Bi Thiên

Chương 27

“A… Không cần hút…” Minh Sùng đẩy cái đầu chôn trên lồng ngực mình, trải qua thời gian dài khai phá, đầu v* của hắn đã sớm biến thành điểm nhạy cảm, đầu v* bị lực lớn hút vào khiến hắn kẹp chặt lấy tính khí đang ưỡn lên của Huyền Dận trong huyệt, hắn cả người run rẩy dùng sức đẩy Huyền Dận ra, đầu nhũ còn đang bị hút lúc rời ra phát ra tiếng dâm mỹ, Huyền Dận giương mắt nhìn khuôn mặt đỏ lên của Minh Sùng, lưỡi đỏ liếm liếm đầu v* còn dính chỉ bạc, lại tiếp tục chăm sóc một bên đầu nhũ khác không được chăm sóc nãy giờ.

“Cha… Cha con ngủ không được…” Ngoài cửa truyền tới âm thanh nhỏ bé mềm mại — Là tiểu Liên.

“A… Ư…” Minh Sùng bắt góc chăn bỏ vào miệng cắn chặt đem rên rỉ nuốt trở vào, hắn đẩy Huyền Dận, thân thể lui về sau khiến hoa huy*t đang nhiệt tình cắn nuốt tính khí, niêm dịch hòa với chất lỏng trong suốt thuận theo tính khí chảy ra, trụ thịt đỏ ngầu dính đầy bạch dịch nhìn vào rất dâm mỹ.

hoa huy*t bị kinh sợ mà đột nhiên kẹp chặt khiến Huyền Dận thở hổn hển, gân xanh trên côn th*t hiện lên phồng lớn, kéo căng cả hoa huy*t.

“Ưm a!” Tính khí tráng kiện đột nhiên thâm nhập vào trong cơ thể, quy đầu nóng bỏng chôn sâu vào bên trong, Minh Sùng hít một hơi, cắn chặt góc chăn mơ hồ nói: “Ngươi đi ra ngoài… Liên nhi… Liên nhi muốn vào…”

Huyền Dận kéo góc chăn bị thấm ướt trong miệng Minh Sùng ra, liếm liếm đôi môi kia, mở mông đem nhục thịt nhét sâu vào trong hơn nữa khiến nó mở rộng, quy đầu nóng bỏng va chạm dũng đạo.

“A a… Đừng… Đi ra ngoài…” Minh Sùng trên tay khước từ Huyền Dận nhưng dưới thân lại cắn chặt gốc rễ, dũng đạo bị chèn ép tuôn ra chất lỏng trong suốt đem nơi hai người giao hợp ướt đẫm.

“Cha, phụ thân… Con ngủ không được…” Âm thanh mềm mại  đột ngột vang lên bên giường.

“A! A…” Minh Sùng sợ hết hồn căn vai Huyền Dận, tính khí trước người lay động bắn ra tinh dịch, hoa huy*t phía dưới cũng đột nhiên bắn tung tóe, “A… Dừng đi… A…”

Huyền Dận dường như không chú ý tới bên giường có vật nhỏ bên giường, đè Minh Sùng đỉnh hông, tính khí thô to vì cao trào mà co giật trong dũng đạo trừu sáp, quy đầu mạnh mẽ ma sát chỗ sâu nhạy cảm, khoái cảm tê dại khiến Minh Sùng không thể khống chế mà rên rỉ.

“Cha?” Tiểu Liên dụi mắt ngẩng đầu nỗ lực nhìn về phía trên giường, nhưng đáng tiếc nhóc quá lùn, làm sao cũng không thể nhón chân nhìn rõ hai người đang nằm tuốt bên trong, chỉ có thể nghe Minh Sùng đứt quãng kêu, “Cha, đau đau? Con giúp cha thổi nha.” Bàn tay nhỏ xíu cào bên giường, nhóc đạp chân ngắn muốn bò lên giường.

“A… Liên nhi… Ưm a… Xuống, a… Đi tìm Lộ a… Lộ ca ca…” Giọng Minh Sùng bị đụng đến mà rã rời, hai tay vô lực đẩy không ra Huyền Dận đang áp trên người.

Huyền Dận đột nhiên đứng thẳng người, hắn khẽ cười với Minh Sùng, hai tay ôm lấy hắn, dùng tư thế liên kết đem Minh Sùng xoay người ôm hắn đối diện mép giường.

“A…” Sàng đan rộng lớn chặn hai người đang khỏa thân trước mặt tiểu Liên, Minh Sùng bị kinh sợ mà bên trong hoa huy*t phun trào chất lỏng, tiếng dâm mỹ “Xì xì” bị sàng đan che giấy, hài tử tò mò mở to mắt nhìn cảnh mình không thấy, hoa huy*t bị tính khí là tắc nghẽn lại “Phốc phốc” từ trong kẽ hở giao hợp mà phun trào, tính khí trước người cũng từ từ đứng lên.

“Xuống, tìm Minh Lộ.” Ánh mắt Huyền Dận lạnh nhạt khiến đứa nhỏ co rúm lại, nhóc nhìn Minh Sùng che mặt không lên tiếng mà mếu máo, chân ngắn mới vừa bò lên giường liền buông xuống, đung đưa trên mặt đất.

“Ngươi…” Minh Sùng nhìn tiểu Liên loạng chạy ra nhưng vẫn không quên đóng cửa, hắn hung hăng kẹp miệng huyệt đang gắng gượng, “Quá ác liệt.”

Huyền Dận rên lên một tiếng, đẩy Minh Sùng để hắn nằm úp sấp, tay thưởng thức đầu nhũ sưng to của hắn lại từ phía sau tiến vào hoa huy*t trắng mịn sưng tấy.

“A?” Tĩnh Liễu trừng mắt nhìn nam nhân tuấn mỹ lãnh đạm trước mặt, “Ra sữa sao?”

Ta có phải sáng sớm rời giường dùng cách không đúng chăng? — Tĩnh Liễu hai mắt ngây ngốc nhìn nam nhân tuyệt mỹ ngồi trên ghế.

Huyền Dận gật gật đầu.

“Tiểu Liên đã ba tuổi, đã sớm cai sữa, làm sao…” Tĩnh Liễu câm lặng kinh hãi nhìn Huyền Dận đang bình tĩnh — Là chuyện mình đang nghĩ tới à?! Không phải chứ! Nhất định là do mình nghĩ bậy rồi!

Huyền Dận thản nhiên nhìn thẳng Tĩnh Liễu, “Thái quân cho ngươi một món đồ.”

Tĩnh Liễu che mặt — đưa lại ta tiểu sư thúc thuần khiết đây! — Tay hắn run rẩy từ trong tủ thuốc lấy ra một viên thuốc nhỏ màu xanh đưa cho Huyền Dận.

Huyền Dận gật gật đầu, cầm viên thuốc đi.

“Đến nha, tiểu Liên, cha ở đây ~” Minh Sùng cầm cây cỏ đuôi chó đùa thằng con nhà mình.

Tiểu Liên nhìn Minh Lộ đang ôm mình lại nhìn Minh Sùng một chút, vẫn là lướt xuống chạy như điên về phía Minh Sùng, lúc gần đánh về phía Minh Sùng cổ áo lại bị xách lên.

Huyền Dận đem đứa nhỏ nhét vào trong lòng Minh Lộ, sau đó kéo Minh Sùng đi.

“…!?” Minh Sùng bị Huyền Dận áp đảo trên giường rời khỏi chưa tới một canh giờ mà trừng y, “Ngươi muốn làm à!”

Lời còn chưa xong đã bị chặn ở miệng, Huyền Dận hôn Minh Sùng, đợi lúc hắn thất thần mang đem quả nhỏ màu xanh lặng lẽ đút qua.

“A a?!” Bị ép nuốt vào Minh Sùng chỉ cảm thấy vật kia như hòa tan trong bụng mình, hắn dùng lực đẩy Huyền Dận ra, “Ngươi… Ngươi cho ta ăn cái gì?”

Huyền Dận thấy Minh Sùng đã đem quả kia nuốt xuống, còn như thở phào nhẹ nhõm, y thành thật trả lời, “Thái quân cho ta dựng quả, có thể tăng cao tỉ lệ thụ thai.” — Còn có thể khiến người ăn sinh sữa — điểm ấy Huyền Dận suy nghĩ vẫn là không nên nói ra.

Minh Sùng nháy mắt mấy cái, nhìn vẻ mặt thản nhiên của y, gật gật đầu cũng không để ý.

Mãi đến khi chuyện qua đi tới ngày ngày đó.

Minh Sùng đứng trước gương cau mày nhào nặn ngực mình, mấy ngày nay ngực căng phồng khiến hắn không thoải mái. Hắn mở vạt áo ra nhìn đầu nhũ sưng to — Cảm thấy cảnh tượng này giống như đã từng thấy?

Minh Sùng nặn nặn đầu v* đau đớn của mình, một trận tê dại truyền thẳng tới đại não, hắn không khỏi khẽ hừ một tiếng nắm đầu v* nâng mắt, mơ hồ đối mặt với hai con mắt đen kịt.

“…” Minh Sùng buông ngón tay đang nắm đầu nhũ ra, kéo chặt vạt áo quay người muốn chạy — Sau đó bị Huyền Dận kéo trở lại.

Vạt áo bị lực lớn gỡ xuống, lồng ngực màu lúa mạch bại lộ trong không khí, đầu nhũ sưng to khẽ run dẫm dụ Huyền Dận lặng im không nói.

“Biểu tình… Của ngươi… Có chút đáng sợ a…” Minh Sùng giật giật thân thể nghĩ, phần eo lại bị Huyền Dận giam cầm không thể động đậy, Huyền Dận cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ, tay còn lại xoa bóp bên còn lại.

“A… Đừng… Rất trướng…” Ngực truyền tới cảm giác căng đau, mấy ngày nay cơ ngực rắn chắc của hắn bỗng mềm mại, giờ phút này bị Huyền Dận nhào nặn còn cong lên, đầu nhũ tiến vào khoang miệng ấm ấp vừa trướng vừa đau, đau nhói từ bên trong truyền ra, Minh Sùng đẩy Huyền Dận, “Đau quá! Ngươi đừng hút! Đau quá!”

Minh Sùng ưỡn ngực vốn định tránh né nhưng đầu nhũ lại càng đưa sâu vào miệng y, Huyền Dận há to mồm đem đầu nhũ của hắn ngậm lấy dùng lực hút, ngón tay đồng thời nhào nắn khiến ngực mềm mại của Minh Sùng trở nên trướng lớn hơn.

“A a… Cái gì? … Muốn ra… A a…” Đầu nhũ phồng đau giống như có gì muốn xông ra, theo lực cắn hút mà một cỗ chất lỏng ấm áp tiến vào trong miệng Huyền Dận, Huyền Dận duỗi lưỡi liếm đầu nhũ cứng rắn ướt nhẹp trong miệng thưởng thức chất lỏng ngọt ngào, y nhẹ nhàng hút hút, trong miệng lập tức đầy mùi sữa.

“A…” Minh Sùng cảm thấy ngực trướng đau dễ chịu hơn khá nhiều, sữa tươi bị hút ra cảm giác tê dại khiến thân thể hắn có chút hư nhược.

Huyền Dận hút hút phát hiện đầu nhũ bên này không ra được bao nhiêu liền đem đầu dời sang bên khác, hầu kết lên xuống nuốt sữa.

Áo Minh Sùng không biết bị cởi ra từ lúc mà treo lỏng lẻo trên người hắn, quần bị cởi rơi tán loạn trên đất, hai chân thon dài vòng bên hông Huyền Dận, tính khí trên người khẽ nhếch lên, hoa huy*t bị sử dụng liên tiếp mấy ngà sung huyết sưng lên, hoa môi trở nên đầy đặn chảy ra chất lỏng dày đặc, cự vật trong quần Huyền Dận ma sát hoa môi mấy lần, quy đầu nóng bỏng khiến hoa huy*t càng chảy ra nhiều niêm dịch.

Huyền Dậ mút sữa trong miệng, eo giật giật, tính khí xẹt qua hoa huy*t ở đáy chậu nhạy cảm của Minh Sùng lưu lại một vệt nước dính vào với niêm dịch chảy ra từ hoa huy*t mà đâm vào trong hậu huyệt.

“A a…” Minh Sùng thần sắc mê loạn bị xoay người gục xuống bàn, tính khí đột nhiên tiến vào kéo căng bên trong, ma sát tràng đạo phát ra tiếng, hoa huy*t phía trên hộc ra một chút chất lỏng rơi trên mặt đất tạo ra tiếng vang dâm mỹ.

Đầu nhũ bị hút qua chỉ còn lại chút sữa bị tay nắm lấy chà xát, Huyền Dận cắn cắn lỗ tai đỏ bừng của Minh Sùng, liếm gáy hắn hút bắp thịt rắn chắc ở vai, hai tay để trên đầu nhũ không nặng không nhẹ xoa bóp, từ đầu v* chảy ra nhiều sữa hơn, tính khí đỏ tươi bị tắc nghẽn ở bên trong mà nhanh chóng ma sát khiến niêm dịch bị biến thành bọt, thịt đỏ tươi không kịp thu về bị lật ra bên ngoài ngày càng nhiều.

“A… Đừng a… Đừng xoa nhẹ… A a…” Khuỷu tay Minh Sùng chống đỡ trên bàn chấp nhận va chạm mạnh mẽ phía sau, hai điểm đỏ trước ngực sưng lên, đầu nhọn không ngừng chảy ra dòng sữa ấm áp xoẹt qua lồng ngực ướt đẫm mồ hôi nhỏ xuống mặt bàn màu đen vô cùng dễ nhìn.

“A a… Không muốn… Ô…” Minh Sùng trong lúc vô tình ngẩng đầu lên nhìn thấy trong gương cảnh mình bị người đùa giỡn, tính khí đứng thẳng cùng hoa huy*t co lại phun ra càng nhiều niêm dịch, điểm nhạy cảm trong cúc huyệt cũng bị mạnh mẽ ma sát, tràng dịch óng ánh bị trào ra theo tính khí dính lên trụ thịt thô to của y mà nhỏ xuống đất.

“A… A… A a —” Khoái cảm ngày càng dâng lên, đầu v* Minh Sùng như bị thiêu đốt cùng hắn phun trào chất lỏng dưới hạ thân, mùa sữa tươi nồng nặc từ đầu v* phun ra rơi xuống trên bàn để nó hiện lên điểm trắng loang lổ.

“Có thể… Vì ta mà sinh hài tử nữa không?” Huyền Dận đem tính khí từ trong hậu huyệt mềm mại rút ra, dùng lực đâm vào trong hoa huy*t, đem chất lỏng sền sệt bắn vào bên trong, chất lỏng nóng bỏng khiến Minh Sùng kêu rên mà hoa huy*t phun trào, chất lỏng bị giữ lại bên trong cúc huyệt chảy ra thuận theo cái đùi lớn mà chảy xuống.
Bình Luận (0)
Comment