Editor: Mẹ Bầu
Vì sao Lê Lạc lại lựa chọn làm sáng tỏ chuyện này. Bởi vì cô trước sau đều tin tưởng, lột bỏ mặt ngoài phù hoa dối trá của xã hội, thì vẫn là một mặt ánh sáng chói chang tràn đầy nhân tính. Nó thật ấm áp, thiện lương, vĩnh viễn không bao giờ buông tay.
Cách đó không xa, có một luồng ánh mắt đang nhìn về phía cô. Lê Lạc quăng ánh mắt nhìn về phía đó, đối diện với Tạ Uẩn Ninh. Rồi sau đó, cô thu hồi tầm mắt của mình lại.
"Hi Âm, bà làm sao vậy?" @MeBau*diendan@leequyddonn@ Vì vẫn không hề hay biết gì về chuyện đang xảy ra, Phương Tử Văn bèn lên tiếng hỏi Lâm Hi Âm. Ông ta không biết trên Internet đã có chuyện gì xảy ra, nhưng mà vẫn nhìn ra được đêm nay bà xã của mình ngồi ở Lê tiểu thư trước mặt, liền bắt đầu biểu hiện có gì đó không thích hợp. . . Trong lòng Phương Tử Văn cơ bản đã xác định, năm đó nhất định là bà xã của mình đã làm việc có lỗi với em gái rồi.
Nếu Lê Lạc thật sự là con gái của Lâm Thanh Gia em vợ của ông ta, thân làm dì, không phải Lâm Hi Âm hẳn là trước tiên phải nhanh chóng đón nhận lẫn nhau hay sao sao?
Lâm Hi Âm thu lại thần sắc của mình, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn nói với Phương Tử Văn: "Đợi lát nữa khi lên ký thỏa ước, ông hãy thay tôi đi lên đó."
Phương Tử Văn sực nhớ tới, liền nói: "Vừa mới rồi, thư ký Ngô đã gọi điện thoại cho tôi, nói đêm nay nghi thức ký thỏa ước đã bị hủy bỏ rồi."
Lâm Hi Âm: ". . ."
Đúng như vậy, Thương Vũ đã hủy bỏ nghi thức ký thỏa ước.
Cuộc họp thường niên đã bắt đầu. Tổng giám đốc của tập đoàn
lên sân khấu phát biểu. Thương Vũ cầm trong tay một phần bài bản thảo bài phát biểu của mình bắt đầu lên tiếng. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Những thứ văn bản được phát ra từ văn phòng thư ký đều rất chính thức, Thương Vũ cũng đã đọc hoàn thành bản tổng kết cuối năm dài một trang, sau đó đến phần kế hoạch và mục tiêu phát triển của năm tới.
Thương Vũ liếc mắt một cái nhìn xuống dưới sân khấu. Ông chưa vội đọc bài phát biểu, mà cho biết nội dung sau. Một là về sự hợp tác của tập đoàn AC và Wills trong việc phát triển các sản phẩm Revive, dự kiến sẽ được bán ra thị trường hoàn toàn vào tháng 12 năm sau. Đây sẽ là trọng tâm phát triển dự án của tập đoàn AC trong năm tới.
Vấn đề thứ hai, là về Lâm thị. Đây là lần đầu tiên Thương Vũ nói công khai trường hợp việc năm đó tập đoàn AC đã thu mua đối với Lâm thị. Hôm nay tập đoàn AC tổ chức cuộc họp thường niên. Cùng đến đây còn có rất nhiều các doanh nghiệp khác cùng với phóng viên truyền thông. Bất cứ một câu nói gì của Thương Vũ nói ra, đều sẽ được ghi lại và chứng thực.
"Tập đoàn AC là công ty hàng sản xuất tiêu dùng trong nước mạnh nhất. Chỉ trong vài năm tập đoàn AC đã có nhiều sản phẩm đạt được thương hiệu nổi bật và hiện có tốc độ phát triển nhanh chóng. Mới có mấy năm đã đạt được nhiều thành tựu ưu tú nổi tiếng và phát triển nhanh chóng như vậy, tập đoàn AC xin cảm tạ sự vất vả nỗ lực của mỗi người công nhân viên trong công ty. Hai mươi lăm năm trước, tôi đại diện cho tập đoàn AC mua lại nhãn hiệu sản phẩm dưỡng da Hoa Nhan của Lâm thị. Đồng thời cũng đã thu mua 49% cổ phần của Lâm thị. Vì đã làm cái việc thu mua này, ngày hôm nay tôi cũng hướng tới Lâm thị nói lời xin lỗi. Sản phẩm dương da Hoa Nhan phát triển trên thị trường cũng đã không đạt tới sự mong muốn. Cho nên kế tiếp sau đây, cũng chính là sang năm sau, tập đoàn AC sẽ sáp nhập và quản lý Lâm thị, đây chính là mục tiêu chiến lược sẽ được triển khai mới. . ."
Ngụ ý, tập đoàn AC sẽ có được cổ phần vượt qua 49% cổ phần công ty của Lâm thị.
Làm thế nào để đạt được như vậy? Lê Lạc nhìn về phía Lâm đại tiểu thư đang ngồi ở bên cạnh. Hai người ánh mắt đối diện nhau. Lê Lạc gần như lấy một loại ánh mắt chất vấn thẳng thắn, ép sát vào nhìn Lâm Hi Âm; giống như đang tức giận, cực kỳ sắc nhọn, vô cùng rõ ràng để nhìn Lâm Hi Âm thật kỹ.
Khó trách, vừa mới rồi Lâm Hi Âm lại đã bảo Phương Tử Văn lên sân khấu để ký thỏa ước như vậy. Lâm Hi Âm chột dạ đến mức, ngay cả tư cách đại diện cho Lâm thị để lên ký thỏa ước, mà bà ta cũng không dám lộ diện sao? Hôm nay bà ta ăn mặc trang phục lộng lẫy như thế, chẳng lẽ không đúng là chờ đợi đã lâu rồ hay sao?
Thất vọng sao? Thật thất vọng! Thực tiếc nuối! Thương Vũ lại đã hủy bỏ việc ký thỏa ước kia.
Lê Lạc đứng lên, đợi lát nữa cô muốn đại diện cho Will lên sân khấu để nói vài câu. Theo ngọn đèn đi về phía trước, Lê Lạc tận lực gắng không để cho mình quay đầu lại, để nhìn về người nhà họ Tạ đang ngồi ở phía trước đầu tiên, nhất là Tạ Uẩn Ninh.
Bởi vì những lời mà cô muốn nói kế tiếp sau đây, nhất định sẽ làm cho bọn họ phải khiếp sợ.
Thương Vũ đã lui về phía sau. Lê Lạc không cười, ánh mắt của cô yên tĩnh giống như mặt ns hồ phẳng lặng. Cô bình tĩnh mà tỉnh táo nhìn xuống xem mọi người phía dưới. Rồi sau đó, cô vẫn lại nhìn về phía Tạ Uẩn Ninh, anh cũng đang nhìn lại cô. Tất cả mọi người ở bên dưới sân khấu kia, có lẽ chỉ có một mình Tạ Uẩn Ninh là có thể đoán được một lát nữa Lê Lạc cô sẽ nói cái gì. Kết quả, Tạ Uẩn Ninh thoạt nhìn vẫn thực bình tĩnh là như vậy.
Tha thứ cho Lê Lạc đã tự mình đa tình. Cô cho rằng Tạ Uẩn Ninh đã dung túng cho cô. Bởi vì anh biết mọi chuyện, thế nhưng lại không hề ngăn cản cô. Không hề ngăn cản, như vậy có phải đây chính là một loại biến đổi của sự dung túng hay không?
Đáy lòng cô, có nhiều hơn một phần cảm giác an toàn khó diễn tả bằng lời.
Khẩu khí của Lê Lạc rõ ràng trong trẻo, chậm rãi từ từ thở ra một hơi. Cô mở miệng nói: "Tập đoàn AC đã hợp tác cùng với Will, tôi tin tưởng Tổng giám đốc Thương nhất định sẽ giao ra một phần điểm giải bàđây, tôi muốn nói một lời, là về Lâm thị. Tôi lấy thân phận là người thừa kế duy nhất của Lâm thị, công khai tuyên bố, việc năm đó tập đoàn AC thu mua nhãn hiệu sản phẩm dưỡng da Hoa Nhan của Lâm thị là không có hiệu quả! Phó Tổng giám đốc của Lâm thị, nữ sĩ Lâm Hi Âm, đã bán ra cổ phần công ty cho Tổng giám đốc Thương của tập đoàn AC, toàn bộ đều không có hiệu quả. Bởi vì số cổ phần công ty Lâm thị mà nữ sĩ Lâm Hi Âm có được kia, là cổ phần đã đoạt được một cách phi pháp. . ."
Lời nói của Lê Lạc còn chưa dứt, toàn bộ đèn flash ở phía dưới đã rực sáng lên.
Lê Lạc đứng ở trên sân khấu cao cao lên tiếng. Áánh mắt sáng quắc. Đến ngay cả lông mi cũng không từng chớp động một cái, thản nhiên mà lỗi lạc đối với phóng viên truyền hình, truyền thông, cùng với tầm mắt của mọi người ở phía dưới. Cô không có chuyện gì, cho nên cô không ngại gì hết.
. . .
A! Đây là muốn lên trời hay sao. Đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên phía trước, Tạ Phồn Hoa hoàn toàn bị chấn động và kinh hãi rồi. Tạ Phồn Hoa gần như là thở phù ra một hơi thở dài, ông nhìn về phía con trai của mình vẫn đang ngồi ở bên cạnh, lành lạnh mở miệng hỏi: ". . . Đây có phải cũng là do anh đã cưng chiều hay không?"
Tạ Uẩn Ninh chính là nhìn phía trước mặt, không hồi đáp lại.