Bày Quầy Khắp Nơi Bên Cạnh Phú Bà

Chương 263

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 263: Súp gà hầm

 

Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của mỹ nhân lạnh lùng, trái tim Tôn Miểu đều mềm mại, cảm thán mình thật sự may mắn mới có thể gặp được người yêu như Tô Thụy Hi.

 

Xinh đẹp, tâm địa tốt, biết kiếm tiền, đối với người khác thì lạnh lùng nhưng đối với mình thì kiêu ngạo, thông thường còn đặc biệt ngoan ngoãn... người yêu như vậy, rốt cuộc phải tìm ở đâu mới được đây.

 

Hai người đều cảm thấy mình đã kiếm được món hời lớn.

 

Vì buổi sáng, hoặc có thể nói là gần trưa, hai người đã nghịch ngợm trên giường rất lâu, nên bữa trưa hôm nay cũng ăn rất muộn. Tôn Miểu thậm chí không ra ngoài mua đồ ăn, mà để Tô Thụy Hi trực tiếp gọi hướng dẫn viên đi chợ gần đó mua nguyên liệu về, rồi Tôn Miểu nấu trong bếp.

 

Tôn Miểu còn lấy ra những quả táo gai sa mạc mà mấy cô trước đó cho, cô ấy đã nhớ đến chúng rất lâu rồi, lúc này vừa hay có thời gian, cô ấy lấy ra vài quả chuẩn bị nếm thử hương vị.

 

"Chị Tô Tô ăn không?"

 

Tô Thụy Hi lắc đầu, trước đây khi đến sa mạc cô ấy đã ăn rồi, nên đối với táo gai sa mạc không có chút hứng thú nào. Thấy Tôn Miểu rất tò mò, Tô Thụy Hi còn đặc biệt nhắc nhở: "Lúc em cắn, ăn miếng nhỏ một chút, táo gai sa mạc thực sự không ngon."

 

"Ừ, em thử xem."

 

Tôn Miểu cũng không vội thử, mà trước tiên ngửi thử. Hương thơm cô ngửi được khá nhạt, hơi giống mật ong, nhưng không đậm. Tôn Miểu thực sự không phải người kén ăn, thời thơ ấu ở nông thôn, cây lau sậy ngọt một chút cô ấy có thể m*t cả ngày, huống chi là táo gai sa mạc này.

 

Tôn Miểu há miệng, dùng răng nhẹ nhàng cắn một miếng.

 

Nói thế nào đây, thực ra là có vị ngọt, chỉ là vị ngọt không rõ ràng, nhiều hơn là vị chua chát. Nói đơn giản: Thực sự không ngon.

 

Nhưng cũng có thể ăn được, hơn nữa đã cắn một miếng rồi, không thể nhổ ra được. Vì vậy Tôn Miểu trực tiếp bỏ quả vào miệng, nhai nhai rồi nuốt xuống. Tô Thụy Hi cũng ghé qua, cầm lên một quả, cũng ngửi thử. Dù sao cô ấy cũng đã ăn rồi, có chút kinh nghiệm, trực tiếp đưa ra đánh giá về quả táo gai sa mạc này:

 

"Vị quá nhạt, cảm giác như chưa chín hẳn, có phải rất chua không?"

 

"Đúng là hơi chua."

 

"Ngon không?"

 

"Không ngon."

 

Nghe Tôn Miểu trả lời, Tô Thụy Hi bật cười, lộ ra vẻ mặt "chị biết mà". Cô nhỏ giọng nói: "Chín rồi cũng không ngon, chua lắm, chỉ có một chút ngọt thôi."

 

"Nhưng trước đây em tìm hiểu, hình như táo gai sa mạc có tác dụng tốt cho dạ dày, chị Tô Tô lại khá phù hợp ăn đấy."

 

Một câu nói khiến Tô Thụy Hi lập tức nhăn mặt: "Em đừng bắt chị ăn, cái này không ngon."

 

Tô Thụy Hi cuối cùng vẫn nếm thử một quả, rồi bị chua đến nhăn mặt, Tôn Miểu nhìn thấy, lại cảm thấy vô cùng thú vị. Tô Thụy Hi tức giận, dùng tay đánh nhẹ Tôn Miểu, cô ấy liền đi vào bếp tiếp tục nấu ăn.

 

Tôn Miểu đang nấu súp gà hầm, còn hỏi hướng dẫn viên địa phương về cách làm cụ thể. Là hướng dẫn viên giỏi, dù không biết nấu nhưng biết ăn và biết nói, miêu tả cách làm và hương vị rất rõ ràng. Tôn Miểu nhận ra cô ấy thực sự không biết nấu, nhưng hương vị cụ thể thì đã hỏi ra được. Kết hợp thêm video của đầu bếp trên mạng, thực tế khôi phục lại cũng không khó.

 

(*) Súp gà hầm: "Da pan ji" 大盘鸡 được dịch đơn giản là "đĩa gà lớn", nhưng thực ra đó là một món ăn đậm chất và hương vị đặc trưng của vùng Bắc Tân Cương. Được chế biến từ gà, khoai tây, ớt chuông, hành tây, tỏi, gừng, ớt Tứ Xuyên, và đôi khi thậm chí là bia, món súp gà hầm được xào kỹ trước khi nước dùng được thêm vào.

 

Dĩ nhiên, điều này chỉ áp dụng với những người nấu ăn giỏi như Tôn Miểu, mới coi là không khó.

 

Thịt gà không cần chần qua nước sôi, vì sau khi chần, kết cấu sẽ trở nên khô cứng, đối với thịt gà mà yêu cầu "non", việc chần nước sẽ phản tác dụng. Nếu là gà đông lạnh, thì cần chần nước, dù sao kết cấu đã bị phá hủy, cũng không quan trọng lắm.

 

Nhưng nếu không chần nước, thì phải rửa kỹ nhiều lần, rửa thật sạch đến khi không còn thấy máu chảy ra nữa.

 

Sau đó dùng muối, rượu nấu ăn và các loại gia vị khác để ướp trong một thời gian. Trong khoảng thời gian này, Tôn Miểu làm một ít món trộn. Hai người họ chỉ có hai người, cũng không cần làm nhiều món trộn, một đĩa dưa chuột trộn, một đĩa kim châm xào hành là xong.

 

Kim châm xào hành làm rất đơn giản, rửa sạch kim châm rồi hấp chín. Chuẩn bị gia vị, hành tỏi đường muối mè, thêm hai thìa dầu nóng khơi dậy mùi thơm, rồi trộn đều. Món ăn kèm ngon miệng này đã hoàn thành, khi Tôn Miểu không muốn làm gì để đối phó với Tô Thụy Hi, cô ấy sẽ làm như vậy.

 

Khi không đối phó, dầu sẽ được dùng hành lớn chiên trước, giữ lại hương vị dầu hành, sau đó rắc thêm hành lá.

 

Hôm nay đối phó, vì có món súp gà hầm, các món khác làm đơn giản hơn.

 

Sau khi gà được ướp, tiếp theo là chuẩn bị nguyên liệu phụ. Khoai tây, ớt xanh đỏ, hành tây, và linh hồn của món ăn là Mì Bương Bương. Mì Bương Bương cũng rất dễ làm, tự kéo vài lần, giữa chừng đập nhẹ lên thớt vài lần để làm nó mỏng hơn.

 

(*) Mì Bương Bương (Biang biang) đứng đầu trong Thiểm Tây thập đại quái (陝西十大怪 - 10 điều kỳ lạ của vùng Thiểm Tây). Trong đó, mì Biang được nêu tên là 面条像裤带 (Sợi mì như sợi dây buộc quần).

 

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773


Tiếp theo là giai đoạn nấu chính thức, đặt nồi lên bếp, cho dầu vào nồi và thêm lượng đường phèn lớn, bắt đầu thắng màu. Khi màu đường đã sẵn sàng, mới cho cả con gà vào nồi. Xào đều để tạo màu, thịt gà được bao phủ bởi màu đỏ nâu đẹp mắt, ánh lên trong nồi, trông rất đẹp.

 

Đến bước này, thêm quế hồi, tỏi và các loại gia vị lớn, có thể đổ nước ngập thịt gà, nấu chậm. Thực tế bước này cũng nên thêm ớt khô, để có chút vị cay. Nhưng cổ họng của Tô Thụy Hi thực sự không thể ăn được, Tôn Miểu cũng không cho. Sau đó trong bát của mình, cô ấy sẽ thêm chút tương ớt ăn kèm, cũng giống nhau.

 

Nếu người khác nhìn thấy món súp gà hầm này của Tôn Miểu, chắc chắn sẽ nói không chính thống, nhưng Tôn Miểu lại rất hài lòng.

 

Sau khi đun sôi, thêm chút xì dầu, chút tiêu và các loại gia vị khác, thêm chút vị, rồi cho các nguyên liệu phụ đã chuẩn bị sẵn: khoai tây, ớt xanh đỏ, hành tây, lúc này thịt gà đã chín bảy tám phần. Nấu thêm một lúc, có thể mở nắp thu nước. Cũng không cần thu hết, dù sao còn có Mì Bương Bương, nước sốt có thể trộn với mì.

 

Mì Bương Bương được nấu riêng trong một nồi nước sôi, sau khi chín là một sợi mì dài, vớt ra đặt dưới đáy đĩa lớn lót dưới, sau đó xếp gọn gàng món súp gà hầm vừa làm xong lên trên, có thể trực tiếp mang lên bàn.

 

Hương thơm của món súp gà hầm rất đậm đặc, lúc này Tô Thụy Hi cũng đói rồi, ngửi thấy mùi, cô ấy không nhịn được nhăn mũi, ngửi mùi trong không khí.

 

Bụng cô ấy kêu ùng ục hai tiếng, dường như đang phản đối chủ nhân đã lâu không cho nó ăn.

 

"Chị Tô Tô, ăn cơm thôi."

 

Âm thanh này đối với bụng của Tô Thụy Hi mà nói quả thực là âm thanh của thiên đường. Tô Thụy Hi đi ra từ trong phòng ngủ, đến nhà hàng ngồi trước bàn ăn, nhìn thấy ngay giữa bàn là một chậu lớn món súp gà hầm rõ ràng.

 

Chỉ là, cô ấy còn nhìn thấy ớt xanh đỏ trên đó.

 

"Miểu Miểu, em biết chị không ăn được cay."

 

Tối qua khi ăn sườn dê nướng, Tô Thụy Hi đã phát biểu ý kiến về việc ăn cay. Lúc đó Tôn Miểu thực sự không cho cô ấy ăn chút nào, khiến Tô Thụy Hi còn cảm thấy tiếc nuối, không nếm được các vị khác.

 

Tô Thụy Hi rõ ràng là người quên đau khi vết thương đã lành, hoàn toàn không nhớ hai lần trước ăn cay mình khổ sở thế nào. Bây giờ cô ấy nói ra, cũng có chút cảm giác muốn thử. Tôn Miểu đã nhìn thấu suy nghĩ nhỏ nhặt của cô ấy, trực tiếp nói: "Em không cho ớt khô đâu, loại ớt xanh đỏ này không cay, chị Tô Tô cứ thử xem."

 

Tô Thụy Hi hài lòng, giọng cao lên nói: "Được~"

 

Tôn Miểu đưa bát cho cô ấy, cô ấy cầm đũa, tấn công ngay vào món súp gà hầm. Dưa chuột, kim châm, những món cô ấy thường thích ăn, trực tiếp bị bỏ qua. Ài, bây giờ trước mặt có món mới chưa ăn, ai còn muốn ăn mấy món nhỏ hàng ngày nữa.

 

Tuy nhiên, Tô Thụy Hi thích rau, lựa chọn đầu tiên là khoai tây.

 

Cô ấy rất thích ăn khoai tây, khoai tây trong món gà hầm, sườn hầm, bò hầm cô ấy đều thích. Đặc biệt là trong món sườn hầm, Tôn Miểu nấu món sườn hầm rất giỏi, khoai tây trong đó cũng khiến Tô Thụy Hi yêu thích không buông tay. Ngoài ra, khoai tây sợi, khoai tây nghiền, khoai tây chiên, không có món nào Tô Thụy Hi không thích.

 

Cô thực sự là một người mê khoai tây.

 

Khoai tây này, hầm thật ngon, màu sắc vẫn vàng óng một vùng, cũng có thể nhìn ra rất thấm gia vị đã nhiễm mùi vị của món súp gà hầm, màu sắc so với khoai tây trong món sườn hầm hàng ngày hơi đỏ nâu hơn một chút. Khoai tây rõ ràng hầm đến mềm nhừ, chỉ cần dùng đũa là biết, nhưng lại có thể giữ nguyên không tan, dễ dàng bị gắp lên.

 

Sau đó dùng đũa nhẹ nhàng gắp, khoai tây đã được Tô Thụy Hi gắp ra một miếng. Phần bị tách ra, vẫn có thể nhìn thấy kết cấu dạng cát bên trong khoai tây. Tô Thụy Hi gắp miếng nhỏ hơn, đưa vào miệng.

 

Hương vị vốn có của khoai tây hòa quyện với nước sốt đậm đà trên đầu lưỡi, so với món khoai tây hầm thông thường có hương vị phong phú hơn khiến Tô Thụy Hi không nhịn được nheo mắt lại. Điều đáng nói hơn là, khoai tây ngấm nước sốt đã đưa hương vị đặc trưng của món súp gà hầm thấm sâu vào tận đáy lòng Tô Thụy Hi, khiến cô không nhịn được lại đưa đũa, ăn hết miếng khoai tây lớn còn lại trong bát vào miệng.

 

Sau khi ăn xong khoai tây, Tô Thụy Hi lại không kịp chờ đợi gắp một miếng thịt gà. Trên miếng gà có chút da, Tô Thụy Hi nhìn thấy, chỉ dừng lại một chút, rồi trực tiếp bắt đầu ăn.

 

Ban đầu cô không thích da gà, thậm chí cảm thấy cả thế giới không ai thích ăn da gà. Cô không hiểu thứ đó có gì ngon, hơn nữa nếu không làm sạch kỹ, trên đó còn có thể sót lại lông gà. Làm không tốt, nhai không động, ăn cũng không có vị gì.

 

Vì vậy, hầu hết thời gian Tô Thụy Hi đều bóc da gà ra vứt đi, thậm chí cố tình tìm những phần không có da.

 

Nhưng từ khi ở cùng Tôn Miểu, cô đã có thể đối mặt với da gà một cách tự nhiên, trên thế giới này không có nguyên liệu khó ăn, chỉ có đầu bếp không biết phát huy.

 

Cô thậm chí há miệng, miếng đầu tiên cắn ngay vào da gà. Giống như cô nghĩ, da gà do Tôn Miểu làm, cũng rất ngon!

 

Thịt gà sau khi thắng đường màu thì xào ngay trên lửa lớn, nhiệt độ khiến da gà co lại ngay lập tức, còn bị nóng lên, khiến da gà vừa dai vừa có cảm giác giống như da gà nướng. Cũng vì hầm mềm nhừ, một miếng là có thể xé da gà ra khỏi thịt, nhai vài cái là cảm nhận được vị, rồi có thể nuốt xuống ngay.

 

Sau khi có miếng da gà khai vị này, người ta càng tò mò về hương vị của thịt gà hơn. Trước món ăn của Tôn Miểu, không ai có thể giữ được bình tĩnh, Tô Thụy Hi lại càng không. Cô ấy dùng đũa gắp, trực tiếp há miệng cắn một miếng thịt gà.

 

Lúc đó, độ mềm mượt tột đỉnh nổ tung trong miệng Tô Thụy Hi.

 

Tô Thụy Hi rất khó miêu tả hương vị đó, chỉ cảm thấy: Mềm, thịt gà này mềm quá. Mềm đến mức Tô Thụy Hi thậm chí nghi ngờ, Tôn Miểu có phải lén dùng năm trăm cân bột làm mềm hay không, nếu không sao có thể mềm như vậy khi ăn.

 

Khi đưa vào miệng, Tô Thụy Hi dường như nhìn thấy những chú gà con có lông vàng óng đang nhảy múa trong đầu mình.

Bình Luận (0)
Comment