Hào Nhất Phong quay về phòng làm việc của mình, trưởng phòng tổ chức Hứa Tiền Giang cũng đi đến. Lão báo cáo vài hạng mục công tác cho Hào Nhất Phong, sau đó khẽ nói:
- Đối với sự kiện hai đồng chí Lý Quý Niên và Lục Ngọc Hùng lần này, bí thư Nhất Phong có chỉ thị hay yêu cầu gì khác không?
Hào Nhất Phong nhìn vẻ mặt nghiêm tú của Hứa Tiền Giang, lão khẽ nói:
- Phòng tổ chức các anh cứ suy xét xử lý sự việc là được, ý kiến của tôi là dựa theo đúng trình tự, nhanh chóng hoàn thành công việc. Dù sao thì tỉnh Sơn Nam cũng cần ổn định để phát triển kinh tế, không nên buông lỏng bất kỳ sự kiện bổ nhiệm cán bộ nào.
Hứa Tiền Giang hiểu tâm tư của Hào Nhất Phong, lão gật đầu đồng ý:
- Bí thư Hào cứ yên tâm, phòng tổ chức chúng tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực yêu cầu chỉ thị của tỉnh ủy, sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để chứng thực sự việc.
Hứa Tiền Giang vừa mới ra khỏi phòng làm việc của Hào Nhất Phong, Quan Vĩnh Hạ đã đi vào bên trong, hắn cầm văn kiện liên quan đến những quyết định của hội nghị thường ủy hôm nay. Hắn khẽ đặt văn kiện lên bàn làm việc của bí thư Hào, sau đó khẽ nói:
- Bí thư Nhất Phong, anh xem biên bản hội nghị thường ủy lần này có cần sửa đổi gì không?
Hào Nhất Phong hiểu ý của Quan Vĩnh Hạ, lão cầm văn bản lên xem, phát hiện bên trong là đầy đủ lời nói của mình, cũng không có thay đổi gì khác. Lão có chút trầm ngâm, sau đó trầm giọng nói:
- Ý kiến của tôi là như vậy, lần này xem như cứ dựa theo những lời thực chất như vậy là được.
Quan Vĩnh Hạ khẽ gật đầu, hắn cũng không nói điều gì khác ở phương diện này. Nhưng trong long hắn lại thầm nghĩ, bí thư Hào lần này rõ ràng là không thèm nể mặt Vương Tử Quân.
Thật sự là một nước cờ quá kém, Quan Vĩnh Hạ nghĩ đến tình huống Vương Tử Quân cố gắng không cho Lục Ngọc Hùng tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam, hắn cảm thấy Vương Tử Quân rõ ràng là thấy lợi tối mắt, có ai ủng hộ ý kiến của một bí thư thị ủy như anh? Lúc này Vương Tử Quân vội vàng mà phát sinh sơ hở, thế cho nên Hào Nhất Phong cũng không quên vung roi đánh thật mạnh.
- Bí thư Hào, hôm nay thành phố La Nam có báo cáo, thành phố La Nam có xảy ra một sự việc.
Quan Vĩnh Hạ nghĩ đến tin tức vừa nhận được thế là báo cáo với Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong không nói gì, chỉ nhìn Quan Vĩnh Hạ, cho hắn tiếp tục len tiếng.
- Nghe phía thành phố La Nam báo cáo, nói rằng hôm nay có người chạy vào trong khu nhà thị ủy, giết chết vợ của chủ tịch hội đồng nhân dân Trình Tự Học.
Quan Vĩnh Hạ nói có chút trầm thấp, dù sao đây cũng không phải là chuyện gì tốt ở tỉnh Sơn Nam.
Hào Nhất Phong chợt sững sờ, lão không ngờ ở thành phố La Nam lại xảy ra sự việc khó tưởng như vậy. Trình Tự Học tuy không phải là bí thư thị ủy La Nam, thế nhưng dù sao cũng là chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố, vợ của một vị chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố bị sát hại, rõ ràng ánh hưởng mặt trái là rất lớn.
Đây đúng là coi trời bằng vung, Hào Nhất Phong vung tay vỗ lên mặt bàn rồi dùng giọng hổn hển phân phó:
- Anh gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, hỏi xem cậu ta làm bí thư thị ủy như thế nào, vì sao lại để xuất hiện cục diện này? Cục công an thành phố La Nam công tác thế nào vậy? Ngay cả vấn đề an toàn của thân nhân cán bộ cũng lo không xong, còn nói gì đến phương diện bảo đảm an ninh xã hội.
Quan Vĩnh Hạ trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Hào, ngài cũng đừng gấp, nghe đồng chí văn phòng báo cáo, tên kia là một tội phạm bị truy nã, vốn muốn đi về phía nhà Vương Tử Quân, không ngờ lại vào lầm nhà Trình Tự Học. Sau đó hắn đến nhà bí thư Vương Tử Quân để hành hung, lại bị người nhà của bí thư Vương chế phục...
Hào Nhất Phong chợt bình tĩnh trở lại, lão trầm ngâm giây lát rồi mới nói:
- Ý của anh là tên tội phạm bị truy nã kia chạy vào khu nhà thị ủy hành hung thân nhân cán bộ để trả thù sao?
- Nhìn vào tình huống điều tra trước mắt thì thật sự là như vậy.
Quan Vĩnh Hạ khẽ gật đầu rồi trầm giọng nói.
- À, chuyện này tỉnh ủy phải coi trọng cao độ, phải đốc xúc thành phố La Nam tăng cường trật tự trị an. Đồng thời cũng phải đốc xúc cục công an thành phố La Nam nhanh chóng ra tay xử lý các vấn đề xã hội phát sinh.
Hào Nhất Phong vung tay lên xem như đã xử lý xong.
Quan Vĩnh Hạ rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong, hắn thầm nghĩ Vương Tử Quân những ngày này thật sự là thù trong giặc ngoài, quá mức bất lợi. Vừa rồi bị bí thư Hào Nhất Phong mắng ở hội nghị thường ủy, bây giờ trong thành phố lại xuất hiện sự kiện xấu, hơn nữa lại sắp cho ra một trợ thủ căn bản là không phù hợp với Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.
Lục Ngọc Hùng là chủ tịch thành phố La Nam, như vậy kịch hay sẽ liên tục xuất hiện.
Chỉ sau một đêm thì tin tức về hội nghị thường ủy đã hầu như truyền đi khắp tỉnh, những người nên biết hầu như đều đã biết kết quả hội nghị lần này.
Nếu so sánh với một Lý Quý Niên được điều động đến làm phó phòng thường vụ sở tài nguyên môi trường, phó bí thư Lục Ngọc Hùng được đề bạt làm chủ tịch thành phố La Nam lại càng thêm chói mắt. Tất nhiên chức vụ quyền chủ tịch thành phố La Nam vẫn còn có thêm một chữ quyền đứng phía trước, vẫn còn chưa được hội đồng nhân dân thông qua. Nhưng Lục Ngọc Hùng là cán bộ lão thành ở thành phố La Nam, mạng lưới quan hệ rất rộng, người ta cảm thấy Lục Ngọc Hùng muốn bỏ đi chữ quyền thì căn bản không phải là điều gì quá khó khăn.
Thành phố La Nam sẽ tiến vào thời buổi hỗn loạn, đây là lời kết luận của nhiều người. Đặc biệt là những lời phê bình của bí thư Hào Nhất Phong với Vương Tử Quân càng được những người hữu tâm thêm mắm dặm muối, liên tục truyền vào trong tai nhiều người.
Tin tức này cũng nhanh chóng truyền đến tai vương tử quân, sau khi nge Quan Vĩnh Hạ truyền tin đến, Vương Tử Quân chỉ nhàn nhạt nói một câu cảm ơn rồi cúp điện thoại.
Vương Tử Quân ngồi trong phòng làm việc mà tâm tư chuyển lên hội nghị thường ủy tỉnh ủy. Tuy hắn bị Hào Nhất Phong phê bình mạnh mẽ, tuy sự kiện Lục Ngọc Hùng đã được quyết định, nhưng hắn căn bản không có chút thất lạc, ngược lại còn rất vui mừng.
Vương Tử Quân cũng không quan tâm đến vị quyền chủ tịch là Lục Ngọc Hùng, bây giờ thành phố La Nam đang tiến về phía trước theo đúng phương hướng của hắn, dù là ai đến làm chủ tịch thì cũng phải đi theo con đường này. Hơn nữa sự kiện vỡ đập Tiểu Nha Sơn và Trịnh Khiếu Nam sa lưới làm cho Vương Tử Quân cảm thấy đã cách không xa tình huống chân tướng sự việc được bộc lộ rõ ràng.
Nếu chân tướng sự việc được phơi bày, không biết khi đó bí thư Hào Nhất Phong luôn miệng nói rằng mình hiểu rõ về Lục Ngọc Hùng sẽ có phản ứng gì, có lẽ là tức giận điên cuồng.