Bất Tử Nhãn

Chương 3 - Khí Sĩ, Tượng Khí

Chương 3: Khí sĩ, Tượng khí

Lại hai năm trôi qua, nhà thể dục

“ Hôm nay là bài thi cuối cùng trong kỳ thi tốt nghiệp, bài thi môn khí sư, bài thi sẽ chia làm hai phần, phân đầu là kiểm tra cấp độ khí của các em, đạt cấp mười coi như thông qua, phần thứ hai là thi triển thành công hai loại thuật khí , các em rõ chưa” Trần Đình nhìn bọn nhỏ ông đã dạy năm năm trời, đỉnh đạt nói

“Dạ rõ” cả lớp đồng thanh đáp lời vô cùng rõ ràng. Sau năm năm học tập với Trần Đình, bọn nhỏ đã không còn sợ ông chút nào nữa, có chi chỉ là sự tôn kính mà thôi

Trần Đình hài lòng nhìn biểu hiện của bọn nhỏ, ông lật dang sách trên tay, hô to “ Bài thi bắt đầu, Phương Văn Anh”

Văn Anh bước tới, đặt tay lên Thanh Thủy Tinh trung cấp. Loại thủy tinh này có thể đo cấp độ linh khí chính xác từ cấp mười đến cấp hai mươi.

Sau một lúc quan sát dòng khí lưu chuyển trong quả cầu thủy tinh, Trần Đình tuyên bố “ Phương Văn Anh, khí cấp độ mười ba, đạt yêu cầu, tiếp tục thực hiên thuật khí đi”

“ Vâng! Văn Anh đáp lời rồi hai tay bắt đầu kết ấn, miệng quát khẻ “ khinh thân”, cậu ta bật nhảy lên cao sáu mét về phía vách tường, trên không cậu ta lại kết ấn tiếp “ treo bám”, bốn chi của Văn Anh liền xòe ra như một con cóc dính chặt vào vách tường, nếu quan sát kĩ, có thể nhận thấy hai bàn tay và bàn chân của nó có từng lia linh khí lưu động, sau vài giây cậu ta tách người khỏi bức tường tiếp đất nhẹ nhàn.

“ Thuật khinh thân rất tốt, thuật treo bám cần luyện tập thêm, thông qua loại khá”, Trần Đình nét mặt tươi cười, đánh một chữ K vào phần của Vắn Anh

“ Cảm ơn thầy”.

“Trần Chi Chu”

Cũng giống như Văn Anh, Chi Chu bước tới đặt tay lên thanh thủy tinh trung cấp, làm cho nó sáng lên

“Trần Chi Chu, khí cấp độ mười hai, đạt yêu cầu, tiếp tục thực hiện thuật khí ”

“ Vâng” Chi Chu hai tay kết ấn, quát nhẹ “ khinh thân” rồi bật nhảy cao tám mét , trên không nó lại kết ấn “ hỏa công” bổng nhiên hai luồng hỏa diễm nóng rực được phóng ra từ tay cậu bay về mặt đất phía xa , Bùm Bùm , tạo nên hai tiếng nổ lớn, sau đó cậu ta lộn mèo một vòng hạ xuống đất.

“ Thuật khinh thân rất tốt, thuật hỏa công cũng vậy, thông qua loại tốt”

………

“ Phan Long”

“ Có” Phan Long đáp lời, vẻ mặt tự cao, đặt tay lên trên của cầu. Sau một lúc, một luồng linh khí màu xám đậm xuất hiện bên trong, di động với tốc độc cực nhanh.

“Phan Long, khí cấp độ mười lăm, đạt yêu cầu, tiếp tục thực hiện thuật khí”

Phan Long hai tay kết ấn, thuật ấn tam trảo trên tay nó sáng lên, trên cánh tay hiện lên các luông khí mờ ảo màu xám bạc. Sau đó chúng ngưng tụ lại thành hình ba chiếc vuốt sắt, Phan Long quát lớn “ Trảo xuyên sơn” rồi phong người về phía con rối trong sân luyện tập, chém mạnh xuống , roẹt roẹt , âm thanh sắt lạnh vang lên, con rối làm bằng Thiết Mộc vô cùng cứng rắn ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy.

Phan Long ánh mắt sắc lạnh quét nhìn con rối trước mặt rồi như vô tình lướt qua Ngọc Phong.

“Phan Long, đó là thuật khí cao cấp của gia tộc em, Xuyên Sơn Phá Giáp à?” Trần Đình nhìn tình trạng của con rối, ngạc nhiên hỏi

“ Dạ phải” Phan Long vẻ mặt tự hào, gia tộc nó là một trong sáu đại gia tộc kiểm soát thành Định Phong này, nếu không có các thuật khí cường đại mới lạ đấy.

“ Rất tốt, Phan Long xếp loại tốt”

“ Huỳnh Ngọc Phong, tới lượt em”

“ Dạ” Ngọc Phong lên tiếng, vươn tay lên thanh thủy tinh, trong quả cầu thủy tinh dần dần xuất hiện các luồng linh khí xanh lam chuyển động, nhưng nó lại vô cùng mỏng manh.

“Ngọc Phong, khí cấp độ mười, đạt yêu cầu, thực hiện thuật khí đi” Trần Đình thở dài nói. Ông cũng rất bất đắc dĩ với học sinh này, đánh nhau thì rất giỏi, từ lúc nó vô trương học tới giờ tháng nào cũng có trận ẩu đả nhưng tu luyện thì kém nhất lớp, lần kiểm tra nào cũng suýt chút nữa là rớt a.

Ngọc Phong đứng giữa sân, ngưng thần, hai tay kết ấn hai loại thuật ấn cùng lúc “ lực, khinh thân” , sau đó cậu nhảy lên cao tám mét xoay người trên không trung, gồng cánh tay phóng thẳng xuống đất, dấm mạnh.

Bùm, âm thanh vang dội từ vụ va chạm phát ra, bụi bay mù mịt. Trong làn khói Ngọc Phong từng bước đi ra, vẻ mặt vô cùng hài lòng, dưới chân cậu, sàn bê tông nứt vỡ như mạng nhện.

“ Ngọc Phong, thông qua kiểm tra” thầy Đình hơi bất ngờ với uy lực của một đòn vừa rồi, nếu mà một khí Linh lĩnh trọn quyền này không biết có sống sót nổi hay không, tuy nhiên việc một Khí Đồ đánh trúng một Khí Linh là vô cùng khó. Nhưng đối với một khí sư học đồ thì thành tích này là quá tốt rồi.

]

Ngọc Phong về vị trí, đập tay với Thiện còi “ ye, haha, thấy chưa ta đã nói rồi mà, ta sẽ thông qua dễ dàng thôi, anh mà lại”

“ Ừ , Ừ, không biết hôm qua có đứa nào không ngủ được tìm người ta tâm sự đây” Thiện còi khinh bỉ

“ Tụi mày làm rét cái gì, đứng cuối lớp mà cứ như đứng top không bằng” Phan Long chỏ mỏ qua chửi

“ Ừ thì tao cuối lớp đó thì sao, mày ngứa da nữa rồi hả, tao đập cho giờ” Ngọc Phong giơ nắm tay lên uy hiếp, tưởng việc gì chứ, đánh nhau là nó không sợ nhất.

“ Cứ mạnh mồm đi, tý nữa tao sẽ cho mày thấy” Phan Long cười âm hiểm

“ Nó cười cái éo gì thế nhỉ, chắc lại có âm mưu gì đây” Thiện còi hít hít mủi đánh hơi “ Cái mủi ngươi vẫn thính thế nhỉ, âm mưu mà cũng đánh mùi ra được, mà kệ nó đi, nó bị ngu ấy mà, bị đánh tới năm năm liền mà nó không khôn ra được chút nào, lần nào nó âm mưu kéo bè, đặt bẫy đánh tụi mình cũng bị ta đập cho một trận cả đám ngậm hành không phải sao” Ngọc Phong tỏ vẻ không quan tâm lắm.

“Châu Thanh Thiện” Trần Đình lớn tiếng hô

“ Dạ có” Thiện đặt tay hô lớn, liền đi tới trước, bắt đầu kiểm tra

Thầy Đình gấp cuốn sổ lại, vẻ mặt vô cùng vui mừng “Châu Thanh Thiện, khí cấp độ mười tám, đạt thành tích xuất sắc, không cần kiểm tra thuật khí nữa”

Cả lớp cũng không vì thành tích của Thiện mà tỏ vẻ gì, học cùng nhau năm năm rồi, nó mà không đặt được thành tích cao mới là không bình thường, mà cũng không có ai dị nghị gì về việc Thiện còi có làm hay không làm kiểm tra thuật khí cả.

Trần Đình đặt hai tay sau lưng, ánh mắt yêu thương nhìn những đứa học trò của mình, cười nói “ Bài kiểm tra cuối cấp kết thúc, các em đều được thông qua, chờ mấy hôm nữa nhà trường tổng kết hết các môn văn hóa thì các em sẽ nhận được bằng tố nghiệp và có thể tiến vào các học viên khí sư ở các thành lớn hơn”.

“ Ye!” cả lớp bắt đầu reo hò, bọn chúng vui không phải vì sắp được tốp nghiệp mà là tổng kết qua đi cũng đồng nghĩa với việc kỳ nghỉ hè đã đến.

Nhìn điệu bộ của tụi nhỏ, Trần Đình trầm giọng, nói “ Ngoài ra, hôm nay các em cũng đã qua mười hai tuổi hết cả rồi nên nhà trường có mời một vị Khí Sĩ đến để giúp các em thức tỉnh Tượng Khí, các em đợi chút thầy đi mời ngài ấy xuống”.

“ Khí sĩ, Tượng khí” Ngọc Phong sau năm năm học tập đã không còn là cậu nhóc ngô ngơ ngày trước, các kiến thức cơ bản về cuộc sống cũng như các chức nghiệp của khí sư cậu đều nắm rõ.

Về cơ bản, Khí sĩ là người có tinh thần lực vượt qua người bình thương rất nhiêu, ít nhất là ba lần, cũng chính vì thế họ có thễ dễ dàng câu thông những quy tắc của tự nhiên tạo nên các Thuật Hình Ấn mang sức mạnh đặc biệt.

Thuật Hình Ấn cũng tương tự như Thuật Ấn nhưng nó có thể khắc lên các đồ vật khác nhau tạo thành Khí Binh.

Khí binh là các đồ vật có thể truyền dẫn khí của người sử dụng hoặc linh thạch, ma hạch ma thú, tạo thành những vũ khí tấn công uy lực cực mạnh, ngoài ra các loại khí xa ( xe chạy bằng khí ), tủ lạnh hay đèn đường v.v… đều là những khí binh. Hơn thế nữa một khi khí sĩ khi lên cấp hai là có thể thông qua Thuật Hình Ấn ngưng luyện linh thảo, tạo thành đan dược trợ giúp rất lớn cho việc tu luyện như Phục Khí Đan, Thông Quan Đan, Định Thần Đan và còn nhiều nhiều nữa.

Do đó Khí Sĩ là một nghê nghiệp cao quý rất được hoang nghê trên đại lục, tuy nhiên vì điều kiện nhập môn Khí Sĩ quá khắc khe nên nghề nghiệp này tương đối thưa thớt, tại thành Định Phong cũng chỉ có mười hai vị Khí Sĩ trong đó chỉ có duy nhất một vị là Khí Sĩ đạt cấp ba.

Còn Tượng Khí là hình thể của linh khí, mỗi một người khi lên mười hai tuổi sẽ tiến hành thức tỉnh Tượng khí, đây là cũng là nghi thức trưởng thành ở đại lục Thanh Vân. Khí sư có tượng khí và không có tượng khí khác nhau một trời một vực, đây là một sự biến đổi về chất, một khi thức tỉnh tượng khí, tất cả linh khí trong cơ thể sẽ được ngưng luyện lại tại đan điền, tấn chức Khí Linh trở thành khí sư chân chính. Ngoài ra cấp độ Khí Linh có thể triệu hồi Tượng Khí phụ thể lên người hoặc dung nhập vào khí binh để tăng chiến lưc, do đó một Khí Linh ho dù có một mình chiến đấu với mười hai khí đồ(khí sư học đồ) vẫn thủ thắng dễ dàng.

“ Các em cùng chào ngài Ngô Thu Vân, khí sĩ cấp ba duy nhất trong thành chúng ta” Trần Đình bên ngoài đi vào, đi theo bên cạnh ông là một trung niên nam tử khoảng năm mươi tuổi, cao một mét tám, khuông mặt hiền hòa, mặc một bộ trường bào màu lam nhạt viền trắng, trước ngực đeo một huy hiệu màu bạc có hình ba thanh kiếm màu đen.

“ Chào ngài Ngô” cả lớp đồng thanh

“ HA HA, Chào bọn nhỏ, hôm nay ta được hiệu trưởng Lâm mời tới đây để thức thỉnh Thượng Khí của mấy đứa, mong các ngươi sẽ cho ta một sự kinh hỷ a” Ngô Thu Vân đứng chắp tay đăng sau, nhìn lướt qua bọn trẻ, khi chạm mặt của Phan Long thì gật đầu một cái làm nó mừng thầm không thôi.

Ngô Thu Vân lấy ra một cái mâm bằng bạch thiết to cỡ bàn tay từ trong cái túi nhỏ bên hông

‘ Không gian khí binh’ một ý nghĩ lướt qua đầu Ngọc Phong

“ Đây la một khí binh do chính ta chết tạo ra gọi là Tượng Kính dùng để thức tỉnh tượng khí của các ngươi, các ngươi chỉ cần đặt tay lên nó và truyền linh khí của bản thân vào, sau đó tượng khí của các ngươi sẽ hiện ra trên lòng bàn tay, các ngươi sẵn sàng chưa” Ngô Thu Vân hiền hòa hỏi

“ Rồi ạ!”

Trần Nhân đứng bên cạnh cũng lên tiếng “ Tốt, xếp hàng, từng đứa một bắt đầu”

Từng đứa theo thứ tự, tiến lên đặt tay lên tấm kính bắt đầu nghi thức thức tỉnh. Có đứa vui vì tượng khí cường đại , có đứa buồn vì tượng khí yếu kém, ví dụ như có đứa tượng khí là con chuột mà trong khi đứa nó ghét nhất tượng khí là con mèo, tượng khí có thể khắc chế lẫn nhau a, chỉ khi nào tấn cấp tới Khí Tông thì hiệu quả của sự khắc chế mới giảm bớt.

Tới lượt Ngọc Phong, nó hưng phấn đặt tay lên Tượng Kính, truyền linh khí vào

Mặt kính lập tức sáng lên màu vàng, sau đó trên bàn tay Ngọc Phong xuất hiện một con dao bé xíu màu đen, không là một thanh kiếm né tý mới đúng, nó chỉ dài mười cm, trông giống như một con dao gọt hoa quả.

Ngọc Phong nhắm mắt lại, ý thức di chuyển về đan điền kiểm tra lại một lần nữa. Ở đó cũng có một con dao y hệt trên tay nó .

“ Xong rồi người tiếp theo” Ngô Thu Vân lạnh nhạt nói. Tượng khí như thế này, trong đời hắn đã thấy qua rất nhiều, chỉ là một loại tượng khí phổ thông mà thôi, không có gì đặc biệt.

Ngọc Phong nhìn con dao bé tý trong bàn tay, thở dài ngẫm nghĩ ‘ cái này làm gì bây giờ, chẵn lẽ gọt hoa quả’ nó biết tượng khí nào cũng có một công dụng nhất định, tuy nhiên nó nghĩ nát óc cũng không nhận ra đây là tượng khí gì.

Ngọc Phong nhìn Ngô Thu Vân gặn hỏi “ Ngô đại sư, ngài có biết đây là loại tượng khí gì không?”

Ngô Thu Vân nhìn con dao bé tý trên tay Ngọc Phong ngẫm nghĩ một hồi rồi nói “ theo như hình dạng thì chắc là một loại ám khí đặc biệt!”

“ Cảm ơn ngài” Ngọc Phong hơi thất vọng nhưng cũng chịu.

Đang nghĩ lan man thì Thiện còi tới, đập vai nó an ủi “ Có gì mà phải thất vọng chứ, ám khí cũng không phải không tốt, ngươi ghét thằng nào thì lén lén phóng cho nó một cái, quá tốt rồi còn gì, không như ta, tượng khí lại là một con sâu trắng làm bia cho người ta đánh chứ được gì” trên lòng bàn tay Thiện còi, một con ngân trùng nhỏ bé đang lúc lắc cái đầu, trông rất kute.

“ Tượng khí ngươi tốt thế mà còn chê, đúng là gia tộc lớn có khác, nghe nói Ngân Trùng là tượng khí đứng đầu gia tộc họ Châu, mạnh hơn cả Ám Điệp ( bướm đêm ) của cha ngươi nữa. Thế mà lại hâm mộ tượng khí bé tí của ta” Ngọc Phong bực tức nói.

Gia tộc họ Châu là gia tộc mạnh nhất thành Định Phong mà Châu Thanh Thiện lại là con trai thứ hai của tộc trưởng gia tộc, gia tộc họ Phan của Phan Long tuy cũng là một đại gia tộc nhưng lại xếp sau gia tộc họ Châu. Nên khi Phan Long bị Ngọc Phong đánh cũng không giám kêu gia tộc trả thù vì bên cạnh nó còn có Châu Thanh Thiện.

Mà cho dù có nói thì đối với người lớn đây chỉ là trò chơi con nít, không đáng quan tâm, chỉ khi nào Phan Long trưởng thành, cử hành lễ thành nhân thức tỉnh được tượng khí thì khi đó, việc nó bị ăn hiếp chính là làm mất mặt của gia tộc, gia tộc sẽ can thiệp vào.

Trong khi Ngọc Phong đang chuyện trò với Thiện còi thì người cuối cùng cũng thức tỉnh tượng khí hoàn thành, Ngô đại sư cất Tượng Kính vào túi, chắp tay sau lưng nói “ buổi lễ trưởng thành hôm nay kết thúc tại đây, ta mong sau này trong số các ngươi sẽ có người trở thành những khí sư xuất sắc, ta còn một lò thuốc ở nhà cần phải luyện đây, tạm biệt bọn nhóc, tạm biệt thầy Đình” nói rồi hắn xoay người định đi

“ Khoan đã” Phan Long bổng nhiên lên tiếng ngăn cản.

Ngô đại sư nhíu mày quay lại, khuôn mặt mang theo nét tức giận, tuy nhiên khi thấy người kêu mình lại là Phan Long thì liền hòa hoãn lại “ Phan Long, ngươi kêu ta có chuyên gì à?”

“ Thưa đại sư, hôm nay là lễ thành nhân nên ta muốn khiêu chiến một người, mong đại sư làm trọng tài cho chúng ta” Phan Long ôm quyền thành khẩn nói.

“ Ồ, thế ngươi muốn thách đấu ai?” Ngô đại sư hơi ngạc nhiên

“ Chính là nó, Ngọc Phong, ngươi dám ra đây đánh với ta một trận không nào” Phan Long chỉ tay thẳng mặt Ngọc Phong khiêu khích

Ngọc Phong không hiểu hôm nay Phan Long uống lộn thuốc gì mà khiêu chiến với nó. Nhưng Ngọc Phong vẫn gật đầu chấp nhận “ Đánh thì đánh, ta sợ ngươi à”

“ Cẩn thận đấy” Thiện còi nhắc nhở

“ Yên tâm, xem tao giáo huấn nó đây”

Ngô đại sư nhìn hai đứa nhỏ đứng giữa sân, giọng nói nghiêm nghị “ đây là thách đấu nhưng cũng là bạn học với nhau, không được xuống tay quá nặng, trân đấu sẽ kết thúc khi có một người nhận thua, văng ra khỏi sân thi đấu hoặc ta thấy người đó đã thua, hai ngươi hiểu không?”

“ Dạ hiểu” cả hai cùng đáp, ánh mắt nhìn nhao tóe lên tia lửa

“ Tốt, trận đấu bắt đầu” Ngô đại sư phất tay, nói to

Ngay khi trận đấu bắt đầu, Ngọc Phong là người động thủ đầu tiên, nó hai kết ấn cùng lúc “ Khinh thân, lực” rồi phóng nhanh về phía Phan Long, ý đồ một đòn kết thúc trận đấu.

“ Ngươi xem thường ta quá rồi đấy, tượng khí Xuyên Sơn Giáp, phụ thể” Phan Long kết ấn rống lên, cả người nó bổng mọc đầy lân giáp, mỗi lân giáp đều thô to bằng hai ngón tay cái bao phủ cả cơ thể nó như một bộ áo giáp sắt.

..............................................

p/s: Ba chương đầu, chủ yếu là giới thiệu về thế giới cũng như các chức nghiệp mà thôi. Cốt truyện chính sẽ bắt đầu từ chường thứ tư nhé.

Mong các bạn ủng hộ

Bình Luận (0)
Comment