Beta Vạn Người Ngại Là Bánh Ngọt Nhỏ

Chương 5

Đối diện những lời mắng chửi, Diệp Nịnh lúc này lại chẳng có phản ứng gì nhiều, vẫn nghiêm túc thao tác, thậm chí còn tranh thủ gõ vài chữ an ủi đồng đội:

【 Vẫn còn cơ hội, cố lên. 】

Đáng tiếc, trong giao tranh cuối cùng, bên họ thiếu người nên thua, bị đối phương một đường phá thẳng nhà chính.

Diệp Nịnh trở về sảnh chờ, nhân lúc đợi ghép trận mới thì trò chuyện với làn đạn.

【 Sao chủ bá không tố cáo Draven kia? Miệng thì thối mà còn feed nữa. 】

"A... ta quên mất rồi."

【 Chủ bá nhìn tôi này, tôi là người mới tới! Da cậu trắng thật đó, giọng nói cũng dễ nghe, hơn nữa còn ôn nhu nữa, cậu là Omega à? 】

"Xin chào dâu tây nhỏ mới tới, cảm ơn lời khen nha. Nhưng mà tôi là Beta cơ."

【 Nghe nói giờ cậu thành fan cứng của Mãnh Liệt rồi? Thật hay giả vậy? 】

"À... chuyện này... Tôi có theo dõi cậu ấy, cũng tham gia fan đoàn, thỉnh thoảng xem livestream, giống mọi người thôi, cũng chỉ là người xem."

......

Khi mới xuyên đến, Diệp Nịnh vốn không quen tương tác với làn đạn, chỉ biết cắm cúi chơi game. Sau đó, cậu cảm thấy nếu đây là công việc của mình thì hẳn phải nghiêm túc học cách làm một streamer đủ tư cách.

Thế là cậu bắt đầu tìm tài liệu liên quan, còn vào phòng livestream của những người khác, như của Mãnh Liệt, để quan sát. Cậu nhận ra, giao lưu với làn đạn chính là kỹ năng cơ bản nhất.

Ngoài đời thực, cậu không quen nói chuyện, lúc nào cũng là người ít lời nhất. Nhưng khi lên livestream, có lẽ bởi cách nhau một tấm màn hình, ai cũng không biết thân phận thật hay ngoại hình của đối phương, điều đó lại khiến cậu thấy an toàn hơn, nói chuyện cũng trôi chảy nhiều.

Ván thứ hai, lần này ghép được đồng đội bình thường.

Diệp Nịnh phối hợp cùng AD, cả hai đánh đường dưới áp đảo, lấy được lợi thế lớn. Dù đồng đội giai đoạn đầu hơi thua thiệt, nhưng sau khi thắng giao tranh Rồng thì tình thế lật lại.

Kế tiếp mọi chuyện thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng giành thắng lợi.

Kết thúc ván, Diệp Nịnh đặt điện thoại xuống, tiện tay lấy hộp sữa chua bên cạnh uống một ngụm.

Động tác ngửa đầu khẽ khàng ấy để lộ xương quai xanh và chiếc cổ trắng nõn dưới ánh camera, đường cong vừa tinh tế vừa gợi cảm, khiến khán giả trong phòng live thoáng chốc nín thở.

Ngay cả anti-fan của cậy cũng phải thừa nhận: nhìn thế này, nhóc này quả thật rất hấp dẫn.

Uống xong, Diệp Nịnh còn khẽ l**m môi, trên khóe miệng dính một vòng trắng sữa chua. Đương nhiên, cậu không lộ mặt, nên khán giả không thể thấy được động tác ấy.

Cuối cùng, cậu mới quay lại nhìn làn đạn:

【 Trời ạ, sao da cậu trắng thế, nhìn mềm mại quá, thật muốn cắn một miếng 】
【 Uống cái gì vậy? Hình như là sữa chua? 】
【 Cậu thật sự không phải Omega à? 】
【 Nếu là tiểu O thì tôi cũng không ngại tha thứ cho cậu thêm chút 】
【 A a a a a chủ bá khi nào mới chịu lộ mặt! Muốn xem quá! 】
【 Đừng mơ, chắc chắn là xấu mới không dám lộ 】
【 Nói thật, đừng để bị Beta này lừa, biết đâu chỉ là nhan sắc filter thôi nên mới trắng vậy 】
【 Chuẩn, kiên quyết anti cả đời, không đổi! 】

......

Diệp Nịnh: "......"

Cậu thật sự không hiểu sao đề tài bỗng dưng lại xoay quanh mình.

"Cái này... tạm thời tôi không tính lộ mặt đâu. Thật ra tôi cũng không đẹp lắm."

Diệp Nịnh cảm thấy mình không hề nói dối. Dù sao nhan sắc là chuyện chủ quan, mọi người đã vốn ghét cậu thì chắc chắn nhìn mặt cũng sẽ thấy xấu xí thôi.

Đúng lúc này, trò chơi ghép được trận mới, Diệp Nịnh lại tập trung vào điện thoại.

Đến lượt cấm chọn, cậu lại thấy cái ID quen thuộc —— "blazing".

Vẫn là ghép chung với Mãnh Liệt, mà hai người lần này vẫn như cũ: cậu hỗ trợ, đối phương xạ thủ.

【 Trời đất, sao chủ bá lại ghép được với Mãnh Liệt nữa vậy 】

【 Sao tôi chẳng bao giờ gặp được may mắn này 】

【 Chẳng lẽ chủ bá lén theo dõi Mãnh Liệt? Chơi sniping á? 】

【 ......Mấy ông nói gì thế, chẳng qua là ghép trúng thôi mà, sao lại ác ý với chủ bá dữ vậy? 】

【 Chủ bá vừa rồi kia ván vừa kết thúc đã vào trận mới, sao mà gọi là nhìn trộm được. Mùa giải đầu, bậc cao thủ cũng chỉ bấy nhiêu người thôi, ghép trúng là bình thường 】

【 Mấy người mới tới à, chắc không biết chủ bá này từng làm bao nhiêu chuyện thiếu đạo đức đâu 】

【 Cho dù hiện tại không có, nhưng trước kia cậu ta cố tình ngắm bắn rồi còn làm cả diễn viên nữa 】

【 Giờ thì nói chuyện hiện tại đi, lôi chuyện cũ ra làm gì? 】

......

"Đại gia đừng ồn nữa," thấy làn đạn lại cãi nhau, Diệp Nịnh mở miệng ngăn: "Sau này mỗi trận tôi đều sẽ chơi nghiêm túc."

Đúng lúc ấy, trong voice team vang lên một giọng nam ngọt ngào đáng yêu:

"Oa! Là Mãnh Liệt ca ca sao! Thật không ngờ có thể ghép trúng anh, thế này thì tôi có thể nằm mà thắng rồi nha~"

Người được phân vào vị trí đường giữa, ID là "Xích Nha Tiểu Ngư", vừa nghe đã biết là streamer hạng cao Xích Nha.

Diệp Nịnh chợt nhớ, người bạn duy nhất của nguyên chủ – Sở Nhất Vọng – chính là chơi thân với streamer này. Có điều mấy ngày gần đây hai người cũng chẳng liên lạc gì.

Trong lúc Diệp Nịnh còn hơi thất thần, Tiểu Ngư đã ríu rít tiếp tục:
"Các ca ca cố lên nha! Em vừa thua một ván rồi, không muốn thua nữa đâu ô ô ô."

Lúc này, đi rừng mở miệng: "Cậu là Omega hả?"

"Đúng vậy đó," Tiểu Ngư thừa nhận, giọng mang theo vài phần ngượng ngùng, "Nhưng em nhất định sẽ cố gắng, không làm ca ca bị thua đâu!"

Vừa nghe đến "Omega", đi rừng và đường trên lập tức phấn khích, hứa hẹn nhất định gánh cậu ta thắng.

"Tiểu Ngư yên tâm, bọn anh bốn người bảo kê em một."

"Vậy cảm ơn các ca ca nha!"

Phó Dư Sí thì im lặng, không mở mic cũng chẳng gõ chữ.

"Bốn bảo một" sao?

Anh chưa từng làm một trong bốn người ấy, và cũng không định làm.

Cấm chọn kết thúc, Diệp Nịnh được first pick. Thấy slot 4 là Tiểu Ngư muốn đổi lượt pick với mình, Diệp Nịnh tưởng cậu ta cần cướp tướng nên nhường.

Ai ngờ Tiểu Ngư lập tức chọn ngay Lulu.

Đây vốn là tướng hỗ trợ, hiếm ai đem đi mid.

Để chắc ăn, Diệp Nịnh gõ hỏi:
【 Slot 1, cậu định dùng Lulu đi mid à? 】

"A? Dĩ nhiên không phải rồi, em chỉ biết chơi hỗ trợ thôi ca ca."

Diệp Nịnh hơi sững người, rồi trả lời:
【 À, vậy tốt. Tại cậu không nói trước muốn đổi vị trí, tôi tưởng cậu định đi mid. 】

"Ừ ừ không sao, em đổi mid cho ca ca nha!"

Diệp Nịnh: "......"

Cảm giác như vừa rồi mình lại chiếm tiện nghi vậy. Nhưng thực ra, Diệp Nịnh chơi mid cũng khá, có vài tướng tủ, nên đổi cho Tiểu Ngư cũng không vấn đề gì.

Thế là anh khóa ngay Orianna.

Đúng lúc này, Tiểu Ngư lại kêu lên một tiếng hoảng hốt:
"Ôi, em quên mất chưa hỏi Mãnh Liệt ca ca muốn chơi hỗ trợ gì. Ca ca, em chọn Lulu có được không?"

Phó Dư Sí chỉ thản nhiên gõ chữ:
【 Sao cũng được, tôi không chọn hỗ trợ 】

"Vậy thì tốt quá!"

Trong lúc màn hình chuyển vào giao diện chờ, Phó Dư Sí liếc qua làn đạn đang trôi vun vút, bắt gặp mấy câu:

【 Tên Mộc Ninh này chẳng phải chính là chiến thần Bạo Long Vô Địch hồi trước sao 】
【 Thật á? Vậy chẳng phải lại cọ fame của Sí ca nữa rồi 】
【 Chuẩn luôn, tôi vừa sang phòng cậu ta xem lại, đúng người 】
【 Cái trình độ gì mà toàn ghép trúng, sao tôi chẳng bao giờ được chung team với Sí ca 】
【 Ha, lại là diễn viên này 】
【 Không sao, giờ cậu ta không dám làm bậy đâu, bị chửi quen rồi 】

......

Phó Dư Sí thu hồi ánh mắt, giọng thản nhiên:
"Không có đề tài thì khen tôi nhiều vào."

Anh vừa nói thế, làn đạn lập tức xoay chiều:

【 A a a a a, mặt dày thế mà đáng yêu quá, tôi thích 】
【 Khen ngươi! Sí ca! Liệt ca! Duy nhất thần! 】
【 Có điều không lộ mặt thì khen kiểu gì hử hử hử 】
【 Sí ca hôm nay lông măng ngón út mọc cũng đẹp cực 】

......

Trận đấu bắt đầu, năm người lần lượt đi về vị trí của mình để chuẩn bị đối tuyến.

Chưa đến một phút, trong tai nghe Diệp Nịnh vang lên tiếng kêu hốt hoảng khiến cậu giật mình.

"A!" Tiểu Ngư hoảng sợ thất thố, "Em bị kéo rồi bị kéo rồi! Sắp c·hết mất thôi."

Đối tuyến là Camille và Lulu, còn bên kia là Blitzcrank và Caitlyn.

Tiểu Ngư vừa ra đã ăn ngay một cú móc, bị hai người bên đối diện vây đánh. Nhưng vì cả hai bên mới chỉ cấp 1, đối phương cũng đã dùng kỹ năng, nên lượng sát thương không nhiều.

Mất một lớp giáp, Tiểu Ngư quyết đoán tốc biến chạy trốn, không ngoái đầu lại.

Nhưng chỉ trong ba phút tiếp theo, Tiểu Ngư liên tục bị kéo trúng, đã c·hết đến hai lần.

Phó Dư Sí: "......"

Cơ bản đã có thể nhìn ra trình độ của cậu ta. Thế nên trận này chỉ có thể đánh an toàn, bảo cậu ta farm thôi.

Tin tức "hỗ trợ bị hạ" từ đường dưới liên tục truyền đến, rừng nhà cũng bị đối phương xâm lấn, đường trên bị ép đến nấp dưới trụ không dám ló mặt. Chỉ có Diệp Nịnh ở đường giữa là lấy được một mạng, tình hình khá khẩm hơn một chút.

Dù vậy, rừng và top vẫn tỏ ra lạc quan.

Tiểu Ngư ủy khuất nói: "Đối phương thật đáng ghét! Toàn nhắm vào em. Mấy anh rõ ràng nói sẽ bảo vệ em cơ mà, sao lại thế QAQ."

Nghe giọng điệu mềm mại của cậu ta, người đi rừng lập tức dỗ: "Tiểu Ngư đừng buồn! Anh sẽ qua bảo vệ em ngay. Đợi anh lớn lên, chắc chắn gi·ết bọn nó mấy chục mạng để báo thù cho em."

Top cũng phụ họa: "Đúng đấy, Tiểu Ngư. Lát nữa đánh combat, anh đảm bảo không ai chạm được vào em đâu."

Diệp Nịnh tuy thấy khó hiểu nhưng vẫn tôn trọng, không nói gì thêm.

Phó Dư Sí thì sau khi vào game gần như chẳng thèm để ý đến bọn họ.

Sau khi hồi về nhà mua đồ rồi quay lại đường, Diệp Nịnh phát hiện mid bên kia vừa di chuyển xuống sông.

Rõ ràng là muốn gank bot.

Cậu lập tức ping tín hiệu cảnh báo.

Âm thanh hệ thống vang lên rõ ràng: 【 Kẻ địch "Akali" mất tích, kẻ địch "Akali" mất tích 】

Nhưng không hiểu Tiểu Ngư nghĩ gì, lại thản nhiên đi thẳng vào con sông tối om không có tầm nhìn.

Kết quả là đụng ngay Akali, bị combo một phát bốc hơi.

Diệp Nịnh dù chạy đến ngay sau đó, nhưng vẫn không cứu nổi Lulu. Tuy nhiên nhờ phối hợp với Phó Dư Sí, cậu bắt được mạng của Akali.

Khi vừa về nhà hồi phục, Tiểu Ngư lập tức mở mic: "A a a, không ngờ lần này lại bị đồng đội hại c·hết QAQ. Mid ơi, sao anh lại để Akali xuống đây thế?"

Trong giọng nói đầy ủy khuất và trách móc.

Diệp Nịnh thấy mình bị oan, gõ chữ giải thích: 【 Tớ đã ping tín hiệu rồi 】

Câu sau "là chính cậu cố tình phớt lờ đi vào sông thôi..." cậu không viết ra, vì sợ gây căng thẳng, càng khó đánh.

Ai ngờ sau khi giải thích, Tiểu Ngư càng không vui: "Ý anh là em phải gánh nồi à?"

"Hừ, đầu game anh còn nói sẽ bảo vệ em cơ mà."

Diệp Nịnh trợn tròn mắt, ngẩn ra. Cậu có bao giờ nói mấy lời như thế đâu?

Thở dài một hơi, Diệp Nịnh không muốn tranh cãi thêm, nên im lặng.

Thấy Omega dễ thương ấm ức, người đi rừng lập tức không kìm được, quả quyết nói: "Đừng quan tâm hắn, chả có tí ý thức nào cả. Tiểu Ngư, lại đây với anh, anh bảo vệ em!"

Ngay lúc đó, trong voice team đột nhiên vang lên một tràng cười khẽ. Giọng nói trầm thấp dễ nghe của Phó Dư Sí cất lên:

"Đầu trận đã đòi đổi lane, mà giờ đánh thành ra thế này? Giỏi lắm."

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, hắn nói tiếp:

"Đổ lỗi thì đúng là số một."

"......"

Kênh voice lập tức rơi vào yên lặng.

Ý thức được hắn đang nói mình, sắc mặt Tiểu Ngư lập tức cứng lại, vẻ đáng yêu ngây ngô trên mặt thoáng chốc biến thành hoảng hốt.

Tại sao lại như thế......

Dù kỹ thuật không tốt, cấp bậc này cũng là nhờ luyện mãi mới có được. Nhưng thân là một Omega quý hiếm, thua kém chút cũng chẳng sao, bởi vốn dĩ vẫn có vô số Alpha và Beta tranh nhau cõng mình lên rank, tranh nhau bảo vệ mình.

Cậu vốn nghĩ Mãnh Liệt cũng chẳng khác gì. Tưởng rằng mình bị giết vài lần, anh ta tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng sẽ dấy lên ý muốn bảo hộ, rồi sẽ giết sạch đối phương để báo thù cho cậu.

Nhưng không ngờ, chờ đợi lại chỉ là câu nói châm biếm lạnh lùng ấy.

Tiểu Ngư ủy khuất cực độ, vành mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào không nói nên lời.

Thấy cảnh đó, người xem trong phòng live stream đau lòng muốn chết.

【 Thương Tiểu Ngư quá, không trách em đâu! 】
【 Ôm một cái nè bảo bối, đừng khóc ~ Mãnh Liệt chỉ là thẳng nam thôi 】
【 Tiểu Ngư đừng buồn! Đây không phải lỗi của em, tính Mãnh Liệt trong game vốn thế, chẳng nhận người thân 】
【 Biết đâu anh ta đang nói mid đó ~ Đừng buồn mà 】
【 Chuẩn rồi, tui vừa vào phòng stream của Hắc Miêu xem, đúng là mid kia cũng là một chủ bá, trước còn từng cố tình feed Mãnh Liệt nữa! 】

......

Được fan an ủi, tâm trạng Tiểu Ngư mới khá hơn chút. Cậu nghĩ, đúng rồi, mình là một Omega đáng yêu, sao có thể có người trách mình cơ chứ.

Tình thế bất lợi này, nhất định là lỗi ở thằng mid kia! Nó cũng chẳng thèm đi hỗ trợ các đường khác, hừ.

Bình Luận (0)
Comment