cai này nhé?” Ngọc Phong cầm mặt dây chuyền quan sát yêu thích không thôi

“ Chuyện gì?”

“ Nếu ngươi là linh hồn của LƯU TINH BÚA vậy thì tại sao ngươi có thể ở trên đầu ta nói chuyện cũng như quản lý lăng mộ này?”

“ Thật ra ta vẫn nằm bên trong LƯU TINH BÚA mà thôi, khí linh không thể rời xa linh binh được nếu không cả hai sẽ bị hủy, còn ta có thể điều khiển cũng như trông coi lăng mộ là dựa trên một thuật hình ấn liên kết được chủ nhân khắc trên thân búa và cả hạch tâm của lăng mộ” khí linh giải thích

“ Thì ra là vậy, vậy nếu LƯU TINH BÚA nằm ở đây thế các căn phòng còn lại như Khí, Hỏa, Thủy, Lôi thì như thế nào?” Ngọc Phong thắc mắc

“ Các căn phòng kia nếu có người có thể thông qua thì sẽ nhận được một loại linh binh tương tự với thuộc tính của căn phòng đó, nhưng mấy cái đó chỉ là linh binh cấp thấp mà thôi, chủ nhân là đoạt được chúng từ kẻ thù của nàng.

Bình Luận (0)
Comment