Edit: HY
Beta: Lemon
Thẩm Mộ Xuy cạn lời.
Quá nhanh rồi đấy, cô còn nghĩ rằng sau khi lên xe phải nhận sai ngay với Du Tùy, sau đó thì sẽ không cần lo sự trừng phạt từ xô dấm đổ, kết quả mới có vài phút, cô đã lên hot search!!
Cô tìm điện thoại, đăng nhập vào.
Lúc nhấn mở hot topic, hiện ra trước mặt cô là bảng xếp hạng hot search.
# Thẩm Mộ Xuy và bạn trai bí mật xuất hiện ở sân bay #
# CP Thần Du thật sự BE #
Cô không còn gì để nói nữa rồi.
Lý Lộ nhìn cô: “Mau giải thích đi?”
Thẩm Mộ Xuy thở dài: “Thì là gặp Mẫn Tử Ngang, chị cũng biết anh ta mà.”
Cô nhìn bức ảnh hai người bị chụp đứng cùng một chỗ, còn có một bức là Mẫn Tử Ngang giúp cô xách hành lý, nếu cô là một người qua đường, chắc chắn cũng sẽ cảm thấy rằng đây là một đôi, nhưng Thẩm Mộ Xuy là người trong cuộc, cô rất rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng đa số cư dân mạng đều thuộc kiểu nghe thấy gió thì cho là mưa, vừa trông thấy tin nóng từ account marketing, nháy mắt đã khóc thét.
【 Huhuhu tôi thấy đau lòng cho Tùy Thần của tôi!!! Nam chính này là ai đây! 】
【 Mị không tin mị không tin, có lẽ đây chỉ là một người bạn tốt, ủa xuất hiện ở sân bay thì chính là bạn trai sao, mị còn cùng bạn thân của mị xuất hiện ở sân bay đấy, sao không nói đấy là bạn gái của tôi đi.
】
【 Trời ơi, chuyện này có nghĩa Tuỳ Thần của tôi đã được giải thoát đấy à, trước giờ tôi đã không thích Thẩm Mộ Xuy cứ dính chặt lấy anh ấy, cái kiểu ké fame để nổi lên như thế, phiền muốn chết.
】
【 Huhuhu khóc như chó, mị đang đu CP Thần Du đấy!! CP mà mị yêu thích nhất cứ thế mà tan đấy à? 】
【 Tôi không tin tôi không tin, đợi một lời giải thích từ Thẩm lão sư.
】
Thẩm Mộ Xuy nhìn bình luận, đột nhiên cảm thấy bất lực.
Cô trầm mặc vài giây, nhìn về phía Lý Lộ: “Em có thể đăng một bài Weibo được không?”
Lý Lộ cười, là người đại diện của cô, cũng là chị Lộ của cô, không chút do dự: “Đăng đi, có chuyện gì cũng có chị chịu trách nhiệm.”
Sau khi nói thế, Lý Lộ gửi tin nhắn cho đồng nghiệp công ty, để mọi người chuẩn bị thuỷ quân hỗ trợ bà chủ của bọn họ.
Thẩm Mộ Xuy hít sâu một hơi, không chút do dự đăng một bài Weibo.
@ Thẩm Mộ Xuy V: Không phải bạn trai, trước kia chỉ là đàn anh trong trường, vô tình gặp được ở sân bay, đàn anh ga lăng xách hành lý giúp mà thôi.
Còn nữa, tôi có người thích rồi, đừng kéo tôi và những người khác lên hot search, người tôi thích sẽ tức giận đấy【 tức giận.jpg】.
Bài Weibo của Thẩm Mộ Xuy thật sự rất thẳng thắng, không thể rõ ràng hơn mà nói với tất cả mọi người, tôi không thích Mẫn Tử Ngang, tôi đã có người trong lòng, cái người hiện tại tôi thích là bạn trai tôi, mặc dù không phải bọn họ cũng đang yêu nhau, vậy nên người cô thích sẽ tức giận, sẽ ghen đấy.
Nhìn toàn giới giải trí, thật sự có ít nữ nghệ sĩ khi đối diện với một tai tiếng “Nho nhỏ” như vậy đã đăng bài Weibo giải thích.
Thậm chí không ngần ngại công khai chuyện của bản thân.
Weibo vừa đăng lên, fans đang chờ cô giải thích ngay lập tức nhiệt tình vào bình luận.
【 a a a a ta tui biết mà!! căn bản Thẩm lão sư và người ấy không phải mối quan hệ bạn trai bạn gái, bức ảnh kia là cố ý chụp rồi? 】
【 Huhuhu CP Thần Du của tôi sống lại rồi có phải không? 】
【 Wow, bỗng nhiên cảm thấy nội dung bài Weibo này của Thẩm lão sư thật nhiều ý tứ đấy… Có người thích rồi, người ấy sẽ giận đấy, đây có phải là đang ám chỉ Tùy Thần đúng không? 】
【 Đột nhiên nghĩ đến… sắc mặt Tùy Thần lần trước lúc Thẩm lão sư và Tiếu Lạc hợp tác, biểu hiện đó là ghen rồi chứ gì.
】
【 A… Lạc Lạc của mị hiện tại còn ở đang làm ở công ty Thẩm lão sư nữa đấy, muốn phỏng vấn Lạc Lạc xem anh có bị đối tượng yêu thích của bà chủ bắt nạt không.】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha đau lòng cho Lạc Lạc! 】
【??? Sao tự nhiên lại lạc đề rồi, nhưng cũng không thể không nói lúc thấy bài Weibo này của Thẩm lão sư làm tôi sảng khoái thật đấy! Nên được xác nhận càng sớm càng tốt! 】
Sau khi đăng Weibo, Thẩm Mộ Xuy không đọc bình luận của fans.
Cô âm thầm mà vào WeChat, nhắn Du Tùy báo bình an: 【 Em đến nơi rồi, chị Lộ đón em, anh sao rồi.
】
Nhắn xong, cô lại chột dạ bổ sung thêm một câu: 【 À đúng rồi, lúc nãy ở sân bay em vừa gặp được một đàn anh, sau đó thì bị chụp hình mất rồi.
】
Tin nhắn vừa gửi đi, Thẩm Mộ Xuy liền nhận được tin trả lời.
Du Tùy: 【Bạn trai bí mật? 】
【Đàn anh của em tài hoa hơn người? 】
【 Kim đồng ngọc nữ? 】
Thẩm Mộ Xuy: 【…】
Cô dám chắc chắn rằng, Du Tùy sớm đã nhìn thấy hot search, chẳng qua là đang đợi bản cô chủ động thẳng thắn mà thôi.
Tên đàn ông tâm cơ xấu xa này, thật quá đáng.
Cô nhìn những tin nhắn Du Tùy gửi dến, có chút muốn cười, nhưng nhiều hơn là bất đắc dĩ hơn.
Cái người đàn ông này… Thật sự rất để ý?
Lúc mấy bài Weibo của account marketing đăng lên, có rất nhiều người bình luận.
Trên mạng chính là như vậy đấy, có vô số người cứ theo tiết tấu như thế, mặc kệ có đúng hay không đều có thể thổi phồng lên như thể họ là trời sinh một cặp..
Thẩm Mộ Xuy cạn lời một lúc lâu, chỉ đơn giản là dừng trò chuyện với Du Tùy.
Dù sao cũng đã biết thái độ của người này ra sao rồi.
Hai người bọn họ sẽ không vì loại chuyện vặt vãnh này mà cãi nhau, tuy rằng… Dấm thì vẫn sẽ ăn đấy.
Nghĩ đến đây, Thẩm Mộ Xuy âm thầm cười ra tiếng.
Lý Lộ liếc cô: “Cười vui vậy à?”
Thẩm Mộ Xuy vô tội nhìn chị: “Đâu có vui đâu chị.”
Lý Lộ bật cười, điểm trán cô: “Đều viết hết lên mặt rồi kìa.” Chị dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Chị đoán chuyện tình yêu của hai người không giấu được lâu nữa đâu.”
“Vâng, không sao cả.”
Thẩm Mộ Xuy nghĩ nghĩ: “Cứ để thuận theo tự nhiên đi, nếu bị chụp thì chúng em sẽ công khai luôn.”
“Được.”
Sau khi về đến nhà, Thẩm Mộ Xuy rửa mặt nghỉ ngơi, cũng không lên mạng xem những bình luận của account marketing và dân cư mạng.
Lúc tỉnh dậy, Thẩm Tinh Châu đã mang canh gà đến.
“Chị.”
Thẩm Mộ Xuy ngẩng đầu, mỉm cười nhìn cậu: “Lại được nghỉ lễ đấy à?”
Thẩm Tinh Châu gật đầu: “Mẹ bảo em đến đây.”
Thẩm Mộ Xuy bật cười, “Để em mang canh gà đến à?”
“Vâng.”
Hai chị em ngồi vào bàn ăn.
Tài nấu nướng của Thẩm Tinh Châu từ trước đến giờ đều rất tuyệt, nói thật khi ở bên ngoài, Thẩm Mộ Xuy nhớ nhất những món ăn do người nhà làm, luôn thấy rất thơm, những nhà hàng bên ngoài đều không có được hương vị giống vậy.
Ăn cơm xong, Thẩm Mộ Xuy cũng có tinh thần hơn.
Hai chị em cùng nhau xem TV, Thẩm Mộ Xuy đột nhiên nghĩ: “Sắp đến lễ Giáng Sinh rồi, chúng ta ra ngoài đi dạo đi?”
Lúc trước cô đều trải qua lễ Giáng Sinh ở nước ngoài, mỗi năm đều sẽ gửi quà về cho Chu Túy Túy và mọi người, hôm nay có như thế nào cũng phải tự mình đưa tận tay mọi người.
Thẩm Tinh Châu cũng đang có ý này.
“Được, em muốn mua quần áo.”
Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười, liếc mắt nhìn cậu: “Em còn chưa ngại quần áo em nhiều à?”
Nói đi cũng phải nói lại, quần áo của Thẩm Tinh Châu thật ra cũng không tính là nhiều, trong nhà có hai phòng quần áo, một phòng là của Thẩm Mộ Xuy, một phòng là của Chu Túy Túy, còn Thẩm Tinh Châu và Thẩm Nam chỉ có một cái tủ quần áo thôi, phòng để quần áo gì đó hoàn toàn không hề tồn tại.
Thẩm Nam vẫn luôn dạy con trai theo kiểu nghèo khó mà lớn, cũng không đồng ý cậu quá phung phí, dẫn đến Thẩm Tinh Châu từ nhỏ đã có thói quen tương đối tiết kiệm.
Quần áo của Chu Túy Túy và Thẩm Mộ Xuy đều là từ nhãn hiệu trực tiếp gửi đến nhà, Thẩm Tinh Châu chỉ có thể tự mình đi mua, ngẫu nhiên cũng có đưa đến, nhưng cũng không được nhiều lắm.
Nghĩ đến đây, không hiểu sao cô bỗng nhiên tràn ngập đồng tình với Thẩm Tinh Châu: “Được rồi, hôm nay chị trả hết.”
Thẩm Tinh Châu: “…”
Câu này nghe có cảm giác như cậu rất đáng thương.
Hai chị em liền rời đi ngay, đi thẳng đến một trung tâm mua sắm quen thuộc.
Cả hai đều là người có tính cách khiêm tốn, chỉ nhàn nhã đội mũ đi dạo.
“Vào cửa hàng này mua quần áo cho em đi.”
Thẩm Tành Châu liếc nhìn cô, cau mày nói: “Không ổn lắm đâu.”
“Em sợ gì chứ?”
Thẩm Mộ Xuy đung đưa chiếc thẻ trong tay, cười nói: “Chúng ta cứ ở đây tiêu sài đi, dù sao ở trung tâm mua sắm cũng trực tiếp trừ vào tài khoản thôi, đừng lo.”
Thẩm Tinh Châu: “…”
Thực ra thì cậu không lo, dù sao cậu cũng chỉ là sinh viên, không cần thiết mà thôi.
Dù thế cũng không thể phụ ý tốt của chị cậu được, cả hai đi thẳng vào cửa hàng.
Kiểu dáng cho nam không nhiều lắm, nhưng mỗi bộ đều là hàng xuất sắc.
Lúc đầu Thẩm Mộ Xuy vẫn còn chọn quần áo cho Thẩm Tinh Châu, nhưng phong cách của cậu đột nhiên thay đổi.
Nhìn Thẩm Mộ Xuy lần lượt cầm từng bộ tây trang, Thẩm Tinh Châu ở cạnh bên nhẹ giọng nhắc nhở: “Chị, em không thích hợp với cái này.”
Thẩm Mộ Xuy “Ừm”, chăm chú nghiên cứu: “Không phải mua cho em.”
Thẩm Tinh Châu: “???”
Sau khi nói xong, Thẩm Mộ Xuy mới nhận ra bản thân mình đang nói gì.
Cô ngẩng đầu, xấu hổ cười: “Chị vừa mới nói gì ấy nhỉ?”
Thẩm Tinh Châu cũng không đành lòng vạch trần cô: “Chị chưa nói gì cả.”
Thẩm Mộ Xuy cười, trước ánh mắt vừa kiên nhẫn lại bất đắc dĩ của em trai cô đưa quần áo cho nhân viên cửa hàng: “Lấy cho tôi bộ này.”
“Vâng, xin hỏi số đo là bao nhiêu ạ?”
Thẩm Mộ Xuy: “…”
Cô quay sang nhìn Thẩm Tinh Châu.
“Em đi thử đi.”
Thẩm Tinh Châu bất lực: “Hai người bọn em đâu có giống nhau?”
Thẩm Mộ Xuy gật đầu: “Không khác lắm đâu, em cứ thử trước để chị xem nào.”
Thẩm Tinh Châu nghẹn họng, sắc mặt vô cảm: “… Vâng.”
Tác giả có lời muốn nói:
Em trai: Tôi chỉ là một cỗ máy không cảm xúc ( khó chịu.jpg)
Tác giả: Em trai đến đây ôm nào!!!.