Bị Đánh Liền Mạnh Lên

Chương 18


Ầm!Lâm Phàm bay rớt ra ngoài.

Lực đạo thật mãnh liệtNắm đấm thật hùng hồn.

Lúc quả đấm đối phương rơi vào trên người, cỗ lực đạo như bài sơn đảo hải hoàn toàn tản ra, đau quá, thật vô cùng đau nhức, nhưng mà lập tức có dòng nước ấm tản ra, rất thoải mái.

【Biên độ tăng tiến độ đến 21%!】Nghe được nhắc nhở, trực tiếp kinh ngạc đến ngây người.

Gia hỏa thật mãnh liệt, trực tiếp một quyền thì biên độ tăng 1%, thật không nghĩ tới vậy mà gặp được người hung mãnh như vậy, tuy nhiên lúc tiếp nhận một quyền kia, đau đớn kịch liệt nói rõ lực đạo cường đại của đối phương.

Lâm Phàm nằm rạp trên mặt đất, không hề nghĩ ngợi, nhanh đứng lên, không để ý bụi bặm trên người, nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế hung mãnh phóng về phía đối phương.

Lý Thái không có để Lâm Phàm ở trong lòng, trong mắt hắn tất cả mọi người đều giống nhau, một quyền đánh sập, tuyệt đối sẽ không làm cho đối phương có sức lực đứng lên.


Lúc này, trong lòng hắn cười lạnh, không biết sống chết, lại còn có người dám can đảm xông lại, đơn giản chính là muốn chết.

Ồ!Giống như khá quen, giống như là lúc hắn bị đánh, nhưng không nghĩ nhiều, hiện trường có nhiều người như vậy, tình cờ nhìn lầm có thể hiểu, rất là bình thường.

Không có nói nhảm gì nhiều, cũng không có động tác dư thừa.

Lý Thái bắt lấy cổ áo Lâm Phàm, một quyền đánh trúng bụng của hắn, một quyền này rất mạnh, đánh Lâm Phàm tiến độ biên độ lại được tăng 1%.

Mặt của Lâm Phàm lộ vẻ thống khổ, tê liệt ngã xuống đất, Lý Thái nhấc chân, hung hăng đá Lâm Phàm sang một bên, chỉ là một bộ tổ hợp công phu quyền cước này, người bình căn bản không ngăn cản được, khẳng định hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Nhưng rất nhanh.

Lý Thái lại phát hiện có người không biết sống chết vọt tới hắn, hắn đều không có chủ động xuất kích, nhìn kỹ, càng ngày càng cảm thấy người vọt tới khá quen, không đúng, không phải nhìn quen mắt, đây không phải chính là gia hỏa bị mình dùng một cước đá bay sao?Hắn có chút hoài nghi tính chân thực, người bình thường căn bản gánh không được quả đấm của hắn, cái tên này thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng mà nhìn dáng vẻ của hắn, giống như cũng không có chuyện gì, vẫn sinh long hoạt hổ như cũ.

“Ta liều mạng với ngươi.

”Lâm Phàm biểu lộ rất là đúng chỗ, hoàn toàn đánh không lại đối phương, lại nương tựa theo một loại nhân vật có sức lực hung hãn cùng đối phương liều mạng.

“Không biết tự lượng sức mình.

”Tất nhiên là Lý Thái nhìn ra khóe miệng Lâm Phàm đang mang máu, lộ ra nụ cười khinh thường, nỏ mạnh hết đà, tự tìm đường chết, ngay lúc Lâm Phàm đi tới trước mặt hắn, tìm sơ hở của đối phương, đấm ra một quyền.

Trong lòng Lâm Phàm gọi thẳng sảng khoái, lại bị đánh bay ra ngoài, nện ở trên mặt đất.


Lúc này Lâm Phàm biết mình đã gặp quý nhân, quý nhân thật sự, tuyệt đối không phải gặp phải những người bình thường kia, một quyền chính là 1%, thử hỏi ai có thể làm được.

Nhậm Quân Sảng chú ý tình huống hiện trường.

Hắn không nghĩ tới Thiết Quyền Bang vậy mà lại tìm được cao thủ như vậy, chuyện này đối với Hổ Bang bọn hó đó là uy hiếp, nếu như không thể giải quyết vị cao thủ kia, dựa theo loại tình huống này tiếp tục nữa, Hổ Bang khẳng định sẽ bại, hẻm Lê Hoa tất nhiên sẽ bị Thiết Quyền Bang đoạt đi.

Dần dần.

“Hắn! ”Nhậm Quân Sảng trừng to mắt, hắn thấy có vị thành viên trong bang một lần lại một lần nữa công kích về phhias cao thủ kia, mỗi một lần công kích đều sẽ bị đánh bay, nhưng sau khi hạ xuống, cũng không nhút nhát, trái lại nổi giận gầm lên một tiếng, lại tiếp tục xông tới.

“Là hắn.

”Hắn thấy rõ dung mạo của đối phương, chính là thành viên ưu tú mà đoạn thời gian trước Tào Đạt đã nói với hắn, bên trong hỗn chiến như thế, hắn lần lượt công kích, tựa như một màn hoa lệ nhất bên trong hỗn chiến.

Loại không ngừng cùng kiên cường kia, thật làm cho Nhậm Quân Sảng chấn động.

Hắn hiểu được, vì sao người Hổ Bang có thể kiên trì đến hiện tại, thì ra là hắn một mực dây dưa cao thủ mà đối phương tìm đến, bằng không dùng thực lực của thành viên Hổ Bang, khẳng định chống đỡ không nổi.


Lúc này, Lý Thái phát hiện tình huống không thích hợp, cái tên này giống như thuốc cao da chó, lần lượt xông lên, bỏ rơi cũng bỏ rơi không được, mỗi lần thoạt nhìn giống như tùy thời đều có thể gục, nhưng mỗi lần đều vọt về phía hắn.

“Hẻm Lê Hoa là địa bàng của Hổ Bang chúng ta, các ngươi muốn cướp đoạt địa bàn của chúng ta, trừ phi dẫm lên thi thể của ta.

”Lâm Phàm lại xông tới trước mặt Lý Thái, huy động nắm đấm mềm nhũn, xoạch một tiếng rơi vào lồng ngực Lý Thái, hết sức vô lực, một chút lực sát thương đều không có.

“Chết đi cho ta.

”Lý Thái cảm thấy mình không có mặt mũi, hắn ở trong mắt của đám người Trần Thanh chính là một tôn Chiến Thần, bất cứ địch nhân nào đều sẽ bị hắn dùng một quyền đánh bại, nhưng ai có thể nghĩ tới kẻ trước mắt này khó dây dưa như thế.

.

Bình Luận (0)
Comment