Bị Ép Kết Hôn

Chương 30



Khi ánh sáng mặt trời len lỏi qua khe hở của tấm rèm, Đoạn Minh Sâm mới giật mình tỉnh giấc nhúc nhích hai cái, cậu dụi dụi mắt định bụng sẽ ngủ tiếp, nhưng đột nhiên nhớ ra gì đó liền bật người ngồi dậy, cầm điện thoại nhìn thời gian rồi mắng một câu, sau đó phóng nhanh vào nhà vệ sinh sửa soạn.


Rửa mặt xong xuôi, cậu đứng trước tủ quần áo lục đục tìm đồ nửa ngày, cuối cùng chọn được một bộ âu phục nhạt màu trông khá nhã nhặn.Thật ra Đoạn Minh Sâm không biết địa chỉ chính xác của cửa tiệm đặt nhẫn kia, cậu lái xe rất lâu mới tìm được vị trí của cửa hàng đó.

Đoạn Minh Sâm cũng không có phương thức liên lạc với ông chủ nên không thể hẹn trước, vốn muốn thử vận may, kết quả là cậu phi thường may mắn, nhân viên bảo chờ một lát để cô đi báo với ông chủ rồi sẽ để cậu vào.Hiếm khi Đoạn Minh Sâm phải soi gương để chỉnh trang lại dáng vẻ của mình, cậu nhìn nhìn một lúc xác định bản thân đã đủ đẹp trai mới bắt đầu đi đến phòng làm việc của ông lão.Vừa tới cửa phòng làm việc của ông cậu liền muốn quay đầu về nhà, nhưng không ngờ ông lão tuy đã lớn tuổi nhưng mắt lại rất tốt.Ông cười hiền nhìn Đoạn Minh Sâm, sau đó nói với người trước mặt ông: "Nửa kia của cháu đến rồi kìa, hai đứa hẹn trước hả?"Ôn Hạc Xuyên kinh ngạc quay đầu lại, vẻ mặt của Đoạn Minh Sâm chính là con mẹ nó anh làm gì ở đây.Ôn Hạc Xuyên không ngờ cậu lại đến đây: "Thật trùng hợp nha."Đoạn Minh Sâm thấy Ôn Hạc Xuyên cười cười, cậu không tình nguyện bước lại gần: "Biết rồi còn nói."Ông lão ôn hòa nhìn hai người: "Lần này hai đứa tới đây, có vẻ đã thay đổi rất nhiều."Đoạn Minh Sâm có chút ngượng ngùng: "Bác Thế, lần trước đã lừa bác, cháu thật sự xin lỗi.""Không sao, xem ra bây giờ hai cháu rất tốt.""Vậy lần này bác sẽ thiết kế nhẫn cho chúng cháu ạ?""Chắc chắn rồi, nhưng Hạc Xuyên đã sớm đặt xong.""Sao cơ.....""Chờ một chút." Nói xong ông lão đứng dậy đi tới một bàn khác, khi quay lại ông cầm theo một chiếc hộp nhỏ rất tinh xảo.


Đoạn Minh Sâm nhìn lướt qua Ôn Hạc Xuyên rồi nhỏ giọng nói: "Anh nhanh tay thế."Ôn Hạc Xuyên nắm lấy tay Đoạn Minh Sâm, sau đó gãi nhẹ vào lòng bàn tay cậu.Ông lão đặt chiếc hộp xuống trước mặt hai người: "Một tháng trước, Hạc Xuyên đã tới tìm ông, nó mong muốn ông có thể hoàn thành chiếc nhẫn này vào đúng hôm nay.

Ánh mắt Hạc Xuyên nhìn con luôn tràn ngập yêu thương, ông hi vọng hai đứa có thể bên nhau trọn đời."Ôn Hạc Xuyên cầm lấy chiếc hộp nhỏ, hắn kéo tay Đoạn Minh Sâm đứng dậy, hơi cúi người cảm ơn ông lão rồi rời đi.


Đoạn Minh Sâm vốn định tạo bất ngờ cho Ôn Hạc Xuyên, kết quả bản thân lại bị bất ngờ.Từ cửa hàng đi ra, Ôn Hạc Xuyên nắm tay cậu kéo đến ven đường: "Bây giờ anh muốn mang nó cho em."Đoạn Minh Sâm nhìn con phố vắng bóng người: "Anh có thể lãng mạn hơn được không vậy?"Ôn Hạc Xuyên không để ý tới Đoạn Minh Sâm, hắn trực tiếp đứng đối diện với cậu: "Em đã từng ước ao một ngày nào đó anh sẽ quỳ xuống cầu xin em đúng không, hôm nay anh sẽ giúp cho nguyện vọng của em thành hiện thực." Nói dứt câu, Ôn Hạc Xuyên quỳ một gối xuống trước mặt Đoạn Minh Sâm, trên môi nở nụ cười, hắn mở hộp nhẫn tinh xảo kia ra, giọng nói trầm thấp êm tai: "Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật đi."Hoàn chính văn.


Bình Luận (0)
Comment