Bệ Hạ, Không Thể!!

Chương 69

Edit: Han.

Dư vị khoái cảm tê dại xoay chuyển làm Nhiễm Diên mê man, nửa mộng nửa tỉnh, rời khỏi nước suối ấm áp, nàng bị Quý Thịnh đặt ở trên giường, bên sườn giường trang trí một loạt đồng đỉnh, bốc lên hương hoa sen lan toả khắp bốn phía, mà phía đối diện với giường là một mặt kính bạc siêu lớn, đem thân thể quang loã của hai người chiếu rọi hoàn toàn trong đó.

Nhiễm Diên nửa tựa ở trên giường, quanh thân mềm mại tê dại, chỉ thấy trên mặt kính phản chiếu ra hình ảnh mật động giữa hai chân vì thừa nhận hoan ái quá độ mà đỏ bừng, hai mảnh hoa môi sưng mọng đáng thương, rõ ràng là âm hộ đã được lau sạch nước, nhưng lúc này vẫn cứ ướt đẫm hoa lệ.

"Ngươi lại muốn làm gì?" Nhiễm Diên xấu hổ vội khép hai chân, nhìn về phía Quý Thịnh ở bên cạnh, trên lồng ngực cường tráng gợi cảm của hắn còn lưu lại vài vết móng tay do bị nàng cào.

Quý Thịnh từ tủ gỗ cạnh giường lấy ra mấy hộp gấm, trên tuấn nhan là một mảnh tà tứ thoả mãn, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Nhiễm Diên, nói: "Ta đã chuẩn bị không ít thứ tốt, nhưng vẫn không có cơ hội mang ra, hôm nay liền để A Diên thử xem."

Thứ được hắn gọi là đồ tốt khiến A Diên nháy mắt trở nên thấp thỏm, quả nhiên liền thấy Quý Thịnh mang ra một bó lớn lụa mềm từ trong một cái hộp, nàng ngạc nhiên không thôi muốn đứng dậy, động tác của hắn lại vô cùng nhanh chóng mà ngồi lên bên hông nàng, đem thân thể mềm mại vặn vẹo ngăn chặn.

"Đừng sợ, chỉ là mấy công cụ có thể làm A Diên sảng khoái thôi, nàng nhất định sẽ thích."

Tiếng nói trầm thấp nhu hoà, Nhiễm Diên nhất thời mê ly mà không kịp chuẩn bị, hai cổ tay mảnh khảnh đã bị Quý Thịnh dùng lụa mềm trói lại, mang theo lực độ giãy giụa rất nhỏ của Nhiễm Diên, dây lụa bị cột chặt vào thành giường khắc hoa lan sơn thếp vàng.

"Quý Thịnh!"

Nàng tức muốn hộc máu, má đào đỏ bừng bừng, trong mắt đẹp liễm diễm cảnh xuân tất cả đều là sự bất an, chọc Quý Thịnh tâm ngứa khó nhịn mà cúi người hôn lên mắt nàng, bờ môi mỏng khẽ nhếch đầy mị hoặc cùng tính kế: "Ngoan, hưởng thụ cho tốt."

Mắt thấy hắn lại cầm một cái dây lụa đỏ quấn vòng quanh đầu ngón tay, đồng tử Nhiễm Diên tối tăm căng thẳng, thanh âm mềm mại đầy luống cuống: "Ngươi, ngươi đừng làm trò xằng bậy!"

"Được, sẽ không xằng bậy." Hắn nói như thế, nhưng lại dùng tay nâng hai luồng thịt nhũ trắng nõn đang đong đưa kịch liệt, dây lụa đỏ thắm luồn qua ngón út đi xuống một bên ngực nhũ đầy đặn phập phồng quấn quanh một vòng, lụa mềm đột nhiên buộc chặt khiến vú lớn bỗng dựng đứng lên, thịt vú tuyết trắng ửng hồng.

"A~"

Nhiễm Diên đỏ mặt nhẹ ngâm một tiếng, ngực nhũ bị biến thành một hình dáng quá mức dâm đãng, đợi khi Quý Thịnh đem một bên vú lớn khác cũng trói lại y như thế, thì hai luồng nhũ phong đã trở nên hoàn toàn no đủ.

Thủ pháp trói buộc của hắn cũng không thuần thục, nhưng vẫn tiến hành đâu vào đấy, Nhiễm Diên vẫn còn đang rối rắm thẹn thùng vì một bên ngực trướng đau thì Quý Thịnh đã bắt đầu đi trói những nơi khác, một đôi đùi ngọc cân xứng bị dây lụa kéo mở rộng ra thành hình chữ V, cửa âm hộ kiều mị như hoa rốt cuộc bị phơi bày triệt để.

"Thật đẹp."

Nhiễm Diên đã hoàn toàn mất đi khả năng giãy giụa, nghe Quý Thịnh tựa tiếu phi tiếu mà tán thưởng, ráng hồng tràn ra ở hai bên má, hung hăng trừng hắn: "Ngươi...cái tên biến thái này!"

Nàng vừa nói ra lời, núm vú trước ngực liền bị búng búng, vốn là ngọc cơ như tuyết, lúc này lại chuyển thành màu ửng hồng mị nhân tâm cốt, khiến tròng mắt Quý Thịnh như bốc lửa, hai ngón tay hắn nhéo nhéo tiểu núm vú hơi cứng, nắn bóp vân vê khiến Nhiễm Diên rên rỉ không ngừng.

"Không, không cần ~ ngô ~"

Thịt nhũ no đủ bị buộc hơi đau nhưng vô cùng mẫn cảm, một thoáng chạm nhẹ vào liền cảm thấy tê ngứa, Nhiễm Diên khó chịu ngẩng cao cổ, hai chân bị trói cao căng chặt, từ trong gương nhìn lại, hoa môi diễm lệ đều đang run rẩy.

"Ách, thịt nhi của A Diên lại chảy nước rồi."

Ngón tay quét qua bên ngoài mật động dính đầy dịch trơn sền sệt, Quý Thịnh dâm tà bôi toàn bộ lên trên núm vú, hai quả anh đào ẩm ướt sáng bóng phá lệ yêu mị, nghe Nhiễm Diên liên tục thở dốc, dị quang nơi đáy mắt hắn càng thêm sâu.

Chỉ trong chớp mắt, cũng không biết hắn từ cái hộp nào lấy ra hai chiếc kẹp gỗ nhỏ nhắn tinh xảo, quơ quơ trước đôi mắt trừng to đầy kinh ngạc của Nhiễm Diên, cực kỳ vô sỉ hỏi: " A Diên có biết vật này dùng ở nơi nào không?"

Kẹp gỗ nhỏ bề mặt trơn nhẵn dán lên da thịt tuyết trắng của nàng, dần dần di chuyển xuống dưới, hai bên nhũ thịt đã hoàn toàn hồng thấu, nhẹ nhàng bóp mở miệng kẹp, kẹp lên trên núm vú mẫn cảm.

"A! Ngươi ~ ngô!"

đầu v* bị kẹp gỗ kẹp chặt, còn chưa kịp cảm nhận được đau đớn thì một luồng khoái cảm quỷ dị đã dâng lên, đặc biệt là khi cả hai bên núm vú đều bị kẹp lấy, giữa trán Nhiễm Diên thấm đầy mồ hôi nóng, thân thể truyền đến xúc cảm vui sướng mang theo ý đau khó có thể miêu tả.

Mà phương pháp chơi đùa mới lạ dâm đãng như vậy vẫn tạo ra khoái cảm ma mị, xoa bóp ngực nhũ đã sung huyết, bị bóp mạnh khiến Nhiễm Diên nhất thời nâng cao tiếng rên rỉ, kích thích quá độ làm cao trào vốn chưa lui trong thân thể bắt đầu co rút run rẩy lên, băng cơ ngọc cốt trắng nõn loá mắt như một món ăn mỹ vị ngon miệng nhất.

"Không được, không được ~ quá khó tiếp thu rồi ~ ách ân ~"

Lúc này Quý Thịnh đang dùng đầu lưỡi liếm láp cẳng chân nhỏ xinh mềm nộn của nàng, sự khẩn trương cao độ làm Nhiễm Diên vô cùng mẫn cảm, nàng sao có thể thừa nhận được hắn trêu chọc khắp nơi, nhìn bản thân mình bị trói thành một khối từ trong gương, gấp gáp thở dốc cầu xin.

"Nói dối, A Diên rõ ràng rất thích, chảy nhiều nước như vậy mà còn muốn gạt Bổn Vương."

Lưỡi to ướt át của hắn ngừng ở một bên đùi nhẵn mịn kiều nộn của nàng đánh vòng, mắt thấy được càng ngày càng có nhiều luồng thuỷ dịch trong suốt chảy ra từ trong miệng hoa huy*t hơi mở, mật nước dâm đãng hoà cùng hương sen tràn ngập bốn phía.
Bình Luận (0)
Comment