Bỉ Ngạn Chi Chủ ( Bản Dịch )

Chương 7 - Hồng Lâu .

" Nhìn kìa , bố cáo đang tìm kiếm kỳ nhân dị sĩ truy tìm sự kiện Hồng Lâu , chỉ cần có thể giải quyết được chuyện này sẽ được thưởng 5000 lượng . Đã vậy thù lao còn có thể thương lượng kìa . "

" Nha môn lần này thiệt là chịu bỏ vốn gốc đó nha . Năm ngàn lượng không phải là ít đâu hả . Ngay cả mười lượng ta cũng chưa từng cầm trên tay , năm ngàn lượng ... ý dà dà ... thiệt là , cả đời này sẽ chẳng cần phải lo nghĩ gì nữa , an ổn mà vượt qua kiếp này đó nha . "

Tiếng nghị luận xôn xao , chỉ tiếc họ chỉ là người bình thường làm gì có năng lực đi động đến tà ma chứ . Lớ ngớ một cái lập tức bỏ mạng liền , thứ này tuyệt đối không thể trêu vào , nhìn mà thèm vậy thôi .

Cả một buổi chiều trôi qua , vẫn không ai đến lấy bố cáo .

Đêm đến , toàn thành giới nghiêm . Không gian vô cùng yên tĩnh , tiếng muỗi vo ve , tiếng gió hiu hiu , tiếng cỏ cây nhẹ xào xạc có thể nghe thấy rõ . Nhắc đến cũng lạ , dường như sau khi gây trọng án thì tà ma dường như đã biến mất . Cùng lúc đó tin tức của Trấn Ma Ty cũng đến , bảy ngày nữa mới có thể điều người đến đây điều tra .

Tối ngày thứ ba , bầu trời chợt xuất hiện mây đen . Trang Bất Chu mở cửa ra , một thân trường bào đen kịt phủ lấy trường đao đeo bên người . Bên hông của hắn là một túi tiền ,trong ngực áo cũng có hơn ba trăm lượng bạc cùng với một số Thanh Vân Trà tích lũy được hơn ba năm nay .

" Đêm đen gió lớn , hy vọng mọi chuyện thuận lợi . Ta đã đợi cơ hội này quá lâu rồi ! " Trang Bất Chu ngửa đầu nhìn trời hít sâu một hơi .

Hôm nay chính là ngày cử hành giao dịch hội , hắn nhất định phải ra tay . Vì một cơ hội , liều được ăn cả ngã về không , dù tán gia bại sản cũng không tiếc .

" Hy vọng không nên gặp phải tà ma . " Trang Bất Chu thì thào tự nói .

Lần này đên Lục Liễu sơn trang cần phải đi qua nam thành môn , nơi đó chính là nơi xuất hiện Hồng Lâu . Chẳng ai biết có thể gặp phải nó hay không , một khi đụng phải chỉ e là vô cùng hung hiểm , chẳng ai biết tà ma có năng lực gì . Nhưng mà dù nguy hiểm đến đâu cũng phải đi , lần này là cơ hội duy nhất , nếu bỏ qua thì chẳng còn cơ hội nào nữa .

Kẽo kẹt ...

Đóng cửa lại , Trang Bất Chu một đường thẳng tiến phía nam .

Cooonggggg ! Cooooongggg ! Conggggg ! " Đêm hôm gió lớn , cẩn thận củi lửa ! "

Trong đêm tĩnh lặng chỉ có tiếng người gõ mõ cầm canh vang vọng đâu đây . Trang Bất Chu lặng lẽ hành tẩu trong đêm , chợt hai đạo hồng quang xuất hiện lập lòe trước mắt hắn .

" Đèn lồng đỏ ! Hồng Lâu ! "

Trang Bất Chu giật mình nhìn lại , bãi đất trống trước mặt xuất hiện một tòa lầu các cực kỳ to lớn , màu sắc vô cùng cổ xưa , trước cửa là hai cái đèn lồng đỏ treo cao lấp lánh ánh đèn . Cửa lớn mở rộng , từ trong phát ra từng đợt oanh oanh yến yến khiến người ta không tự chủ được sinh ra một cảm giác lan man , nóng rực trong người . Trang Bất Chu bất tri bất giác mơ hồ tiến về hướng đó .

Coooonggggg ! Coooonggggg ! Coooongggg !

Chợt tiếng báo canh vang lên .

" Đêm hôm gió lớn , cẩn thận củi lửa ! "

Tiếng mõ báo canh khiến Trang Bất Chu giật mình tỉnh lại , theo bản năng hắn quay đầu nhìn thì Hồng Lâu không biết từ lúc nào đã biến mất . Một lão nhân già nua đang bước đến gần . Đèn bão , đồng la , áo tơi , gậy trúc .

" Hồ bá ? " Trang Bất Chu ngẩn người .

Trong chớp mắt một chuỗi số hiện lên . 43 - 6 - 11 - 5 - 21- 7

" Hồ bá đã hơn 50 tuổi , thọ mệnh vậy mà còn nhiều như vậy ..... Tuổi thọ của hắn thế mà cũng có thể đủ trăm ... " Trang Bất Chu nói thầm trong bụng .

Người này cùng Hồng cô quả thực rất giống nhau , cực hạn trong đám người phàm tục . Dạng người thế này lại là người gõ mõ cầm canh bình thường sao ? Vốn biết ở thời đại này thì năm sáu mươi tuổi đã gần đất xa trời , tay chân run rẩy rồi .

" Hồng Lâu biến mất ...... là do Hồ bá sao ? " Trong đầu Trang Bất Chu chợt lóe lên một suy nghĩ .

Nhìn theo bóng lưng Hồ bá , Trang Bất Chu không khỏi âm thầm cảm thán liên tục . Xem ra thế giới này thật khó đoán , một người vô cùng bình thường quen thuộc hoàn toàn có thể còn có một thân phận khác .

" Mặc kệ thế giới này thế nào , cuối cùng ta cũng phải bước vào nó . "

Lòng thầm quyết tâm , Trang Bất Chu tiếp tục đi tới . Giờ này cổng thành đã đóng , người thường tuyệt đối không thể ra khỏi nhà chứ nói gì ra khỏi thành . Nhưng đó chỉ là với người thường, đối với những cường giả chân chính ,võ nghệ cao cường thì tường thành cũng chỉ nhún một cái là qua mà thôi .

Ngoài thành , theo địa đồ Trang Bất Chu nhanh chóng tiến đến gần Lục Liễu sơn trang . Nơi này cách Thanh Vân Thành cũng không xa lắm , chỉ là gần đến nơi thì cảnh tượng vô cùng khủng khiếp .

Một sơn trang tọa lạc giữa bãi tha ma , cây khô khẳng khiu như những bàn tay vươn lên từ lòng đất , tiếng quạ kêu âm u kèm theo những đốm lửa ma trơi lập lòe trong đêm thanh vắng . Sơn trang này dù đã đổ nát nhưng lại rất to lớn , trước đây tuyệt đối là trang viên của đại phú gia . Bên trong không chỉ vườn hoa , giả sơn còn có hồ nước rộng lớn , liễu rũ hai bờ .

" Quỷ hỏa ? Đây đúng là nơi giao dịch rồi . "

Trang Bất Chu bước vào sơn trang nhìn thấy hai cái đèn lồng phát ra ánh sáng xanh lập lòe như lửa từ địa ngục khiến người ta cảm giác âm trầm lạnh lẽo liền khẽ thốt lên . Sau đó hắn lập tức lấy ra mặt nạ đeo vào . Mặt nạ này kín mít chỉ để lộ hai con mắt , mũi , miệng . Nhìn vào không ai có thể phát hiện được gương mặt thật của hắn .

Sơn trang không có thủ vệ , ai cũng có thể vào . Bên trong có không ít người đang tập trung tại một bãi đất trống , ai cũng mặc hắc bào , đeo mặt nạ che giấu thân phận của mình . Tính sơ sơ cũng khoảng chừng trên dưới trăm người .

" Phụ cận Thanh Vân Thành có nhiều tu sĩ vậy sao ? " Trang Bất Chu âm thầm kinh hãi .

Đám người ở đây nhìn thấy Trang Bất Chu tiến vào đều khẽ liếc mắt rồi bỏ qua . Ai đến đây cũng có mục đích riêng , mạnh ai làm việc nấy chẳng rảnh hơi đi chào hỏi bắt chuyện làm gì . Ai bán hàng cứ bày ra mà bán , ai đi tham quan cứ tham quan , ai thích thì mua không thích thì thôi , cứ tự nhiên .

" Đây là cái gì thế ? Có tác dụng gì chứ ? " Trang Bất Chu chợt hỏi .

Trên mặt đất đang bày ra một sạp hàng đơn giản , một nam tử mặc trường bào xanh nhạt đeo mặt nạ hầu tử đang soạn đồ .

" Đây là phù lục ! Ta có ba loại phù , Khu Tà Phù , Trấn THạch Phù , Hỏa Cầu Phù . Tất cả đều là nhất giai hạ phẩm phù . Khu Tà Phù có thể tiêu diệt tà ma cùng giai , cấp cao hơn một chút cũng có thể có tác dụng nhất định . Trấn Thạch Phù thì treo trong nhà có thể đảm bảo gia đạo bình an , phổ thông tà mà sẽ không dám tùy tiện đến gần . Còn Hỏa Cầu Phù thì khi kích hoạt sẽ trở thành một hỏa cầu , có tác dụng công kích rất lớn , cho dù là một võ giả Hậu Thiên đỉnh phong cũng sẽ hóa thành tro tàn trong nháy mắt . " Một giọng nói già nua truyền đến trong tai Trang Bất CHu .

" Giá bao nhiêu ? " Trang Bất Chu cố nén kích động .

" Dùng tiền tài trong thế tục trao đổi thì một trăm lượng bạc một tấm . Còn nếu có Phù Tiền thì cần 9 đồng Phù Tiền . " Lão giả chậm rãi nói .

" Xin hỏi tiền bối .... Phù Tiền là gì ? " Trang Bất Chu cung kính hỏi .

" Người mới ? " Lão giả như không có gì ngạc nhiên nói tiếp . " Phù Tiền là một loại tiền tệ trong giới tu hành được luyện ra . Đầu tiên nó được đúc ra bằng thủ pháp đặc thù , sau đó phải hấp thu nguyện lực hương hỏa thì mới có thể chân chính trở thành Phù Tiền được lưu thông . Phù Tiền có nhiều loại , đồng , ngân , kim . Mỗi loại chênh lệch nhau là gấp trăm lần . Một trăm mai đồng Phù Tiền thì đổi được một mai ngân Phù Tiền , một trăm mai ngân Phù Tiền thì đổi được một mai kim Phù Tiền . Phù Tiền ẩn chứa nguyện lực có thể luyện hóa , hấp thu bổ sung năng lượng rèn luyện linh căn . "

Lão giả như rất hòa ái giảng giả tường tận cho Trang Bất Chu .

Bình Luận (0)
Comment