Lý Hương Cầm nghe xong đều bị chọc giận quá mà cười lên, mặt mũi nàng tràn đầy khinh thường nhìn xem Diệp Thần, hừ lạnh nói:
"Tiểu tử, ngươi vẫn còn có thể thổi!"
"Nếu ngươi có nhà tại sơn trang Vân Đỉnh, bà lập tức để Tuyết Di gả cho ngươi, về sau ngươi sẽ có quyền nói chuyện trong nhà, bảo bà gọi ngươi là đại gia cũng được!"
"Diệp Thần, cậu đừng nói mò!"
Tô Tuyết Di khẽ cau mày lại:"Nếu cậu còn nói láo nữa, tôi, tôi sẽ không để ý tới cậu!"
"Nàng dâu, đó là thật a!"
Diệp Thần chỉ đành chịu móc ra chìa khoá, giải thích nói:"Vừa rồi tôi cứu được Phùng gia lão gia tử, đây là bọn họ tự tay cho tôi, còn nói đây là chìa khóa của biệt thự số một gì gì đó!"
"Người trẻ tuổi, nói đùa cũng phải có chừng mực, không thể mắc thêm lỗi lầm nữa!"Tô Vạn Đạt đều nghe không nổi nữa.
"Tôi không có nói đùa a!"
"Được rồi! Tiểu tử, lời thế nhưng là từ chính miệng ngươi nói ra!"
Lý Hương Cầm đảo mắt, nhìn xem Tô Tuyết Di nghiêm mặt nói:"Con gái, ngày mai chúng ta liền đi sơn trang Vân Đỉnh, nếu như tiểu tử này là nói láo, con phải lập tức ly hôn với hắn!"
"Mẹ"
"Lần này tuyệt đối mẹ sẽ không nhượng bộ, gia phong của Tô gia rất nghiêm khắc, quyết không thể tha thứ những kẻ thích nói láo!"Lý Hương Cầm nói như chém đinh chặt sắt.
"Ân, con gái, lần này cha ủng hộ mẹ con!"Tô Vạn Đạt thần tình nghiêm túc.
"Diệp Thần, cậu cùng tôi vào đây!"
Tô Tuyết Di khẽ cắn môi son, lôi kéo tay Diệp Thần trực tiếp đi trở về gian phòng của mình.
Lần này Lý Hương Cầm ngược lại là không có ngăn cản, bởi vì đánh chết nàng cũng không tin, Diệp Thần có thể có được biệt thự ở sơn trang Vân Đỉnh.
Trong gian phòng, Tô Tuyết Di trợn mắt lên, tức giận trừng mắt Diệp Thần.
"Nàng dâu, nhìn lão công như vậy làm gì?"Diệp Thần cười khổ, mình làm sao đắc tội cô nàng này?
"Diệp Thần, làm sao cậu lại không thể bỏ được thói quen mạnh miệng a!"Giọng điệu Tô Tuyết Di có chút thất vọng nói"Bây giờ mẹ tôi đã bắt được cái chuôi nay, ngày mai cậu biết tính kiểu gì!"
"Nguyên lai vì chuyện này a!"Diệp Thần cười nhạt một tiếng.
"Không ngờ cậu còn cười được, lần này ngay cả cha tôi đều tức giận!"
"Quên đi, hội đấu giá đêm nay, tôi có thể cầm về mối làm ăn của Tô gia, như vậy có khi mẹ có thể tha thứ cho cậu!"
Tô Tuyết Di nhẹ nhàng thở dài, nghiêm chỉnh mà nói Diệp Thần cũng coi như nam nhân chất lượng tốt, y thuật cao siêu dáng dấp lại soái, nhưng vì cái gì hết lần này đến lần khác hắn lại thích nói láo a, còn dạy mãi không sửa được, quả thực làm người đau đầu.
Diệp Thần nhún vai không nói chuyện, Tô Tuyết Di nhìn hắn một cái nói:
"Đi thôi, tôi dẫn cậu đi một bộ ra dáng quần áo!"
"Y phục của tôi không được sao?"Diệp Thần sững sờ.
"Đêm nay tham gia hội đấu giá đều là nhân vật giàu có Ninh Châu, y phục của cậu quá quê mùa! Đi thôi, tôi mua cho ngươi, không cần cậu dùng tiền!"Tô Tuyết Di còn tưởng là Diệp Thần xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch, chủ động đưa ra tiền của mình.
"…."
Diệp Thần nghe vậy dở khóc dở cười, xem ra bản thân mình thực sự đã dính vào con đường 'Ăn bám', thật sự là càng chạy càng xa.
Hai người rời phòng, Lý Hương Cầm nghe được con gái muốn dẫn Diệp Thần đi mua quần áo, không khỏi hừ lạnh nói:
"Còn nói mình có biệt thự tại sơn trang Vân Đỉnh đâu, ngay cả bộ quần áo ra dáng cũng không có, hay thật?"
"Diệp Thần, cậu chớ để ý, mặc dù mẹ tôi nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ!"Tô Tuyết Di vội vàng hoà giải, lôi kéo Diệp Thần nhanh chóng ra khỏi nhà.
"Hừ! Con không cần phải nói êm tai, để xem ngày mai hắn sẽ làm như thế nào!"Lý Hương Cầm cắn răng nói.
"Lão bà, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng"
"Khoan cái đầu, ông câm miệng cho tôi!"
Tô Vạn Đạt rụt cổ một cái, cọp cái muốn ăn thịt người, mình vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng đi!
trung tâm thương mại Phỉ Thúy Hồ.
Diệp Thần xuống xe, đi theo Tô Tuyết Di vào cửa hàng, tìm tới một nhãn hiệu cửa hàng chuyên bán trang phục nam.
"Tiểu thư, xin hỏi ngài muốn mua cái gì?"Nữ phục vụ viên cười chân thành tiến lên đón.
"Xin giúp hắn chọn lựa một bộ âu phục phù hợp."
Tô Tuyết Di gật gật đầu, chỉ chỉ Diệp Thần đứng ở phía sau.
"A, vị tiên sinh này a"
Nữ phục vụ viên đánh giá Diệp Thần một chút, trên mặt lập tức toát ra thần sắc khinh thường, xem ra nam nhân này chính là nông dân.
"Cô nhìn đủ chưa, lại nhìn tôi sẽ thu tiền!"Diệp Thần thản nhiên nói.
"Mời đi theo tôi!"
Nữ phục vụ viên nhếch miệng, cố ý đem Diệp Thần dẫn tới quầy chuyên bán trang phục nam đắt tiền nhất, cười lạnh nói:"Tiên sinh, ngài có thể thử quần nơi này, bất quá rất đắt a!"
"Đắt thì đắt, dù sao vợ tôi sẽ cho tiền!"Diệp Thần nhún vai. Nói xong tiện tay chọn lấy một bộ âu phục đi vào phòng thử áo.
"……"
Vô sỉ!
Gia hỏa này ăn bám thì cũng thôi đi, thế mà còn lý lẽ hùng hồn như vậy?
Phục vụ viên không khỏi nhìn Tô Tuyết Di nhiều một chút, nữ sinh xinh đẹp như vậy làm sao lại thích loại nhà quê như này, thật sự là một đóa hoa tươi cắm vào bãi phân trâu a.
Chỉ chốc lát, Diệp Thần thay quần áo xong đi ra.
"Nàng dâu, em xem thế nào?"
Diệp Thần khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy mặc tây phục còn không thích bằng áo phông, không có chút thoái mái nào.