Kết quả là, trong đầu tỉ mỉ hồi tưởng lại chuyện hai ngày nay đã phát sinh, ngay cả một chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua. Tự nhiên, Hồ Trạch Thành chú ý tới chuyện ngày hôm nay đã xảy ra, lúc trước chỉ chăm chăm đi cứu vợ nhỏ, bây giờ nghĩ lại tự nhiên nghĩ đến chi tiết mấu chốt.
Liếc mắt một cái liền nhìn thấy biển số xe của vợ nhỏ hư hư thực thực, vợ nhỏ không nghe điện thoại, còn cố ý ném điện thoại trên xe… mấy đầu mối vừa xuất hiện, Hồ boss dạo gần đây hay đọc đam mỹ tổng tài, não động liền nghĩ ra.
Cho nên, một loạt hành vi chệch đường ra của vợ nhỏ chỉ có thể dùng một chữ để hình dung —— ghen; hoặc là bốn chữ để hình dung —— tự ti mặc cảm! Hồ boss nhất thời cảm thấy trình độ ngữ văn của mình tăng cao chót vót, khái quát vấn đề sắc bén sâu sắc, hoàn toàn không làm cho các giáo viên Ngữ văn của mình phải mất mặt!
Không sai, Lục Tiểu Mã làm bộ lơ đãng để điện thoại lại trên xe, chi tiết nhỏ ấy ngay lập tức bị Hồ nam thần nhìn thấu, cách biệt trí thông minh làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng! Quần chúng vây xem không nhịn vì cúc nhỏ của Lục Tiểu Mã mà nhỏ một giọt lệ đồng tình!
Nếu mấu chốt là do Leva, Hồ boss có thể thở phào một cái, Leva với mình coi như là cùng một thuộc tính, không tồn tại bất cứ uy hiếp gì, hoàn toàn không cần lo lắng đại mỹ nữ sẽ thích mình, hai nhà kết thông gia vì tài chính kinh tế gì đó, người biết chuyện đều biết, coi như trái đất bị nổ, hai người kia cũng sẽ không cùng nhau nổ!
Xem ra vợ nhỏ luân hãm không kém so với mình! Hồ boss học tổng tài trong tiểu thuyết, mở ra hình thức gian tà đầy mị lực, nghĩ đến bộ dáng ăn dấm chua của vợ nhỏ, liền không nhịn được muốn trêu chọc một chút, vậy thì tạm thời không giải thích, chờ vợ nhỏ tự mình mở miệng nói ra!
Có câu nói là phong thuỷ lưu chuyển, ai ngờ một ngày nào đó Hồ đại boss vĩ đại anh minh lại bị Tiểu Mã đùa giỡn một phen!
Không thèm cấp điểm màu sắc gì cho anh đấy, tưởng kẻ ham ăn nào cũng chỉ ngồi không sao?! Hừ!
(cấp điểm màu sắc là cái gì vậy?! QAQ)Đầu kia Tiểu Mã cầm điện thoại di động, ngồi ở trên giường lặng yên, thật sự là lặng yên, cái gì cũng không nghĩ, không làm, cứ như vậy mà ngồi. Khúc nhạc dạo buổi tối nay đi cùng với người kia không hề có chút ảnh hưởng nào đến hắn, nói không chừng ngày mai Tiểu Mã sẽ quên mất cái người tự xưng là tiến vào từ đằng trước là ai.
Lão đầu hói thất nghiệp lần thứ hai tự thắp cho mình một cây nến, nước mắt chua xót đầy mặt!
Mãi tận đến khi nam thần về nhà gửi tin nhắn, thần trí Tiểu Mã mới chậm rãi động trở lại. Mở tin nhắn của nam thần ra xong, Tiểu Mã tự nhiên lại không có kích động muốn ăn khuya. Vì muốn giết thời gian, buồn bực ngán ngẩm, khởi động máy lên mạng.
Đăng ký vào diễn đàn bát quái đã lâu không vào, tám chủ vẫn còn sống, tin tức ngầm bay lượn khắp nơi! Thứ hạng Kim cương Vương lão ngũ có biến động rất lớn, đó chính là nam thần của mình và Phong boss đều không còn ở vị trí cũ, người hạng ba vốn là đồng bọn của Phong boss ở bên kia đại dương, thiếu gia tập đoàn “Thủy thượng” tên tiếng Anh là Jonne tiếng Trung là Triệu Viêm, hiện tại lại nhảy lên hạng nhất.
Phong boss lý do thoái vị đương nhiên là cùng ám muội với tiểu trợ lý của mình, tình hình hôn nhân đổi thành đã đính ước (mà gần đây kết hôn tính khả thi lên tới tận 99%); mà Hồ boss lý do thoái vị là bởi vì có gian tình cùng với Tiểu Mã? Đương nhiên là không phải, mà là cùng Leva! Quả nhiên một khi chú ý tới một thứ uy hiếp đến mình, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy cô ta! Tiểu Mã thở dài, lần thứ hai có cảm giác như Khuất Nguyên!
Theo thói quen kéo chuột tới cuối bảng, phát hiện thứ tự của mình cư nhiên thần kỳ từ 99 lên đến 89, rốt cục thoát khỏi 9 thứ hạng nguy hiểm! Bà nội cũng không cần lo lắng cháu bị dồn xuống cuối bảng, ha ha ha, xem ra mình chỉ hợp tác cùng nam thần một chút, thứ hạng liền lên cao như vậy, nếu như tuyên bố việc thu mua, giá trị bản thân mình có khi nào nhảy lên top 20 không?!
Đổi thành lúc thường, Lục tham ăn tất nhiên là muốn vì sự tiến bộ vượt bậc này mà đắc ý một phen, tiện thể để mấy người Thiến Thiến mời mình ăn một bữa, lấy cớ là do có thể ôm cái đùi lớn, thật có thành ý!
Vậy mà hôm nay Lục tham ăn cũng không có hứng thú này, chỉ là hơi kích động một chút. Bởi vì hiện tại lý tưởng của Tiểu Mã không phải là lên trên, mà là muốn thoát khỏi bảng danh sách này! Thoát bảng danh sách có ý nghĩa gì? Đương nhiên là ý nghĩa mình thoát khỏi kiếp F.A, được bao dưỡng rồi, hơn nữa còn là được nam thần bao dưỡng!
Nhưng mà, dùng hình thức trước mắt, đây hẳn là truyện cổ tích; bi tráng chút mà nói, dù là trong tương lai, đây cũng chỉ là mơ giữa ban ngày, nói chung là xa không thể với tới!
Trời xanh ơi, vì cái lông gì lại không bát quái mình với nam thần, làm cho người ta đã nghiền một chút cũng tốt mà!!!
Lục tham ăn e rằng là người đầu tiên thích bị người khác bát quái, cấu tạo mạch não quả là không bình thường, không phải là chuyện người thường có thể hiểu được!
Ở cái thời đại hủ nữ này, nên cảm ơn sự tồn tại của đồng nhân văn, bởi vì sự tồn tại của nó, tạo nên một CP hoàn mỹ, có có khả năng thành đôi thật sự, đây chính là sức mạnh của hủ nữ.
Cho nên, Lục Tiểu Mã sớm nên cho Thiến Thiến thật nhiều tiền, nếu không phải Thiến Thiến viết đồng nhân văn về hắn, nếu không phải Thiến Thiến đạp phải cái bánh vảng siêu lớn, cư nhiên lại may tới nỗi được hủ nữ khác dùng trực giác nhạy bén mà phát hiện ra thì giấc mộng truyền scandal Tiểu Mã cùng nam thần phỏng chừng vẫn còn đang bồi hồi trên sao Hỏa!
Nói tóm lại, nói chung là trong tương lai không xa, một đoạn oanh oanh liệt liệt scandal xuất hiện ở các đại bản bát quái, giấc mộng của Tiểu Mã đang ngồi UFO dùng vận tốc ánh sáng lái tới trái đất!!
Biết mình não bổ quá mức, Tiểu Mã lần thứ hai thở dài, hai tay chà xát gò má của mình, cảm thấy mình có khi cũng phải tự thân đi tìm bạn gái. Nghe đâu CBD khắp nơi đều có muội tử độc thân, đáng yêu loli, đại ngự tỷ …, chẹp chẹp quả thực chủng loại đầy đủ. Nào như công ty mình, thuần một màu nam điểu ty, sinh vật nữ tính duy nhất thì lại là các bác gái. Dù sao ngay cả nam thần của mình cũng yêu đương rồi, mình cũng không thể trở thành lạc hậu được!
Tiểu Mã mang thuộc tính ngạo kiều có chút giận hờn, thực sự là manh đến không chịu nổi.Vươn tay ra gảy gảy hai cái tai con rối thỏ, Lục tham ăn thực sự là… tâm tư phức tạp!
Xa xa Thiến Thiến phun lửa chống nạnh, em gái anh Lục tham ăn, lão nương không phải nữ chắc?! Ngay cả bác gái kế toán cũng nhớ được là phụ nữ, tại sao tôi lại lẻ loi lại, thiếu đánh sao?!
Cho nên nói, nữ lưu manh gì đó, rất dễ dàng bị người ta quên mất giới tính!
Tìm tới khung tìm kiếm, click không biết bao nhiêu lần bách khoa baidu về nam thần, trước kia lấy việc xem thường quân địch làm động lực cho bản thân, e rằng từ sớm trước đây đã từng chút một mà thích nam thần, mãi đến tận lúc lượng đạt tới cao trào, liền biến thành sự yêu thích sâu trong tâm hồn.
Bách khoa Baidu có đổi mới, chính là liên quan tới scandal của Hồ tổng tài và bạn gái, cũng là Hồ thị tập đoàn hợp tác với các tập đoàn khác, kèm theo nữ tổng tài cùng hợp tác. Mở ảnh ra nhìn, còn không phải là người khoác tay nam thần trước của CBD ngày đó sao?!
Xem ra là mình không có nhầm! Cường cường liên thủ, thông gia củng cố địa vị từng người, còn không phải là thủ đoạn giới kinh doanh thường hay dùng sao? Coi như không phải Leva, cũng sẽ có con trai con gái của các ông chủ giàu mạnh khác. Không sai, từ khi phát hiện mình biến cong, đáy lòng Tiểu Mã liền cảm thấy được nam thần của mình nam nữ đều ăn, già trẻ cũng không tha!
Ngược lại, bất kể là ai, người bên Hồ nam thần kia… cũng sẽ không phải là mình! Vẫn là sớm ngày trở lại quỹ đạo bình thường một chút, hoàn thành tâm nguyện lấy em gái dễ thương hoặc ngự tỉ nào đó thì hơn!
Tiểu Mã sống mới 30 năm cư nhiên dùng đến cái từ ‘tâm nguyện’ này, quả thực là tang thương đến cực điểm! Có điều, thế cũng thể hiện được trình độ ngữ văn của hắn thật đáng sốt ruột, không có cách nào so sánh với một tay thiện nghệ của Hồ boss được, phi thường đáng được Hồ lão sư tận tay chỉ giáo một phen, phu phu bổ túc quả thực là tốt đẹp. Còn là bổ túc ở đâu, còn chờ Hồ boss tâm cơ quyết định!
Scandal liên quan tới Hồ boss, Tiểu Mã cũng không nhìn được nữa, định tắt máy tính đi tìm Chu Công, hy vọng có thể gặp gỡ nam thần trong giấc mơ.
Nhưng mà chuông điện thoại di động vang lên, màn hình hiện hai chữ “Bà Nội”.
Tiểu Mã dở khóc dở cười, cuối cùng cũng coi như nhớ tới cháu mình, chẳng lẽ hôm nay không bận khiêu vũ ở quảng trường sao? Lúc nghe tin bà nội mình muốn đưa việc khiêu vũ ở quảng trường ngày càng phát triển hơn, tiến quân nước ngoài, Lục Tiểu Mã miệng biến thành chữ O luôn rồi! Trời xanh ơi, đây rốt cuộc là có bao nhiêu tự tin chứ, một đám bác gái uốn tới ẹo lui còn muốn tiến quân thị trường quốc tế, cẩn thận phải vào đồn cảnh sát vì mang tội quấy rối. Nhưng mà làm một thằng cháu trai có hiếu, Lục Tiểu Mã đương nhiên không dám nói ra, hắn cũng không phải là thấy ngứa ngáy mà muốn ăn đòn, đành nói vài câu qua loa tâng bốc, quả là dối trá quá đi!
Vậy mới nói, tự luyến gì đó, ở một trình độ nào cũng có tính di truyền đó nha!
Vốn là bình thường cháu trai mình hay đến ăn cơm trực, viện trưởng nãi nãi đã thấy nhiều ngại phiền, quả nhiên không phải là cháu ruột mà. Hiếm thấy mấy lần Tiểu Mã không tới nữa, viện trưởng nãi nãi còn cảm thấy tốt vô cùng, dù sao nhìn cháu trai mình tham ăn tục uống, lại nhìn tiểu trúc mã Tiểu Khởi và đại gia Phong Thắng, sự chênh lệch này quả là làm cho người ta phải quặn tim, còn cảm giác hận thế nào thì mời mọi người tự trải nghiệm mà hưởng thụ!
Nhưng thấy cháu trai mình ngay cả ngày cuối tuần cũng không đến ăn trực, có đồ ăn ngon cũng không thèm, có lúc gọi điện thoại cũng không thèm nhấc máy, kết quả là, viện trưởng nãi nãi kỳ quái, lẽ nào cháu trai lưu manh nhà mình sau 30 năm trởi, rốt cục… yêu rồi?! Emma, nghĩ lại làm cho lệ già chứa chan, mà cái người coi trọng thằng bé ham ăn kia, chẹp chẹp…
Hỏi riêng Phương Tiểu Khởi, Phương Tiểu Khởi cũng không nói dối bà, có điều cũng không dám kể chi tiết, chỉ nói Tiểu Mã và Hồ tổng đang giao hảo với nhau, làm ăn rất tích cực! Không hổ là bạn gay tốt, cư nhiên lại gán cái mác tỏa sáng hòa quang ông chủ chăm chỉ đến cuối tuần cũng không thôi làm việc lên đầu Lục Tiểu Mã hết ăn lại ngủ! Quả thực là làm quần chúng vây xem lệ nóng rơi đầy!
Thế nhưng quen biết qua vô số người, ở trên giang hồ cũng thường thấy bóng dáng nhân vật viện trưởng nãi nãi, cho nên sức quan sát lên tới cảnh giới sắc bén, cho nên trực giác của bà cảm thấy có vấn đề! Hồ Trạch Thành tuổi trẻ tài cao, có tiếng vang dội ở thành phố S, huống chi lại là bạn tốt của Phong Thắng, bà tự nhiên sớm có nghe tên.
Làm hủ nữ thâm niên, viện trưởng nãi nãi chống cằm, bày ra bộ dáng lão gián điệp, kính lão tinh quang chợt lóe, trực giác cảm thấy mình đã chạm được đến chân tướng! Trước vẫn luôn lo lắng, cháu trai của mình ngoài ăn ra thì chính là ngủ y như người bệnh, đến cùng có con gái nhà ai tình nguyện gả cho cơ chứ! Bây giờ lại liên hệ với bản năng của hủ nữ, đúng vậy, thuộc tính của cháu trai mình hình như chỉ phù hợp để người đàn ông khác chăm sóc cho! Nhưng mà người đàn ông này lại là Hồ Trạch Thành tinh anh đẳng cấp, làm cho viện trưởng nãi nãi vô cùng kinh sợ, đầu năm nay khẩu vị của người trẻ tuổi đều thật kì lạ, cháu trai nhà mình thế mà lại có thể nhặt được một cục tiền bự đến vậy, chẹp chẹp… Quả nhiên khiến người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa!
Không sai, trong mắt viện trưởng nãi nãi, cháu trai nhà mình chính là… bất kham như thế. Thực ra Tiểu Mã ngoại trừ có cái thuộc tính rất đáng yêu là mê ăn mê uống thì, tướng mạo và năng lực cũng không tệ lắm, dù sao có thể tay không tạo dựng một công ty, thực lực như vậy là có thể nói lên ít nhiều!
Tiểu Mã nhận điện thoại, “Dạ ~~ ”
“Tiểu Diêu à, ngày mai thứ sáu, đến chỗ bà nội ăn cơm đi.” Thực sự là bà nội hiền lành tốt bụng.
“A! Không cần! Ngày mai cháu có việc!”
“Chuyện gì vậy?” Từng bước ép sát.
“À… cùng với nam thần… à chính là tổng tài Hồ Trạch Thành của tập đoàn Hồ thị, nói chuyện làm ăn, cháu định chuyển nhượng công ty.”
Đánh giá cao như vậy sao, ngay cả xưng hô nam thần cũng đã gọi ra miệng rồi, quan hệ quả nhiên không bình thường chút nào! Có điều viện trưởng nãi nãi vẫn không vạch trần, phu phu dắt tay nhau ngao du giang hồ, rất tốt rất tốt, có điều việc có gả hay không vẫn phải bàn bạc lại, “Vậy được, vậy cháu sớm lái xe đến đây một chút, bà nói chuyện với cháu mấy câu, rất nhanh, khẳng định không ảnh hưởng đến việc làm ăn của cháu!”
Có chuyện gì không thể nói trên điện thoại sao, huống chi xe mình còn đang ở chỗ nam thần, để nam thần chờ mình đi nhiều lần quá cũng không tốt, yên lặng lườm một cái, ngoài miệng vẫn là đồng ý, dậy sớm một chút vậy, rồi về sớm, tránh làm nam thần phải chờ!
Vì nam thần của mình, Tiểu Mã cũng rất cố gắng, thậm chí không tiếc từ bỏ chăn ấm áp mà dậy sớm, quả là chân ái!
Lục Tiểu Mã sợ nam thần phải chờ mình, trái lại Hồ boss, cũng muốn có thể mau mau nhìn thấy vợ nhỏ, kết quả là, Hồ Trạch Thành dậy sớm lái xe đến nhà vợ nhỏ, ngây ngốc nhìn cửa sổ cao cao kia. Biết là vợ nhỏ thích ngủ nướng, Hồ boss cũng chỉ ngồi ở trong xe chờ, cũng không gọi điện thoại, tựa hồ chỉ cần nhìn nơi vợ nhỏ ở cũng cảm thấy thật thoải mái, sự si tình này thật khiến cho người ta cảm động!
Nam thần si mê lão bà có tiền có thế còn có thể tìm ở đâu ra được nữa, quả là làm quần chúng vây xem chua hết cả hàm răng, chúng tôi cũng muốn có một boss như vậy, oa oa oa~~~
Cái gọi là định mệnh đại loại chính là như vậy, giữa lúc Hồ boss hóa thân thành đá vọng thê, si ngốc mà nhìn chằm chằm kia ô cửa sổ kia, trong lúc nhìn chằm chằm một đóa hoa, Lục Tiểu Mã che miệng, há to miệng, ngáp một cái thật to từ trên gác đi xuống.
Lục Tiểu Mã đôi mắt cơ bản là nhắm, bước đi bằng cảm giác, Emma, thực sự là sắp ngã chết rồi! Ngược lại là Hồ boss bằng dư quang đã thấy được bóng dáng kia, định thần nhìn lại không phải là vợ nhỏ đây sao! Lẽ nào đây chính là có thần giao cách cảm trong truyền thuyết?! Vợ nhỏ cũng sắp nhìn thấy mỉnh rồi, Emma, thật kích động, Hồ boss âm thầm xoa tay, cảm thấy mình sắp hạnh phúc đến nhân thần cộng phẫn!
Nhưng mà, thấy vợ nhỏ chỉ híp mắt mà đi về phía trước, Hồ boss ngẩn ngơ, chẳng lẽ là mình quá rồi, vợ nhỏ thật ra là bị… mộng du? Emma, cái này không được, mộng du tới nỗi ra khỏi nhà là quá lắm rồi, sao mình lại không nhận ra cái tật xấu này từ sớm chứ, quả là quá nguy hiểm, mình nhất định phải luôn ở cùng em ấy, cho em ấy ngủ ngoan chút, bớt chạy loạn.
Cẩn thận từng li từng tí một mở cửa xe xuống xe, rón rén tới gần bước Tiểu Mã đang đi với tốc độ con rùa, Hồ boss thấy bộ dáng này có chút… Hèn hà cùng khôi hài!
Tiểu Mã mơ mơ màng màng nghe đến phía sau có động tĩnh, càng ngày càng gần hơn, chẳng lẽ là cướp bóc?! Nghĩ đến khả năng này, cả người nhất thời thanh tỉnh hơn một nửa, đôi mắt cũng mở to chút, nắm chặt nắm đấm định thay trời hành đạo! Tính chính xác khoảng cách, hít sâu một hơi, xoay người lại ra quyền, “Hừ, tiểu tặc mau tiếp chiêu!”
Lời nói kiểu này thật mang cảm giác như từ trong phim đại hiệp bước ra!
“Phụt ~” Hồ Trạch Thành suýt chút nữa cười phun, trong đầu cứ tưởng cái gì, tuy nói thời gian còn sớm, thế nhưng cũng có đã hơn sáu giờ, nào có ăn trộm nào hành động giờ này, cũng không phải ngại mạng mình quá dài!
Làm cao thủ karate, lại không thể làm vợ nhỏ bị thương, Hồ boss thân hình linh hoạt tránh né nắm đấm phô trương thanh thế của vợ nhỏ, đồng thời nhanh chóng ra tay khống chế cánh tay Tiểu Mã, nửa ôm lấy Tiểu Mã.
“Tiểu Diêu, em tỉnh táo lại nào!”
Quay đầu lại mới phát hiện là nam thần của mình, Tiểu Mã kinh ngạc, rất muốn thu tay lại, nhưng mà trình độ có hạn, quán tính còn chưa trở lại. Một loạt động tác của nam thần quả là làm mới lại tam quan của Lục Tiểu Mã! Emma! Nam thần quả thực soái! quá! rồi!
“Ngọa tào, sư phụ, người xin hãy thu nhận ta!” Tiểu Mã bắt đầu bán manh, mắt long lanh!
“Không khó, không khó, chỉ cần đồ nhi biểu hiện tốt, sư phụ nhất định dốc hết sở học cả đời!”
“Tuân mệnh!”
Hai người nhìn nhau nở nụ cười, bị lời thoại trong phim võ lâm làm cho cười to!
Nhìn nam thần nhìn mình không chớp mắt, trong mắt chỉ có hình bóng mình, Tiểu Mã khuôn mặt già tự nhiên lại đỏ lên một chút.
Dời tầm mắt, cười ha hả, “Nam thần, anh sao lại tới sớm vậy. Em vốn là định đi đến bà nội ta chỗ kia một chuyến, lại về nhà chờ anh đến! Thức dậy quá sớm, buồn ngủ quá à!”
Bác gái ra ngoài đi chợ mua thức ăn tiện thể tập thể dục thấy được cặp đôi trẻ tuổi lại đẹp mắt, vội vàng bắt chuyện, thời đại này mà người trẻ tuổi còn có thể dậy sớm được, rất tốt rất tốt!
Vuốt vuốt mái tóc hơi lởm chởm của vợ nhỏ, giọng nói của Hồ boss dịu dàng muốn ta ra, “Anh lái xe đưa em đi đi, tiện thể gặp bà nội của em chút!” Đối với chuyện gặp mặt gia trưởng, Hồ boss hoàn toàn không sợ trái lại còn rất chờ mong. Dù sao được người nhà tán thành, nếu muốn ở bên vợ nhỏ thì sẽ càng thuận lợi hơn! Không hổ là đại boss, thật là vô cùng tự tin!
“Chuyện này… hình như không được hay cho lắm?!”
“Tiểu Diêu, em không muốn để anh gặp bà nội em sao?!” Có chút thật bi thương, làm bộ dáng ông chồng bị vợ vứt bỏ, “Vậy quên đi, em đi đi, anh ở chỗ này chờ em, chờ bao lâu cũng được, không vội.” Chậm rãi quay người muốn chạy đi, bộ dáng một mặt rưng rưng muốn khóc.
Tiểu Mã một phát bắt bàn tay nam thần, gắt gao ôm lấy cánh tay nam thần, “Không không không, em không phải là có ý này, nam thần anh hiểu lầm rồi, em chẳng qua là cảm thấy cho anh đi cùng em quá phiền phức. Dù sao anh nổi tiếng như vậy, không cần thiết…” phải tới chỗ nhỏ bé kia của bọn em, câu cuối cùng chênh lệch giai cấp, có điều song phương đều hiểu.
Xa xa viện trưởng nãi nãi mãn, cô nhi viện của bà là quốc lập, bà ngay cả thị trưởng cũng gặp rồi, còn được thị trưởng bắt tay an ủi, vậy còn chưa đủ sao, còn dám ngại nãi nãi của mày mất mặt sao!
Ban ngày, Hồ boss khó mà hành động thân mật, làm phúc hắc boss, loại ai oán kia đều là giả vờ chọc vợ nhỏ, bây giờ thấy bộ dáng này của hắn, càng thêm vững tin căn nguyên vợ nhỏ láng tránh mình là do thân phận rồi!
Một cái tay khác chặt chẽ áp lên mu bàn tay mềm mại của Tiểu Mã, “Anh cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, nếu là không có cha anh, anh cũng chỉ là một người làm công, căn bản cũng sẽ không như em. Anh cũng phải ăn uống ngủ nghỉ, ăn no có thể sẽ ợ, ngủ có thể sẽ ngáy, khuyết điểm của đàn ông nào anh cũng có thể mắc phải. Cho nên, đừng giấu anh đi gặp người khác có được không, người ta sẽ thương tâm đó nha.” Bán manh gì đó, nam thần anh còn biết mất mặt xấu hổ không vậy?!
Tiểu Mã bị chọc cười, cọ cọ cái trán vào cánh tay nam thần, “Được! Vậy chúng ta đi nhanh đi, em còn muốn ăn mì vắn thắn với bánh bao nữa! Nam thần anh mời cơm nha!” Thật là được voi đòi tiên!
“Không vấn đề gì! Cứ để anh lo.” Vợ nhỏ tham ăn là khả ái nhất.