Trẻ nhỏ luôn làm cho mọi người yêu thích, nhất là các bác gái trong nhà ăn. Bobby từ nhỏ đã được học nền giáo dục tốt nhất, rất lễ phép, miệng cũng ngọt. Tuy rằng không thích cười, nhưng chính vậy lại tạo ra cảm giác trưởng thành sớm, khiến cho mọi người càng yêu thích.
Nhị mao theo mùi thịt lén lút chạy vào nhà bếp, định thừa dịp lúc không ai để ý ăn vụng thịt, vô cùng kích động.
Kết quả là, nhị mao đụng phải đồng chí Lục Tiểu Mã trốn trong nhà bếp ăn vụng, quả nhiên kẻ tham ăn đều có đức hạnh giống nhau. Lục Tiểu Mã có tật giật mình, đang hết sức chuyên tâm ăn vụng lại thình lình bị vật thể không xác định đâm vào chân, sợ đến kêu ra tiếng, “A”, đùi gà trong tay gặm được một nửa rơi xuống đất, bị nhị mao tha đi mất.
Nhìn thấy rõ kẻ đến là nhị mao, Tiểu Mã nhất thời oán niệm, nhị mao chết tiệt, mày trả lại đùi gà cho tao!
Đương nhiên, lúc đó Tiểu Mã cũng tự mình làm mình bị lộ. Mọi người bên ngoài nhanh chóng tiến vào nhà bếp xem có chuyện gì, nhìn thấy Tiểu Mã miệng bóng loáng như bôi mỡ, mọi người đều cười to, đương nhiên là trừ Bobby, trên khuôn mặt nhỏ của nó tràn đầy ghét bỏ, người lớn như vậy rồi, lại đi ăn vụng, chỉ số thông minh đúng là đáng lo lắng.
Nhìn tức phụ nhi cười tươi như cảnh xuân phơi phới, Phong boss lại say mê, lén lút cầm lấy tay tức phụ nhi, lại nhìn thấy hai má tức phụ nhi chậm rãi đỏ hồng lên, Phong boss nuốt nuốt nước miếng, lại thèm thuồng. Emma, thật đáng yêu, thật muốn cắn một cái, chắc chắn là ăn ngon hơn đùi gà nhiều!
“À ừm…cái đó. Bà nội tao đưa bọn nhỏ đi mua đồ Tết, sẽ trở về ngay thôi, tao vào nhà bếp thử thức ăn xem thế nào, dù sao cũng có Phong tổng là khách quý tới chơi mà! Ha ha ha~~” Lục Tiểu Mã lấy lí do sứt sẹo giải thích, cười ha ha vài tiếng, nghe thật là ngu!
Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến, viện trưởng cùng bọn trẻ con trở lại, nhìn thấy Bobby lần thứ hai tình mẫu tử dâng trào, ôm Bobby bóp bóp hôn hôn.
Lần đầu được nhiều người sủng ái như vậy, Bobby cũng rất vui vẻ. Vốn là không thích chơi với mấy đứa trẻ khác, Bobby lại lần đầu tiên chơi cùng bọn trẻ ở cô nhi viện, hơn nữa chơi còn rất vui vẻ.
Lại nhìn thấy cháu trai ở bên cạnh đang hận không thể biến mất, viện trưởng nãi nãi đầy mặt ghét bỏ, chỉ biết ăn ăn ăn, nhìn ngu ngốc thành dạng gì, nhất định là do ăn quá nhiều.
Mắt nhìn về phía Phong Thắng, lại thấy hai người nắm tay nhau, viện trưởng nãi nãi lộ ra biểu tình “Đừng xấu hổ, đều là thanh niên mà. Bà nội hiểu.”
Phương Khởi da mặt mỏng, hơi giãy dụa, nhưng người ta… không tránh ra.
“Bà nói này Tiểu Diêu, lúc nào không bận cùng Phong Thắng người ta học tập một chút, nhìn công ty của người ta mà xem, lại nhìn bản thân con mà xem.” Viện trưởng nãi nãi chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Lục Tiểu Mã ghét nhất là bị so sánh với người khác, mình có chỗ nào kém cỏi, mình làm được như vậy là dễ lắm sao?! Còn có phải là bà nội ruột của mình không vậy! Ngoài miệng vẫn đáp lại, thậm chí còn cúi đầu xuống, vô cùng chân chó!
Lúc cúi đầu xuống, Lục Tiểu Mã rốt cục hậu tri hậu giác phát hiện ra đại lục mới, ố ồ, ban ngày ban mặt đi nắm tay nhau cơ đấy! Ố ồ, Tiểu Khởi mặt sao lại đỏ như vậy! Bị hủ nữ Hạ Nhã Thiến đầu độc nhiều năm, Lục Tiểu Mã rốt cục phát hiện chân tướng, có cơ tình!!!
(hậu tri hậu giác: điều mọi người đều biết, mình không biết, mãi sau mới phát hiện)Ngọa tào, Tiểu Khởi sao có thể! Còn chưa nhậm chức cơ mà, cũng có thể trực tiếp thăng cấp từ trợ lý lên phu nhân boss? Cưỡi tên lửa cũng không nhanh được như thế, Tiểu Mã vừa khiếp sợ, vừa bội phục!
Viện trưởng nãi nãi nguýt một cái, tốc độ phản ứng này quả là chậm hết cỡ, quả nhiên là hết thuốc chữa.
Tiếp đãi mọi người ăn cơm, Phong Thắng chủ động xới cơm bê thức ăn. Lục Tiểu Mã rốt cục có cơ hội, đến gần người Phương Khởi, híp mắt theo dõi cậu.
Phương Tiểu Khởi bị nhìn chằm chằm cả người không dễ chịu, “Mày muốn làm gì?”
Phong boss ở đây, Lục Tiểu Mã không dám lỗ mãng, vỗ vỗ vai huynh đệ, “Thật tốt nha, nhanh như thế đã tự mình gả ra ngoài rồi, chúc mừng chúc mừng nha, khi nào mời tao đi ăn cơm, nhất định phải ở khách sạn năm sao nha!” Tham ăn nhớ mãi không quên thức ăn ngon lành ở khách sạn 5 sao.
Phương Tiểu Khởi đá cho hắn một cước, Lục Tiểu Mã nhanh chóng né tránh, lăng ba vi bộ gì đó, được Đoàn Dự chân truyền vô cùng tốt!
(Lăng ba vi bộ là một bí kíp kinh công trong truyện võ hiệp của Kim Dung mà Đoàn Dự – một nhân vật trong truyện vô tình học được)Thấy Phong boss tới gần, Lục Tiểu Mã dùng vận tốc ánh sáng chạy đi mất, khí tràng của boss quá mạnh mẽ, Lục Tiểu Mã hold không được, vẫn là ở cùng với các bác gái tương đối tự tại!
Lục Tiểu Mã tuy là đã ba mươi, thực ra cũng không khác trẻ con là mấy. Nhìn thấy Bobby đáng yêu liền chủ động trêu nó, “Tiểu Bạch, cháu hảo a!”
Tiểu băng sơn mặt đầy ghét bỏ, sửa lại chỗ sai của Tiểu Mã, “Chữ này đọc là “Bách”, không phải là “Bạch”, cảm ơn! Hơn nữa chú có thể học ghép vần sơ cấp một chút, cháu không ngại cho chú mượn một quyển đâu.”
Tiểu Mã vô cùng bi thương, con trai của đại boss quả nhiên là không dễ chọc, đều băng sơn lãnh khốc giống nhau, tâm hồn yếu ớt của Lục Tiểu Mã bị trùng kích, “Nhưng rõ ràng Tiểu Khởi cũng gọi cháu như vậy mà!” Không công bằng! Bản thân mình từ trước tới giờ luôn được bọn nhỏ yêu quý, sao đến lượt tiểu Boss này liền không như vậy!
“Ba là baba của cháu, chỉ có ba mới có thể gọi cháu như vậy.” Tiểu băng sơn ăn không nói có giải thích.
Lục Tiểu Mã còn chưa kịp ưu thương, cả người đã bị hai chữ “baba” làm chấn động, ngọa tào, đến cả baba cũng gọi rồi, tiến độ này quả là như thần, bây giờ ngay cả trẻ con cũng có thể tiếp nhận sự thật mình có ba kế rồi sao?! Tiểu Khởi quả nhiên là lợi hại, dễ dàng thu thập hai ngọn núi băng một lớn một nhỏ, Lục Tiểu Mã chân thành bội phục!
Phương Khởi nghe được đối thoại của hai người, cảm thấy thật buồn cười, trẻ con quả là rất đáng yêu.
“Tiểu Bạch, đây là chú Lục, phải lễ phép nha, không được bắt nạt chú.” Phương Tiểu Khởi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, giảng giải nghĩa khí huynh đệ!
Bobby ngoan ngoãn gật đầu, baba nói gì cũng đúng!
Lục Tiểu Mã bị một màn phụ tử thâm tình trước mặt này làm mù mắt, rất cần sự yên tĩnh, nhân tiện ăn một cái đùi gà an ủi.
Ăn cơm vẫn rất vui vẻ hài hòa. Trẻ con không thích ăn rau, mà Phương Tiểu Khởi gắp cho nó, nó đều ngoan ngoãn ăn. Phương Khởi rất hài lòng, Phong boss càng thỏa mãn, ai nha, tức phụ nhi thật hiền lành, quả là một baba tốt! So với Tinna không biết là tốt hơn bao nhiêu lần, Tinna ở xa vô tình bị trúng đạn, vô cùng nữ tính mà hắt xì một cái.
Lục Tiểu Mã lần này ăn cơm bị mất tập trung, thực sự hôm nay mặt trời mọc phía Tây sao. Vừa nhét thịt vào miệng, vừa dõi theo tiết mục phụ tử thâm tình bên cạnh, nhất thời cảm khái, thế giới này quả là tràn ngập cơ tình, loại chuyện đột nhiên đi kết hôn gì gì đó quả nhiên là rất phổ biến, người ta có con cũng không chê, Tiểu Khởi quả là cha kế tốt.
Làm một bạn gay tương thân tương ái, Lục Tiểu Mã đáng lẽ phải khuyên bảo Phương Khởi một chút, muốn cậu suy nghĩ cho thật kĩ, dù sao nhà giàu sâu như biển, trong phim đều như vậy! Bất đắc dĩ giá trị vũ lực của Phong boss quá cao, Phong tiểu boss cũng không thể khinh thường, lại nhìn Phương Tiểu Khởi vui vẻ chịu đựng, cho nên Lục Tiểu Mã cứ tự nhiên mà mặc kệ.
Nghĩ lại, Lục Tiểu Mã lại hưng phấn trở lại, Phong Thắng thoát khỏi vị trí “
Kim cương Vương lão ngũ”, thế không phải là mình lại có thể tăng lên một bậc sao? Nghĩ lại thật là kích động! Lại nghĩ, chuyện này hẳn là không ai biết, Tiểu Mã lại khó chịu, Emma, biết chân tướng lại không thể nói ra thật là đau khổ!
Nhìn cháu trai mình ngậm chân gà trong miệng, thần sắc thay đổi bất thường, Dương Thục Cầm lại càng thêm ghét bỏ.
“Ăn cơm cẩn thận chút, ngậm đùi gà nghĩ linh tinh gì vậy!”
Lục Tiểu Mã bỏ đùi gà xuống, nhỏ giọng hỏi bà nội, “Bà đã biết lâu rồi? Sao không nói cho cháu biết, bà không nghĩ đến sao!”
“Chuyện như thế này cũng phải nói ra sao? Mày lăn lộn với công việc bao nhiêu năm rồi?! Chỉ số thông minh thấp không nói làm gì, EQ thấp thì phải nâng lên thế nào đây.” Viện trưởng nãi nãi vô cùng đau đớn, đứa nhỏ này sao lại không lanh lợi như vậy! Rốt cuộc là có phải là con cháu Lục gia không vậy, rất đáng đi bệnh viện một lần giám định thử xem!
Tiểu Mã bị khinh bỉ nhiều lần đã quá quen, cũng không nổi cáu, tiếp tục gầm gầm gừ gừ, “Hai người họ như vậy bà nội cũng không có ý kiến, lại còn một bộ dáng hoan nghênh.” Quả là một hủ nữ thâm niên, mai phục thật sâu, quả là cùng một loại đức hạnh với Thiến Thiến! Không lẽ sau này mình cũng phải cưới đàn ông, nhắc đến đàn ông, Lục Tiểu Mã không khỏi bổ não ra hình tượng Hồ Trạch Thành, nhất thời sau lưng lạnh toát, tóc gáy dựng đứng, cả người nổi da gà.
Viện trưởng ghét bỏ, nhìn biểu tình của cháu trai mình, bắt đầu giội nước lã, “Mày thì tốt rồi, Tiểu Khởi ngoan ngoãn nhu thuận như vậy, A Thắng lợi hại lại hiểu chuyện như vậy, mày thì thế nào?! Mày ngốc nghếch như vậy, con trai nhà ai thèm coi trọng!”
Lục Tiểu Mã bế tắc, chuyện như vậy cũng có thể nghĩ đến được, bà nội quả là hết thuốc chữa!
Ăn trưa xong, Phong Thắng đón Phương Khởi đi, tiện thể mang theo cả nhị mao. Phong Thắng lấy lí do rất tự nhiên là, thứ nhất về Trung Quốc ăn Tết lần này, có rất nhiều tập tục đều quên mất, rất cần Phương trợ lý giúp đỡ chuẩn bị, làm cho Tết này có không khí.
Trước khi đi, viện trưởng nãi nãi vô cùng tri kỉ mà căn dặn, không cần về vội, cứ từ từ mà ở lại nhà Phong Thắng, dù sao an toàn cũng là quan trọng nhất, tiện thể hưởng thụ cảm giác ở biệt thự! Cô nam quả nam ở chung, viện trưởng nãi nãi không lo có gì xảy ra, thậm chí tốt nhất là nên có chuyện xảy ra, đây chính là cảnh tượng bạn đọc đều hoan nghênh, quả là một bà nội tốt, rất hiểu ý!
Tiểu Mã bên cạnh xem thường, người còn chưa gả đi đã có cảm giác như đổ nước trong bát đi rồi!
Lần đầu ngồi xe sang, nhị mao cũng cảm thấy thật kích động, trước kia cũng thường ngồi xe bình dân của Tiểu Mã, nhưng cảm giác này quả thực là không cùng đẳng cấp! Lấy móng sờ sờ cửa sổ, nhìn mọi thứ trôi về đằng sau, nhị mao cảm thấy mình vô cùng khốc huyễn, có cảm giác như bá chủ thiên hạ!
Bobby ngồi bên cạnh nhị mao, một tay cầm lấy bàn tay lớn của baba, một tay vuốt vuốt bộ lông bóng loáng không thấm nước của nhị mao, trên mặt không có nhiều biểu tình lắm, đôi mắt lại cong cong, tâm tình có vẻ rất tốt.
Phương Tiểu Khởi nhìn hai đứa con ngồi bên cạnh, khóe miệng cong cong, đôi mắt cũng cong cong, cũng vô cùng thỏa mãn.
Phong Thắng nhìn qua gương chiếu hậu thấy hai người một chó ở ghế sau, ánh mắt ôn nhu, trong lòng như có mật ong đang chảy ra.
“Về sau cũng mang nhị mao về nhà chúng ta đi, anh đặc biệt lấy ổ chó cho nó, nó chắc chắn sẽ thích.”
Phương Tiểu Khởi cũng thông qua gương chiếu hậu đối diện với Phong Thắng, “A…không biết nó ở lại có quen không, nó hay động kinh.”
Nhị mao bất mãn gầm gừ, ba sao lại nói như vậy, sao lại bảo con hay động kinh, thế gọi là hoạt bát thời thanh xuân, người già như ba sẽ không hiểu được! Được ở cùng cha trong mơ con cũng không nghĩ đến, sao có thể ở không quen!
Nhìn ánh mắt của nhị mao, Phương Tiểu Khởi buồn cười, nó thật là thông minh quá mức rồi, nuôi nó nhiều năm trong cô nhi viện, mang nó đi, nói có thương tâm hay không, Lục Tiểu Mã vô cùng thương tâm.
“Không sao, sân trong nhà rất lớn, đủ cho nó bay nhảy.”
Cứ như vậy, đồng chí nhị mao chính thức vào ở trong biệt thự, thực hiện được lí tưởng to lớn là trở thành phú nhị đại.
“Đúng rồi, nhị mao đáng yêu như vậy, là có người tặng cho em à?” Phong boss giả vờ ngốc nghếch, làm bộ lơ đãng hỏi.
Phương Tiểu Khởi sờ lông chó, cũng làm như lơ đãng mà đáp, “Bằng hữu không thân thôi, anh hẳn là không quen.” Trong mắt, tia giảo hoạt hơi lóe sáng, cho anh giả vờ này, hừ hừ!
Phong boss thương tâm, “Hóa ra chỉ là bằng hữu thôi sao, bằng hữu bình thường thôi à?”
Phương Tiểu Khởi gật đầu, nhìn biểu tình thất vọng của Phong boss, Phương Tiểu Khởi nhịn cười, đúng là tiểu yêu tinh!
Không sao, trước kia chỉ là bằng hữu bình thường, bây giờ phải cố gắng biến thành bạn trai, Phong boss âm thầm nắm chặt tay, rất có tinh thần tiểu cường!
Sau hơn bốn mươi phút, xe đến một biệt thự ngoài ngoại thành, biệt thự ở nơi này đều là hơn mười triệu, trị an đều là đẳng cấp, quả nhiên là chỉ địa chủ thật sự mới cam lòng ở lại đây.
Phương Tiểu Khởi cũng là lần đầu tới nơi này, ngay cả boss cũ Nhâm Tòng Phi cũng không dám bỏ tiền ra mua nhà ở nơi này, Phong boss quả nhiên là địa chủ, Phương Tiểu Khởi thổn thức không thôi.
Có điều làm tức phụ nhi cần phải quản gia tốt tiết kiệm tiền của, Phương Tiểu Khởi vẫn đưa ra ý kiến của mình, “Phòng ở lớn quá mức, hơn nữa cũng rất đắt, nội thành hẳn là cũng có chung cư, đi làm cũng tiện, anh không cân nhắc thử sao?”
Xe lái vào biệt thự để ở dưới hầm, Phong boss khiêm tốn tiếp thu ý kiến của tức phụ nhi, “Em nói đúng! Có điều anh xem trọng chủ yếu là trị an, dù sao an toàn là quan trọng nhất, hơn nữa ở đây cũng tương đối yên tĩnh, Bobby có thể ngủ ngon. Những cái khác đều nghe lời em, còn vấn đề nhà ở, nghe lời anh, có được không?” Ai nha, tức phụ nhi quản gia thật tốt, Phong boss rất hài lòng!
Phương Tiểu Khởi tai hơi đỏ lên một chút, mình chỉ nói ra ý kiến, lại được người ta coi trọng như vậy, thật là ngượng ngùng, boss quả là nghe lời.
Phong boss tự mình xuống xe mở cửa cho tức phụ nhi, nhị mao không thể chờ thêm chạy xuống xe, vô cùng hứng thú với nhà mới của mình! Bobby cũng muốn bù đắp cho bốn năm vừa rồi, đi cũng không muốn đi, dang tay muốn được baba bế, Phương Tiểu Khởi cười cười, bế con trai vào nhà.
Phong boss liền ghen tị, không thể làm gì hơn là mang hành lý của tức phụ nhi xuống, ai oán mà đi trước dẫn đường. Con trai sao lại có thể làm như thế cơ chứ, nói nghe lời, nói muốn tạo ra thế giới hai người giúp cha đâu rồi?! Đợi chút nữa nhất định phải giáo dục đàng hoàng một hồi.
Biệt thự không hổ là biệt thự, ở dưới là gara, bên cạnh gara có phòng tập thể hình, thảo nào vóc người boss tốt như vậy! Hơn nữa, Phong Thắng nói không sai, ở đây thật sự có một hoa viên lớn, bên trong cây cỏ gì cũng có, hiển nhiên là đều có người đúng giờ tới chăm sóc. Phương Tiểu Khởi nhìn xung quanh, đột nhiên bị cái ổ chó ở xa xa làm khiếp sợ!
Ngọa tào, đây không phải là một cái ổ chó, quả thật chính là biệt thự bản thu nhỏ, bên trong có một cái đệm mềm mại, trên đệm chất một đống đồ chơi hình xương, bên cạnh có hai cái bát cho chó, ở trên nạm kim cương đen, đương nhiên Phương Khởi nghĩ đây là kim cương giả, nhưng thật ra là kim cương thật!
Nhìn ổ chó bling bling tỏa sáng dưới ánh mặt trời, nhị mao kích động nhào tới, Emma, không hổ là cha ruột của mình, hiểu rõ sở thích của mình. Kim cương, quả là chân ái của mình, gâu gâu ~~
Từ sân vào đến trong nhà, Phương Tiểu Khởi đi mất năm phút đồng hồ, không phải nói diện tích càng lớn càng tốt sao?!
Trong nhà rất sạch sẽ, hiển nhiên là cũng sẽ có người tới quét dọn vệ sinh định kì, mọi người đều nói tổng tài một năm thu nhập 300 ngàn, quả nhiên không phải là thổi phồng, quả là một nghề nghiệp tốt, Phương Tiểu Khởi thật ước ao.
Có điều nhà xa hoa thì xa hoa, nhưng vẫn chỉ là nơi ở, luôn có cảm giác nơi này thiếu sự ấm áp. Có điều Phương Tiểu Khởi đến, tất cả sẽ không còn như vậy nữa!
Tầng hai là phòng của Phong Thắng và Bobby, còn có một phòng cho khách nữa là để cho Phương Khởi. Tầng ba thì tất cả đều là phòng dành cho khách. Tuy rằng Phong boss rất muốn ném hết giường đi, để tức phụ nhi chỉ có thể ngủ cùng mình, nhưng Tinna nhắc nhở hắn, tức phụ nhi nhất định sẽ chọn ngủ cùng với con trai chứ không phải mình, hắn mới đành phải đi mua giường mới. Vì thế xúc động muốn ném giường đi của boss đều tan biến, lại một lần nữa hối hận vì sao ngày trước không mua giường trẻ em cho con trai, thật là thất sách thất sách!
Phương Khởi cảm thấy rất hài lòng với phòng của mình, cửa sổ nhìn ra hoa viên, có thể ngắm nhìn phong cảnh. Đồ đạc mọi thứ đều đầy đủ, trên bàn có mấy quyển sách tài chính và kinh tế bản limited, đều là Phong boss lấy ở chỗ Hồ boss, Hồ boss thực vô tội, sách yêu bị cướp mất, đúng là kẻ cướp!
Trong phòng ấm áp, Phương Khởi cởi áo lông ra, bắt đầu nhanh chóng sắp xếp đồ đạc của mình ra. Bobby rất hiểu chuyện, ngồi xổm giúp baba sắp xếp đồ.
Nhìn hai người ở chung vô cùng hòa hợp, Phong boss lần thứ hai thỏa mãn đến cực điểm. Loại thân mật như giữa cha con ruột thịt này quả nhiên là không hề không thích hợp chút nào.
Phương Tiểu Khởi kiễng chân, để vài bộ quần áo lên ngăn cao nhất. Áo hơi bị co lên, một phần eo nho nhỏ trắng trắng lộ ra.
Nhiệt huyết của Phong boss nháy mắt dâng trào, lại gần, làm bộ tốt bụng cất vào, thực ra duỗi cái giò heo ra, lén lút sờ sờ một chút. Emma, cảm giác thật là thích, boss kích động lệ nóng doanh tròng, hoàn toàn không muốn dừng tay một chút nào!
Phương Tiểu Khởi mặt đỏ hồng, người cao thật là tốt, hoàn toàn không phát hiện mình bị ăn đậu hũ.
Bobby còn nhỏ, cho nên nhìn thấy rõ rõ ràng ràng hành vi hèn mọn của cha mình, bất mãn bĩu môi, có thể đàng hoàng một chút không, muốn sờ thì cứ sờ, cần gì phải lén lút, khí chất vương bá của đại boss đâu rồi, thật là mất mặt! Nhân tiện săn sóc đến gần, thò tay nhỏ ra kéo áo xuống cho baba, thât là phi thường… không đáng yêu.
Phương Tiểu Khởi nghĩ đến việc quần lót màu vàng mình mặc bị lộ ra ngoài, cảm giác thật mất mặt, khuôn mặt lại càng đỏ hơn!
Trong lúc một nhà ba người đang hòa thuận vui vẻ, trong sân truyền đến tiếng sủa của nhị mao, tiếp theo là tiếng kêu của phụ nữ!
Nani?! Tình huống gì thế này, Phương Tiểu Khởi ngẩn người, sau đó phản ứng lại, lẽ nào trong nhà Phong Thắng có nữ chủ nhân, vậy mình làm gì ở đây. Trong lòng cảm thấy thật ủy khuất, mắt trong giây lát ngập nước.
Phong Thắng cũng ngẩn người, tình huống gì vậy, đây là gặp phải kẻ trộm à? Nhìn thấy biểu tình ủy khuất của tức phụ nhi, vừa đau lòng vừa mừng rỡ, đây là ghen phải không?
“Ai nha, nhị mao ngốc này, váy này tỷ tỷ vừa mới mua đó, mày đem cái chân đen sì cọ lên người tao, có bán mày cũng không đủ tiền đền nổi đâu.”
Ố ồ, thanh âm này có chút quen tai.
“Là cô Tinna.” Bobby nói ra chân tướng, thật không hổ danh là trinh thám nam Tiểu Kha.
Phong Thắng nhíu mày, không phải là đã bảo cậu ta chuyển đi rồi à, sao lại còn quay lại.
Mọi người không nên nghĩ nhiều, Tinna chỉ là làm một lão mụ tử tạm thời mượn chỗ ở lại, bây giờ có người nối nghiệp, còn ước được chuyển ra ngoài ở!
Phong Thắng mở cửa sổ, thò đầu ra, một mặt ghét bỏ nhìn Tinna ngoài sân.
Phương Khởi cũng thò đầu ra, cảm thấy hơi kinh ngạc, Tinna không phải là nổi tiếng thục nữ sao, sao lại nói ra những lời nói ra những lời… ừm…. hào phóng như vậy.
Tinna phát hiện ra ba người, nhìn ánh mắt ghét bỏ của boss, ý thức được mình quấy rầy sinh hoạt phu phu của hai người, hơi áy náy.
“À, tớ đến lấy đồ rồi sẽ đi ngay lập tức, hai người cứ tiếp tục, tớ sẽ không trở lại nữa đâu. Ha ha ha, hôm nay trời thật đẹp!”
Tinna vào nhà lấy đồ vật này nọ, Phong Thắng vội vàng giải thích, “Anh với Tinna là bằng hữu tốt nhất, cũng chỉ ở mức độ bằng hữu thôi!” Cho nên bên ngoài đồn thổi phúc hắc boss x tiểu thư kí, đều là lừa người! Em hiểu mà.
Qua mấy lần ở chung, Phương Tiểu Khởi đúng là không thấy giữa Phong Thắng và Tinna có cảm giác người yêu, lời đồn quả là không thể tin được, mệt mình mất công hoài nghi Tiểu Bạch là không trừng là con trai của Tinna, xem ra đúng là mình suy nghĩ quá nhiều!
Tinna đến nhanh mà cũng nhanh, nói một câu, “Mọi người tiếp tục, tỷ tỷ đi đây!” rồi đi ra cửa, đi mất hút.
Phương Tiểu Khởi 囧囧, rõ ràng là mình nhiều tuổi hơn, sao lại Tinna lại dám xưng tỷ tỷ, loại bối phận hỗn loạn này thật là làm người ta cảm thấy tức giận.
Bobby còn nhỏ không nhìn ra được bên ngoài, thật vất vả bò lên cái bàn thò đầu ra, muốn xoát độ tồn tại một chút, bất đắc dĩ Tinna đi giày cao gót lại đi thật nhanh, chỉ lưu lại bóng lưng. Bobby không thể làm gì khác ngoài việc bất mãn bĩu môi, lại khó khăn tụt xuống bàn. Người lớn thật đáng ghét, lớn lên cao đến ghê gớm, lại không biết bế mình lên, hiếm có cơ hội khoe khoang baba với cô Tinna, cứ thế lại làm mất cơ hội, hừ!
Một khúc nhạc dạo ngắn ngủi trôi qua, hành lý của Phương Khởi cũng sắp xếp xong. Vì vậy, cậu đi thăm nơi ở một chút, xem có gì cần mua thêm. Phòng của Bobby chỉ có ít đồ chơi, những cái khác không có, không làm cho trẻ con thích thú; phòng của Phong Thắng cũng như chính chủ nhân của nó, toàn màu đen trắng, lại lạnh lẽo, không đủ ấm áp.
Như giấy dán cửa sổ, câu đối Tết, giấy dán tường phim hoạt hình cũng không có, như vậy mới có cảm giác là nhà! Phương Khởi tính toán.
Đôi mắt liếc vào phòng ngủ của Phong Thắng, phát hiện ra đầu giường có một cái khung ảnh, trong ảnh là hai cha con Phong Thắng, hai tòa băng sơn ôm nhau, cười vui vẻ. Có điều, Phương Tiểu Khởi thấy thế nào cũng có cảm giác ảnh thiếu mất một phần, có điều cũng không đi tra cứu.
Chân tướng chỉ có Phong boss biết, bức ảnh kia còn dư đến một phần ba, chỗ trống là thuộc về Phương Khởi. Phong Thắng lén lút photoshop bức ảnh một nhà ba người, mộng đẹp sắp trở thành sự thật, Phong boss mừng đến chảy nước mắt, rất vui vẻ!
“Về sau việc vệ sinh nhà cửa cứ để em lo.” Làm tiểu trợ lý chu toàn, nhất định phải tích cực, chăm chỉ.
“Không sao, có dì vệ sinh đến dọn dẹp rồi, đây đều là dịch vụ nơi này cung cấp, chỉ lấy tiền lương cơ bản, không đắt. Anh không muốn để em phải mệt, chỉ cần chăm sóc anh và con trai là đủ rồi.” Phong boss săn sóc tức phụ nhi, ôn nhu nhìn vào đôi mắt đẹp của tức phụ nhi.
Ánh mắt của đối phương quá nóng bỏng, Phương Tiểu Khởi không được tự nhiên dời mắt đi, tai hơi đỏ một chút.
Bobby bất mãn hừ hừ, người lớn hai người làm chuyện gì vậy, cũng không để ý tình hình! Trẻ nhỏ còn ở đây này, chú ý đến tầm ảnh hưởng một chút đi, đừng làm hư tiểu bằng hữu, OK?!
Phương Tiểu Khởi nhìn từng góc biệt thự, tính toán xem mua vật dụng cho thích hợp. Nghĩ đến cô nhi viện vẫn còn nhiều đồ trang trí hoạt hình, liền gọi điện thoại phiền Tiểu Mã mang tới đây.
Lục Tiểu Mã ăn no, đang ưỡn bụng phơi nắng, cả người lười biếng, bị bọn trẻ trong cô nhi viện kéo lên chơi đùa mới miễn cưỡng đứng lên, thật là chán chường đến cực điểm!
Nhìn thấy cái xe bình dân vẫn còn như mới trước cửa, Lục Tiểu Mã rất vừa lòng, “Bảo bối, chúng ta đi tham quan biệt thự trong truyền thuyết!”