Bất Tử Nhãn

Chương 29 - Man Lực Vương Bạch Hồng Liên

Thành Vụ Đô, trong một trang viên to lớn, một người đàn ông trung niên cao hai mét, mái tóc đỏ như máu đang ngồi thưởng rượu, bổng, tách, răn rắc, chiếc cốc trên tay ông ta tự nhiên rứt rạn

Người đàn ông trung niên nhíu mày khó hiểu, hai tay kết ấn nhập định, thời gian dần dần trôi qua, từ lúc mặt trời len cao đến khi xuống núi, càng lúc ấn đường của hắn càng nhíu sâu. Cuối cùng thì hắn bậc dậy, đập tay mạnh lên cái bàn đá bên cạnh, quát to làm rung động cả trang viên “ AI, LÀ AI ĐÃ GIẾT CON TA? NGƯỜI ĐÂU BẢO DIỆP HOA CÙNG CÔ THỨ ĐẾN GẶP TA NGAY LẬP TỨC!!!!” , hứng chịu cơn tức giận tột độ của hắn cái bàn đá xấu số bây giờ chỉ còn lại bột phấn.

…………………………………………………………………..

Trở lại lăng mộ

“ OH! Đôi mắt của ngươi thật đặc biệt, là một loại nhãn thuật à?” Tinh Tinh hứng thú hỏi

“ Phù, ừ nói gọi là Miêu Nhãn, nhãn thuật gia truyền của dòng họ ta” Ngọc Phong khụy xuống thở phì phò, một đấm toàn lực kia cũng đã vắt gần như cạn kiệt linh khí của hắn, chính vì thế cho nên Huyết Danh mới có cái chết thảm như vậy

“ Nó có tác dụng gì thế, ta chỉ thấy khi ngươi kích hoạt nó, Huyết Danh bổng nhiên tốc độ đột ngột giảm đến một nửa, trở thành bao cát cho ngươi đánh?”

“ À nó có hai công dụng, một là nhìn trong ban đêm như ban ngày, hai là áp chế tu vi của người tu luyện công pháp hắc ám xuống bốn mươi phần trăm, sao thấy lợi hại không?”

“ Cái chức năng nhìn xuyên đêm thì bình thường, còn cái áp chế công pháp hắc ám thì rất tốt, nếu đem ra so sánh ít nhất cũng xếp vào loại thuật khí huyền giai cao cấp chứ chẳng chơi” khí linh cảm khái

“ Mẹ ta cũng nói như thế”

Len ken, một chiếc nhẫn dính đầy máu lăng lông lốc chạm vào chân Ngọc Phong, hắn cuối người xuống nhặt nó lên lấy áo lau sơ qua rồi đeo vào tay, cười nói “ cuối cùng thì vật cũng quy về chủ củ rồi, oh cả thanh Hải Lam kiếm nữa chứ”

Ngọc Phong nhặt Hải Lam kiếm lên đeo bên hông thay thế cho thanh thiết kiếm bị gãy, đồng thời hỏi “ Tinh Tinh, xong rồi đó, quyển công pháp kia đâu mau lấy ra đây”

“ Được rồi, nó đã là của ngươi rồi, không cần nôn nóng, điều quan trọng bây giờ là ngươi hãy ép hết Huyết Độc ra ngoài đã” Tinh Tinh nhắc nhở

“ Ngươi mà không nói ta cũng quên mất hihi” Ngọc Phong nhắm mắt tĩnh thần bắt đầu vận công đẩy Huyết Độc ra ngoài, huyết độc thật ra cũng chỉ là hỗn hợp máu huyết cùng với linh khí của Huyết Danh mà thôi, cho nên Ngọc Phong dùng Miêu nhãn để áp chế mà đẩy chúng ra ngoài cực lỳ dễ dàng, không tới năm phút tất cả huyết độc đều được loại bỏ hoàn toàn

“ Xong rồi, lấy ra đi” Ngọc Phong phủi hai tay cười hắc hắc

ÙNG ÙNG ÙNG, cánh cửa đá to đùng thông với căn phòng chứa bảo tàng cuối cùng cũng được mở ra.

“ Công pháp nằm bên tróng đó, đi vào mà lấy”

Ngọc Phong không còn chờ đợi được nữa, hắn ngay lập tức chạy nhanh vào bên trong, căn phòng này không hề có vẻ hoa lệ màu mè như các căn phòng khác, căn phòng này chỉ có một màu trắng thuần khiết của đá cẩm thạch, nơi giữa căn phòng có một bục đá cao một mét, bên trên đặt một cuốn sách ngập tràng hoa văn cổ xưa

Ngọc Phong đi đến bên bục, đưa tay chạm nhẹ vào mặt bìa cuốn sách “ Long Lực Công, cái này là công pháp mà ngươi nói đến đó hả, tên nghe oách ghê”

“ Cái này chính là công pháp chủ tu của chủ nhân, là một công pháp luyện thể, lúc toàn thịnh ngài có thể dễ dàng một búa sang phẳng cả một ngọn núi đấy” Tinh Tinh tự hào nói

“ Là công pháp luyện thể sao, thế làm sao tăng tu vi được?” Ngọc Phong gãi đầu không hiểu

“ Đúng là công pháp luyện thể chỉ rèn luyện thân thể chứ không tăng tu vi tuy nhiên nếu ngươi luyện thể đến đại thành, một quyền thôi cũng đủ tiễn đưa kẻ hơn ngươi vài giai đến tây thiên, vi dụ như ngươi là khí linh đi, nếu ngươi luyện đến đại thành thì một quyền sẽ có thể giải quyết gọn gàn một khí tông đó”

“ Thế ta tu luyện cái này tu vi sẽ không tăng nữa sao?”

“ Không cần lo, vì Long Lực Công là một công pháp luyện thể nên chủ nhân của ta sáng tạo ra một công pháp luyện khí dựa trên nó để điều hòa tu vi với sức mạnh, cho nên cuốn công pháp này hiện tại bao gồm hai phần, luyện thể có đẳng cấp huyền gia cao cấp, luyện khí có đẳng cấp huyền gia sơ cấp”

“ Huyền giai sơ cấp sao, thế thì ngang bằng với công pháp ta đang tu luyện rồi”

“ Đừng xem thường nó, khi cả hai đều tu luyện tới đại thành thì có thể dung hợp cả hai lại để tạo thành công pháp Địa giai hiếm có”

“ Công pháp địa giai!” Ngọc Phong há hốc mồm

“ Đúng vậy công pháp địa giai, đúng ra là địa giai sơ cấp, với công pháp này và Lưu Tinh Búa, chủ nhân có thể tung hoành khắp nơi, ít có đổi thủ”

]

“ Nhưng cuối cùng tiền bối không phải cũng chết trong tay Chí Tôn Vương gì đó hay sao, mà ngươi nói tu luyện Long Lực Công thì có thể khiêu chiến người hơn mình vài giai hay sao, thế tại sao ngài ấy lại chết?”

“ Cái đó gọi là công pháp khắc chế, tên Chí Tôn Vương đó dùng công pháp khí hóa, khi kết hợp với tượng khí thì sẽ biến đổi cơ thể hắn hoàn toàn trở thành một làng sương khói, chủ nhân ta không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của bản thân, trong khi đó vẫn phải chịu thương tổn từ các đòn tấn công của hắn, ngài đã chiến đấu suốt năm ngày, sau đó vì kiệt sức mà thua cuộc” Tiểu hồ trên mặt dây chuyền cụp hai tai nằm xuống nói

“ Còn có loại công pháp đó nữa hay sao?” Ngọc Phong cực kỳ ngạc nhiên

“ Trên đời này nhiều thứ mà ngươi chư biết lắm, không cần phải ngạc nhiên như thế đâu”

“ Không nên buồn nữa, ngươi bây giờ đã có ta. Mà này hiện nay ta cũng xem như là truyền nhân duy nhất của tiền bối rồi, ngươi cũng nên cho ta biết tên của ngài ấy chứ” Ngọc Phong vuốt ve tiểu hồ ly an ủi nói.

Tiểu hồ ly như cảm nhận được sự gần gũi của Ngọc Phong, nó đứng lên nhìn chằm chằm vào mắt Ngọc Phong hồi lâu rồi nói “ ngươi hãy nghe cho rõ, chủ nhân của Lưu Tinh ta cũng chính là chủ nhân của lăng mộ này, Man Lực Vương Bạch Hồng Liên”

“ Man Lực Vương Bạch Hồng Liên!” tên thật đẹp

“ Dung mạo của nàng cũng đẹp như tên vậy, một đóa hồng liên không nhiễm bụi trần, tỷ tỷ cũng đã đến lúc chúng ta tạm biệt nhau rồi” Tinh Tinh thẩn thờ, sáu đó lại hướng ngọc phong hối thúc “ Ngọc Phong mau rời khỏi nơi này thôi”

“ Tại sao vậy?” Ngọc Phong ngạc nhiên

“ Sau khi cánh cổng cuối cùng này mở ra thì trong vòng hai mươi phút lăng mộ sẽ hoàn toàn sụp đổ, không đi mau sẽ bị chôn sống luôn đó” Tinh Tinh lại quăn boom

“ Đệt! Sao ngươi không nói sớm, chết ta rồi” Ngọc Phong hét lớn, chụp cuốn công pháp Long Lực Công cất vào trữ vật giới chỉ, sau đó cắm đầu mà chạy

“ Ngươi biết đường ra hay không mà chạy cắm cúi thế, haha” Tinh Tinh cười hắc hắc trêu chọc

“ Đến lúc này rồi mà ngươi còn đùa giỡn nữa, mau mau chỉ đường cho ta đi” Ngọc Phong cáu gắt quát

“ Thái độ, cẩn thận thái độ!” Tinh Tinh làm như không nghe thấy nói bân quơ

“ Được rồi, đại ca, làm ơn chỉ tiểu đệ cách ra khỏi đây cái” Ngọc Phong đau khổ cầu xin, mồ hôi rơi ròng ròng ‘để xem thử khi ra khỏi đây ta trị ngươi thế nào hừ!’

“ Nếu nhóc đã thành tâm như thế thì ta đây sẽ thật tâm giúp đỡ, nghe cho rõ đây, đi thẳng sau đó rẽ trái sau đó lại rẽ phải, ….. qua hai cái ngã tư lại rẽ trái sau đó quay một vòng rồi rẽ phải, xuyên qua một cái ngã ba nữa rồi đi thẳng ngươi sẽ thấy lối ra” Tinh Tinh chu miệng nói một lèo

“ Cái giề!!!” đầu óc Ngọc Phong quay lòng mòng

“ Để ta nói lại lần nữa cho nghe, tập trung vào, đi thẳng sau đó rẽ trái sau đó lại rẽ phải, ….. qua hai cái ngã tư lại rẽ trái sau đó quay một vòng rồi rẽ phải, xuyên qua một cái ngã ba nữa rồi đi thẳng ngươi sẽ thấy lối ra!”

“ Ngươi nói chậm chậm lại một chút” Ngọc Phong vổ vổ hai tai nói

“ Thôi để ta chỉ đường cho ngươi đi cho rồi” Tinh Tinh bó tay

“ Sao không làm vậy từ sớm, diễn tả tùm lum!” Ngọc Phong vừa vắt chân lên cổ mà chạy vừa càm ràm

“ Tại ngươi không nói ta làm thế? Còn trách ai? Lần sau muốn cái gì thì nói rõ ra nghe chưa” Tinh Tinh lại trách ngược lại hắn

“ Ngươi được lắm, ta khâm khục!” Ngọc Phong nghiến răng nói

Sau mười mấy phút lắc léo lòng vòng Ngọc Phong cuối cùng cũng thoát khỏi lăng mộ

“ Hồng Hộc! Mệt chết ta rồi” tiểu hồ ly Tinh Tinh lấy cái chân nhỏ nhắn làm bộ quạt quạt gió vô cái miệng than thở

“ Phù Phù phù! Ngươi mà mệt cái gì, ta mới chính là mệt muốn chết” Ngọc Phong chống tay lau mồ hôi thở dốc

“ Ta chỉ đường cũng mệt lắm chứ bộ không na!” Tinh Tinh hích cái đầu bất mãn ÙNG ÙNG ÙNG, RẦM RẦM, cả ngọn núi to lớn bổng rung rinh liên hồi sau đó đổ xập xuống làm cát bụi bay tứ tung dập vào mặt Ngọc Phong

Ó Ó Ó, một con quạ đen bay qua đầu Ngọc Phong “ đây là cả ngọn núi bị sập chứ phải mỗi cái lăng mộ bị đổ đâu!”

“ Đi thôi còn đứng đây làm gì nữa, không đi nhanh thì mấy con ma thú cấp ba nó kéo đến bây giờ”

“ UM, Ờ ĐƯỢC, đi thôi” Ngọc Phong đáp lời, nhanh nhẹ lủi vô khu rừng, men theo đường cũ mà rời đi

……………………

Vài ngày sau đó, Ngọc Phong vừa đi đường vừa lật Long Lực Công ra xem

“ Này tiểu Tinh bây giơ ta lại phải tán đi tu vi để luyện lại từ đầu cuốn công pháp này hay sao” qua vài ngày đi chung, quan hệ giữa hắn và Tinh Tinh càn ngày càn gần gũi, tuy Tinh Tinh hay độc mồm độc miệng trêu chọc hắn nhưng bản tính thật ra không hề xấu, rất hợp với hắn, vì thế cách xưng hô cũng trở nên gần gũi hơn

“ Cái đó thì không cần, Mai Hoa Công của ngươi cũng là một loại công pháp huyền giai sơ cấp, tuy không thể kết hợp với Long Lực Công nhưng lại rất phù hợp với tượng khí Hắc Huyền kiếm của ngươi” Tinh Tinh lại hóa thân thành tiều hồ ly ngồi trên mặt dây chuyền nói chuyện với Ngọc Phong, đồng thời hưởng thụ không khí trong lành của tự nhiên, đã rất lâu rồi nó mới nhìn thấy ánh nắng mặt trời.

“ Thế còn công pháp địa giai thì phải làm như thế nào, phải từ bỏ sao” Ngọc Phong cảm thấy hơi tiết, nhưng nếu bảo hắn tán công tu luyện lại thì hắn càng không muốn, cảm giác rất là bất đắc dĩ

“ Tiểu Phong ta nói này, cái gì ngươi cũng tốt nhưng cái tính hám của lại không tốt chúc nào, cái gì không thích hợp với mình thì không nên dùng” Tinh Tinh nghiên đầu quở trách

“ Nhưng! Không thể dung hợp công pháp Mai Hoa công với Long Lực khí công làm một hay sao, như thế ta không cần phải tán đi tu vi mà còn nhận được công pháp địa giai nữa ” Ngọc Phong chà xát hai tay tơ tưởng

“ Không có nhưng nhị gì hết, ngươi cứ lo mà tu luyện Mai Hoa công đi” Tinh Tinh gắt

“ Nhưng mà ta vẫn tiếc quá”

“ Cúng không phải là từ bỏ nó luôn đâu mà tiếc nuối, vẫn có cách để ngươi đạt được nó” Tinh Tinh thở dài ngao ngán

“ Cách gì thế, nói mau đi, cách gì?” Ngọc Phong không đi nữa mà lại cuối đầu nhìn Tinh Tinh hai mắt lấp lánh

“ Cũng không có gì đặc biệt, sau này khi ngươi tu luyện đến khí tôn, cơ thể sẽ ngưng tụ linh hải, đến lúc đó hãy dung nhập Long Lực khí công vào là được” Tinh Tinh đành phải giải thích

“ Khí tôn sao, được, ta sẽ cố gắng tu luyện, rồi đây công pháp địa giai sẽ thuộc về ta, mu hahaha” Ngọc Phong chống hông cười to

“ Be bé cái mồm lại, còn đang trong lãnh địa ma thú cấp ba đó, ngươi muốn chết à” Tinh Tinh cũng phải phát khùng với tính cách giở giở ương ương của Ngọc Phong

“ Xin lỗi, xin lỗi, tại ta phấn khích quá, ahaha” Ngọc Phong cười xòa

“ Còn cười nữa, không mau đi là chết cả lũ bây giờ”

“ Đi ngay đây, người gì đâu, à không hồ ly gì đâu mà khó chịu” Ngọc Phong lẫm bẩm

“ Ngươi nói gì đó” Tinh Tinh quát

“ Có nói gì đâu, ai nói gì đâu nào” Ngọc Phong nói vu vơ sau đó phóng lên một cành cây cao tiếp tục di chuyển

“ Hừ, ngươi cứ giả bộ đi, tưởng ta không nghe thấy chắc” Tinh Tinh nghĩ thầm

…………………………………..

Giải thích một tý nhá: Long Lực công bao gồm hai phần nhỏ, Long Lực Thể công, huyền giai cao cấp công pháp chuyên dùng luyện thể và Long Lực Khí công, huyền giai sơ cấp công pháp chuyên luyện khí. Khi cả hai luyện tới đại thành dung hợp lại sẽ cho ra công pháp địa giai.

Bình Luận (0)
Comment