Bé Cưng, Về Đội Anh Nào! Ngoan! Ngoan!

Chương 5

Vừa xong, thằng bé lẻn sang phòng con bé. Xuân Quả chắc còn đang ăn sáng, sẵn tiện đây cậu tranh thủ ngắm nhìn căn phòng này. Căn phòng với hai màu xanh và trắng làm chủ đạo. cách bài trí theo lối kiến trúc phương Tây nhưng ấm áp. Phòng Xuân Quả hơi nhỏ, tuy không bằng Phòng của Dương Trí nhưng nó mang vẻ ấm áp và hương hoa mẫu đơn không thể lần vào đâu được. Cái giường bé bé xinh xinh chỉ có một màu trắng tuốt. có vẻ Xuân Quả rất thích màu trắng thì phải? từ những vật dụng bé xinh như nhãn dán, sách vở, đồ dung của Xuân Quả cũng chỉ có hai màu xanh trắng. Bây giờ cậu mới để ý đến cuốn sổ tay ở trên bàn, bụi bám đầy. có vẻ đã lâu rồi Xuân Quả không đụng đến, mùi ẩm mốc cất lên khiến sóng mũi Dương Trí hơi nhạy, màu giấy đã ngả vàng. Làm sao có một cuốn sổ như thế mà Xuân Quả không vứt đi nhỉ?, tiện tay cậu lật ra xem.

“ Dương Minh Trí, cậu đâu rồi về chơi với Tiểu Khuê đi mà. Khuê nhớ Trí lắm!”

Đà Nẵng, ngày 29/4/2013.

Hôm nay đã là ngày 27/1/2016 rồi, Dương Minh Trí là ai nhỉ? Cái tên nghe quen quen, khoan chính là Dương Trí. Họ và tên đầy đủ của Dương Trí chính là Dương Minh Trí. Nhưng khoảng thời gian đó Dương Trí đang ở Mĩ mà, làm sao mà quen Xuân Quả được .

“ A! đau đầu quá.”_đầu Dương Trí tự dưng đau, cậu ngồi hụp xuống, tay ôm đầu. cậu tưởng như có nghìn mũi kim đang xuyên qua đầu cậu. đau! Đau cực kì!

“Vài ngày nữa sẽ rời khỏi đây. Lần cuối cùng gặp cậu, cậu thích gì?

Tròn mắt nhìn và ngây thơ đáp:

_”cậu có thể cho sao?”

_”có thể!”

_“ Tui thích khoai. Ăn khoai lang nướng hình như ngon lắm đó”

Hắn nhìn con bé, chìa tay ra cho con nhóc đó nắm lấy_ “đi”

_“ơ… đi đâu”

Thằng nhóc nhíu mày tỏ ý ngạc nhiên: “mua”

_“ko tui muốn cậu nướng cho tui ăn cơ”

_“…”]

[“ cậu thích màu gì?

“Màu trắng”_con bé trả lời.

Nhíu mày thằng nhóc hỏi: “tại sao?”

“ tại vì cứ thấy nó trong sáng sao sao ý”_con bé cười]

Phần kí ức này ở đâu ra nhỉ? Rõ ràng con bé đó có nét gì đó rất giống Xuân Quả. Nhưng cả thời gian, địa điểm, tất cả đều không xác định được. phần kí ức đó là sao? Dương Minh Trí và Vũ Mạn Tiểu Khuê có quan hệ như thế nào? Quãng thời gian ở Mỹ cậu điều trị bệnh gì? Tại sao bố cậu lại bắt cậu về Việt Nam…. Rất rất nhiều câu hỏi dấy lên trong lòng Dương Trí lúc này. Phần kí ức nhớ ra cứ như một ánh sáng yếu ớt len lỏi qua màn đêm u tối dày đặc. cậu không thể nhớ, cậu không thể lí giải, cậu không thể biết bản thân cậu đã làm việc gì. Cậu cũng không thể nhớ con bé đó là ai. 3 năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“lạch cạch…lạch cạch”_có tiếng bước chân, cậu cất vội mớ suy nghĩ và cuốn tập, lấy lại vẻ tươi tỉnh như thường ngày.

“ cạch”_cách cửa mở ra, Xuân Quả bước vào. Vừa thấy Dương Trí, con bé đã nở một nụ cười yêu.

“ A! chồng, chồng đến chơi với Xuân Quả nhỉ?”

“ừ! Chồng có cái này cho vợ nè, tò mò không?”

“đâu đâu, cái gì thế hở chồng”_con bé tò mò, cậu đưa tờ giấy sang. Con bé ê a đọc. mặt nó co lại, rồi dãn ra. Rõ rang Luật làm vợ này thiệt cho Xuân Quả mà. Nhưng đến cuối, con bé sợ, sợ Dương Trí xa lìa nó. Nó sợ, sợ gì thì nó cũng không rõ, chỉ biết rằng câu cuối “Kí vào là đồng ý, nếu không đồng ý, chồng sẽ bỏ vợ, vợ sẽ không thấy mặt chồng nữa.” có sự đe dọa rất lớn. con bé lấp liếm kí vào.

“ Vợ kí vào, rồi chồng cũng kí vào luật làm chồng cho Xuân Quả, chồng nhé”

Thằng bé tròn mắt ngạc nhiên: “ Luật là chồng”.

Con bé gật cái đầu. thôi rồi, tưởng bắt nạt Xuân Quả là dễ à. Xuân Quả nhà mình thông minh hơn rồi nhé. Nói rồi, con bé leo tót lên bàn học, bắt chước ghi chép y như Dương Trí. Đôi tay nhỏ nhắn lướt lướt từng dòng trên trang vở.

“ LUẬT LÀM CHỒNG

Điều 1: cấm bỏ rơi vợ.

Điều 2: vợ khóc phải dỗ, vợ đói phải cho ăn.

Điều 3: không được chê vợ xấu, vợ béo. Vợ luôn đẹp nhất.

Điều 4: biết cách nào để xinh hơn không được giấu vợ.

Điều 5: vợ gọi phải có mặt.

Điều 6: chồng không được nhìn bạn nữ khác, không được có vợ 2 vợ 3.

Điều 7: vợ không thích chồng lạnh lùng đâu.

Điều 8: khi vợ ngủ phải hát và xoa đầu vợ mỗi tối.

Kí tên

*rẹt rẹt*

Chồng mà không kí vợ ngoại tình với Thiên Kỳ đấy, vợ sẽ hôn Thiên Kỳ và đi chơi với thiên Kỳ, nghỉ chơi với chồng.

*phụt*_đang uống nước, đọc đến câu cuối muốn phun hết ra luôn, mém tý nữa sặc chết. hơ hơ, Xuân Quả nhà ta cũng biết ngoại tình cơ đấy, biết hôn thằng khác và biết hâm dọa chồng nữa đấy. Nhíu mày,thằng bé cũng kí. Con bé tưởng mình thông minh hơn, mình dọa được Dương Trí thì toét hàm răng mà cười. Ờ hớ, nhìn nụ cười Xuân Quả dễ mến thật đấy. Ơ…miệng….miệng….Môi cậu giật giật. À há:

“ vợ nàyyyy …”_thằng bé gian gian, con bé hơi lo lo.

“ sao chồng”_tròn mắt nhìn.

“ ban nãy vợ chưa có hôn chồng thì phải”_cười gian gian.

Con bé đỏ mặt.. “ vợ…vợ….”

“ chỗ này!”_ Dương Trí chỉ vào má.

“ Không! Vợ không hôn đâu, mẹ bảo trẻ con không được phép hôn”_con bé lùi về sau một bước.

[“ à há! Vợ ngại đây mà’’] ai đó đã rõ ý cô ngốc, thế mà còn ra vẻ dở hơi.

“ thế thôi! Chồng gọi bé Hoa xóm nhà lá hôn! Môi cô ấy hôn sướng phải biết”_cậu vờ giả đi, con bé luống cuống.

“ khoan đã”.._thằng bé cười gian, ho hụ hụ vài tiếng quay lại. “ sao vợ”

“ vợ…vợ hôn”_con bé đỏ mặt.

Thằng nhóc lại đổi ý : “ không! Chồng không muốn hôn ở mà nữa, hôn ở chỗ này đi”_Dương Trí chỉ vào môi.

“ hả”

“ sao ? vợ không muốn thì thôi, chồng không ép đâu. Chồng sang nhà bé Hoa đây”_ Dương Trí giả vờ nói giọng buồn buồn cho Xuân Quả sợ. con bé tưởng Dương Trí buồn, hối lỗi lắm, cũng không thích chồng thân với bạn gái khác đâu, khó chịu lắm cơ. Thấy Dương Trí quay lưng đi, con bé nhắm tịt mắt lại,:

“ Vợ hôn!”

“ ngoan, hôn nào”_Dương Trí nhắm mắt lại.

“Nhưng mẹ bảo hôn môi sẽ có em bé”

“hể”_Dương Trí mở mắt ra, cậu sặc nước bọt lần 2.[“ cô Kiều Oanh ơi, cô đúng là chất hết chỗ nói. Vợ của cháu mà”]

“ ơ thì thì cái đó chỉ dành cho trẻ hư thôi. Chúng ta là trẻ ngoan nên không cần lo. ==”

Con bé gật gù. “ vợ…vợ hôn”

“ chụt” _ con bé nhón gót, đặt vào môi ai đó một nụ hôn. Cái vị ngọt ở bờ môi làm cậu bé thích mãi. Tiếc là bờ môi đó vừa chạm vào đã vội dứt ra. Môi Xuân Quả, nó ngọt ngọt mát mát như một viên kẹo bạc hà, mà bạc hà lại là món oái khẩu của Dương Trí mới chết chứ. Không xong rồi, kiểu này Dương Trí sẽ nghiện bờ môi của Xuân Quả mất. Tội Nghiệp!

Con bé ngượng chín mặt, Dương Trí tính nói gì đấy để chọc Xuân Quả thì Thiên Kỳ bước vào.

“ Xuân Quả ơi, tớ vào chơi với cậu nhé.”

“ cậu cũng ở đây à?”_ thiên Kỳ mở to mắt nhìn.

“ ừ, có ý kiến gì không?”_ Dương Trí khoang tay nhìn.

“ không”_ khẽ nhún vaim Thiên Kỳ bước vào.

“ Vợ với chồng ra xóm chơi với các bạn nhé”_ Dương Trí thì thầm vào tai Xuân Quả, Xuân Quả khẽ gật đầu. thằng bé nắm tay con bé lôi đi.

“ đi đâu đấy?”_ Thiên Kỳ nắm tay kia của Xuân Quả lại, dung lực hơi mạnh nên…

“ a đau!”_con bé hơi co tay phía Thiên Kỳ lại, Thiên Kỳ buôn lỏng. “ Ừ! Tại Thiên Kỳ hơi mạnh tay, xin lỗi…Tiểu Khuê”

“ mình đi thôi vợ”_ Nói rồi, Dương Trí nắm tay Xuân Quả chạy đi. Con bé thoáng thấy nét buồn trong đôi mắt Thiên Kỳ, giọng cậu lạc hẳn. Lòng hơi có chút áy náy nhưng sau đó tan biến đi vì Dương Trí đang cười với Xuân Quả. Xuân Quả chơi cùng các bạn.. Vui lắm!
Bình Luận (0)
Comment