Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta

Chương 36 - Có Thêm Một Đại Gia!

"Lão đầu, lão cũng đừng nghĩ làm người giả bị đụng a, tôi cũng không có động tới lão!"Diệp Thần giật nảy mình, lão nhân này thiếu canxi a, nói quỳ liền quỳ.

"Diệp tiên sinh nói giỡn, Thượng Quan minh chủ nói qua, gặp ngài như gặp minh chủ, nếu như có mạo phạm nghiêm trị không tha, còn xin Diệp tiên sinh tha thứ thuộc hạ đi!"Bạch Uyên nói xong hoàn toàn thân run lẩy bẩy, cực kỳ giống như sủng vật cẩu cẩu sợ hãi chủ nhân đánh nó.

Nữ nhân Thượng Quan Dĩnh này có bao nhiêu hung ác, chỉ có người một nhà Liên Đoàn Võ Đạo biết.

Trong lòng Bạch Uyên rõ ràng, mình chết hay là sống, toàn bộ dựa vào một câu nói của Diệp Thần!

"Sư đệ, hắn là thuộc hạ Tam sư muội, phụ trách Liên Đoàn Võ Đạo khu vực Ninh Châu!"

"Bây giờ hắn mạo phạm đệ, muốn xử trí làm sao, đệ nói đi!"Kiều An Na nói.

"Diệp tiên sinh tha mạng, Diệp tiên sinh tha mạng a!"

Bạch Uyên dọa sợ, thậm chí không để ý ánh mắt giật mình của đám người, cuống quít dập đầu cầu xin tha thứ!

Bạch Ngọc Thần thấy thế triệt để trợn tròn mắt, trong lòng hắn đại bá vẫn luôn là một người sắt thép rắn rỏi, không nghĩ tới trước mặt Diệp Thần lại ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên?

"Nguyên lai là người của Tam sư tỷ, đã như vậy tôi cũng không làm khó lão, đứng lên đi!"Diệp Thần nhún vai, thản nhiên nói.

"Tạ ơn Diệp tiên sinh!"

Bạch Uyên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nơm nớp lo sợ từ dưới đất đứng lên.

"Đại bá, ngài"

"Ngậm miệng! Súc sinh lanh cha lanh chanh nhà ngươi, còn không mau xin lỗi Diệp bá bá!"Bạch Uyên hung hăng quất một bàn tay vào trên mặt Bạch Ngọc Thần, tức giận quát lớn.

"Cháu xin lỗi? Diệp bá bá?"

Bạch Ngọc Thần sững sờ, bụm mặt trợn to mắt nhìn Bạch Uyên, Đại bá để cho mình xin lỗi coi như xong, còn muốn để hắn gọi tiểu tử Diệp Thần này là bá bá?

"Súc sinh, ngươi có nghe thấy không!"

Nói xong, Bạch Uyên lại giơ tay lên ra vẻ muốn đánh.

"Thật xin lỗi Diệp, Diệp bá bá."Bạch Ngọc Thần khóc không ra nước mắt, không hiểu thấu tại sao lại có thêm một bá bá?

"Khụ khụ, gọi như vậy không tốt lắm đâu?"Diệp Thần cố nén cười nói.

"Nên a, ngài là sư đệ của minh chủ đại nhân, tuyệt đối nên là bá bá của tiểu tử thúi này!"Bạch Uyên mặt mũi tràn đầy vẻ mặt thành khẩn.

"Quên đi, chuyện này tôi có thể coi như không có phát sinh!"

Diệp Thần cũng lười nhác quản Bạch Ngọc Thần, bất quá vẫn là cảnh cáo hắn một câu:"Bạch Ngọc Thần, nếu như ngươi về sau còn dám đến quấy rối vợ ta, đến lúc đó cũng đừng trách ta!"

"Ta"

Bạch Ngọc Thần cắn răng, kết quả lại bị Bạch Uyên cho một bàn tay vào sau gáy!

"Diệp tiên sinh xin yên tâm, nếu như gia hỏa lanh cha lanh chanh này còn dám mạo phạm Tô tiểu thư, tôi khẳng định đánh gãy tứ chi hắn, không, năm chi!"Bạch Uyên lời thề son sắt nói.

Kháo!

Chúng ta còn là thân thích sao!

Bạch Ngọc Thần muốn hộc máu, đánh gãy tứ chi còn chưa đủ, vậy mà cũng muốn đánh thêm cái chi kia?

"Tốt, tôi còn muốn tham gia hội đấu giá, các người không vấn đề chứ?"Diệp Thần hỏi.

"Diệp tiên sinh, chúng tôi sẽ rời đi ngay lập tức!"

Bạch Uyên rất thức thời, nghe được Diệp Thần nói như vậy vội vàng mang theo Bạch Ngọc Thần rời đi hội đấu giá.

Chờ bọn họ vừa đi, ánh mắt mọi người lần nữa tập trung tại trên người Diệp Thần, từ hôm nay trở đi giới thượng lưu Ninh Châu bắt đầu lưu truyền một cái tên Diệp Thần!

……..

Rời đi Hội Sở Hoa Ngữ, nộ khí trong lòng Bạch Ngọc Thần khó tiêu, chờ trở lại trong xe hắn cũng nhịn không được nữa, quay đầu nhìn về phía Bạch Uyên hỏi

"Đại bá, tiểu tử Diệp Thần kia không phải chỉ là sư đệ của Thượng Quan tiểu thư sao, làm sao người phải sợ hắn như vậy?"

"Ngươi biết cái gì!"

Bạch Uyên nghe xong lập tức nổi trận lôi đình, trực tiếp cho Bạch Ngọc Thần một cái gõ vào đầu, cả giận nói:

"Thượng Quan minh chủ muốn thành lập Liên Đoàn Võ Đạo, ngươi biết tại sao không?"

"Tại sao?"

"Chính là vì Diệp tiên sinh, để hộ giá cho hắn trong tương lai nếu cần!"

"…"

Bạch Ngọc Thần nghe xong một mặt mộng bức, tiểu tử Diệp Thần này rốt cuộc là ai, lại có lực lượng lớn như thế?

"Ta cảnh cáo ngươi, về sau còn dám trêu chọc Diệp tiên sinh, cẩn thận ta đánh gãy chân chó của ngươi!"Bạch Uyên quát lớn.

"Vậy về sau nhìn thấy Diệp Thần, cháu thật sự phải gọi hắn Diệp bá bá?"

"Ngươi gọi đại gia cũng được!"

Bạch Uyên sâu xa nói:"Chỉ cần ngươi có thể làm bằng hữu với Diệp tiên sinh, về sau Bạch gia còn có thể nâng cao một bước, hiểu không?"

"Đã hiểu!"

Bạch Ngọc Thần dùng sức gật đầu, không nghĩ tới trong chớp mắt mình liền có thêm một đại gia.

Hội Sở Hoa Ngữ đại sảnh.

Diệp Thần nắm tay nhỏ Tô Tuyết Di, cười hì hì nói với Kiều An Na:"Sư tỷ, đệ giới thiệu cho tỷ một chút, nàng là vợ của đệ, Tô Tuyết Di!"

Kiều An Na duỗi ra tay ngọc nhỏ dài, nhẹ nhàng một nắm cùng Tô Tuyết Di, mỉm cười nói:

"Tô tiểu thư quả nhiên xinh đẹp, khó trách có thể khiến sư đệ tôi mê đảo!"

"Tô tổng ngài quá khách khí, kỳ thật ngài mới xinh đẹp!"Mặt Tô Tuyết Di đỏ lên, bộ dáng thẹn thùng làm người không khỏi thương yêu.

"Đúng rồi sư tỷ, Tuyết Di là cố ý tới tìm tỷ!"

Bình Luận (0)
Comment