Tuy còn chưa đến ngày lễ nhưng không khí nghỉ lễ đã rất nồng, Vương Tử Quân nhìn qua cửa sổ thấy nhiều người đeo ba lô đi về nhiều hướng, học sinh thì lại càng vui cười như hoa.
- Tút tút tút.
Điện thoại đổ chuông, Khương Long Cương nhìn điện thoại rồi nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, là điện thoại của thư ký trưởng Kim.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn tiếp nhận điện thoại trong tay của Khương Long Cương, sau đó chợt nghe Kim Điền Lạc nói:
- Bí thư Vương, tôi có sự kiện cần báo cáo với ngài.
- Dựa theo chỉ thị của ngài, chúng tôi đã mời những giám đốc chuỗi rạp chiếu phim và khách sạn nhà hàng nổi tiếng trong tỉnh, thế nhưng chỉ có duy nhất một người đi đến...
Kim Điền Lạc khẽ hạ thấp âm thanh, dù sao đây cũng không phải là việc gì tốt.
Vương Tử Quân tất nhiên cũng không hài lòng với kết quả này, hắn cũng không nổi giận giống như Kim Điền Lạc, chỉ khẽ hỏi:
- Chỉ có một người đến?
- Chính là khách sạn Tùng Uy, bọn họ cho một vị phó giám đốc đến tham gia.
Kim Điền Lạc nói một nửa mà không tiếp tục nói thêm, vừa rồi hắn đã gặp vị phòng giáo dục kia của khách sạn Tùng Uy, nhìn qua chỉ là một tên thanh niên, dù thế nào cũng không phải là người có quyền quyết định.
Nhưng Kim Điền Lạc suy xét đến tâm tình của bí thư Vương, hắn đành không nói ra sự thật. Nếu như mình nói ra làm cho lãnh đạo mất hứng, không phải đang cố ý gây khó cho lãnh đạo sao.
- Tiếp đãi cho tốt vào.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói:
- Anh cũng tập hợp các vị giám đốc nhà hàng khách sạn trong thành phố lại cho tôi.
- Vâng.
Kim Điền Lạc thấy Vương Tử Quân cũng không vì chuyện này mà nổi giận, thế là thở dài một hơi.
Vương Tử Quân giao điện thoại cho Khương Long Cương, lúc này Khương Long Cương nhìn vào biểu hiện của lãnh đạo, căn bản không thấy đó là chuyện gì lớn, thế nên trái tim mới dần trở nên chậm rãi hơn.
Chỉ có một người đến, Vương Tử Quân thấy đó có lẽ cũng không phải là ngoài ý muốn, dù sao bây giờ thành phố La Nam cũng không phải là thành phố lớn, lưu lượng người cũng không lớn, nếu muốn người ta mở khách sạn phải là đô thị lớn hoặc là đầu mối giao thông then chốt, cớ sao lại chạy đến nơi lạnh lẽo như La Nam?
- Tút tút tút.
Khi Vương Tử Quân đang trầm ngâm thì âm thanh tin nhắn vang lên, hắn lấy điện thoại nhìn lướt qua, thấy bên trong viết:
- Tiểu Trư và mẹ đi ra biển chơi rồi.
Khi thấy tin nhắn này thì Vương Tử Quân khẽ nở nụ cười. Không biết từ lúc nào thì cái tên Tiểu Trư trở thành tên riêng của Y Phong, dù Vương Tử Quân và Tần Hồng Cẩm đều mãnh liệt phản đối, thế nhưng hai người kháng nghị không có kết quả, vẫn là như vậy.
Vương Tử Quân chợt vui vẻ gửi lại cho Y Phong một hình mặt người đang cười, sau đó tiện tay xóa tin nhắn. Sau khi hắn làm xong tất cả thì xe chợt dừng lại.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua ngoài xe, chợt thấy con đường không tính là rộng rãi của thành phố La Nam lúc này bị lấp đầy, vài vị cảnh sát giao thông đang chạy đến điều khiển giao thông.
- Bí thư Vương, vừa rồi chủ tịch Hà gọi điện thoại đến, nói là có chuyện cần báo cáo với anh.
Khương Long Cương nhìn tình huống kẹt xe trước mặt, sau đó quay đầu báo cáo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó hắn khẽ nói với Khương Long Cương:
- Chủ tịch Hà có nói là sự việc gì không?
- Không, thế nhưng chủ tịch Hà có vẻ rất gấp gáp, anh ấy hy vọng có thể lập tức báo cáo với anh.
Kim Điền Lạc nghĩ đến giọng điệu lúc vừa rồi của Hà Khởi Duệ, thế là khẽ nói với Vương Tử Quân.
Hà Khởi Duệ gần đây làm việc khá ổn, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hắn đẩy người này lên làm chủ tịch thành phố La Nam. Lúc này Hà Khởi Duệ lại tỏ ra gấp gáp, rõ ràng không phải là chuyện nhỏ. Hắn nhìn tình huống kẹt xe trước mặt, sau đó nói với lái xe Lý Đức Trụ:
- Tìm cách chạy về thị ủy!
Dù Lý Đức Trụ là người tám mặt lung linh, trước nay luôn chú trọng công tác chứng thực chỉ thị của Vương Tử Quân, thế nhưng hôm nay cũng là vạn bất đắc dĩ, chạy về thị ủy cũng mất nửa giờ. Vương Tử Quân ngồi trên xe không nghĩ đến tình huống Hà Khởi Duệ sẽ báo cáo cái gì với mình, lại nghĩ đến phương diện xây dựng và thiết kế thành phố La Nam.
- Bí thư Vương.
Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng làm việc của mình, Hà Khởi Duệ từ trong phòng trực ban chạy ra đón, sau lưng Hà Khởi Duệ chính là một vị phó chủ tịch thành phố.
Không chờ Vương Tử Quân ngồi xuống thì Hà Khởi Duệ đã vội vàng nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi nhận được tin tức, ngày mai thành phố Tam Hồ cử hành nghi thức khởi công xây dựng hạng mục chế tạo tivi của công ty Thần Huy, không những có hai vị phó chủ tịch tỉnh tham gia, còn có cả thư ký trưởng Quan Vĩnh Hạ.
Vương Tử Quân cũng không cảm thấy bất ngờ với tin tức này, hắn biết rõ Hà Khởi Duệ gấp gáp vì cái gì. Quan Vĩnh Hạ chỉ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, thế nhưng lại là người đại biểu cho bí thư Hào Nhất Phong trong mắt tất cả cán bộ tỉnh Sơn Nam. Lúc này Quan Vĩnh Hạ tham gia nghi thức khởi công ở thành phố Tam Hồ, hành động này có ý nghĩa sâu xa, tạo ra không gian rộng rãi cho người ta tha hồ mà tưởng tượng.
- Thành phố Tam Hồ có một hạng mục lớn như vậy, trong tỉnh chẳng lẽ không đến cổ vũ sao? Điều này là hoàn toàn bình thường.
Vương Tử Quân vừa ngồi xuống ghế sa lông vừa phân phó Khương Long Cương pha trà cho hai người Hà Khởi Duệ.
Hà Khởi Duệ lúc này nào có tâm tư uống trà? Nhưng nhìn vẻ điềm nhiên như không của Vương Tử Quân, cảm giác lo lắng trong lòng cũng giảm xuống một chút.
Sau khi Khương Long Cương dâng trà cho hai người Hà Khởi Duệ, Vương Tử Quân cười hỏi:
- Chủ tịch Hà, bí thư Lâm mở một buổi lễ hoành tráng như vậy, có thiệp mời cho chúng ta không?
Lúc này ngài sao còn tâm tư hỏi như vậy? Hà Khởi Duệ dù thật sự cảm thấy không thoải mái, thế nhưng vẫn trầm giọng nói:
- Thiệp mời đã đưa đến từ sớm, mời ngài và tôi đến tham gia nghi thức khởi công.
- Vậy anh có đi không?
Vương Tử Quân uống một ngụm trà rồi nói với Hà Khởi Duệ.
Điều này còn phải nói nữa sao? Tất nhiên là không đi, hơn nữa người ta mời chưa hẳn là có thành ý, chẳng qua chỉ là một loại lễ tiết mà thôi.
- Bí thư Vương, tôi thấy chúng ta không cần phải đi.
- Thành phố Tam Hồ đã chân thành mở lời mời, nếu chúng ta không đi chẳng phải không nể mặt sao? Nếu không thì thế này, chủ tịch Hà ngày mai cũng không cần đi làm, dứt khoát đến thành phố Tam Hồ tham gia nghi thức khởi công.
Vương Tử Quân nói rất hiền hòa nhưng giọng điệu lại không cho phép từ chối, điều này làm cho gương mặt Hà Khởi Duệ có áng mây đen, có chút khó coi.
Lúc này điện thoại của Hà Khởi Duệ chợt vang lên, hắn dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Vương Tử Quân, mà Vương Tử Quân cũng cho phép hắn nghe điện thoại.
- Bí thư Vương, vừa rồi nhân viên của khu thường trú ở thành phố Sơn Viên vừa gọi điện thoại đến, nói là ngài mai bí thư Đường sẽ đến tham gia nghi thức khởi công ở thành phố Tam Hồ.
Hà Khởi Duệ nói đến đây thì dừng lại một chút:
- Bốn vị lãnh đạo ngân hàng lớn trong tỉnh sẽ cùng đi với bí thư Đường.