Bệ Hạ, Không Thể!!

Chương 39

Edit: Han.

Hắn làm như vậy đại khái chính là trừng phạt đối với nàng, Nhiễm Diên khó chịu ở giữa chăn gấm thêu hoa phù dung lăn qua lộn lại, ngọc thể tuyết trắng thấm đầy mồ hôi mỏng, cuộn người đem hai chân ướt dính xoắn chặt, nỗ lực cọ xát chân tâm hư không đói khát, nào biết là loại vặn vẹo này là gãi không đúng chỗ, sẽ chỉ làm vách trong hoa huy*t trở nên ngứa ngáy kịch liệt hơn.

"Ô ô! Thật là khó chịu!"

Hàm răng trắng tinh cắn lấy đôi môi đỏ bừng, không chiếm được thoả mãn khóc lóc khiến nàng thoạt nhìn phá lệ đáng thương, dung nhan tuyệt mỹ xuân hoa vũ mị hiện lên rặng đỏ, từng giọt nước mắt lăn trên má đào tinh xảo.

Nàng bị dục vọng ăn mòn đã không biết nên làm cái gì bây giờ.

Từng tiếng rên rỉ dồn dập yêu kiều phiêu lãng trong không gian, chọc Quý Thịnh say lòng, hắn yêu chết Nhiễm Diên như vậy, đại chưởng hơi lạnh vỗ về đường cong bên sườn eo lả lướt của nàng, băng cơ ngọc cốt mềm mại như nước sờ vào tay lại thấy nóng bỏng, ngọc thể hiện lên màu hồng phấn nhàn nhạt cực kỳ mỹ lệ.

Biết rõ là nàng sắp hỏng mất, hắn còn chơi ác dùng ngón tay đi trêu chọc khiêu khích vú cùng bụng nhỏ của nàng, khi Nhiễm Diên như bắt lấy cọng rơm cứu mạng bám vào tay hắn, ngón tay dài linh hoạt đang từ giữa âm mao ướt át xuyên qua, chế trụ hoa môi tràn đầy dâm thuỷ.

"Ngô ~ Quý Thịnh Quý Thịnh ~ cho ta ~"

Nhiễm Diên bị kích thích đến mức gục đầu vào lồng ngực hắn, theo bản năng tách ra hai chân tuỳ ý hắn an ủi, không ngừng dùng đầu nhỏ loạn cụng vào trước ngực hắn cầu xin, so với mèo nhỏ gọi xuân còn muốn dính người hơn.

"Nơi này của A Diên rất khó chịu phải không? Tới, nói cho Bổn Vương, ta là ai?"

Nhiễm Diên choáng váng muốn chết ở giữa hơi thở tràn đầy mùi vị giống đực cường tráng của hắn loạn vặn, khuôn mặt nhỏ nóng bỏng cọ xát cơ ngực hắn hoàn mỹ có thể khiến bất cứ nữ nhân nào điên cuồng, cái miệng nhỏ hơi mở phun ra hơi thở ấm áp phả lên làn da hắn, vô thức dụ dỗ trái tim cuồng dại của hắn.

"Đại Vương ~ Quý Thịnh ~" Hai mắt nàng đẫm lệ bắt đầu dùng hai luồng ngực nhũ đầy đặn cọ xát ở trên ngực hắn, đỉnh hồng quả cùng thịt nhũ mềm mại kiều nộn đỏ bừng đều bị cơ bắp màu lúa mạch của hắn áp nén đến thay đổi hình dạng.

Quý Thịnh chợt khép lại hai ngón tay cắm vào trong mật huyệt, ngay khi ngón tay vừa tiến vào hoa khẩu mất hồn kia, hắn liền bị nó hút đến không nhúc nhích được ngón tay, dâm thuỷ nóng ướt không ngừng từ huyệt thịt trào ra khiến hắn nhịn không được muốn xâm nhập.

Chỉ là, đáp án của Nhiễm Diên lại không làm hắn vừa lòng.

"Sai rồi, ta là nam nhân của A Diên, đã hiểu chưa? Đời này, chỉ có ta mới có thể cùng nàng làm việc phu thê vui sướng nhất, huyệt nhỏ của nàng, cũng chỉ có Bổn Vương mới có thể cắm, dâm thuỷ nơi này, tất cả đều vì ta mà chảy."

Phấn mông của nàng nửa ngồi ở giữa hai chân hắn, vừa lúc thuận tiện cho ngón tay hắn thâm nhập, hai ngón tay bị dâm thuỷ xối ướt đẫm bỗng nhiên ở trong hoa huy*t xoay tròn, lòng bàn tay hơi gập lại đỉnh thật mạnh lên thịt huyệt non mềm nhất, động tác này tuyệt nhiên lại khiến Nhiễm Diên điên cuồng lần nữa.

"A a! Thật sướng ~"

hoa huy*t ướt át tê dại bị hắn moi đào không chút thương tiếc, kích thích mãnh liệt như vậy còn mang lại thoả mãn nhiều hơn so với ngọc thế ma xát đỉnh lộng, dâm thuỷ như sông cuộn biển gầm mà chảy nước rào rạt, tiếng nước tí tách dâm mị như lời thuyết minh cho sự sung sướng mất hồn lúc này của nàng.

"Bảo bối, nói, nàng đời này chỉ yêu Bổn Vương, huyệt nhỏ dâm đãng của nàng cũng chỉ để Bổn Vương thao, mau nói."

Ở trên giường Quý Thịnh cũng không hề che dấu bỉ ngôn lãng ngữ, dường như khi đối tượng là Nhiễm Diên, hắn sẽ không cầm lòng được mà mất khống chế, đại khái là ngón tay moi quá sâu, Nhiễm Diên ở trong ngực hắn run rẩy căn bản không nói nên lời, một bên đùi ngọc của nàng để ở giữa cự long cương cứng của hắn, ma xát khiến ánh mắt Quý Thịnh như lang như hổ.

Nửa ôm lấy thân thể tú mĩ trần trụi mềm mại của nàng, đem biểu tình hưởng thụ đầy kiều mị lưu luyến thu vào đáy mắt, hắn lại lần nữa tàn nhẫn đem ngón tay từ trong thuỷ huyệt rút ra.

"Ngoan, nói xong mới có đồ vật lớn hơn nữa đút cho nàng ăn."

Lúc đó, hắn vẫn ngồi ngay ngắn ở mép giường, nâng lấy mông nhỏ ướt át của nàng, tách ra chân ngọc mềm mại để ở giữa háng hắn, căn cự bổng thô dài có thể so với cánh tay trẻ con kia liền dán lên trước mật huyệt kiều diễm, hưởng thụ dâm thuỷ ấm áp chảy xuống côn th*t, hắn thế nhưng không hề có ý muốn cắm vào để thoả mãn nàng.

Đại khái là Nhiễm Diên đã ngốc rồi, ngây ngô nhìn nhìn cự long to lớn, mày liễu nhíu chặt, nhịn không được liếm liếm khoé môi, cánh tay như ngó sen khó khăn bám lấy đầu vai Quý Thịnh.

"Ta, ta chỉ yêu ngươi......Mau, mau cắm vào đi ~ ô!"

Lưng ngọc căng cứng, trong xương cốt như có hàng vạn con cổ trùng làm nàng toan ngứa khó chịu vô cùng, cuối cùng nàng bắt đầu khóc lên, cũng mặc kệ có ngồi ổn định hay không, tay ngọc mảnh dài đã cấp bách vươn ra vuốt ve cự vật làm người sợ hãi giữa hai chân Quý Thịnh kia.

Bản năng nói cho nàng, chỉ có nó mới có thể khiến nàng thoải mái, không hề khó chịu.

Hương thơm mật dịch dâm mị gần như lan tràn khắp đại điện, sau khi nghe được lời nói còn tạm tính là vừa lòng, Quý Thịnh cũng không tính toán tiếp tục nhịn nữa, trừng phạt như vậy làm hắn còn khó chịu hơn so với nàng, nhìn tay nhỏ trắng nõn đang nắm vuốt cự long, hắn cúi đầu hôn lên đôi môi Nhiễm Diên.

"Được, không đùa nàng nữa."

Mắt thấy dâm thuỷ chảy ra từ giữa hoa môi đã khiến chân hắn ướt nhẹp, Quý Thịnh rốt cuộc là mềm lòng, cũng luyến tiếc tiểu bảo bối tiếp tục bị tra tấn đáng thương như thế. Ôm lấy hai ngọc mông tròn trịa no đủ của nàng, đem nàng nhẹ như lông hồng nâng lên vài phần, làm huyệt khẩu trơn ướt đối diện côn th*t.

"Tới, A Diên tự ngồi lên trên đi."

Quy đầu để ở mật huyệt vừa cứng lại nóng, rốt cuộc có thể đạt được đại bổng khát vọng đã lâu, Nhiễm Diên cơ hồ khẩn trương đến mức nín thở, ở một khắc kia khi quy đầu xâm nhập vào huyệt nhi, mắt đẹp mờ mịt hơi nước lại rơi xuống mấy giọt nước mắt, trên mu bàn tay tuyết trắng nắm chặt lấy đầu vai Quý Thịnh, nổi lên vài tia huyết mạch màu xanh lá như ẩn như hiện.

"A! Thật lớn ~"

Cự vật của hắn so với ngọc thế còn to dài hơn nhiều, côn th*t cương cứng nổi đầy gân xanh cường thế xâm nhập từng tấc từng tấc, bên trong hoa huy*t bị dược lực ăn mòn, thịt non co bóp kịch liệt, đem eo nhỏ Nhiễm Diên ấn xuống không ngừng, hắn đột nhiên dùng sức đỉnh lên.

"Ngô!!"

Cự long thẳng tắp cắm vào trong bụng nàng, lấp đầy toàn bộ hoa lộ, côn th*t như dán sát vào mỗi tấc thịt huyệt dâm mĩ, động tác đánh sâu quá mức mãnh liệt khiến Nhiễm Diên suýt nữa ngất đi.

Nàng vô lực ghé vào đầu vai Quý Thịnh, hơi thở như lan phập phồng kinh hoảng, búi tóc đen nhánh tựa thác nước xoã tung hỗn độn, mồ hôi thấm đầy ngọc dung, vũ mị yêu dã đến cực điểm.

Đại chưởng của hắn xuyên qua tóc đen để ở bên hông tuyết trắng của nàng, dùng sức giữ lấy ngọc thể không ngừng run rẩy.

Bọn họ lúc này, địa phương tư mật nhất đang liên kết chặt chẽ, giờ khắc này, Quý Thịnh rốt cuộc có được loại thoả mãn có thể thực sự bắt được tâm Nhiễm Diên....

"A Diên, vĩnh viễn cũng đừng rời khỏi ta."
Bình Luận (0)
Comment